Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1250: Luận võ



CHƯƠNG 1194: LUẬN VÕ.

Đinh Nhị Cẩu biết rõ người đàn này không dễ chọc, nhưng không ngờ chính mình lại dính vào không thoát được, sớm biết vậy hắn sẽ không ra mặt thay cho Tề Văn Tú, xem ra Tửu Tinh Huệ Tử nếu không thể cùng Tề Văn Tú phân chia cao thấp, thì nàng đem sổ sách tính toán tại trên đầu Đinh Nhị Cẩu.

-Không biết cô Huệ Tử muốn đi đến chỗ nào?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

-Tôi nghe nói phía tây thành phố Giang Đô có núi Thúy Hoa Sơn phong cảnh tươi đẹp, thời gian này hình như không có bao nhiêu du khách, chúng ta đến chỗ đó được không?

Tửu Tinh Huệ Tử nhìn Đinh Nhị Cẩu liếc, hỏi.

-Nếu cô đã sớm định xong địa phương, như vậy thì chúng ta cứ đi là được.

Đinh Nhị Cẩu sao cũng được nói .

Hắn nghĩ, cho dù là Tửu Tinh Huệ Tử là một quán quân Không Thủ Đạo, nhưng thường thì thành phần quán quân đánh biểu diễn là chiếm đa số, cho nên cũng chưa chắc lợi hại đến mức nào, hơn nữa cho dù là Tửu Tinh Huệ Tử có âm thầm mang theo trợ thủ, thì trong tay mình còn có khẩu súng, nên căn bản cũng không có sợ nàng.
-Đinh tiên sinh, tôi có thể hỏi một vấn đề được không?

-Xin mời cứ nói, chẳng lẽ ngoại trừ luận võ, cô Huệ Tử còn có những vấn đề khác sao?

-Chỉ chút vấn đề riêng.

Đinh Nhị Cẩu nhìn nàng, không có lên tiếng.

-Đinh tiên sinh cùng Tề Văn Tú đến cùng là có quan hệ như thế nào? Mà lại phải ra mặt vì cô ta?

-Vấn đề này hình như tôi đã từng nói qua đáp án cho cô biết rồi, có cần phải hỏi lại không?

-Đinh tiên sinh, chúng ta bây giờ ngồi chung ở trên một chiếc xe, có thể nói là chúng ta có duyên phận, tôi nghĩ hai bên hãy là thẳng thắn với nhau thì tốt hơn, vừa rồi Đinh tiên sinh cũng đoán được là tôi đã điều tra anh, cho nên chuyện anh là đồ đệ của Tề Văn Tú, cũng không cần phải giả bộ tiếp nữa đâu .

Tửu Tinh Huệ Tử mặc dù là cười híp mắt, nhưng trong giọng nói cũng chẳng có khách sáo là gì..
Đinh Nhị Cẩu cười cười, nói:

-Cô đã đều điều tra rõ ràng, thì việc gì lại hỏi câu này, hơn nữa tôi cũng có một vấn đề muốn hỏi cô, cô đã dám khiêu chiến với Tề Văn Tú, thì chắc cũng đã biết Tề Văn Tú là ai ?

Đinh Nhị Cẩu không tin là Tửu Tinh Huệ Tử không biết anh của Tề Văn Tú là trưởng phòng cán bộ cục công an.

-Tà Tề trưởng phòng sao?

Tửu Tinh Huệ Tử hỏi ngược lại .

Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ nhìn Tửu Tinh Huệ Tử , nghĩ thầm, ngươi đã biết rõ, mà còn đâm đầu vào sao? Đây là cái đạo lý gì ? Hoặc là ngươi là đối với nhân tình xã hội ở nước này không hiểu , hoặc là quá ngông cuồng rồi.

Thúy Hoa Sơn nằm tại phía tây thành phố Giang Đô, cách nội thành đại khái tầm mười km, Đinh Nhị Cẩu lái xe mang theo Tửu Tinh Huệ Tử trên đường đi đến Thúy Hoa Sơn, để cho tiện du lịch, mấy năm qua, chánh phủ thành phố Giang Đô cho xây dựng một còn đường cái lên Thúy Hoa Sơn, cho nên ô tô có thể một đường chạy đến giữa sườn núi, nhưng nếu muốn tiếp tục đi lên thì phải đi bộ .
Xuống xe , Tửu Tinh Huệ Tử hít vào một hơi thật dài không khí, cảm thán nói:

- Không khí nơi này thật trong lành, bên trong thành phố không khí thật là ô nhiểm đầy bụi bặm, tôi có cảm giác nếu ở chỗ này so với nội ô thành phố, tuổi thọ phải chênh lệch đến mười năm.

Lời này hơi cường điệu quá, nhưng là Đinh Nhị Cẩu cũng phải thừa nhận, nội thành Giang Đô mấy năm gần đây này ô nhiễm thật là rất nghiêm trọng .

-Đây là một quốc gia trong quá trình công nghiệp hoá đành phải chấp nhận, hết cách rồi, tôi tin rằng Nhật Bản cũng đã từng trải qua quá trình chuyện như vậy.

-Đinh tiên sinh là một nhân viên công tác củachính phủ, không thể ngờ được lại là một cao thủ, có thể đáp ứng theo giúp tôi thử sức, tôi rất cảm kích.

Tửu Tinh Huệ Tử lúc xuống xe, theo từ trong bọc của nàng lấy ra một đoạn trúc kiếm, chẳng qua là kiểu gấp gọn .
-Cô Huệ Tử là quán quân Không thủ đạo , chẳng lẽ hôm nay cùng với tôi đọ kiếm đạo sao?"

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

-Ai cũng biết là tôi luyện tập Không thủ đạo, cho nên thi đấu mà dùng Không thủ đạo với đối với tôi mà nói là không công bằng, giống như tôi không biết công phu của Đinh tiên sinh lợi hại nhất là cái gì vậy, so sánh như vậy để thấy công bằng chút ít.

Tửu Tinh Huệ Tử giảo hoạt nói ra .

Đinh Nhị Cẩu trong lòng lại nghĩ, người đàn bà tâm tư kín đáo đúng là không phải bình thường, nếu như Tề Văn Tú cùng nàng giao đấu, thật đúng là không nhất định có thể chiến thắng được nàng nhưng mình là một người đàn ông, đối phương là một người đàn bà, cho dù là thắng, cũng có chút thắng không anh hùng .

-Được rồi, chúng ta bắt đầu ở đâu đây?

Đinh Nhị Cẩu gật đầu hỏi.
-Đi lên phía trên một chút, chỗ này là bãi đỗ xe, mặc dù bây giờ không người, nhưng không có nghĩa là sẽ không có người tới, tôi muốn trân đầu này không có người khác biết đến.

Tửu Tinh Huệ Tử nói xong cũng bắt đầu dọc theo bậc thang hướng về trên núi đi.

Đã qua chừng mười phút đồng hồ, tại trên sườn núi có một chỗ tương đối rộng rãi, Tửu Tinh Huệ Tử đứng vững thân hình, nói:

- Nơi này đi, không biết Đinh tiên sinh dùng vũ khí gì?

-Tôi?

Đinh Nhị Cẩu nhìn chung quanh một chút, sẵn thò tay bên cạnh một cây thấp bẻ gảy một đoạn cành khô, lấy tay thử thử, cũng có chút dão dai .

-Tôi lấy cái này, cô Huệ Tử, chúng ta chạm vũ khí đến người là dừng nhé..

Tửu Tinh Huệ Tử sắc mặt phát lạnh, không đợi Đinh Nhị Cẩu kịp phản ứng gì , vừa nói ra.

-Đương nhiên"

Thì nàng thân pháp đã cực nhanh hướng đến Đinh Nhị Cẩu đánh úp lại, tương đối mà nói, cành cây khô trong tay của Đinh Nhị Cẩu hơi ngắn hơn, cái gọi là một tấc ngắn một tấc hung hiểm, so sánh vũ khí, Đinh Nhị Cẩu hoàn toàn không chiếm thượng phong.
Cho nên đối mặt Tửu Tinh Huệ Tử phóng kiếm trúc tới , Đinh Nhị Cẩu vẫn phải là lợi dụng Thái Cực thập tam thức ẩn chứa đạo lý bên trong, Thái Cực thập tam thức lấy nhu thắng cương, như vậy, vũ khí trên tay hắn trở thành mềm mại như linh xà vậy..

Khi cành khô tiếp xúc đến trúc kiếm của Tửu Tinh Huệ Tử, Đinh Nhị Cẩu một mặt nghiêng người né tránh mũi kiếm, vừa dùng cành khô triền trụ lại trúc kiếm, dùng tốc độ cực nhanh quấy động, đang quấn lấy cùng trúc kiếm, Đinh Nhị Cẩu cũng không dám dùng lực mạnh để cưỡng áp trúc kiếm, bởi vì cành khô thì chỉ là cành khô, hắn sợ dùng sức quá mạnh sẽ làm cành khô bị bẻ gẫy, vậy kế tiếp thì lại nguy hiểm.

Tửu Tinh Huệ Tử thì không màng đế chuyện này, ngay lúc Đinh Nhị Cẩu muốn lợi dụng hóa giải lực đạo trúc kiếm, đem Tửu Tinh Huệ Tử đẩy lùi lại, thì thấy ánh mắt Tửu Tinh Huệ Tử biến đổi , trên tay trúc kiếm lập tức thoát khỏi vỏ, bên trong ẩn giấu lộ ra lóng lánh thân kiếm đúc bằng sắt….