Đinh Nhị Cẩu cùng Dương Lộ tiếp tục đi dạo trên đường cái, trong lúc này thì Đường Thiên Hà vội vã chạy về phân cục công an khu Tân Hồ, vừa gọi điện thoại cho chính ủy Chu Khánh Sinh..
-Có chuyện gì mà gấp gáp như vậy.
Chu Khánh Sinh vừa thấy thấy Đường Thiên Hà trở về , lập tức đến phòng làm việc của Đường Thiên Hà hỏi, bởi vì sáng hôm nay Chu Khánh Sinh gặp Đường Thiên Hà xin nghỉ để đi họp phụ huynh, nhưng chưa kịp họp thì đã bị kêu quay trở về, trong lòng bực bội, nhưng với tư cách chính ủy, phân cục trưởng gọi gấp gáp như vậy thì chắc chắn là có việc xảy ra, cho nên cũng không dám trì hoãn, lật đật chạy về .
-Ngồi đi ..lão Chu, đã xảy ra chuyện không may rồi.. -Gặp chuyện không may , xảy ra chuyện gì?
Chu Khánh Sinh sững sờ hỏi.
Đường Thiên Hà đem chuyện vừa mới phát sinh kể lại cho Chu Khánh Sinh, sau khi nói xong, dựa vào trên ghế sa lon hỏi:
-Lão Chu ..lão xem việc này nên làm cái gì bây giờ đây?
Đường Thiên Hà hỏi, đối với chính ủy Chu Khánh Sinh, thì Đường Thiên Hà rất hợp ý, không độc quyền, không tranh giành quyền hành, đã vậy lại thường đưa ra không ít ý kiến hay, cho nên rất được Đường Thiên Hà tín nhiệm, có chuyện gì khó khan, người đầu tiên ông nghĩ tới chính là Chu Khánh Sinh .
-Ưm…về chuyện xem ra hắn vẫn muốn cho chúng ta một cơ hội, phân cục trưởng, ông không có chú ý tới lời hắn nói sao? Cho chúng ta thời gian ba ngày để chỉnh đốn, thời gian ba ngày, nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn, nhưng chúng ta sẽ có sự chuẩn bị, tiêu chuẩn chỉnh đốn là gì? Chu Khánh Sinh nghi vấn hỏi .
-Làm sao tôi biết được, lão hỏi tôi thì tôi hỏi ai đây?
Đường Thiên Hà hỏi ngược lại .
-Tiêu chuẩn chỉnh đốn từ ở nơi hắn đó..
Chu Khánh Sinh trầm ngâm nói .
-Lão nói hắn hôm nay lưu lại mặt mũi cho tôi là ý muốn cho tôi lại đi tìm gặp hắn?
-Chỉ sợ là như vậy.
Chu Khánh Sinh do dự nói .
-Nếu là như vậy thì dùng cho có gặp hắn, cho dù phải ôm mông của hắn chúng ta cũng phải làm lão Chu ạ. Những năm qua tại phân cục công an đã có nhiều chuyện không hay, nếu hắn thật muốn điều tra, chỉ sợ không có mấy ai có thể thoát thân, công an huyện Thanh Hà là một ví dụ điển hình, cho nên tôi nghĩ, đêm nay sẽ ước hẹn gặp hắn , đến lúc đó lão Chu tiếp khách đi, còn tự tôi đi thì là không nắm chắc được.
-Tôi đi không thành vấn đề, nhưng chúng ta dự định gì chưa? Đừng để đến lúc đó không có chính kiến gì của mình, cứ đưa cổ ra để cho hắn băm… Đường Thiên Hà nhìn ra ngoài cửa một chút, nhỏ giọng nói với Chu Khánh Sinh:
-Lão Chu .. ở chỗ này không có ngoại nhân, chỉ có tôi và lão, lão thấy Lý cục trưởng sau này còn có thể làm tiếp không?
Chu Khánh Sinh nghe Đường Thiên Hà nói như thế thì lắp bắp kinh hãi, nhưng lập tức hiểu ý tứ trong lời nói Đường Thiên Hà, tuy lão và Đường Thiên Hà cũng không phải là người của Lý Pháp Thụy, nhưng trong hệ thống cảnh sát, Lý Pháp Thụy vẫn là lãnh đạo thượng cấp, Đường Thiên Hà hỏi rất rõ ràng rồi, chúng ta cứ tiếp tục lăn lộn như vậy , hay là tìm chủ mới.
-Ông Đường, việc này tôi thấy bí ẩn, thành ủy đem Đinh Trường Sinh đưa tới cục công an mục đích là gì thì quá rõ ràng, gây rối bất quá chỉ sợ là muốn gây áp lực để được giao quyền hành, vậy là xong.
Chu Khánh Sinh trầm ngâm nói . -Vậy cũng không phải …hôm nay lão có biết là Đinh phó cục nói như thế nào với tôi không? Hắn nói “ thật sự là không biết để tôi làm phân cục trưởng như thế nào được nữa ..” có phải lời nói lời này là đang cảnh cáo chúng ta?
-Hắn thực nói như vậy?
Chu Khánh Sinh càng thêm giật mình .
- Ừ, nguyên câu là thế.
Đường Thiên Hà chán nản nói ra .
-Nếu đã như vậy, ông Đường..tôi sẽ nghe lời ông đi gặp hắn, việc này tôi và ông tính toán kỹ xem, tôi và ông niên kỷ cũng lớn rồi, có được địa vị như ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì, nên xem hướng gió đúng để mà đón gió ..
Chu Khánh Sinh nói xong đứng lên .
- Ừ…vậy ông đi trước đi, tôi liên lạc với Đinh phó cục, để xem buổi tối sắp xếp gặp mặt ở đâu đó…
Đường Thiên Hà nói .
…………………………………………………………………………………………. Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu rời khỏi, Lý Hồng Phong cắn môi, trong nội tâm cô lại mâu thuẫn trùng trùng điệp điệp, trong lòng rất rõ ràng Đinh Nhị Cẩu hôm nay tới đây để làm gì, cũng biết thằng này quan tâm để ý đến mình, nên mới đem Thẩm Mộc sung quân đến một nơi xa như vậy làm phó bí thư, để rồi mình thật sự phải đi một bước cuối cùng ranh giới kia sao?
Cô bị Thẩm Mộc làm cho rất thất vọng, lần đó vì Thẩm Mộc mới để cho Đinh Nhị Cẩu mặc kệ muốn làm gì thì làm, nhưng cũng may là tầng cuối vẫn chưa có đột phá qua, nhưng đến bây giờ hắn đến nhắc lại chuyện thỏa thuận lúc trước, chính mình đang lo lắng cuối cùng vẫn chạy không khỏi, nhưng Lý Hồng Phong cũng nhìn thấy thực lực rất mạnh của thằng đàn ông trẻ tuổi này, rõ ràng thật sự đã đem chuyện của Thẩm Mộc làm thành, lúc ấy Thẩm Mộc về nhà nói đến công việc điều động, liên tục khen là không nghĩ tới Đinh Nhị Cẩu sẽ đem sự tình an bài tốt như vậy. Thẩm Mộc rất cảm kích công tác điều chỉnh lần này, dù là chính gã đã hi sinh thân thể vợ của mình để đổi lấy, từ đó về sau, Lý Hồng Phong cũng không có để cho Thẩm Mộc chạm qua thân thể của cô, từ trong đáy lòng cô rất khó mà chấp nhận cửa ải này .
Thế nhưng điều cô lo lắng hơn chính là Thẩm Mộc mãi mãi không có được điều chỉnh công tác quay trở lại, nếu như vậy thì cuộc sống vợ chồng của cô có còn tính là một gia đình không nữa? Cũng vì cố kỵ này mà khiến cho cô cự tuyệt Đinh Nhị Cẩu, dù thân thể của cô lại rất nhanh hưởng ứng mỗi khi Đinh Nhị Cẩu chạm vào, thậm chí sâu bên trong cái huyệŧ hư không, lại còn khát khao thèm muốn được cây ƈôи ŧɦịŧ to của hắn nhét vào tràn đầy mới thỏa mãn được một khi lên cơn động dục, vì thế cho nên Đinh Nhị Cẩu cho rằng mình đã nắm chặc phần thắng, còn Lý Hồng Phong trong nội tâm thì thấp thỏm không yên, nhưng cô rõ ràng nhất một việc, đó là chuyện này không thể nói cho bất luận kẻ nào biết, kể cả Thẩm Mộc chồng mình, nếu nói như vậy, thì đoán chừng Thẩm Mộc cũng sẽ không bao giờ quay trở lại nữa rồi.