Rời khỏi nhà của Cố Thanh Sơn Gia, Đinh Nhị Cẩu biết là do Cố Thanh Sơn cũng vì muốn tốt cho mình, nhưng giống như là hắn đã nói, chính hắn thật sự không còn lựa chọn nào khác, hắn cũng không muốn hắn khỏe, mọi người cùng khỏe, nhưng trên thực tế Thạch Ai Quốc muốn thấy là cục diện biến hóa, thiết thực biến hóa chứ không phải là lời nói suông .
Nghĩ tới đây, Đinh Nhị Cẩu thấy có chút hối hận, trong khoảng thời gian này đầu óc hắn thật sự là mê muội, trách không được Cố Thanh Sơn câu nói đầu tiên là hỏi chuyện tối ngày hôm qua có xin chỉ thị Thạch Ai Quốc hay không ? Quả thật là đã vài ngày không có gặp Thạch Ai Quốc báo cáo công tác .
Hạ cấp tiếp cận thượng cấp phương thức tốt nhất là sớm xin chỉ thị hoặc báo cáo, nhưng hắn mới rời khỏi thành ủy chưa lâu, cái đạo lý này đã quên? Trách không được, có câu nói : ‘’ Lúc người đắc ý nhất chính là thời điểm yếu ớt nhất, đó là lúc rất dễ dàng bị đánh sụp, bởi vì lúc này sự phòng bị cảnh giác không có..’’ chính mình trong khoảng thời gian này đúng là đem toàn bộ tinh lực đặt vào ở trong cục công an, còn bên thành ủy bên thì không quan tâm đến.
Nếu như Thạch Ai Quốc hiểu hắn, thì còn dễ nói, nếu như trái lại, nhất là chuyện xảy ra tối hôm qua mà cho đến bây giờ cũng không có báo cáo, thì Thạch Ai Quốc sẽ suy nghĩ ra sao?
Đinh Nhị Cẩu giờ mới thấy mình may mắn, chính là gặp được Cố Thanh Sơn một người quan trường lão luyện lâu năm, có thể nói Cố Thanh Sơn đem sự tình nhín thấy rất thấu rỏ, đồng thời Cố Thanh Sơn cùng với Thạch Ai Quốc có thời gian cộng sự với nhau so với Đinh Nhị Cẩu thì lâu hơn rất nhiều, cho nên hiểu rõ Thạch Ai Quốc cũng vượt xa hắn Đinh Nhị Cẩu, cái này mới là chủ yếu nhất. Đinh Nhị Cẩu không có đến cục công an thành phố, mà lái xe đến thẳng đến tòa nhà cao ốc thành ủy, chuyện tối ngày hôm qua nhất phải báo cáo nhanh cho Thạch Ai Quốc, đồng thời cũng thừa nhận tối hôm qua sai lầm khi chưa báo cáo xin chỉ thị, để xem trước một chút Thạch Ai Quốc tỏ vẻ thái độ như thế nào ?
………………………………………………………………………………
-Chị Trương … hôm nay thật xinh đẹp ah.
Đinh Nhị Cẩu vừa lú đầu, nhìn thấy Trương Hòa Trần đang ngồi tại vị trí của mình trước kia, thời gian dài như vậy, chẳng lẽ Thạch bí thư vẫn chưa có tìm được thư ký, xem ra thì Trương Hòa Trần đã đứng vững gót chân rồi.
-Ồ …sao em lại tới đây, Đinh phó cục trưởng…
Trương Hòa Trần đôi mắt sinh mị, nàng vừa nói, vừa đứng lên đi tới, nàng cho rằng Đinh Nhị Cẩu đến đây để tìm nàng, vì vậy nhanh đi ra ngoài đóng cửa lại. -Em nhớ chị quá nên tới..
-Hừ.. đây là văn phòng, có việc nói mau.
Trương Hòa Trần quay đầu lại nhìn thoáng qua cánh cửa bên trong văn phòng của Thạch Ai Quốc nói.
-Có ở đây không?
Đinh Nhị Cẩu chỉ chỉ vào phòng làm việc của Thạch Ai Quốc.
-Có… vừa vào…
Trương Hòa Trần nhỏ giọng nói .
-Chị vào thông báo một chút , em có việc báo cáo.
Đinh Nhị Cẩu nói ra .
Trương Hòa Trần nghe Đinh Nhị Cẩu nói là tới gặp Thạch Ai Quốc, trên mặt nàng tuy không có biểu hiện gì ra ngoài, nhưng trong nội tâm lại bị thất lạc, không biết vì sao, từ khi cái đêm đó tại nhà chính mình, cùng với hắn đã có tình một đêm, về sau lúc cùng chồng của mình giao hợp, không tự chủ được luôn nhớ đến cây ƈôи ŧɦịŧ to lớn của hắn lúc đâm vào huyệŧ của mình sướng đến bao nhiêu, đã vậy Đinh Nhị Cẩu lúc trên giường lại còn quá biết phục vụ cho người đàn bà, còn chồng của mình thì làm như là cho có vậy, không bao giờ làm cho nàng được thỏa mãn dục tính. -Được rồi, chờ chút.
Trương Hòa Trần quay người đi đến gỏ cửa văn phòng Thạch Ai Quốc.
Nàng mặc cái áo sơ mi trắng , phía dưới là màu đen cái váy, lúc này đang thịnh hành nhất là giày ống cao, tóc búi dùng một cây trâm cài đầu cắm vào, vì vậy Trương Hòa Trần vóc dáng đã cao sẵn nay cùng với phụ kiện lại càng cao phá lệ, tại trong hoàn cảnh như vậy khi nhìn thấy cái váy quá gối, khó tránh làm cho người ta liên tưởng sinh ra một loại xúc động .
Đinh Nhị Cẩu theo thật sát đằng sau Trương Hòa Trần, ngay lúc nàng muốn gõ cửa, thì hắn vươn tay tại trên mông của nàng vuốt dọc theo khe mông một cái, thuận tay luồn về phía trước giật nhẹ mấy sợi lông đen trên cái âm hộ đang nhô đầu ra khỏi đường viền cái qυầи ɭóŧ, khiến cho Trương Hòa Trần giật mình suýt chút nữa hét lên, nàng vội vàng che miệng của mình, quay đầu lại trừng mắt liếc hắn. ……………………………………………………………………………………..
-Thạch bí thư, cháu tới gặp chú để tự kiểm điểm mình.
Sau khi Trương Hòa Trần ra ngoài đóng cửa lại, Đinh Nhị Cẩu nói .
-Há, cháu lại gây họa?
Thạch Ai Quốc chỉ trước mặt mình cái ghế ra hiệu Đinh Nhị Cẩu ngồi xuống.
Nghe được Thạch Ai Quốc hỏi như thế xem ra hành động chuyện tối ngày hôm qua thì Thạch Ai Quốc còn chưa biết, xem ra mình tới chuyến này là đúng rồi, thà tự mình báo cáo trước còn hơn để cho Thạch Ai Quốc nắm được tin tức từ người khác.
-Vâng… tối hôm qua cháu cho tiến hành tuần tra đêm, vì muốn giữ bí mật, cho nên không có thông báo cho bất luận đơn vị nào biết, đồng thời đi theo còn có đài truyền hình thành phố, đối với việc tuần tra tiến hành phát hình trực tiếp, nhưng cuối cùng vẫn xảy ra vấn đề, bọn cháu tra xét một nhà hàng Karaoke, nhưng nhà hàng này này phía sau có thế lực chống đỡ, vì tối hôm qua quá muộn, cho nên chưa có kịp báo cáo với bí thư , cho nên sáng sớm hôm nay mới đến báo cáo. -Há, tra ra vấn đề gì rồi hả?
Thạch Ai Quốc nghe Đinh Nhị Cẩu báo cáo , liền thấy cái nhà hàng Karaoke này không đơn giản .
-Vâng.. tất cả các vấn đề đều ghi lại trong báo cáo rồi, nhưng nhà hàng Karaoke này bối cảnh không nhỏ, cháu không nắm chắc được, cho nên tới xin chỉ thị của bí thư.
-Ồ? Bối cảnh gì?
Thạch Ai Quốc vừa nghe lại hứng thú, vội vàng hỏi .
-Khả năng có liên quan đến bí thư khu ủy Lưu Thành An khu Tân Hồ, lúc ấy điều tra con của hắn là Lưu Quán Quân, là người đứng tên đại diện pháp lý, do đó công an phân cục Tân Hồ chịu áp lực rất lớn, nên cháu xin Thạch bí thư lưu tâm về chuyện này.
Đinh Nhị Cẩu bình tĩnh nói .
-Việc này có thật không ?
Thạch Ai Quốc giật mình hỏi.
-Đúng vậy.. cơ bản sự thật đã tra rõ.
Đinh Nhị Cẩu khẳng định nói .
Thạch Ai Quốc hài lòng nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu, trong nội tâm cao hứng, trước đây khu Tân Hồ là nơi bí thư tiền nhiệm Tưởng Văn Sơn tập trung kinh doanh, khu trưởng, bí thư đều là người của Tưởng Văn Sơn cất nhắc, cho nên sau này ông đem vị trí chủ nhiệm phòng tổ chức khu Tân Hồ giao cho Đường Linh Linh rồi lại đề bạt lên làm thường vụ phó khu trưởng, đưa Giang Bình Qúy bỏ vào vị trí chủ nhiệm phòng tổ chức khu Tân Hồ, nhưng căn bản đến nay vẫn chưa thể thay đổi cục diện .