Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1110: Tự giải quyết cho tốt đi



CHƯƠNG 1054: TỰ GIẢI QUYẾT CHO TỐT ĐI.

Sau đó Đinh Nhị Cẩu và ba người tiến vào đến suối nước nóng ngâm mình, Triệu Cương rất thức thời rời đi .

-Ồ , Trường Sinh.. làm sao cậui biết nơi này có suối nước nóng, bộ đã từng tới nơi đây?

Thừa dịp lúc Ấn Thiên Hoa đi nhà vệ sinh, Trọng Hãi hỏi Đinh Nhị Cẩu.

-Vâng…em đã tới, nơi này là sản nghiệp của tập đoàn Vệ Hoàng, lúc con trai của Triệu Khánh Hổ kết hôn em có đến tham dự, cho nên biết rõ, sau này anh muốn đến đây ngâm suối nước nóng, để em nói với Triệu Cương một tiếng, lúc nào cũng có thể mang theo chị dâu tới chơi ngâm suối nước nóng, đối với thân thể cũng có lợi.

Đinh Nhị Cẩu đề nghị nói.

Trọng Hãi lắc đầu, không nói gì, lúc này Ấn Thiên Hoa trùm khăn tiến vào trong suối nước nóng.

-Ấn chủ nhiệm , lát nữa ngâm suối nước nóng xong rồi, ăn cơm hãy đi, nơi này trên núi , món ăn sơnn dã cũng không ít, nếu là không ngại mệt mỏi, chúng ta cũng có thể lên núi đi săn, ông chủ của nơi này có một khu riêng biệt để săn bắn , tuy không cho người ngoài đến, nhưng cháu nói thì vẫn có thể được.
-Thôi được rồi, tôi tay chân đã lẩm cẩm, ăn cơm xong tôi sẽ đi về. À…, Tiểu Đinh , cháu hỏi thử có người mát xa không, chú muốn thả lỏng thư giãn một chút.

Ấn Thiên Hoa tật xấu cũng không ít, tại đây đâu phải là nơi mở dịch vụ mà làm gì có mát xa a…

Khoan hãy nói, bất ngờ tại đây thật đúng là có người mát xa, Đinh Nhị Cẩu cảm thán người có tiền sinh hoạt mục nát sướng thật, suốt ngày có bao người tới nơi đây ngâm suối nước nóng đâu, mà rõ ràng còn có dự bị lấy người mát xa .

Triệu Cương an bài tốt mấy người xong thì quay trở về lầu chính, Triệu Khánh Hổ đang an vị ở trên ghế phòng khách khuôn mặt trầm ngâm.

-Sắp xếp xong xuôi?

Triệu Khánh Hổ hỏi.

-Vâng.. sắp xếp xong xuôi, chú à… chúng ta không đi tìm ông ta , ông ta ngược lại đến đây , chỉ sợ không có đơn giản như vậy.
-Chú biết, hắn đến để hưng sư vấn tội, về chuyện của Lý Pháp Thụy, đã nhiều năm như vậy, ba người chúng ta trong nội tâm đều rất rõ ràng đối phương là hạng người gì, cho nên việc này không thể qua mắt được hắn, hắn đã gìa đời thành rồi tinh rồi.

-Thế nhưng mà … có xảy ra vấn đề gì y không?

-Không biết, hắn là đại ca trong ba người chúng ta, những năm quay cầm tiền không ít rồi, với lại không có Triệu gia ở phía sau ủng hộ tiền tài, hắn có được vị trí như hôm nay sao?

-Cháu cảm thấy vẫn là cẩn thận một chút tốt hơn, hơn nữa Đinh Trường Sinh cũng tới, thằng này là hầu tinh, không thể để xảy ra bất cứ chuyện gì nữa, còn có cục trưởng cục tài chính kia

-Thì cứ quan sát, không được người mày thì lấy người kia cũng được, nói không chừng có thu hoạch ngoài ý muốn đấy.
-Hôm nay sợ là không được, để lúc khác đi, Đinh Trường Sinh thằng này quá quỷ , không thể để cho nhìn ra chúng ta muốn làm gì…".

-Cũng tốt, hai cô gái kia có tin tức gì không?

-Không có, nhưng xác định là chưa có về nhà, người nhà của bọn họ còn còn đang tìm khắp nơi, cháu dám chắc là Đinh Trường Sinh đang che giấu bọn họ, nói không chừng lúc này đang là đồ chơi của hắn đây này.

Triệu Cương rất có lòng tin nói.

-Ừ, như vậy cũng tốt, cháu cứ bảo Qúy Đại Khoan cố gắng nhanh lên đi, theo dõi Đinh Trường Sinh, nhìn xem hai cô gái kia đang ở đâu, phải mau chóng tìm cho bằng được, đến lúc đó không sợ Đinh Trường Sinh không nghe theo lời của chúng ta, hiểu chưa?

-Vâng cháu biết rồi.

Triệu Cương âm hiểm nở nụ cười .

Đinh Nhị Cẩu cùng Trọng Hãi thì không có hứng thú vụ mát xa, cho nên chỉ có một mình Ấn Thiên Hoa đi đến phòng mat xa, sau một lúc , tới không phải là người mát xa, mà là Triệu Khánh Hổ, đương nhiên, mục đích của Ấn Thiên Hoa cũng không phải là đợi chờ người mát xa.
-Đại ca đến đây làm gì cho vất vả, cứ gọi điện thoại cho em là được rồi.

-Tôi tới gặp cậu, là sợ đến lúc đó không gặp được cậu đấy, cho nên sẵn có cơ hội nên tới, nói đi …cho tôi một lời giải thích.

Ấn Thiên Hoa từ chối điếu thuốc Triệu Khánh Hổ đưa tới, nói.

-Đại ca, là do hắn muốn rời đi, đây là chuyện em không còn có cách nào khác, như đại ca đã nói, chúng ta là an hem chung trên một chiếc thuyền, cho nên hắn đã muốn rời thuyền, em đành phải ra tay, hơn nữa việc này chúng em đã lên tỉnh đi tìm anh rồi, nhưng thái độ của anh làm cho chúng em thất vọng, hắn muốn đi , vạn nhất hắn thật sự đi ra ngoài , nhỡ làm cái gì đối với đại ca bất lợi, đến lúc đó chúng ta phải tính làm sao?

-Hắn không phải là loại người như vậy.

Ấn Thiên Hoa cả giận nói .
-Đại ca , hắn có phải là loại người như vậy hay không thì em không biết, nhưng em không thể mạo hiểm, anh cứ nói đi , anh dám cầm chuyện này mạo hiểm sao? Đại ca, đó là chuyện chặng đặng đừng đấy, em không dám, đại ca cũng lại không dám, cho nên việc này mặc dù là em làm, trong nội tâm của em cũng rất khó chịu, nhớ năm xưa chúng ta cùng một chỗ ở tại Quý Châu, em là người nhỏ nhất, các người rất chiếu cố em...em nhớ một đời.

- Có phải cậu cũng muốn đem tôi ra tiêu diệt, thì cậu mới có thể an tâm cả đời?

Ấn Thiên Hoa bất mãn lời giải thích của Triệu Khánh Hổ, hỏi.

-Đại ca , anh cho em mấy cái gan, em cũng không dám? Triệu Khánh Hổ có ngày hôm nay đều là do đại ca nâng đỡ, cho nên em không bao giờ dám, tuy hắn đi rồi, nhưng em cũng không có bạc đãi gia đình hắn, tiền vẫn là đúng hạn gửi cho, em tin rằng đó cũng là kết quả mà hắn mong muốn..
-Triệu Khánh Hổ, cậu nhớ cho kỹ, nếu tiếp tục như vậy, tất sẽ xảy ra chuyện, đến lúc đó cậu sẽ biết hậu quả, tự giải quyết cho tốt đi.

Ấn Thiên Hoa liếc nhìn Triệu Khánh Hổ, nói xong liền trùm khăn tắm đi ra ngoài .