Hạ Hà Tuệ châm nước nóng cho Đinh Nhị Cẩu tắm, hắn đang khoan thai ngâm mình, thì Thạch Mai Trinh gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu một cách gắt gỏng.
-Đinh Nhị Cẩu, hiệu suất làm việc của em quá kém, chuyện đơn giản mà em thấy khó như vậy sao?
-Này Thạch đại tiểu thư, ai chọc giận chị rồi vậy?
Đinh Nhị Cẩu không gấp không chậm hỏi, Thạch Mai Trinh luôn luôn quan trọng hóa vấn đề, cho nên Đinh Nhị Cẩu đã sớm miễn dịch, thành thói quen rồi .
-Hừ….chị phát hiện một chuyện động trời, mẹ kế của chị ở bên ngoài có tình nhân.
Thạch Mai Trinh nhỏ giọng nói .
-Cái gì ? Làm sao chị biết?
Đinh Nhị Cẩu thoáng cái ngồi dậy trong bồn tắm.
-Vậy là em cũng biết? Vì sao không nói cho chị?
Thạch Mai Trinh thấp giọng quát .
-Cái gì vậy, em biết cái gì ? Do chị dọa làm em giật mình, đến cùng chuyện gì xảy ra ? -Vừa rồi cồ ấy mới về vừa vào nhà thì vào ngay phòng vệ sinh, bất chợt có điện thoại đến thì lại vội vàng ra ngoài, vô tình chị vào nhà vệ sinh thì phát hiện một cổ hương vị từ cái qυầи ɭóŧ của Tiêu Hồng chưa kịp giặt vừa nhét vội dưới đống quần áo dơ, dưới đáy quần còn dinh dính chất lỏng đã gần khô, đó chính là cái mùi của đàn ông cùng đàn bà vừa mới làm xong chuyện đó, chắc chắn luôn vì mỗi lần em đè chị ra làm xong là có cái mùi vị đó, làm cho người ta buồn nôn. …
Thạch Mai Trinh nói xong vậy mà lại nhớ tới hình ảnh mỗi lần cùng Đinh Nhị Cẩu giao hoan, một tay đưa xuống sờ sờ cái âm hộ của mình, giọng nói cũng đặc biệt mềm mại lại…
-Khục … việc của em làm là phải có chứng cớ rõ ràng, còn cái chứng cớ của chị nói, nếu thử nói cho ba của chị biết, nhìn xem ba của chị có thể quất cho chị tát tai hay không ? Đừng có suy nghĩ vớ vẫn nữa, ngủ đi …em đang ngủ thì bị chị đánh thức. Đinh Nhị Cẩu bình tĩnh nói .
-Há….vậy thì thôi, ngày mai chị tìm gặp em tán gẫu chơi đi, vừa mới năm mới, chắc em không có bận lắm đâu..
-Ấy..ngày mai em ra hiện trường vụ án, có một người bị chặt đầu, chị có dám đi xem không?
Đinh Nhị Cẩu nói bậy cho xong.
-Thôi đi …chị biết ngay em nói qua loa... mặc kệ, sáng ngày mai ngủ dậy chị đến tìm em.
Nói xong Thạch Mai Trinh liền cúp điện thoại .
Đinh Nhị Cẩu bất đắc dĩ để điện thoại di động đặt ở trên kệ …
Cùng lúc đó, tại nhà họ Cố tiệc rượu chưa tàn , bởi vì chủ yếu là đàm luận, cho nên ba người chỉ nhâm nhi rượu.
-Bí thư, kỳ thật vấn đề của khu Tân Hồ không phải là mới đấy, sớm nên giải quyết, ê kíp lãnh đạo không được rồi, tôi tán thành kiếm người người thay thế, thay đổi kiếm cán bộ có năng lực, dọn dẹp đưa những kẻ ngồi không ăn bám ra ngoài đi, không thể cố kỵ cái này cố kỵ cái kia, như vậy thì hiệu quả lại không tốt. Cố Thanh Sơn cuối cùng trần thuật nói.
-Lão Cổ… nếu làm thế thì chúng ta gây ra động tác quá lớn không?
Thạch Aí Quốc không nói gì, nhưng Đào Thành Quân thì nói ra.
-Ông Đào, tình hình nghiêm trọng đến mức này, lời nói lời khó nghe, trên tỉnh đã kê đao lên trên cổ chúng ta rồi, nếu không thay đổi để cải tổ lập ra thành tích, tôi nghĩ trước sau gì ba người chúng ta đều phải bị điều đi, bí thư Thạch, lời nói này không phải là nói chuyện giật gân đâu a.
Cố Thanh Sơn cau mày nói.
-Thanh Sơn nói không sai, tôi cũng cảm thấy vậy, nhưng ông có người lực chọn chưa?
Thạch Aí Quốc hỏi.
-Bí thư, chỉ cần ông hạ quyết tâm, tôi lập tức tổ chức tuyển chọn lựa người, cam đoan sẽ chọn được một người có tài, gánh chịu nổi trọng trách phát triển khu Tân Hồ, nhất định phải mau chóng lập ra thành tích, đây là mục đích chủ yếu của chúng ta . - Được…cứ theo lời của lão Cổ mà xử lý, mau chọn lựa người, phải nhanh, lập tức điều chỉnh. …
Thạch Aí Quốc cầm lên ly rượu trên bàn, uống một hơi cạn sạch.
…………………………………………………………………………………………….
Đinh Nhị Cẩu tới cục công an từ sáng sớm, nhìn thấy Lưu Chấn Đông sắc mặt xanh xao , đầu tóc rối bù ở trong văn phòng .
-Chấn Đông , tối hôm qua anh không ngủ à?
-Đinh phó cục, tôi đang muốn tìm cậu đây, cả đếm tôi ở bên phòng kỹ thuật, để điều tra vụ ở Ngự Phủ Uyển, cậu biết chúng tôi đã phát hiện cái gì không?
Lưu Chấn Đông thấy Đinh Nhị Cẩu, trên mặt sự hưng phấn lộ rỏ ra.
Đinh Nhị Cẩu nhìn chung quanh:
-Khoan nói, đi tới phòng làm việc ..
Đinh Nhị Cẩu phía trước , Lưu Chấn Đông ở phía sau, hai người vào phòng làm việc của Đinh Nhị Cẩu, sau đó Lưu Chấn Đông thận trọng đóng cửa lại . -Nói đi, phát hiện được cái gì?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Đàm Quốc Khánh, trong gian phòng đó chính là Đàm Quốc Khánh.
Lưu Chấn Đông nhỏ giọng nói .
-Cái gì? Đàm Quốc Khánh, Lưu Chấn Đông… anh xác định chắc chắn là Đàm Quốc Khánh?
Đinh Nhị Cẩu trong lòng chấn động, Đàm Quốc Khánh mất tích cho tới nay không phải là chuyện đơn giản, nhưng tại sao hắn lại giám sát theo dõi Trịnh Hiểu Ngải thì không hiểu hắn muốn làm gì, Đinh Nhị Cẩu hối hận đêm qua mình quá chủ quan..
-Xác định, trên mẫu tàn thuốc trong phòng đã mang lấy xét nghiệm, từ dữ liệu trên bộ công an, kết quả đã soi ra chính là Đàm Quốc Khánh, Đinh phó cục …việc này rất kỳ quái a, Đàm Quốc Khánh không lộ diện, hắn đến cùng muốn làm gì?
Lưu Chấn Đông dò hỏi , kỳ thật ý của hắn là muốn nói Đàm Quốc Khánh là người của ai, nhưng lời đến khóe miệng liền đổi thành hỏi Đàm Quốc Khánh đến cùng muốn làm gì . Đinh Nhị Cẩu lúc này cũng không để ý câu nói của Lưu Chấn Đông, hắn đang tự hỏi , Đàm Quốc Khánh giám sát Trịnh Hiểu Ngải, nếu như dựa theo góc độ Tưởng Văn Sơn mà nói, giờ nếu có theo dõi nàng thì cũng không còn có ý nghĩa thực tế, vậy thì mục đích của Đàm Quốc Khánh không phải là giám thị Trịnh Hiểu Ngải, nếu thế thì đối tượng thì chỉ có thể là hắn Đinh Nhị Cẩu rồi, Đàm Quốc Khánh theo dõi mình là có ý đồ gì?