Không biết hậu môn Trương Hòa Trần bị đâm bao lâu, tiếng rên đau chậm rãi đình chỉ, sâu trong thân thể nàng đã thay thế bằng một cảm giác khác thường, thời gian chậm rãi trôi qua, thân thể nàng hơi thoáng buông lỏng, bên trong lỗ hậu môn cơn đau thốn qua đi, tuy vẫn vẫn còn nóng rát, nhưng cái mông đã vễnh lên rất cao, để cho ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu chọc sâu vào.
Lỗ hậu môn bị ƈôи ŧɦịŧ chống đầy, đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ ma sát tại từng vòng da thịt bên trong trực tràng, xúc cảm loại này Trương Hòa Trần chưa bao giờ có thể nghiệm, truyền đến làm cho người cảm giác xốp giòn thoải mái..
Lúc này lỗ hậu môn kẹp chặt ƈôи ŧɦịŧ, thân thể Trương Hòa Trần kịch liệt run rẩy lên. Đinh Nhị Cẩu đã kiên nhẫn hồi lâu, lúc này ƈôи ŧɦịŧ hãm sâu trong thành ruột từng vòng quấn chặt không ngừng nhúc nhích ở thân cây côn ŧɦịŧ, hắn lập tức buông lỏng tinh quan, tại ở trong chỗ sâu trong trực tràng thỏa thích phun ra tϊиɦ ɖϊƈh͙, cùng lúc hắn duỗi hai đầu ngón tay vào bên dưới cửa miệng huyệŧ nàng, trong tay tốc độ thật nhanh đâm vào rút ra, vài phút về sau, một làn chất lỏng nóng ướt âm tinh đột nhiên phun ra, theo giữa hai ngón tay hắn tung tóe trao ra bên ngoài cửa miệng huyệŧ, cái mông co rúm Trương Hòa Trần run lên run lên từng cơn.. Đinh Nhị Cẩu cẩn thận từng chút một rút ra ƈôи ŧɦịŧ, lổ hậu môn giãn nở mở lộ ra một hình cầu tròn rộng, khi cơ vòng hậu môn nhíu lại, có thể nhìn thấy tϊиɦ ɖϊƈh͙ trào ngược ra ngoài pha lẫn chút ít màu vàng phế vật, lỗ hậu môn mềm mại đỏ tươi có chút sưng lên, bên dưới khe đít, cửa miệng huyệŧ không ngừng co rút, chất lỏng đậm đặt màu trắng chảy xuôi nhiểu xuống từng giọt trên mặt sàn…
………………………………………………………………………………………..
Tuy cục công an thành phố Hồ Châu không có trực tiếp thông báo nguyên nhân cái chết Lý Pháp Thụy, nhưng trong thời đại thông tin, rất khó có chuyện gì mà dấu diếm được, cho nên ngoại giới thông qua đủ loại con đường đã biết được nguyên nhân cái chết Lý Pháp Thụy .
Cũng vì nhận thấy nguyên nhân Lý Pháp Thụy chết không phải là tốt gì, cho nên lễ truy điệu chỉ làm qua loa, cũng không có phát lể báo tang, đến làm lễ truy điệu chỉ có một ít cảnh sát cùng bằng hữu của ông . Đinh Nhị Cẩu cuối cùng cũng phải đến cùng Hầu Khắc Cần, Chu Hồng Kỳ và cực mấy phó cục trưởng là nhóm người đầu tiên đến viếng, còn bên thành ủy cùng UBND thành phố bên hầu như không có lãnh đạo nào tới, có Triệu Cương thay mặt Triệu Khánh Hổ thì cũng đã đến rồi .
Đinh Nhị Cẩu bình thản như không có chuyện gì sau khi đọc xong điếu văn, vừa đi ra ngoài, lúc này Triệu Cương đừng từ xa đã nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu, gã vội đi nhanh qua.
-Đinh phó cục , chờ một chút . . .
-À…anh Triệu có việc gì?
-Cũng không có chuyện gì, chú của tôi có hỏi thăm, quà tết vừa rồi anh thoả mãn chứ ?
Triệu Cương cười rất đắc ý, từ lúc Đinh Nhị Cẩu rời khỏi sơn trang, điện thoại của hắn cũng không có gọi hỏi đến lý do vì sao mà đưa món quà như vậy, có vẻ rất hài lòng, cho nên Triệu Cương vừa gặp mới câu hỏi này . Triệu Cương so với Triệu Khánh Hổ lúc còn trẻ thì ngu xuẩn hơn nhiều, ai đời đã đưa cho cho lãnh đạo lễ vật, lúc gặp lại thì hỏi lãnh đạo lễ vật kia như thế nào rồi? Đây là ý gì ? Có phải là đang nhắc nhở lãnh đạo phải nhớ đến lễ vật của ngươi đưa sao?
Cho nên Triệu Cương nói là Triệu Khánh Hổ hỏi thăm, đây bất quá là một loại lý do tự gả nói ra, Triệu Khánh Hổ chưa từng nghĩ đến sẽ hỏi Đinh Nhị Cẩu về sử dụng hai cô gái kia như thế nào, nhưng thằng ngu Triệu Cương này lại sợ Đinh Nhị Cẩu quên mất ơn nghĩa của Triệu gia tặng cho hắn..
-Qùa tết? Qùa tết cái gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu giả bộ đầu óc như mơ hồ không hiểu vậy .
-Ha ha, Đinh phó cục đúng là quý nhân thì hay quên, ngày hôm qua lúc anh rời khỏi sơn trang, chú của tôi có cho người biếu anh hai thùng giấy cá Hô đấy.. -Há, anh không nhắc thì tôi thực sự đã quên, tôi còn định gặp chú của anh để hỏi đây này, hôm qua lúc chạy xuống núi, thì tôi chợt nghe phía sau xe có mùi vị hôi thối, nên dừng xe lại xem xét, dưới đáy thùng chợt rỉ nước ra mùi khẳm, tôi sợ ô uế trong xe, nên tìm một chỗ không người , vứt hai thùng giấy đó rồi…
-Đinh phó cục … anh nói sao?
Triệu Cương biến sắc hỏi.
-Ừ… không tin thì anh chạy về tìm thử xem, ngay tại hướng bắc , cụ thể đoạn nào thì tôi quên rồi, cứ chạy dọc theo hướng bắc, trên đường chính đấy.
-Uí trời… Đinh phó cục đó là đồ tốt đấy.
Triệu Cương nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu nghiêm trang nói , trong nội tâm đã tin tám chín phần, Đinh Nhị Cẩu nói trong thùng tản mát ra mùi hôi, còn chảy nước ra , nói không chừng chính là hai cô gái kia lúc còn ở trong thùng giấy, nhịn không được tiêu tiểu ra… -Đồ tốt? Triệu Cương … tập đoàn Vệ Hoàng cũng là có mặt mũi, nói là biếu quà tết, vậy mà đưa cho tôi hai thùng cá Hô thối, thôi thì cứ xem như là hảo ý của các người tôi tâm lĩnh.
Nói xong hắn leo lên xe khởi động lái đi .
Triệu Cương ngơ ngác nhìn theo xe Đinh Nhị Cẩu rời đi, lúc này gã mới nhơ ra , nếu Đinh Nhị Cẩu nói thật , như vậy thì hai chị em kia chỉ sợ giờ không chết cóng thì cũng bị người khác lấy đi rồi .
Chạy dọc theo con đường này, cho đến khi Triệu Cương lái xe đến Vệ Hoàng Sơn Trang, vẫn vẫn không có tìm được hai cái thùng giấy kia ..
Triệu Cương vào gian ă phòng của lúc Triệu Khánh Hổ, vào lúc Triệu Khánh Hổ đầu đang dán tại trên cái âm hộ của Hà Tình bú ɭϊếʍ, Triệu Cương là cháu lão, lâu nay gã đã biết chuyện cha chồng với con dâu, không gạt được gã, cho nên lão cũng không có tránh né cấm kỵ với Triệu Cương. -Chú à, đã xảy ra chuyện.
Triệu Cương nói ra .
Nhìn thấy Triệu Cương bước vào , Hà Tình phủ váy kéo xuống che lại cái âm hộ trần tuồng lộ liễu của mình …
-Chuyện gì?
Triệu Khánh Hổ bực bội hỏi.
- Hai cô gái kia không thấy…
-Có ý tứ gì?
Triệu Khánh Hổ nghĩ thầm không phải là đã đưa cho Đinh Nhị Cẩu sao?
- Hôm nay cháu đi tham gia lễ truy điệu, gặp Đinh Trường Sinh, lúc tán gẫu cháu có nhắc tới hai cô gái kia, thì hắn nói vứt xuống bên dưới chân núi rồi nguyên nhân là trên đường đi ngửi thấy trong xe rất hôi thối, nước chảy từ trong thùng giấy ra.
Đinh Nhị Cẩu nói như vậy, không những chính lão phải ngậm bồ hòn, lại còn mang tiếng đắc tội người , vấn đề tìm ai đối chất với hắn bây giờ? Lấy chứng cớ gì mà chứng minh Đinh Nhị Cẩu đã nhận hai cô gái?
-Cháu cho người đi theo dõi hắn, xem xem rốt cục chuyện gì xảy ra, chú không tin tưởng vào lời hắn nói. Triệu Khánh Hổ sửng sốt một hồi rồi nói.
-Chú à… , hắn là phó cục trưởng cục công an, nhỡ nếu biết chúng ta theo dõi hắn, sự tình không phải càng thêm hỏng bét sao?
Triệu Cương nhắc nhở đúng lúc .
Mặc dù không biết hai chú cháu của lão đang thương lượng chuyện gì, nhưng Hà Tình đã nghe được tên của một người, đó là Đinh Trường Sinh, nàng nhớ rất rõ ràng, lúc nàng và con trai của lão là Triệu Hằng Bân kết hôn, bằng hữu Từ Kiều Kiều từng đã khuyên nhủ qua mình, Từ Kiều Kiều có một người bạn gọi Đinh Trường Sinh, hắn có thể cứu nàng, , nhưng lúc ấy nàng không có nghe, vì thế luân lạc đến mức phải thụ thai cho Triệu Khánh Hổ.
- Chuyện này cũng phải điều tra rõ ràng đi, chúng ta lỗ vốn thì cũng không có việc gì, hắn không thừa nhận cũng chẳng sao, mấu chốt là không thể để cho hai cô gái kia về nhà, đi tìm người nhà bọn họ nhìn xem thử thế nào, chứ đừng để cho phiền toái đổ tới trên đầu chúng ta. Triệu Khánh Hổ dặn dò nói, điều lão lo lắng chính là hai cô gái kia sẽ tố cáo khi về đến nhà, nói như vậy thì chẳng khác gì tập đoàn Vệ Hoàng có liên quan đến tội mua bán phụ nữ, đây mới vấn đề lão quan tâm …