-Đinh phó cục, cậu không nói đùa chứ, đúng lúc này lại đi bồi huấn?
Lưu Chấn Đông gương mặt không tin hỏi lại.
-Phòng cán bộ tỉnh trực tiếp gửi thông báo, tôi thấy đây là có người cố ý làm đấy, nhưng không đi thì không được, sau khi tôi đi rồi, sẽ bàn giao lại cho Chu cục phó phụ trách, anh có việc gì thì cứ trao đổi với cô ấy, còn có chuyện gì khẩn cấp cũng có thể gọi điện thoại cho tôi, đến lúc đó tôi sẽ tìm cách, bản án Cát Hổ không thể buông lỏng, với lại các đơn vị khác cũng đã nhận được thông báo hiệp trợ với chúng ta, tôi không tin thằng này lần này lại chạy thoát.
-Còn bản án Lưu Quán Quân thì tính sao?
-Vụ án này đã điều tra không sai biệt lắm, chuyển giao viện kiểm sát khởi tố đi, cậu cùng bàn với chi đội phòng chống ma túy, trọng điểm là khu Toàn Thạch Linh Điểm tiến hành bí mật điều tra, phải chú ý, sau lưng Toàn Thạch Linh Điểm nếu là Triệu Cương, thì phải cẩn thận, thằng này rất âm độc, không nên sơ suất, thà rằng bản án kéo dài , cũng không nên vọng động, để tránh phát sinh lần nữa xảy ra chuyện không may giống như Lôi Phong. -Được rồi, Đinh phó cục …hay là đêm nay cùng các anh em kiếm chổ ăn bữa cơm đưa tiễn cậu đi..
-Đưa tiễn cái rắm a, tôi đi huấn luyện thêm, đâu phải đi ngồi tù, chỉ lên thành phố Giang Đô, nơi đó cũng gần đây, tùy lúc có thể trở về, tốt nhất là anh cứ làm tốt chuyện của mình đi. ..
Trong thời gian hai ngày phải tập trung sau khi nhận thông báo, vì thế làm cho Đinh Nhị Cẩu cơ hồ không có thời gian chuẩn bị, chỉ có thể là đem những chuyện khẩn yếu nhất trao đổi cùng thuộc cấp.
………………………………………………………………………………………….
-Um..em thật là là biết hưởng thụ, trong lúc bận rộn lại chạy lên tỉnh, chuyện tốt như thế này sao sao lại không tới trên đầu của chị chứ?
Chu Hồng Kỳ bất mãn ngồi đối diện Đinh Nhị Cẩu nói ra .
-Nếu vậy chúng ta thay đổi người đi .. Đinh Nhị Cẩu cười nói .
-Thay đổi thì thay đổi, dao này chị mệt chết đi được, thật không muốn làm gì cả , hay là chị cũng xin phép nghỉ mấy ngày nghỉ ngơi một chút, cùng em đi lên tỉnh ..
Chu Hồng Kỳ nói.
-Thôi đi chị ơi… em đã nói với Lưu Chấn Đông rồi, nếu có chuyện gì không giải quyết được thì tìm đến chị cùng thương lượng, chị hỗ trợ giùm em....Đúng rồi, chị từ trên công an tỉnh xuống đây, vậy chị có biết gì về tình hình trên phòng cán bộ công an tỉnh không vậy?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Em có ý gì?
-Em có cảm giác lần này bị người khác chơi đểu rồi, chỉ là không biết ai đã ra tay, vì trên phòng cán bộ tỉnh với em cũng đâu có mấy ai quen biết, làm sao lại biết mà báo danh của em ?
Đinh Nhị Cẩu cau mày nói .
-Chị mặc dù công tác ở phòng cán bộ tỉnh trong một thời gian, nhưng lại rất tự do có ít việc, cho nên sự tình trong phòng chị cũng không nắm rõ, bất quá có chú Tề là người khá tốt, biết đâu trên phòng cán bộ tỉnh có hứng thù với em nên mới đề bạt em thì sao? Chu Hồng Kỳ cười nói .
-Chú Tề? Tề Văn Hạ?
Đinh Nhị Cẩu sửng sốt.
-Đúng vậy, chính là chú ấy…chú và ba của chị có mối quan hệ khá tốt, ngày trước ba của chị là cấp trên của chú, cùng là chiến hữu, cho nên nhận thức.
-Há, nguyên lai là như vậy a, vậy chị có thời gian gọi điện thoại cho chú Tề giùm em đi, ở đâu có người quen thì cũng dễ xử lý mọi chuyện, em đi bồi huấn, nhất định sẽ cùng với những... lãnh đạo này gặp mặt, đến lúc đó nói không chừng sẽ cho em về sớm một chút nữa thì sao..
Đinh Nhị Cẩu ngượng ngùng nói .
-Úi trời…,em chưa đi thì đã tính đến chuyện vòng cửa sau rồi, được rồi…chờ chị điện thoại giùm cho em…
Nói xong , Chu Hồng Kỳ lấy ra điện thoại di động ra, sau đó cầm lấy điện thoại bắt đầu ấn dãy số .
Chu Hồng Kỳ gọi xong dãy số để trên lỗ tai mình, nháy mắt nhìn Đinh Nhị Cẩu, ra vẻ đắc ý, Đinh Nhị Cẩu lúc này có việc cầu người, cho nên cũng rất khẩn trương nhìn lấy Chu Hồng Kỳ, kỳ thật Thạch Aí Quốc cũng đã định gọi cho Tề Văn Hạ về chuyện của Đinh Nhị Cẩu, nhưng Thạch Aí Quốc cùng Tề Văn Hạ lại không quen biết, nên Thạch Aí Quốc cũng chưa biết phải nói gì, vì thế Đinh Nhị Cẩu kịp thời ngăn cản Thạch Aí Quốc gọi cho Tề Văn Hạ, để tránh việc nếu không đạt được hiệu quả, thì lại bị mất mặt. -Alo..chú Tề .. cháu là Hồng Kỳ đây, chúc mừng năm mới, chúc chu luôn dồi dào sức khỏe.
-Ai nha … con bé này, thiệt là …hôm nay đến ngày nào rồi, mà còn chúc Tết cho chú, sau không chờ qua tháng rồi chúc luôn..
-Hì hi… bất quá mới qua ngày mười lăm vẫn còn trong Tết mà..
Chu Hồng Kỳ nói r.
Đinh Nhị Cẩu trong nội tâm cực kỳ hâm mộ Hồng Kỳ, đúng là người ta thuộc dạng con ông cháu cha, quan hệ chỗ này, biết đến chỗ kia…
-Dược…được rồi, cám ơn cháu, có chuyện gì đi vậy nha đầu kia?
Tề Văn Hạ hỏi vì ông biết rõ, nếu như Chu Hồng Kỳ không có chuyện gì, thì nàng sẽ không gọi điện thoại đến cho một bậc chú bác quen biết với cha của nàng như vậy.
-Vâng… thật đúng là có chút chuyện, cháu có một bằng hữu, tên gọi Đinh Trường Sinh, hắn đang làm phó cục trưởng công an thành phố Hồ Châu, sắp tới sẽ lên trên tỉnh bồi huấn, chú có biết việc này không vậy? -Ừ, chú biết…, hắn không muốn đi sao?
Tề Văn Hạ hỏi, cái tên Đinh Trường Sinh này đây là lần thứ hai ông nghe nhắc đến, lần đầu tiên là chính ủy cục công an Hồ Châu gọi tới, bị ông quở trách, rồi lại đến Hồng Kỳ, tiểu tử này có số má lớn a, lại thuyết phục được Chu Hồng Kỳ cầu tình cho hắn, Tề Văn Hạ dần dần đối với tên Đinh Trường Sinh này cảm thấy hứng thú .
-Có đi chứ, tại sao không đi … nhưng mà chú Tề à, làm phiền chú đến lúc đó chiếu cố hắn một chút nhé.
- Được, không thành vấn đề, bất quá nha đầu, có thể nói cho chú biết cháu và tiểu tử này có mối quan hệ như thế nào vậy?
Tề Văn Hạ nghe được trong lời nói Chu Hồng Kỳ quan tâm đến Đinh Trường Sinh, không giống như là cái dạng vì đồng sự mà lên tiếng đơn giản như vậy.
-Chú Tề a…cháu đã nói rồi hắn là bằng hữu rất thân, đương nhiên cũng còn là đồng sự. Chu Hồng Kỳ đoán ra tứ trong lời nói của Tề Văn Hạ ý, nhưng nàng cũng không muốn giải thích .
-Ha ha …chú đã hiểu rồi , còn có chuyện khác nữa không?