Ai cũng có cuộc sống hai mặt của riêng mình, chỉ là trong cuộc sống mỗi người thể hiện ra khác nhau, cho nên mỗi người đều thấy bề ngoài Tương Ngọc Điệp là là đạo diễn chế tác các chương trinh truyền hình giỏi nhất của đài truyền, vừa có tài vừa có quyền lực không nhỏ, tuy là góa phụ khi tuổi còn trẻ, nhưng chồng nàng thì làm chủ các xí nghiệp Hồ Châu, sau khi chết đi để lại cho nàng rất nhiều tài sản, theo lý nói ra, Tương Ngọc Điệp đúng là một tiểu phú bà thứ thiệt, ít nhất trên danh nghĩa có mấy trăm triệu tài sản.
Thế nhưng ai nào biết mặt trái ở sau lưng nàng chịu đựng áp lực bao lớn không những thân xác của mình làm đồ chơi cho người ta, ngay cả tánh mạng người nhà của mình cũng nằm ở trong tay của người, bản thân nàng một chút tự do cũng không có, nhưng chuyện này nàng chẳng oán trách được ai đây, trước lúc Lưu Hải Sinh chết, Tương Ngọc Điệp đối với chuyện làm ăn của chồng hoàn toàn không có tham dự vào nên chẳng biết gì cả, nhưng lúc Lưu Hải Sinh chết thì có người đến nói chồng nàng bị một tên cảnh sát bắn chết, hắn cho biết là có thể báo thù giùm nàng nếu nàng đồng ý, Tương Ngọc Điệp lúc ấy bị cừu hận làm đầu óc mê muội, nên cũng không có suy nghĩ nguyên nhân thật sự vì sao chồng của mình bị chết . Cho nên cái gọi là báo thù sau khi thực hiện thành công, thì chính nàng cũng đã trở thành thành hung thủ sát hại tên cảnh sát kia, đến lúc này nàng mới biết mình đã rơi vào cái bẫy do người sắp đặt để nàng rơi vào, giờ thì muốn lui ra ngoài thì cũng không có đường lui, còn đối với Hắc y nhân mà nói, chuyện hắn khống chế một người đàn bà thì dễ dàng hơn nhiều đối với một người đàn ông, sau sau khi chuyển dời xưởng chế tác ma túy đến Tương Ngọc Điệp, đồng thời hắn vận tác hổ trợ cho các xí nghiệp của nàng, cho nên những xí nghiệp của Tương Ngọc Điệp mỗi năm đều được trên tỉnh tuyên dương danh xưng ưu tú.
Sau khi Hắc y nhân nhẹ lướt đi, đến một ga-ra trong cái biệt thự khác, lái xe rời khỏi, chỉ còn lại có Tương Ngọc Điệp nước mắt đầy mặt nằm xụi lơ tại trên mặt thảm, nhìn qua ngoài cửa sổ màn đêm, giờ phút này nàng cảm giác được nhân sinh của mình giống như là bên ngoài cái cửa sổ, đen tối mờ mịt không thấy được ánh sáng. …………………………………………………………………………………………..
Chuyện điều tra của Lưu Chấn Đông tại tiểu khu Ngự Phủ Uyển làm cho Đinh Nhị Cẩu thất vọng, gian phòng là thông qua môi giới cho thuê, người của công ty môi giới không nhớ được là người nào thuê phòng ở, bản sao thẻ CMND cũng là giả, đầu mối tìm kiếm từ đây cứ như vậy bị gãy đi …
-Tôi cảm thấy manh mối này không thể cứ như vậy bỏ qua như thế được , anh cho bộ phận cảnh sát kỹ thuật xét nghiệm thật kỹ cả những thứ nhỏ nhặt nhất trong phòng, ví dụ như tàn thuốc… sau đó kiểm tra trên mạng dữ liệu trong kho toàn quốc những kẻ đang trốn truy nã, nhìn xem có cái gì phù hợp hay không, tôi thấy người này không phải là người bình thường, ít nhất phải là một kẻ tái phạm, tiến thối đều có tính toán trước, theo anh thì sao? Đinh Nhị Cẩu hướng phía Lưu Chấn Đông hỏi.
Lưu Chấn Đông gật đầu:
-Tôi sẽ chú ý đến vụ án này …À, Đinh phó cục, còn bàn án Lưu Quán Quân thì làm sao đây, vào cục diện bế tắc rồi, hắn không khai người đứng phía sau là ai, vậy có sửa sang hồ sơ một chút rồi chuyển giao sang viện kiểm sát?
-Ừ, mấy tội danh của hắn phạm có chứng cớ vững chắc chưa? Nếu chưa có xác thật, thì có thể xin kéo dài thời hạn điều tra, nhất định phải đem vụ án này hoàn thành, bên viện kiểm sát cũng không phải là những người dễ gạt gẫm, đừng d0e63 xảy ra chuyện gì thì c mất mặt lắm..
Đinh Nhị Cẩu châm chước nói .
-Tôi hiểu , để xác minh thoáng lại một chút, tranh thủ một đao thì sẽ thấy máu.
-Tốt… À.. ngồi xuống, còn có một chuyện , trước đây anh và Lôi Phong đều nằm trong đội chống ma túy, anh ta là đội trưởng, trước khi anh ta hi sinh có xảy ra bản án nào nghiêm trọng không vậy ? Đinh Nhị Cẩu đột nhiên nghĩ tới chuyện của Lôi Phong, nên hỏi.
-Trước một tháng Lôi Phong hi sinh, hắn nhận được báo cáo của nội tuyến, nên đội chống ma túy chúng ta tập kích vào một nơi bọn buôn ma túy tụ họp, bên trong một hãng xưởng bỏ hoang và đã xảy ra bắn nhau, nhưng lúc đó tôi không có ở trực tiếp tại hiện trường, chỉ nghe nói lúc ấy Lôi Phong đã bắn chết ba tên, chạy thoát ba tên, trong đó hình như là có một tên bị thương, Lôi Phong cho trinh sát đến các bệnh viện phụ cận tìm kiếm thì không thấy có bệnh viện nào có người chữa vết thương do bị bắn, đây cũng là một chuyện kỳ quái..
-Dựa theo báo cáo nội tuyến? Có phải là nội tuyến đã xảy ra vấn đề?
-Chuyện này tôi không rõ ràng lắm, đội chống ma túy thì cậu cũng biết phong hiểm rất lớn, mỗi chỉ huy của đội chống ma túy đều có người nằm vùng của riêng mình, nhưng nội tuyến thì tuyệt đối sẽ không để cho người khác biết đến, đây là quy củ, cho nên đến chết chúng ta cũng không biết nội tuyến của Lôi Phong là ai .. -Vậy trước khi Lôi Phong hi sinh, anh ta có nói với anh chuyện gì hay không?
Đinh Nhị Cẩu lại hỏi .
-Không có, vì chuyện xảy ra quá bất ngờ, Lôi Phong đi họp trên tỉnh, lúc trên đường trở về ra thì xảy ra tai nạn xe cộ , một chiếc xe tải nghiền bẹp xe của Lôi Phong, lúc ấy tài xế xe tải bỏ chạy mất, đến bây giờ cũng chưa có tìm được người, cho nên trong vụ án này Lan bí thư vẫn cho rằng do bọn buôn ma túy trả thù, nhưng về sau vụ án này lại trở thành một vụ án không có đầu mối, lúc đó trên công an thành phố cũng không có ý lật lại vụ án này.
Lưu Chấn Đông căm tức nói ra .
-Tôi là khẳng định vụ án này là mưu sát, chiếc xe này tôi đã xem lại hồ sơ, biển số giả, xe nguồn gốc không rỏ ràng, không hồ sơ đăng kiểm… vì thế tôi cho đây là vụ án cố ý, sau khi gây chết người xong thì tên tài xế liền không lộ diện nữa. -Còn có một loại khả năng …lái xe đã bị diệt khẩu.
Lưu Chấn Đông nói.
-Ừ, cũng có khả năng này, tôi xem chúng ta bằng mọi cách phải tìm ra tên tài xế này, thì mới biết được tài xế này quan hệ với những người như thế nào, bắt đầu từ nơi này mà điều tra, tôi không tin vụ án này không có chỗ đột phá.
Đinh Nhị Cẩu vừa gõ nhịp vừa nói.
-Được, tôi sẽ điều thêm mấy người, một lần nữa sẽ lật lại vụ án này…
Lưu Chấn Đông nói.
-Ừ..cứ theo lời anh nói xử lý, thành lập một tổ điều tra đi, tôi làm tổ trưởng, tự mình chỉ huy, lựa một cảnh sát có nhiều kinh nghiệm cho làm phó tổ trưởng, anh thì đừng có tham dự vào, tại vì lúc ấy anh cũng có tham dự qua vụ án này, cho nên tôi muốn chân chính tự đem người này móc ra, để xem rốt cục là ai làm ra chuyện này … Đinh Nhị Cẩu suy nghĩ rồi nói.