-Đừng nói nữa, đó là do cục công an của anh làm không đúng, anh phải phản ánh lên lãnh đạo anh biết đi, cái đám khốn kiếp cảnh sát khảo hạch kia thật sự là quá ghê tởm, xe dùng để sát hạch thi toàn là xe dỏm, khi thì hư cái này, lúc thì hỏng cái kia, bốn lần thi lại đều là có trục trặc, xe tệ như vậy thì làm sao chạy được mà thi, tức chết tôi rồi.
Từ Kiều Kiều một hơi đem đội cảnh sát giao thông phân đội khảo hạch mắng qua một lượt .
-Ai , đó là do cô kỹ thuật lái xe không được đi, chạy được nói mình kỹ thuật lái xe giỏi , thi không được thì đổ thừa xe không được, vậy muốn thế nào thì thi đậu đây?
Kỳ thật Đinh Nhị Cẩu trong lòng mình ngẫm lại, lái xe tốt như hắn cũng đâu có thi, cũng do Chân Thế Kiện đi cửa sau lo cho bằng lái !!! -Hừ…làm gì có chuyện đó, tôi đã dò xét rõ ràng, đây là cố ý để xe như vậy nên rất khó lái, xe hư nhưng không mang đi sữa, anh biết tại sao không?
Từ Kiều Kiều nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu đúng là không hiểu, cho nên kiên nhẫn giải thích cho hắn biết .
-Không biết, có ý gì?
-Cái đó gọi là kiếm tiền xe, nếu như một học viện khảo thi bị rớt, khi thi lại một lần đóng 120 nguyên tiền, giống tôi đây, hết 4 lần là 480 nguyên tiền, anh có biết mỗi ngày bọn chúng khảo thi bao nhiêu người không? Hơn bốn trăm người, mùa hè có thể khảo thi hơn năm trăm người, theo tỷ lệ thì 60% rớt, còn dư lại 40% thì đậu, vậy sẽ phải thi lại hơn hai trăm người, mỗi người đóng 120 nguyên tiền phí thi lại, như vậy sẽ có 24.000 nguyên tiền, nhưng số tiền này có ai thấy qua chưa? Tiền đi về nơi nào? Anh bên về cục công an hồi báo một chút, điều tra thêm đi.. -Có phải đây coi như là thực danh report của cô phải không?
Đinh Nhị Cẩu vẫn giả bộ như không để ý hỏi.
-Nếu anh muốn thì cho là như vậy cũng được, dù sao bây giờ anh làm tại cục công an, anh nhẫn tâm như vậy để cho tôi một lần nữa lại khảo thi sao?
Từ Kiều Kiều nũng nịu nói.
-Được rồi , thấy cô thảm như vậy, để tôi giúp cô một lần, ngày mai có rãnh không?
-Ngày mai? Làm gì? Đừng nói là sắp xếp để ngày mai tôi đi thi nhé...Trời ơi.. anh thực sự bản lãnh này à, không có việc gì ..tôi xin phép nghỉ.
Từ Kiều Kiều cao hứng nói .
-Nhìn cô gấp gáp lấy bằng lái xe như vậy, chắc là chuẩn bị mua xe rồi?
-Quyết định mua rồi, nhưng còn chưa có đi xem xe hiệu nào, tôi chuẩn bị thi lấy bằng xong thì mới mua xe, nhưng cứ rớt lên rớt xuống kéo dài đến giờ, hết cách rồi…
Từ Kiều Kiều bất đắc dĩ nói . ……………………………………………………………………………………
Nói chuyện xong, Đinh Nhị Cẩu liền rời đi trước, quay trở lại cục công an gọi Hà Minh Huy qua .
-Đinh phó cục , cậu tìm tôi?
- Ừ, năn nỉ mãi mới được ứng hai tháng lương, hết cách rồi, bên cục tài chính cũng đang thiếu thốn, chúng ta cũng hiểu một chút, cùng nhau vượt qua khó khắn..
-Tôi biết rồi, tất cả mọi người nhận được hai tháng lương cũng mừng rồi vì sắp đến năm mới, Đinh phó cục, dại diện mọi người cám ơn cậu.
-Được rồi, đây là chuyện tôi phải làm, cũng là do trước kia tôi không biết mà thôi, từ nay về sau, chỉ cần là khất nợ một tháng, lập tức cứ nói với tôi, dù nói thế nào , cục trưởng tài chính cũng là lãnh đạo cũ của rôi, ông ta không nỡ để tôi đói bụng đâu..
Đinh Nhị Cẩu vừa cười vừa nói . -Đúng vậy… đúng vậy, tôi thấy chính ủy cũng là ý định này, cho nên ông ấy mới đẩy đưa việc này cho Đinh phó cục.
Hà Minh Huy cười lấy lòng, nhưng trong lòng nghĩ: Ai…bây giờ lãnh lương cũng phải tìm mối quan hệ, làm chuyện gì cũng vậy a….
-À….anh Hà, chi đội trưởng chi đội cảnh sát giao thông Trần Vượng Hãi , anh có quen thuộc chứ ?
Đinh Nhị Cẩu đột nhiên xoay chuyển, không tiếp tục chủ đề tiền lương nữa, làm cho Hà Minh Huy trở tay không kịp .
- Trần Vượng Hãi, ừ…tôi có biết, lão làm chi đội trưởng cảnh sát giao thông cũng đã nhiều năm rồi, … Đinh phó cục sao đột nhiên hỏi đến lão vậy?
Hà Minh Huy không rõ ràng cho lắm nên hỏi.
-Cảnh sát giao thông là công việc béo bở, tôi nghe nói thành phố Hồ Châu xử phạt đặc biệt lợi hại, bọn tài xế đều nói bình thường trả một ngàn đồng, thì không nên đi Hồ Châu, cũng biết cảnh sát giao thông ở đây là lợi hại đến bực nào, hơn nữa lúc phạt tiền còn không có lập biên bản, có chuyện này hay không vậy? Đinh Nhị Cẩu bình thản nói như là trò chuyện chuyện phiếm cùng với Hà Minh Huy.
-Cũng có thể là có, nhưng gần đây thì tốt hơn nhiều rồi.
Hà Minh Huy nói ra, hắn bắt đầu ý thức được Đinh Nhị Cẩu hình như là đã nhìn chằm chằm vào đội cảnh sát giao thông rồi.
- Trần Vượng Hãi có bối cảnh gì mà có thể làm được chi đội trưởng chi đội giào thông lâu như vậy, chắc chắn không phải là nhân vật đơn giản chứ ?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Tôi có nghe nói hình như là em vợ của Tương bí thư trước đây, không biết có phải là thật hay không …
-Làm sao anh biết?
-Tôi cũng là nghe Đàm Quốc Khánh nói, có một lần trong cục liên hoan, tất cả mọi người uống rượu nhiều quá, Đàm Quốc Khánh cùng Trần Vượng Hãi cãi nhau, thì Đàm Quốc Khánh mắng một câ , đừng có tưởng là em vợ của Tương bí thư thì muốn làm gì thì làm, lão tử không sợ đâu, sau lần đó về sau cũng không có i nghe nữa.. Hà Minh Huy gãi đầu nhớ lại nói .
-Vậy được rồi, hình như anh làm chủ nhiệm văn phòng làm việc thời gian cũng không ngắn, có muốn chuyển công tác không?
-Ai ôi… Đinh phó cục, đừng nói đùa nữa, công tác làm chủ nhiệm văn phòng làm việc cho đến về hưu thì tôi cũng hài lòng rồi, không có kỳ vọng xa vời những thứ khác đâu..
-An hHà… đừng có nghĩ như vậy, anh làm chủ nhiệm văn phòng làm việc rất khá , Dương Lộ thường ở trước mặt khen tôi khen anh chiếu cố rất nhiều đến mấy người trẻ tuổi của bọn họ , cho nên nói rõ năng lực của anh vẫn phải có, nếu có cơ hội, tôi sẽ giúp anh nói chuyện, chỉ cần Hà chủ nhiệm đến lúc đó cũng phải nói giúp thêm cho anh vào một tiếng là được.
-Tốt rồi , chuyện này chúng ta không cần nói cho người khác biết . À.. lâu nay tôi không có nhìn thấy Lan Hiểu San bí thư kỷ ủy cục công an chúng ta, cô ấy bị bệnh hay sao vậy? Mà không thấy tới đơn vị làm? Đinh Nhị Cẩu thuận miệng hỏi .