Dần dần Lưu Hương Lê tiến nhập vào mộng đẹp, cô đang mơ khi vẫn còn là một cô gái trẻ, lúc này cô đang cùng bạn trai Hà Kiến Bình ở cùng một chỗ, rúc vào bên người của hắn, cánh tay của hắn không chịu nằm im cứ mò về phía trên ngực của cô muốn vuốt ve cô, tuy cô thích hắn, nhưng dù sao cô vẫn là một cô gái trẻ thuần khiết, nên cô không ngừng ngăn cản lấy bàn tay của Hà Kiến Bình, cô rất sợ hãi, hắn được một tấc lại muốn tiến một thước, nhưng bạn trai Hà Kiến Bình rất nhẫn nại, một tay ôm lấy eo nhỏ mềm mại của cô, tay kia thì không ngừng vỗ về vuốt ve thân thể của cô, từng đợt cảm giác khác thường, bàn tay Hà Kiến Bình chạm đến đâu thì da thịt cô tê dại như bị điện giật, không ngừng đánh thẳng vào thân thể của cô, cô như muốn thấm men say, mất hồn rồi, với sự say mê ở bên trong lòng, cô cả người mềm yếu, xuất mồ hôi đầm đìa. Cuối cùng ƈôи ŧɦịŧ của hắn, nhẹ nhàng ấn nhẹ ở phía dưới cái mông cô, cây côn ŧɦịŧ cứng rắn nóng hổi ngọ nguậy cọ xát lấy trên mông đít cô, xoay chuyển chung quanh làm cô rất khó chịu, bất giác, cô đem cái mông to, hướng về ƈôи ŧɦịŧ dán chặc lên nó, chèn ép lấy nó, trong khi tay hắn đưa lên sờ lấy vú của cô, văn vê đầu núʍ ѵú,cơn động dục sân cao, cô không chịu nổi nên không ngừng đong đưa vễnh cái mông đít lên.
Vú đang bị người đàn ông khác phái vỗ về chơi đùa, mông bị dị vật đè ép, nhịp tim đập rộn ràng bên trong…
Đột nhiên, Lưu Hương Lê giật mình thức dậy, chỉ là mặc dù đã thanh tỉnh, nhưng ý thức vẫn đang mơ hồ, hiện tại là tỉnh, hay là đang trong mơ? Nếu thanh tỉnh, vì sao giống như trong mơ, một bàn tay vẫn còn đang ở trên bộ ngực của mình, vì sao hai đầu ngón tay vẫn đang xe xe lấy đầu núʍ ѵú mình? Dưới mông của mình, vì sao giống như trong mơ, ƈôи ŧɦịŧ vẫn còn tồn tại? Vì sao nó vẫn là cứng rắn dựa vào trong khe đít mình? Lưu Hương Lê trong lòng nghi hoặc, tại sao là như vậy? Chính cô cũng không rõ.
Trừ phi…
Đáp án, chỉ có một!
Đinh Trường Sinh!
Đúng vậy, nhất định là hắn!
Lúc này đầu óc của cô đã hoàn toàn thanh tỉnh, hiện tại, mình đương nhiên là thanh tỉnh, chính mình đang nằm ở trên giường xe lửa, chính mình chính vẫn đang suy tư.
Quả thật, có một bàn tay đang văn vê đầṳ ѵú mình!
Cứng rắn côn ŧɦịŧ rất thẳng, đang gắt gao dính tại trên khe đít của cô, hiện giờ cô đã cảm giác được cái qυầи ɭóŧ đang dán sát chặt trên âm hộ của mình thật là mềm mại.
Bất quá, cái loại cảm giác này, cô cũng không ghét.
Nói thật ra, cô rất thích cảm giác kia.
Tuy rằng cách một tầng váy ngủ, nhưng cô lại cảm giác tinh tường được côn ŧɦịŧ cứng rắn đến mức hoàn toàn có thể cạy ra khe đít của mình để đâm vào cửa miệng huyệŧ, lúc này nếu hắn sáp nhập vào ở bên trong huyệŧ của cô, phản ứng của cô hầu như bị tê liệt hoàn toàn. Chủ nhiệm Đinh lấy tay đùa bỡn đầṳ ѵú, còn dùng ƈôи ŧɦịŧ cắm vào khe đít của cô, còn ra thể thống gì nữa!
Định quay lại phản kháng, nhưng lập tức cô lại âm thầm nở nụ cười, thật là ngốc nghếch, Đinh Trường Sinh rõ ràng là đang ngủ đấy! Giờ phút này, hắn đang ngáy ngủ, hơi thở từ mũi của hắn phun ra ngoài từng làn hơi ấm áp mơn trớn trên gáy cổ của cô.
Trong lúc ngủ mơ Đinh Nhị Cẩu tay của hắn đúng là mềm mại, Lưu Hương Lê nằm nghiêng, áo ngủ đã trợt hướng qua một bên, bên trong áo ngủ, bầu vú của của cô hoàn toàn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, tay hắn trợt nhập vào bên trong áo ngủ cô, lại lần nữa lấy tay để trên bầu vú của cô, đè nặng lên đầṳ ѵú nhỏ lõα ɭồ lộ ra, Lưu Hương Lê nén lại hơi thở, cô không dám lộn xộn, nhưng tay hắn không ngừng vuốt ve bầu vú, đầu núʍ ѵú đã nhanh chóng dựng đứng lên rồi, ngay lúc Đinh Nhị Cẩu vuốt ve đầṳ ѵú, cơn nứиɠ lúc này từ theo bên trong nội tâm dâng lên, tê dại, ngứa ngáy, nhồn nhột, dục hỏa dần dần được đốt lên, cô đâm ra sợ hãi chính mình sẽ nhịn không được kêu rên lên, đành phải dùng răng cắn chặt môi của mình, nhưng cuối cùng cô không kháng cự được cơn nứиɠ đang đánh sâu vào, cái mông của cô dịch chuyễn về phía sau hơi vễnh lên, để cho ƈôи ŧɦịŧ Nhị Cẩu càng dính chặc vào khe đít của mình hơn. Nếu để cho ƈôи ŧɦịŧ đâm ngay vào vị trí kia, lúc này cũng rất dễ dàng!
Làm như vậy, chẳng phải mình là người đàn bà dâʍ đãиɠ sao!
Đinh Nhị Cẩu hơi đảo thân mình, theo thân thể hắn di động, ƈôи ŧɦịŧ của hắn lại của trợt vào càng sâu bên trong khe đít Lưu Hương Lê.
Không được.
Làm như vậy không được.
Lưu Hương Lê âm thầm nói với chính mình.
Cô muốn đem thân thể của mình tránh ra khỏi ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu, nhưng cơ làm không được, côn ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu như vậy muốn chiếm đoạt lấy huyệŧ cô, ƈôи ŧɦịŧ tràn đầy sức sống không ngừng đội vào âm hộ, thỉnh thoảng hắn ưỡn người một cái, Lưu Hương Lê không thể không thở dốc một cái.
Quan tâm đến cái khỉ gió gì nữa, dù sao Đinh Nhị Cẩu đã ngủ say như chết, vô luận phát sinh chuyện gì, hắn cũng sẽ không biết, Lưu Hương Lê tự an ủi chính mình. Vì không để Đinh Nhị Cẩu thức giấc , Lưu Hương Lê rất nhẹ nhàng cẩn thận ngọa nguậy cái mông đít của mình, chật hẹp rãnh mông khe đít, mang theo ƈôи ŧɦịŧ dính chặt, từng chút một, từng chút một giãy dụa, vặn vẹo ở bên trong, cô cảm giác được hai chân Đinh Nhị Cẩu cũng theo sự vặn vẹo của cô, mà không ngừng thay đổi phương hướng, từ sau lưng Lưu Hương Lê, côn ŧɦịŧ thật chặc chỉa bám vào cái khe đít nhỏ.
Mỗi một lần cô vặn vẹo, trong cơ thể dục hỏa không ngừng mà gia tăng.
Không biết sao, cô cảm thấy trong cái khe âm hộ của mình, một mảnh ẩm ướt, dịch nhờn đã chảy ra rồi, suốt cả ngày hôm nay chưa hề tắm rửa, cái mùi khó ngửi tanh ngấy từ cái âm hộ chính mình như đang bốc lên bay quấn quanh trước mũi, cô khẽ nhăn mặt…
Dịch nhờn tại trong huyệt động của cô, càng để lâu càng nhiều, dần dần thấm tuôn ra bên ngoài, lưu lại giữa hai chân cô, mùi tanh hôi của cái âm hộ với dâʍ ɖịƈɦ càng ngày càng nồng nặc đọng lại trong cái chăn đang phủ trên cơ thể, dục hỏa đang nhắc nhở cô, ám chỉ cô nhu cầu còn cần lớn hơn. Không nhịn được nữa rồi.
Lưu Hương Lê biết huyệŧ mình đang đòi hỏi cần cái gì!
Vì thế, cô lấy bàn tay hướng tới, đưa vào nơi trung gian giữa cô và cùng Đinh Nhị Cẩu, cô cẩn thận sờ soạng đụng đến cái quần, rất chậm chạp từ từ kéo khóa quần của hắn, lấy tay móc cây ƈôи ŧɦịŧ ra.
Trời ạ! Tay cô đã lôi kéo khai mở cây ƈôи ŧɦịŧ rất to lớn ra ngoài, côn ŧɦịŧ đã nhanh chóng bắn mạnh dưng đứng cứng ngắt, nhẹ nhàng bật trúng trên cái mông trắng rất mẩy tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Lưu Hương Lê, dịch nhờn lại thấm ướt thêm trong huyệŧ, cô cẩn thận nghe ngóng tiếng ngáy ngủ của Đinh Nhị Cẩu, xong rồi lấy tay cầm lên ƈôи ŧɦịŧ nóng rát, cứng rắn của gã đàn ông trẻ tuổi mà cô cho còn là thằng nhóc này, vuốt ve, cuối cùng cô kéo trong tay ƈôи ŧɦịŧ, làm ra một chuyện mà chỉ khi thấy hắn ngủ say như chết, cô mới dám làm… Lưu Hương Lê đem ƈôи ŧɦịŧ chỉa vào khe đít của chính mình, chậm rãi vễnh cái mông to lên động đậy, chậm rãi.. chậm rãi… từng chút… chút một, ƈôи ŧɦịŧ từ từ xâm nhập trợt trong khe đít cô, dọc theo khe thịt khép chặt, vẫn hướng đến ngay cửa miệng huyệŧ, chần chừ sau những giây phút quyết định, cuối cùng cô nắm ngay đầu khấc to, vững vàng nhấn bên trong lối vào cửa miệng huyệŧ của chính mình.
Đinh Nhị Cẩu vẫn đang nặng nề say sưa ngủ, hắn hoàn toàn không biết những chuyện Lưu Hương Lê đang làm.
Đầu khấc chống đỡ xâm nhập vào địa phương ướŧ áŧ, một cảm giác vô cùng thoải mái sung sương truyền đến toàn thân Lưu Hương Lê.
Trong phút chốc, Lưu Hương Lê bàn tay dừng lại.
Mình đang làm gì vậy?
Mình làm như vậy đúng không?
Hắn là gã đàn ông xa lạ mà mình chẵng hề có chút yêu đương. Dù gì mình cũng là người đàn bà trinh liệt đã gìn giữ đứng vững trước bao cám dỗ tính dục suốt hơn năm năm nay nay, đó chính là một ngàn tám trăm hai mươi lăm ngày chứ không phải là ít.
Lưu Hương Lê đang do dự…
Thân thể Lưu Hương Lê đang nhắc nhở sự thèm khát du͙ƈ vọиɠ.
Lý trí lại khiển trách tới hành động của Lưu Hương Lê
Lưu Hương Lê mâu thuẫn.
Lưu Hương Lê cần!
Nhưng Lưu Hương Lê lại đang do dự!
Lửa dục ở trong người Lưu Hương Lê không ngừng bùng nổ phát triễn mạnh mẽ.
Nơi bàn tay Lưu Hương Lê nắm lấy thân ƈôи ŧɦịŧ đang run rẩy.
Cái mông đít Lưu Hương Lê đang từ từ vễnh thêm ra phía sau, chậm rãi nhẹ nhàng cắn nuốt lấy ƈôи ŧɦịŧ.
Lưu Hương Lê nhìn Đinh Nhị Cẩu trong cơn ngáy ngủ.
Lưu Hương Lê nhìn chung quanh căn phòng mờ mờ hắc ám ….