-Úi trời… trong mắt cô tôi chính là người như vậy sao? Tôi muốn đi xem là muốn để biết mình, biết người mà tìm cách ứng phó, hiểu chưa?
Đinh Nhị Cẩu bất đắc dĩ nói, nhưng nói thật, hắn cũng thật muốn nhìn một chút cô gái này dung mạo ra sao, lại dám khiêu chiến với Tề Văn Tú, theo lời nói thì nàng biết chi tiết về võ thuật của Tề Văn Tú, giống như Tề Văn Tú biết rõ thân phận của nàng vậy .
Nói thêm lại cãi nhau không hợp, cho nên Đinh Nhị Cẩu ăn thêm vài miếng cơm liền kiếm cớ đi ra ngoài gọi xe thẳng đến nơi hội quán Không thủ đạo mà Tề Văn Tú chỉ.
…………………………………………………………………………………………
-Em làm sao vậy? Cô thấy em lúc này cũng làm khó dễ với Đinh Trường Sinh gây, các ngươi có cừu oán à? -Nào có đâu cô..
Đối mặt với Tề Văn Tú hỏi thăm dò , Ngô Nhật Lam cũng cảm thấy mình quá đáng, từ khi Đinh Nhị Cẩu đến Giang Đô đến huấn luyện, chính nàng đã đào mấy cái hầm để hắn lọt xuống, nhưng rồi tốt xấu gì hắn cũng hữu kinh vô hiểm, nếu đổi là người khác, đoán chừng đã trở mặt với nàng rồi, cho nên Ngô Nhật Lam cũng không biết mình đến cùng là suy nghĩ như thế nào, dù sao chỉ cần quậy phá được hắn, thì nàng lại thấy rất thoải mái .
-Không có sao? Này Nhật Lam …có phải là em đã ưa thích hắn?
Tề Văn Tú dò hỏi .
-Ai nha …Tề lão sư, cô đừng có cặp đôi loạn như vậy được không, ưa thích hắn sao? Hắn chỉ một kẻ nghèo mà thôi, không có cái gì cả, em đi theo hắn thì có cái gì tốt ? Cho dù là hắn có muốn cùng với em…em cũng không thèm..
Ngô Nhật Lam ngoài miệng nói Đinh Nhị Cẩu không ra gì cả .. -Không phải đâu, cô nhìn thấy trong chuyện này có cái gì đấy..
Tề Văn Tú trêu chọc nói .
-Tề lão sư ..cô còn nói đến chuyện của hắn, thì em đi bây giờ, không cùng cô ăn cơm nữa đâu…
Ngô Nhật Lam uy hϊếp nói .
-Được được.. không nói nữa, bất quá cô nói cho em biết, trên cái thế giới này đàn ông tốt có không nhiều lắm đâu, cô thây con người của Tiểu Đinh cũng không tệ lắm, em không nên bỏ qua cơ hội này, nếu em ngại mở miệng nói, cô có thể nói thay.
-Tề lão sư .. cô tự mình ăn đi, em đi đây.
Ngô Nhật Lam làm bộ muốn đứng dậy, nhưng bị Tề Văn Tú kéo lại .
Tề Văn Tú nhìn thấy bộ dạng Ngô Nhật Lam như vậy, trong lòng nàng cũng liền biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì, đừng nhìn cô gái này ngoài miệng chết sống gì khi nhắc đến Nhị Cẩu cũng la làng lên, nhưng trong lòng của Ngô Nhật Lam nhất định là đã động, nếu không có chuyện gì, thì sẽ không có phản ứng như vậy.. ……………………………………………………………………………………………
Dựa theo Tề Văn Tú cho địa chỉ, Đinh Nhị Cẩu đến trước một i đường hẻm khá rộng thì tìm được cái cái gọi là hội quán Không thủ đạo, hơn nữa cái hẻm này tựa như là khu của người Nhật vậy, chẳng những có hội quán Không thủ đạo, rõ ràng còn có một nhà hàng Nhật Bản.
Đinh Nhị Cẩu chưa từng ăn qua thức ăn Nhật Bản, nhìn xem trước cửa đứng hai cô gái mặc đồ kimono Nhật Bản nhiệt tình mời gọi khách nhân lui tới, khoan hãy nói người tới nơi này ăn cơm thật đúng là không ít, Đinh Nhị Cẩu đứng ở cách đó không xa nhìn một hồi cũng muốn vào nếm thử món ăn Nhật Bản, trước cửa hai cô gái đang dùng Hán ngữ nói chuyện với nhau, vậy là hai cô gái này đón khách không phải là người Nhật . Xem ra đây có thể là do một người phương Tây mở tiệm chứ không phải là người Nhật, cho nên Đinh Nhị Cẩu cũng đã mất đi ý niệm vào thử một chút, hắn xoay người đi vào bên trong hội quán có tên là Cực Chân Không Thủ Đạo, nhưng cửa hiện đang đóng chặc .
Đinh Nhị Cẩu ở trước cửa đứng một chút, cũng không gõ cửa, rồi chậm rãi quay người, lúc sắp đi thì có một tiếng cửa mở ra, bên trong một người Nhật nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu, hơi khom người, dùng Hán ngữ hỏi
-Tiên sinh, anh đến hội quán Cực Chân thăm viếng sao?
- Ừ, ta chỉ là nhìn xem, vì hiếu kỳ mà thôi.
Đinh Nhị Cẩu thành thật nói .
- Tại đây đang tuyển nhận võ sinh, anh có thể vào trong xem, tôi thấy dáng người của anh rất thích hợp để luyện tạp Không thủ đạo, nếu như gia nhập vào hội quán Cực Chân, tôi tin rằng chỉ vài ba năm, anh sẽ sẽ trở thành cao thủ đệ nhất lưu Không thủ đạo đấy. Người Nhật nghiêm trang nói .
Đinh Nhị Cẩu mỉm cười, xem ra ở đâu cũng đều có người lừa dối a, chuyện này và những người rao bán võ thuật bí tịch Trung quốc cũng không sai biệt lắm, ví như “ Tiểu huynh đệ, ta xem ngươi cốt cách thanh kỳ, là người rất tốt để luyện võ, chỗ này của ta có bán quyển Như Lai Thần Chưởng .v..v . .”
-Thật vậy sao? Tôi có thể vào tham quan một chút à?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Đương nhiên có thể, tôi tên gọi là Tửu Tinh Tam Dương, mời.
Tên người Nhật đem mở cửa rộng ra, thối lui qua một bên, nửa khom lưng mời Đinh Nhị Cẩu đi vào .
Đinh Nhị Cẩu vui vẻ tiến về trước, sau khi vào cửa thì thấy kể cả cái sân nhỏ bên trong đều dùng sàn gỗ lót đường, Tửu Tinh Tam Dương cũng là đi chân không mang bít tất màu trắng, Đinh Nhị Cẩu cũng không tiện mang giày giẫm trên sàn nhà sạch sẽ , cho nên cũng cỡi giày tại cửa ra vào . -Tiên sinh, anh tên gọi như thế nào?
-Há, tôi họ Đinh, còn anh đến T.Q đã bao lâu rồi? Mà tiếng Hán ngữ lại nói tốt như vậy..
Đinh Nhị Cẩu hỏi..
-À…tôi từ nhỏ đã ở tại T.Q lớn lên, người nhà của tôi đều là thương nhân Nhật Bản, trong những năm tám mươi đã tới T.Q đầu tư kiến xây dựng nhà máy rồi, tuy hàng năm tôi đều quay trở về Nhật Bản, nhưng phần lớn thời gian thì ở tại T.Q. Đinh tiên sinh, mời qua bên này, đây chính là sân dùng cho việc huấn luyện của chúng tôi, sân rất rộng có thể đồn dung nạp rất nhiều người luyện võ.
- Ừ, cái chỗ này cũng không tệ, nhưng khu vực đây giống như là một khu dân cư, nếu nhiều người đến luyện võ, có thể là quấy nhiễu dân không vậy?
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Há, là như thế này, tại đây mặc dù là khu dân cư, nhưng dân trú ngụ không có bao nhiêu người, khu vực tại đây đã được mua lại, sắp tới nơi này còn phải mở rộng thêm, cho nên lúc này Đinh tiên sinh nếu gia nhập vào hội quán, sẽ có rất nhiều ưu đãi. Tửu Tinh Tam Dương tiếp tục khoe khoang nói.
-Tại đây mặc dù không phải là trong nội thành nhưng nếu mua lại thì chắc phải trả một cái giá khá lớn a.
-Về chuyện này tôi không nắm rõ, tôi chỉ phụ trách chiêu sinh hội quán, còn những chuyện khác là của hội quán trưởng điều hành, thế nào, điều kiện nơi đây không tệ chứ, Đinh tiên sinh có hứng thú hay không?