-Ha ha… đại ca, hôm nay làm gì mà rảnh rỗi tới đây vậy?
Tưởng Hải Dương nói, hai nguời vừa là thế giao bằng hữu cũng là đồng bạn làm ăn, cho nên mối quan hệ vẫn luôn rất gần .
-À…anh nghe nói có người đang để tâm đến xí nghiệp may thành phố Hồ Châu, cậu có biết không?
La Đông Thu hỏi.
- Mảnh đất kia lâu nay em cũng muốn động, nhưng đã nhiều năm trôi qua như vậy, em chưa có thấy người nào nhúng tay vào được, cho nên dù vừa rồi em có nghe qua chút ít tin tức, nhưng cũng không có coi vào đâu, như thế nào, anh có chút ít tin tức mới à?
-Cũng không phải là chút ít tin tức nữa, anh nghe nói quan tâm đến mảnh đất kia chính là vợ của bí thư thành ủy Thạch Aí Quốc, người này cậu có biết không?
La Đông Thu đốt một điếu thuốc nói .
-Vợ của Thạch Aí Quốc, người đàn bà này em cũng không rõ lắm, anh lấy được tin tức từ đâu vậy? Tưởng Hải Dương sững sờ, cảm giác được chuyện này đã là thật, vì vậy rất nghiêm túc hỏi.
-Muốn đầu tư mảnh đất này là công ty bất động sản Nhất Chu cùng tập đoàn xây dựng Thế Kỷ Cẩm Thành, bọn họ mặc dù là hợp tác, nhưng về việc khơi thông quan hệ bên trên là do công ty bất động sản Nhất Chu phụ trách, phần còn lại thì tập đoàn xây dựng Thế Kỷ Cẩm Thành phụ trách vận hành toàn bộ, nhưng tỉ lệ lợi ích lại chia 50/50, cậu có thấy bên trong chuyện này có chuyện gì khuất tất không? Công ty bất động sản Nhất Chu thì mới thành lập trong thời gian rất ngắn, về mắt pháp lý thì người phụ trách tên gọi Thiệu Nhất Chu còn trẻ, nhưng trên thực tế người chủ chốt chính là Tiêu Hồng vợ của bí thư Thạch Aí Quốc, cậu có thấy trong chuyện này chúng ta sẽ có cơ hội để lợi dụng được? La Đông Thu đắc ý hỏi.
-Vậy Thiệu Nhất Chu cùng Tiêu Hồng có quan hệ với nhau à?
Tưởng Hải Dương hỏi.
-Chuyện này khó mà nói, dù sao quan hệ cũng rất thân mật, nói không chừng đã cho Thạch Aí Quốc đội nón xanh rồi.
La Đông Thu cười cười nói .
-Được đấy, lão Thạch Aí Quốc hỗn đản này là một tên âm hiểm, nếu em gặp được Thiệu Nhất Chu, em phải cám ơn hắn, đã thay em báo thù .."
Tưởng Hải Dương giận dữ nói, nếu không phải là vì có Thạch Aí Quốc, thì hắn hiện nay vẫn là đệ nhất công tử của Hồ Châu, chứ đâu phải là giờ phải ẩn núp ở trên tỉnh như thế này, muốn trở về Hồ Châu một chuyến cũng phải lén lén lút lút, thật sự con mẹ nó tức chết được. .
-Ha ha .. đừng nóng vội, chuyện này nếu chúng ta vận hành tốt, nói không chừng ngay cả vợ của Thạch Aí Quốc chúng ta cũng có thể leo lên người cỡi được, đến lúc đó hai chúng ta cùng nhau chia sẻ. La Đông Thu cười gian nói .
-Há, nói như vậy thì đại ca đã có chủ ý, nhanh… nói em nghe một chút đi ..
Tưởng Hải Dương đưa người ra hướng về phía La Đông Thu hỏi.
…………………………………………………………………………………………….
Vì kiến tạo một cục diện cho chân thật, Đinh Nhị Cẩu cùng Lưu Chấn Đông tự mình đem Hầu Nhị dẫn tới hiện trường khu vực giải tỏa nhà ga xe lửa, lại mượn mang tới hai chiếc xe ủi, bởi vì Hầu Nhị cũng không xác định được Mã Kiều Tam khi nhận được điện thoại của hắn có thể về ngay hay không, cho nên nếu đã làm thì phải làm cho giống thật, vi thế trong lúc nhất thời khu vực giải tỏa của nhà ga xe lửa náo nhiệt hẳn lên, tất cả mọi người ai cũng không nghĩ tới mới vừa qua tết Âm lịch thì chính phủ mà bắt đầu giải tỏa nhà rồi. -Đại ca .. thật sự có rất nhiều người chịu không được áp lực của ban giải tỏa nên đã ký tên, đại ca tính làm sao bây giờ đây?
Hầu Nhị cùng Đinh Nhị Cẩu, Lưu Chấn Đông ẩn nấp trong xe , mặc dù là bên ngoài đang hò hét loạn lên, nhưng trong xe vẫn tương đối an tĩnh, Hầu Nhị gọi điện thoại mở loa to ra để mọi người cùng nghe. .
-Má nó, thật là nhiều chuyện rắc rối, được rồi, tao sẽ trở về ngay, mày cho xe đến sân bay trên tỉnh đón tao.
Mã Kiều Tam bất đắc dĩ nói, nói thật hắn cũng không muốn trở về, nhưng nếu không quay về, việc giải tỏa đã bàn giao xong, như vậy thì Tưởng Hải Dương cũng sẽ không buông tha cho hắn, thủ đoạn của Cát Hổ đích thân hắn đã từng thấy đấy.
Mã Kiều Tam cũng không có gọi cho người khác để thăm dò về việc giải tỏa, mà là tranh thủ thời gian mua vé máy bay về Giang Đô, thông báo thời gian đến cho Hầu Nhị biết, lúc này thì Đinh Nhị Cẩu mới kêu Lưu Chấn Đông đem người giải về, còn tại hiện trường thì cứ khoa trương tiếp tục tạo thanh thế đến khi Mã Kiều Tam lên máy bay, Đinh Nhị Cẩu lại để cho Lưu Chấn Đông đến phi trường trên tỉnh chờ bắt người, sắp xếp xong mọi chuyện, Đinh Nhị Cẩu quả thực là mệt quá sức. Lái xe trên đường trở về , vừa vặn đi ngang qua trung tâm dạy yoga của Lý Hồng phong, nhìn chung quanh một chút, thấy bên trong vắng tanh không có người, vì vậy hắn liền xuống xe, đẩy cửa đi vào, hiện tại mới đầu năm nên chưa có người đến tập, lúc Đinh Nhị Cẩu vào cửa thì thấy Lý Hồng Phong xách một cái rương để trên kệ, có thể là rương hơi nặng một chút, nên không thể đưa lên cao, Đinh Nhị Cẩu đi nhanh tới, phụ đem cái rương đẩy tới.
-Ai ui… cám ơn a..Ủa tại sao là em, chị còn tưởng rằng là Dương Lộ đây này.
-Dương Lộ không có về nhà ăn tết sao?
Đinh Nhị Cẩu hỏi, tại trong cục công an hắn không có gặp Dương Lộ, với lại bây giờ vẫn còn chưa có khai ban.
-Ngày hôm qua đã quay lại đây rồi, vừa mới đi ra ngoài mua cơm, chắc cũng mau trở lại.
Lý Hồng Phong nói ra . -Há, cô gái này, tết Âm lịch không nghỉ ngơi cho khỏe, lại đến đây sớm làm gì để phải làm việc cho chị rồi.
-Hừ…em cho rằng chị không trả tiền cho cô ấy sao? Bất quá, từ khi cô ấy đến đây, công việc làm ăn cũng khá không ít, có nhiều gã thanh niên tới mua đồ chắc vì thấy Dương Lộ xinh đẹp.
-A…sao có thể lại để cho cảnh sát nhân dân bán đứng nhan sắc vậy?
-Hừ, đây cũng không phải là chị bảo cô ấy tới đây, là do em nhiều chuyện..À.. đúng rồi, em đã từng nói là em trả tiền công cho Dương Lộ, vậy thì em trả đi, về sau chỉ không trả nữa…
Lý Hồng Phong lườm hắn nói ra .
- Được..muốn em trả tiền thì trả, mà này Thẩm Mộc đâu rồi, đã trở về nhà chưa?
-Trở về rồi, đang ở nhà giữ con, em tìm hắn có việc à?
Lý Hồng Phong hỏi.
-Em tìm Thẩm Mộc làm gì, em đến đây tìm chị có việc. Đinh Nhị Cẩu nhìn ngoài cửa, bất chợt thò tay nắm lấy bên hông của Lý Hồng Phong, Lý Hồng Phong vừa mới tập yoga xong trên người còn ướt đẩm mồ hôi toàn thân, nàng lại mặc cái áo bra thể thao cùng cái quần thun co giãn bó sát đôi chân màu đỏ, cái loại đồ tập yoga này làm cho tất cả những đường cong đều hiện rõ lên trước mặt Đinh Nhị Cẩu, lại làm cho trong lòng của hắn trở nên kích động, hơn nữa sáng sớm nay lại vừa nằm mơ thấy giao hoan cùng Lan Hiểu San, đến giờ trong lòng hắn còn nhộn nhạo một loại lửa dục ở bên trong .
-Ai da… em làm gì vậy, coi chừng Dương Lộ quay trở lại , thả chị ra . . .
-Chị à… em nghĩ đến lúc em thu tiền vốn rồi đấy. . .