La Hậu Văn cũng đón một chiếc xetaxi, trên đường thay đổi qua chiếc xe khác, bất quá ông không có chạy xa như Đinh Nhị Cẩu, cho nên lúc La Hậu Văn trở lại khách sạn Hồ Châu, thì Đinh Nhị Cẩu vẫn chưa có trở lại, cho nên quanh quẩn ở đại sảnh chờ hắn .
La Hậu Văn không nghĩ tới, Đinh cục trưởng này dám xuống tay, ở Bắc kinh thật đúng là khó mà nói, chì sơ ý một chút có thể sẽ thành tội nhân, chứ đừng nói chi là trắng trợn rút súng đánh người như vậy .
Trong đối nhân xử thế, thì rừng nào cọp đấy, cho nên nếu không phải địa bàn của mình, tốt nhất vẫn là cẩn thận một chút.
Nhưng hắn rất bội phục đầu óc Đinh phó cục trưởng, với tình huống loạn như vậy, vẫn biết tách ra mà đi, lại còn đi quanh mấy vòng, tránh cho có người theo dõi, bất kể nói thế nào, thì mình vẫn là chủ nhiệm của nhà khách Hồ Châu, cho nên mình phải an toàn để còn ở tại Bắc Kinh lăn lộn. Gần nữa đêm, thì Đinh Nhị Cẩu cùng Lăng Sam mới trở về, Lăng Sam mặc trên người áo khoác lông của Đinh Nhị Cẩu.
-Chủ nhiệm , không có sao chứ?
-Ai ôi… Đinh phó cục trưởng, đến giờ mới trở lại, làm tôi lo lắng muốn chết, tôi cũng chưa kịp lấy số di động của cậu, hai người cũng không có sao chứ?
La Hậu Văn nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu đã an toàn bình thường, nhưng vẫn rất lo lắng hỏi.
-Không có việc gì, mấy tên nhóc đó cũng là lũ quỷ nhát gan, lúc đuổi theo ra ngoài, thì tôi đã lên xe đi rồi, tôi thì không có việc gì, nhưng khác với chủ nhiệm, ông còn phải công tác ở tại Bắc Kinh, cho nên mấy ngày tới hạn chế ít đi ra ngoài, đừng để người ta nhận ra.
Đinh Nhị Cẩu nói .
-Ừ… không có việc gì là tốt rồi, chỉ là buổi cơm tất niên này bị bỏ lỡ, tôi đã báo cho dưới bếp nấu cơm rồi, nếu không chúng ta ăn cơm chung tại đây đi.. La Hậu Văn quả nhiên làm rất tốt, sau khi trở về liền báo cho bếp trưởng Phó Sinh nấu cơm, dù sao thức ăn có rất nhiều, cho nên nấu cơm cũng dễ xử lý, chỉ trong chốc lát, bốn món ăn mặn đã làm xong…
-Cũng được, may là ông chu đáo..
Lăng Sam thì rất áy náy, nàng nhìn ra được tuy Đinh Nhị Cẩu bình thường không sợ trời không sợ đất, nhưng ở tại Bắc Kinh thì rất cẩn thận đấy, bằng không cũng sẽ không mang theo mình chạy tới chỗ này, nàng cảm thấy là mình gây họa cho Đinh Nhị Cẩu, vừa thấy mặt đã làm cho hắn rước lấy phiền toái .
-Có phải là em lại mang đến phiền phức cho anh?
Lúc thấy La Hậu Văn đi chuẩn bị cơm, Lăng Sam thăm dò hỏi.
Đinh Nhị Cẩu cười cười không nói gì, đi đến gặp cô tiếp tân nói:
-Cho cô gái này mướn một phòng, nhìn xem vóc dáng của cô ấy, ngày mai cô nhờ ai đi ra ngoài mua giúp giùm cái áo khoác bông nhé, đây là tiền. Đinh Nhị Cẩu lấy bên trong xuất ra một ngàn khối tiền đặt ở trên quầy .
-Đinh phó cục, không cân đưa tiền đâu, chuyện này… để tôi báo cáo chủ nhiệm, ông ấy sẽ xử lý tốt mà..
-Ừ, nhưng đây là việc tư của tôi, coi như là tôi nhớ cô nhỗ trợ giúp giùm, nhớ sắp xếp cho cô gái này gian phòng nhé.
Đinh Nhị Cẩu nói ra .
Ba người vừa nhìn xem tiết mục cuối năm trên tivi, ăn uống rất là thoải mái, điều này cũng làm cho Đinh Nhị Cẩu hiểu rỏ năng lực làm việc của La Hậu Văn, chỉ một câu : rất biết phục vụ cho người, mỗi người đều có sở trường của mình, xử lý quan hệ nhân mạch tốt đó cũng là một sở trường.
-Lăng Sam, nếu em thật sự muốn vừa học vừa đi làm, thì đến khách sạn Hồ Châu này đi, chủ nhiệm sẽ an bài cho em, nếu không thích thì cũng không cần làm việc , chỉ cần coi trọng việc học của em.. Đinh Nhị Cẩu nâng chén rượu cùng La Hậu Văn cụng một cái rồi nói ra .
-Làm việc ngoài giờ cũng là một cơ hội rèn luyện, bất quá em không muốn làm phục vụ viên lâu dài, nếu là có dịp thích hợp, anh giúp em tìm một ngành nghề phù hợp với chuyên ngành của em đi, như vậy em cũng có thể sớm tiếp xúc được một ít kinh nghiệm thực tế.
-Em học ngành tài chính. À…tài chính … anh cũng là nhận thức một người, nhưng không biết tại Bắc Kinh có chi nhánh công ty của cô ấy hay không…
-Công ty gì vậy anh?
Lăng Sam mặc cái áo khoác lông của Đinh Nhị Cẩu có chút hơi rộng, nên phải kéo tay áo, để gặm cái đùi gà .
-Tập đoàn đầu tư Bàn thạch …em có biết không?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Tập đoàn đầu tư Bàn thạch ? Em biết, nhưng công ty đó lớn như vậy làm sao dùng được sinh viên như em, nghe nói tổng giám đốc rất trâu bò, hình như là một người đàn bà thì phải, em cảm thấy việc này không khả thi, hay là kiếm công ty khác nhỏ hơn đi.. Lăng Sam đương nhiên sẽ không ngờ tới là Đinh Nhị Cẩu quen biết với bà chủ của công ty đầu tư Bàn Thạch, chẳng những quen mà còn đem bà chủ lên giường cày ải trên thân thể không sót một chỗ nào.
-Việc này em không cần để ý đến, hay là ngày mai em trở về nhà đi, để cho anh nói chủ nhiệm kiếm cho em một vé xe lửa, còn nếu không có, thì anh mời anh máy bay về nhà , một cô gái trẻ dám đi làm phục vụ viên cho nhà hàng, lá gan của em cũng lớn lắm,hôm nay nếu không có anh tại đó, thì em phải làm sao bây giờ, lão chủ nhà hàng đó cũng là loại hỗn đản, ngày mai anh theo dõi lão, nếu có cơ hội đem chân của lão đánh gãy, để cho lão nằm nghỉ vài ngày trong nhà cho biết, đồ thứ súc vật..
Đinh Nhị Cẩu uống vài chén rượu rồi nên nói chuyện cũng không quá giữ ý, La Hậu Văn nghe qua cũng sửng sốt một chút. Ở trong mắt La Hậu Văn, lúc này Đinh phó cục trưởng giống như là một tên giang hồ vậy, rất là bá đạo .
-Được rồi.. anh không nên làm như thế, gây thêm chuyện thì phiền toái, anh uống nhiều rồi, hay là đi nghỉ ngơi đi.
Lăng Sam nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu sắc mặt ửng đỏ, nói.
La Hậu Văn cũng nói trời không còn sớm, nghỉ ngơi một chút đi, Đinh Nhị Cẩu cũng không nói thêm gì, vì ngày mai còn phải đến nhà Trọng Phong Dương chúc tết, cho nên cũng không tiếp tục uống rượu nữa, trở về phòng nghỉ ngơi .
Lăng Sam được sắp xếp gian phòng đối diện phòng của Đinh Nhị Cẩu, lúc hắn vừa mới cỡi giày định leo lên giường, thì đã nghe được tiếng gỏ cửa .
-Ai vậy?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Là em, mở cửa ra, còn cái áo khoác của anh đây này.
Lăng Sam ở ngoài cửa nói vào.
Đinh Nhị Cẩu không muốn mở cửa, nhưng nghĩ tới ngày mai hắn còn đi ra ngoài, đến lúc đó không phải mặc áo khoác, vì vậy liền mở cửa ra . -Bộ không muốn cho em vào ngồi chơi một chút sao?
Lăng Sam cầm cái áo khoác đưa cho Đinh Nhị Cẩu, thấy hắn có ý không gọi nàng vào, liền hỏi .
-Ừ.., vậy cứ vào ngồi một chút đi.
Đinh Nhị Cẩu không muốn làm Lăng Sam tự ái, nếu hắn từ chối, nàng nhất định sẽ cảm thấy rất mất mặt .