Đối với Kha Tử Hoa mà nói, Thành Công với tư cách quan nhị đại có thể nói là một viên ngọc sáng đáng để noi theo, khi Thành Công lần đầu tiên nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu liền nói với Kha Tử Hoa, nhất định phải đem mối quan hệ sẵn có với Đinh Nhị Cẩu giữ gìn cho bằng được, lúc ấy Kha Tử Hoa còn không cho là đúng, nhưng bây giờ thì Kha Tử Hoa càng thêm bội phục ánh mắt nhìn xa trông rộng của Thành Công.
Khi Kha Tử Hoa báo qua điện thoại cho Thành Công biết là Đinh Nhị Cẩu đang ở Bạch Sơn, Thành Công lập tức liên hệ người quen của mình ở Hồ Châu điều tra tình hình Đinh Nhị Cẩu gần đây, thì lấy được một tin tức càng làm cho Kha Tử Hoa kinh hãi.
-Thành Công… tin tức ông có đúng không vậy? Chuyện này trong hệ thống của cảnh sát còn chưa có thông báo rộng rãi, ông lấy tin tức từ đâu ra vậy? Kha Tử Hoa hoài nghi .
-Không tin hả? Nếu không tin thì cậu gọi điện thoại hỏi cục công an thành phố Hồ Châu, cứ nói là tìm Đinh phó cục trưởng, thử xem có đúng như là tôi nói không.
-Ha..ha, dù sao hắn cũng chưa có tới đây, để tôi gọi đến cục công an Hồ Châu hỏi thử xem?
Kha Tử Hoa gương mặt vẫn không tin nói .
Nói thật .. Kha Tử Hoa không phải là không tin, mà là không phục, gã lâu nay dựa vào cây đại thụ Thành Công này, lúc nào cũng vững vàng đè nặng hơn Đinh Nhị Cẩu một đầu, nhưng thật tế bây giờ thì Đinh Nhị Cẩu đã là cấp phó cục trưởng cục công thành phố rồi, còn bản thân gã tuy rằng chức vụ đạt được cũng không tệ, nhưng cũng chỉ mới làn đội phó đội cảnh sát hình sự cục công an thành phố, trong lòng Kha Tử Hoa cảm thấy đó là một sự không công bằng. -Alô.. có phải là cục công an thành phố Hồ Châu không? Tôi muốn xin gặp Đinh phó cục trưởng…đúng rồi .. đồng chí Đinh Trường Sinh phó cục trưởng mới đến.
- Xin lỗi ..đầu dây là vị nào ? Cần gặp phó cục trưởng của chúng tôi có chuyện gì hay không?
-Tôi là bạn phó cục trưởng .. hắn không có ở trong cục sao?
-Đinh phó cục trưởng đang xin nghỉ phép , tạm thời không có mặt ở đơn vị.
Một giọng nữ êm nhẹ dễ nghe trả lời đã đánh nát hy vọng là tin tức của Thành Công sẽ bị lầm ...Mặc dù biết tin tức của Thành Công sẽ không sai, nhưng khi chính tai Kha Tử Hoa nghe được , vẫn là có cảm giác rất khó chịu.
-Ha ha .. thật đúng là ..thằng này giấu tin lên chức cũng kín quá, hôm nay bắt gặp được lúc hắn đang chạy chiếc xe cảnh sát trờ tới, tại trong cục cảnh sát nếu không có chức vị , chiếc xe loại đời mới đó chỉ sợ là sẽ không có tư cách chạy được. Kha Tử Hoa, cậu dạo này sao vậy, tôi đã dặn cậu phải thường xuyên giữ liên lạc với hắn, bạn bè nếu vẫn giữ mối liên hệ thì càng thân thuộc, nếu một, hai năm mà chẳng có qua lại, tình cảm sẽ phai nhạt dần dần, cậu cũng không cần ganh tỵ với hắn, có tôi ở đây, thì cậu cũng đâu có thiệt thòi gì chứ, chỉ là vận khí của Đinh Nhị Cẩu thật sự quá tốt.
-Đúng vậy .. vận khí của tôi đã là may mắn lắm rồi, nhưng vận làm quan của tiểu tử này so với tôi lại còn cường thịnh hơn.
Kha Tử Hoa không thể làm gì đành cười cười nói .
- Kha Tử Hoa, cậu cho là vận khí của hắn còn tốt hơn cậu..nhưng cấu có biết nguyên nhân từ đâu không?
Thành Công ném một điếu thuốc cho Kha Tử Hoa, thong thả hỏi.
-Tôi thực sự không biết, nói cho cùng trong nội tâm có chút cảm giác khó chịu khi thấy hắn hơn mình, nhưng tôi đi theo cậu thì sau này làm sao mà thua hắn được? Cho nên căn bản cũng không để hắn vào trong mắt. Kha Tử Hoa tùy tiện nói ra .
-Này.. vì cậu có suy nghĩ như vậy nên có chút không bằng hắn, Đinh Trường Sinh cũng có chỗ dựa, nhưng hắn rất mau phát hiện chỗ dựa nào cũng đều không đáng tin cậy, lúc đầu hắn dựa vào Trọng Hãi, đến lúc Trọng Hãi bị điều đi thì dựa vào Khấu Đại Bằng, lúc Khấu Đại Bằng xảy ra chuyện, bị ban kỷ luật thanh tra mang đi, thì hắn dựa vào chính bản thân mình mà chơi liều, chỉ cần có được một cơ hội, hắn liền nắm chặc, giống như những chuyện của hắn ở thành phố Hồ Châu kia, cậu nếu có thời gian suy nghĩ thì hiểu ra liền, tôi đã từng nói, thằng Đinh Nhị Cẩu này không có đơn giản.
Nếu như trước kia Kha Tử Hoa không phục Đinh Nhị Cẩu, nhưng bây giờ sự thật bày ra trước mắt, Thành Công nói không sai, Đinh Nhị Cẩu thằng này quả thật có tài, hiện tại bây giờ hắn lại lần nữa lại làm cảnh sát, nếu có dịp thì mình phải tìm cơ hội để cùng hắn tâm sự .. …………………………………………………………………………………
-Ha..ha…Anh Thành Công, chúng ta đã lâu không có gặp mặt, nhớ anh muốn chết...
Đinh Nhị Cẩu bây giờ thì cách đối nhân xử thế cũng không phải rụt rè như trước khi còn là một tiểu nhân vật, cái cảm giác khi bắt đầu có chút quyền thế thật là tốt .
Đinh Nhị Cẩu không ngốc, hắn biết làm người lúc nào nên ra oai thì phải biểu lộ ra, đây là biểu hiện chứng tỏ sức mạnh thực lực của mình, thời điểm nào cần phải ẩn mình, thì nên im lặng, đó cũng là tự đang bảo vệ mình.
Đối với hạ cấp và đồng cấp, có thể thích hợp để mà biểu lộ khoe khoang ra oai, còn trước mặt cấp trên, phải luôn luôn giữ lấy sự cẩn thận và khiêm tốn, lúc này phải ẩn mình không đơn thuần là bảo vệ bản thân mình, mà còn là để cho con đường tiến thân của mình không bị phá hỏng, không có một cấp trên nào lại đề bạt một hạ cấp, mà họ thấy hạ cấp này đối với chính mình hình thành một sự uy hϊếp…. -Trường Sinh …cậu chơi chẳng đẹp.. nếu như Kha Tử Hoa tại trên xa lộ không ngăn chặn lại, thì có phải là cậu chuồn mất tiêu rồi phải không? Hừ lên chức chuyện lớn như vậy mà cũng không cho chúng tôi biết để chia vui, bộ sợ chúng tôi tìm cậu tống tiền à?
Thành Công giang hai cánh tay ra ôm chặt Đinh Nhị Cẩu.
Dù cho Thành Công là loại người như thế nào đi nữa, nhưng biểu hiện của gã làm cho Đinh Nhị Cẩu rất cảm động, đó chính là từ khi biết Thành Công đến nay, trong ký ức của hắn, Thành Công chưa có một lần kêu bằng ngoại hiệu của hắn, trước sau gì cũng đều gọi là Đinh Trường Sinh, còn Kha Tử Hoa thì ngược lại thường xuyên gọi hắn là Đinh Nhị Cẩu.
Đây cũng không phải là vấn đề Đinh Nhị Cẩu phản cảm khi người khác gọi hắn vậy hắn, mà là vì theo cách xưng hô của ngươi, mà có thể phán đoán người này có thái độ đối đãi vơi mình như thế nào. -Úi dào…anh Thành Công.. đâu phải là anh không biết, con người của em hay ẩn mình, rất khó khăn em mới lăn lộn đến một vị trí như thế này, nếu đến đâu cũng khoe khoang ra, nhỡ lãnh đạo biết được mất hứng, sẽ kiếm chuyện lột em xuống, có phải là em chết oan không? Vì vậy cho nên dù là có lên chức ra sao, em cũng đành phải im lặng, hết cách rồi, em không muốn lãnh đạo phiền lòng.
Đinh Nhị Cẩu vừa cười vừa nói .
-Ha ha ..Hoa Tử, cậu có nghe chưa, đây mới là chi đạo làm quan, câu nói của Trường Sinh hiện tại có thể xem là lời răn cho quan viên đấy, bây giờ có nhiều quan viên khi lên chức thì hay cao giọng lên mặt. Tốt rồi .. không nói thêm nữa.. chúng ta uống rượu đi, đêm nay không có người khác, chỉ có ba anh em chúng ta..