Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1102: Đây là bằng hữu tôi



CHƯƠNG 1046: ĐÂY LÀ BẰNG HỮU TÔI.

-Đinh phó cục, mời tới bên này.

Tào Tú Thiên ở phía trước vượt lên trước dẫn đường, hai mảnh mông thịt lắc lư uyển chuyển theo bước chân đi như gợi mời..

Nhưng Đinh Nhị Cẩu giống như nhớ tới chuyện gì, xoay người lại nhìn tên cảnh sát mập nói ra:

-Có phải là cảm thấy tôi làm như vậy thì tựa như ỷ thế hϊếp người ? Dùng chức quan uy để khi dễ hắn?

-Đinh phó cục .. tôi không có ý như vậy… tôi..

Cảnh sát mập nói năng lộn xộn, nhìn đến Tào Tú Thiên để cầu viện, nhưng giờ phút này Tào Tú Thiên còn mãi suy nghĩ chưa đoán ra được Đinh phó cục trưởng này tới nơi đây để làm gì.

-Dân chúng chửi chúng ta là chó, cả đám chúng ta ở đây đều là chó đấy, vì sao ? Đó là vì cái đám trông nhà như tên vừa rồi đấy, hãy nhớ, về sau nếu tuyển người, thì đừng tuyển mấy tên có tư chất chó như vậy, đã ăn hết của người đến khảo hạch, trái lại còn cưỡi trên đầu, đi ị đi đái trên đầu của người ta, tôi thấy người nào phê chuẩn nhận hắn vào đây làm thì cũng đồng dạng không phải là dạng người tốt gì cả.
Đinh Nhị Cẩu nói xong, cũng không nhìn mấy người này, trực tiếp đi ra ngoài sân bãi đang thi đi đến.

-Đinh phó cục , văn phòng trên lầu, chúng ta đi lên trên lầu a.

Tào Tú Thiên nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu đi thẳng đến sân bãi, mặt liền biến sắc, thương lượng nói ra.

-Tào đội trưởng, thông báo toàn bộ những người đến thi lấy bằng lái xe tạm thời đình chỉ cuộc thi, ở yên tại chỗ chờ thông báo..

Đúng lúc này tại trên xe số 8, một người thi lái xe trở về , bước xuống xe, gận dữ đóng mạnh cửa xe lại.

-Ai… này anh bạn, thi sao rồi?"

Đinh Nhị Cẩu đến cạnh xe 8ố 8 xe hỏi.

-Hừ..ông thử leo lên lái thử thì biết, mẹ kiếp…lần sau lão tử đóng tiền lo cái bằng lái xe cho rồi, không thi nữa.

Đúng lúc này sau lưng của Tào Tú Thiên bắt đầu lấm tấm có mồ hôi tử thấm ra, nàng đã đoán được Đinh phó cục trưởng tới nơi này để làm gì rồi, đứng ở bên cạnh Đinh Nhị Cẩu, nàng muốn giải thích, nhưng không biết bắt đầu từ đâu .
-Tào đội trưởng, chị có biết lái xe không?"

Đinh Nhị Cẩu quay người hỏi.

-Biết, biết a.

Tào Tú Thiên nói.

-Vậy chị leo lên cái xe này chạy thử một chút xem cái xe này như thế nào đây?

-Đinh phó cục, cũng không cần phải chạy thử, chúng tôi lập tức sửa lại, sẽ sửa chữa tốt tất cả các xe , sau đó lại bắt đầu cuộc thi, chỉnh đốn và cải cách, như vậy có được không ?.

-Chị cứ chạy thử một lần đi, để cho khỏi cảm thấy tôi vu oan mọi người.

Đinh Nhị Cẩu mặt lạnh như tiền nói ra .

-Đinh phó cục ..chúng tôi biết lỗi rồi, chúng tôi . . .

Tào Tú Thiên biết hôm nay mình dẫm phải cây gai rồi, nhưng cho dù nàng giải thích như thế nào, thừa nhận sai lầm như thế nào , Đinh Nhị Cẩu cũng không nói một câu, lúc này, thì những người đi thi, mới đầu thì không biết chuyện gì , nhưng lần lần thì tập trung tới khá nhiều người.
Cuối cùng, Tào Tú Thiên bất đắc dĩ dưới sự bức bách của Đinh Nhị Cẩu phải lên xe số 8, chiếc xe này chỉ cần ai leo lên để chạy, thì tốt nhất là leo xuống chuẩn bị tiền lần sau thi lại là vừa.

Rất rõ lộ ra, chiếc xe này có vấn đề , Tào Tú Thiên, khó khăn lắm mới khởi động chạy, được đoạn ngắn thì lại chết máy ..

-Đinh phó cục, chiếc xe này quả thật có vấn đề, chúng tôi lập tức tổ chức đại tu, tạm thời chiếc xe này không sử dụng nữa.

Tào Tú Thiên chủ yếu vẫn là thừa nhận sai lầm, nàng làm như nói như vậy thì có thể vượt qua bài kiểm tra này của Đinh Nhị Cẩu .

-Tào đội trưởng… chỉ có chiếc xe này thôi sao? Còn những chiếc xe khác thì như thế nào đây?

Đinh Nhị Cẩu hỏi

-Um.. những chiếc xe khác cũng rất nát, căn bản không có thể lái được . . .

Tào Tú Thiên vừa dứt lời, vây quanh ở chỗ này những người thi lấy bằng năm mồm bảy miệng la lên..
-Được rồi ….tất cả mọi người giải tán đi, có còn muốn thi nữa hay không ? Tất cả giải tán đi.

Cảnh sát mập đem đám người xua tản đi, lúc này Đinh Nhị Cẩu không có ngăn cản tên cảnh sát mập, bởi vì để bọn họ trút cơn giận không phải là biện pháp, mấu chốt là giải quyết vấn đề, có những việc phải giải quyết bên trong nội bộ, nói cách khác, việc ngày hôm nay truyền ra bên ngoài, cảnh sát Hồ Châu vừa mới tạo dựng lên một chút uy tín sẽ lập tức bị những tên bại hoại cảnh sát giao thông ở trong nơi khảo hạch lấy bằng lái này, làm tan tành không còn gì nữa.

-Đinh phó cục, chúng tôi biết lỗi rồi, lập tức sửa lại.

Tào Tú Thiên ưỡn ngực lên nói ra, tuy bộ ngực nàng vun tròn nẩy nở, nhưng Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy vẫn không cảm giác, hắn xoay mặt nhìn xem cảnh tượng trong sân bãi cuộc thi thở dài …
-Được rồi, các người cứ tiếp tục đi, qua một thời gian ngắn nữa, tôi sẽ tới thăm các người tình huống chỉnh đốn và cải cách như thế nào.

Đinh Nhị Cẩu nói xong quay người đi ra ngay.

-Ê…ê .. còn tôi thì làm sao bây giờ đây?

Từ Kiều Kiều xem xét thấy hình như Đinh đại cục trưởng đã quên chuyện của mình, liền gào lên .

-Há, suýt chút nữa quên rồi, Tào đội trưởng… đây là bằng hữu tôi, thi trên mấy cái xe đồng nát của mấy người hết bốn lần rồi, hôm nay tôi mang cô ấy đến khảo thi lần thứ năm, chị xem đó mà làm, tôi đi trước đây.

-Ai, anh về trước thì tôi lây cái gì mà trở về?

Từ Kiều Kiều lại la lên, nơi này cách nội thành một đoạn dài, tuyến xe buýt lại không có .

-Tự nghĩ biện pháp để về đi, tôi đi trước vì còn có việc.

Đinh Nhị Cẩu sau khi đi rồi, Từ Kiều Kiều còn dậm chân tức giận.