-Hừ..khi vừa nhận được điện thoại của em, là liền có cảm giác sẽ không có chuyện tốt rồi, người này là ai vậy? Mà em còn phải tự mình đưa tới?
Chu Hồng Diễm nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu hỏi.
Đinh Nhị Cẩu nhìn theo Trọng Hãi đang đi theo Ấn Thiên Hoa để kiểm tra, hắn không đi cùng , dù sao hắn cùng Ấn Thiên Hoa không quen biết, cho nên không cần phải dính chặc như vậy, ngược lại còn có thể làm cho người ta phản cảm .
-Hì.. sao chị nói như vậy, làm như em là ngôi sao chổi điềm xấu à?
Đinh Nhị Cẩu bất mãn nói .
-Dù sao lần đầu tiên gặp em là thấy không có chuyện gì tốt rồi..À.. gần đây sao không thấy Trịnh Hiểu Ngải xuất hiện, em đem nàng giấu đi đâu mất rồi?
-Em nào biết được, chị ấy lớn rồi chứ đâu phải là em bé, với lại cũng không phải là người của em.. Đinh Nhị Cẩu lẻo miệng nói.
-Không là gì của em? Hai ngươi xào xáo rồi hả?
Chu Hồng Diễm giật mình hỏi.
-Chi à… chị tưởng tượng quá rồi ….Uả , bên ngoài làm gì đó mà náo loạn như vậy?"
Đinh Nhị Cẩu nhìn ra phía ngoài thấy vây quanh tầm năm sáu chục người, xem ra không giống như là người đi khám bệnh.
-Ai …bọn họ lại tới nữa, đã mấy ngày nay rồi, có một bà lão chết tại bệnh viện, người nhà đến gây náo loạn, không có cách nào bảo họ rời đi được..
Chu Hồng Diễm nhìn ra ngoài cửa, nói ra .
-Đến cùng là chuyện gì xảy ra, trách nhiệm của bệnh viện? Tai nạn y tế à?
-Chuyện này chị cũng không có biết rõ, chị là y tá, chứ không phải bác sĩ, nào biết được rỏ chuyện, nhưng bên ngoài những người này thật ra cũng không phải là toàn bộ người nhà, đa số là gây náo để kiếm tiền. -Trách nhiệm kia nếu không phải là co bệnh viện, nếu không làm chết người, thì làm gì mà tìm đến đây?
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Này Đinh đại cục trưởng, cũng không nên nhìn vấn đề như vậy a, đừng có tùy tiện đồng tình thông cảm tràn lan, nói cho em biết, xem lại một chút những người này đi, tình huống của hôm nay lại càng nghiêm trọng hơn, những người này trong tay đều cầm côn gỗ, chắc là đến bệnh viện đập phá, gần đây bệnh viện trường hợp như vậy rất nhiều, không được …chị phải nhanh báo động.
Chu Hồng Diễm nhìn thấy hình bên ngoài không đúng nên nói ra .
-Để em gọi điện thoại cho phân cục cảnh sát khu Tân Hồ.
Đinh Nhị Cẩu móc điện thoại ra gọi cho Đường Thiên Hà.
………………………………………………………………………………………..
Kết quả kiểm tra cho thấy sức khỏe thân thể Ấn Thiên Hoa không có vấn đề gì lớn, chỉ là vừa rồi bị tăng huyết áp, cho nên vừa mới uống thuốc hạ huyết áp, lúc này mới ổn định lại, nhưng trong lúc đang cùng Trọng Hãi nói chuyện, thì bên ngoài đã rất lộn xộn, bọn họ thậm chí nghe thấy được miểng thủy tinh vỡ vụn trên đất. -Bên ngoài có chuyện gì?
Ấn Thiên Hoa vừa thấy Đinh Nhị Cẩu đi nhanh đến liền hỏi.
-Bệnh viện vừa rồi chết một người, gia thuộc người nhà đang náo loạn cùng bệnh viện thương lượng, Ấn chủ nhiệm, Trọng cục trưởng, hay là hai người đi về trước đi, để phòng bất trắc.
Đinh Nhị Cẩu đề nghị, những người này một khi phá phách cướp bóc, thi không còn có phân biệt bất kể đâu
-Vậy được rồi, đi thôi Trọng Hãi, chúng ta đi về trước.
Ấn Thiên Hoa cũng đang muốn chạy về tỉnh thành, cho nên cũng không muốn ở lại thêm nữa .
Ba người rời khỏi bệnh viện bằng cửa sau, Đinh Nhị Cẩu lại quay vào, vừa vào cổng thì nhận được điện thoại của của y tá trưởng Chu Hồng Diễm, thì ra nàng cùng một bác sĩ bị kẹt ở trong một gian phòng nhỏ ở nơi cấp cứu, các thiết bị chữa bệnh bên ngoài đang bị đập phá . Nhìn thấy đối phương có đến năm, sáu chục người người, vì vậy Đinh Nhị Cẩu tiến vào bệnh viện cao ốc, lại gọi điện thoại cho Đường Thiên Hà, bảo phái thêm nhân thủ, không để cho một ai chạy trốn, con bà nó quá loạn rồi, hắn là một phó cục trưởng cục công an cũng bị ngăn ở trong bệnh viện, nếu nói ra ngoài , nhất định là bị chê cười chết chẳng còn mặt mũi nào cả.
Dựa theo chỉ dẫn của Chu Hồng Diễm ở trong điện thoại, Đinh Nhị Cẩu cuối cùng đã tới phòng cấp cứu, nhìn thấy một tên cầm dài cây côn sắt hơn một thước, đang tại hung hãn đập trên một cái máy thiết bị y tế không biết là loại gì..
Đinh Nhị Cẩu trở ra nhìn vào bên trong phòng nhỏ, Chu Hồng Diễm hẳn là đang ở trong này, vì vậy cũng không vội kêu cửa, tiếp tục nhìn thằng gia hỏa bên ngoài đang tiếp tục đập phá máy. -Này huynh đệ, có phải là đại ca Hồng gọi tới, thay tao đập đi, tao nghỉ một lát, mẹ kiếp.
Vừa nói, thằng này đưa cây côn sắt về phía Đinh Nhị Cẩu .
-Tôi không dám đâu, cái đồ chơi này xem ra cũng rất đắt giá đấy, ít nhất cũng phải mấy trăm ngàn nguyên tiền, cố ý phá hư của công là phải ngồi tù, tôi thấy cái đồ chơi này mà hư hỏng cũng đủ ngồi hết mấy năm tù..
Đinh Nhị Cẩu nói .
-Cái con mẹ mày vậy tới đây làm gì, ta nói với đại ca Hồng, một phân tiền mày cũng đừng nghĩ được chia.
Thằng này tuy đình chỉ đập phá máy mó , nhưng hung hãn nói với Đinh Nhị Cẩu.
-Tôi...tôi không phải là do cái gì chó má đại ca Hồng gọi tới, mày gặp được tao , coi như không may..
Dứt lời, Đinh Nhị Cẩu liền dùng Liêu Âm Cước đá vào điểm chí mạng giữa háng thằng này, đối phương ‘’ úi ‘’ một tiếng liền ngã trên mặt đất, hai tay bụm lấychỗ yếu hại của mình, thân thể rúc lại thành một hình dạng con tôm. Đinh Nhị Cẩu không để ý tới, quay người gõ cửa:
-Chị Chu.. có ở đây không ?
Lúc này nghe phía bên ngoài là tiếng của Đinh Nhị Cẩu, nơm nớp lo sợ Chu Hồng Diễm mở cửa:
-Làm gì đến giờ em mới đến ? Bên ngoài ra sao rồi?
-Chắc cũng không sao, thằng này đập bể cái máy, cái máy này rất đáng tiền chứ ?
Đinh Nhị Cẩu cố ý hỏi.
-Ừ, hơn một trăm vạn đó, cảnh sát tới rồi sao?
-Đến rồi, đang ỏ bên ngoài , chỉ là bệnh viện chắc bị tổn thất không nhỏ, chị đi đâu, để em đưa chị đi..
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Chị đến phòng hộ sĩ nhìn xem, có một số sinh viên mới tới thực tập, chỉ mong đừng có dọa đến mọi người.