Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1555: Tìm đường sống trong cõi chết



CHƯƠNG 1499: TÌM ĐƯỜNG SỐNG TRONG CÕI CHẾT.

Trọng Hải sững sờ, nhưng vừa tưởng tượng đến tình huống, cảm thấy rất không có khả năng.

-Chú à, cháu cảm thấy độ khó không nhỏ a, cái chức vụ phó bí thư cho dù luân chuyển như thế nào, cũng không tới phiên của cháu..

Trọng Hải ngược lại vẫn là rất tự biết minh.

-Hiện tại cũng không thể nhận định, xem tình huống cái đã, chuyện này chú và chú của cháu đã thương lượng qua, có thể lên được, cố nhiên là tốt, còn nếu không thể lên, thì lại đợi cơ hội, Hồ Châu trong thời kỳ La Bàn Hạ, bước tiếp theo tất nhiên sẽ nghênh tới một kỳ phát triển mới, đây cũng là điều mà trên tỉnh muốn thấy, cho nên …bước tiếp theo, chỉ cần là kinh tế tại Hồ Châu tốt lên, chú thấy vấn đề không lớn, tiếp qua vài năm có lẽ thời cơ sẽ chin muồi.
Ấn Thiên Hoa hình như là rất nắm chắc nói .

-Vâng…cháu nhớ kỹ rồi.

Trọng Hải như có điều suy nghĩ gật đầu nói .

……………………………………………………………………………………………

Lúc Đinh Trường Sinh đi vào văn phòng, liếc nhìn qua phòng làm việc của Hồ Giai Giai, phát hiện nàng hình như là đang chờ đợi mình, cũng đúng lúc nhìn thấy hắn.

-Ai ui…. Đinh đại chủ nhiệm, chị nghĩ hôm nay em không tới chứ, sao đến sớm như vậy?

Hồ Giai Giai chứng kiến thật là Đinh Trường Sinh, tiếng giày cao gót tạch tạch tạch dồn dập gõ trên sàn gỗ, đi nhanh tới .

-Tìm em có việc à?

Đinh Trường Sinh không quan tâm đến Hồ Giai Giai ân cần, trực tiếp mở ra cửa phòng làm việc của mình đi vào, còn Hồ Giai Giai thì theo sát ở phía sau cùng tiến vào phòng làm việc của hắn.

- Có phải là em mơ hồ không, ngày sau là xuất phát lên đường rồi, trước khi đi có mở cuộc họp nào không vậy?
Hồ Giai Giai hỏi.

-Việc này cũng đầu cần phải nói, không phải là chị đã định xong hết rồi sao?

Đinh Trường Sinh mặt không cảm giác hỏi, kỳ thật tại lần trước, lúc nàng gọi điện thoại cho Sở Hạc Hiên thì âm thầm ra ám hiệu, Đinh Trường Sinh liền đã xem Hồ Giai Giai là người không dễ thân cận, cũng khó trách, bởi vì Sở Hạc Hiên là anh rể của nàng, đương nhiên là người ta tới gần cùng anh rể của mình, ngươi Đinh Trường Sinh là cái đách gì à?

- Hả? Nói cái gì vậy .. cái gì gọi là chị đã định đã xong, em mới là chủ nhiệm, em chưa gật đầu, chị nào dám định? Hơn nữa, lúc đến dự hội nghị chiêu thương dẫn tư, chúng ta khai triển công việc như thế nào, do đó đây là đều cần em gật đầu, em nói như vậy chẳng khác gì không chịu trách nhiệm ah.

Hồ Giai Giai cũng không quản đến Đinh Trường Sinh lạnh lùng, ngồi ở trước mặt Đinh Trường Sinh cười tủm tỉm.
-Thật sao? Vậy được rồi, đem cái danh sách dự định cuối cùng cầm cho em xem một chút.

Đinh Trường Sinh nói ra, hắn chỉ là đoạn thời gian trước nghe Trương Minh thụy nói cái danh sách bên trên quyết định có rất nhiều chuyện ẩn ở bên trong, nhưng về phần cái chuyện ẩn ở bên trong như thế nào, thì hắn thật đúng là không biết.

-Vậy thì tốt, em chờ, chị đi cầm cái danh sách, hiện tại bây giờ chắc đã không còn kịp rồi, còn phải đặt mua vé, nói cách khác nhiều người đi như vậy phải làm nhanh cho kịp ah.

Hồ Giai Giai than thở, sau đó tranh thủ hồi trở lại phòng làm việc của mình cầm văn bản tài liệu đến cho Đinh Trường Sinh .

Đinh Trường Sinh nhìn xem Hồ Giai Giai uốn éo uốn éo cái mông đít lớn, không khỏi cười cười..Hừ…cái mông đít này mình cũng đã từng đâm thọc vào rồi, mà cho là ta cái gì cũng không quản, thực là chuyện tiếu lâm, ngươi cho rằng ta không biết sau lưng ta thì ngươi cùng Trần Bính Thái cấu kết cùng một chỗ, tại khu đang phát triển muốn làm gì thì làm ah.
Vừa vặn, Thạch Ái Quốc sắp tới không có ở Hồ Châu rồi, chính hắn chủ nhiệm một khu đang phát triển đến cùng cho dù tài giỏi trụ đến bao lâu thật đúng là không nhất định, cho nên, đã là như vầy, các ngươi không muốn cho ta qua tháng ngày tốt lành, như vậy thì tất cả mọi người cũng từ biệt ngày tháng tốt lành đi…

-Đây là cái… danh sách số lượng người đi sao?

Đinh Trường Sinh xem lấy trong tay danh sách, nhíu mày hỏi.

-Đúng…, tổng cộng ba mươi lăm người, nếu em đã đồng ý, chị đi ngay cho văn phòng đặt vé .

Hồ Giai Giai mặt không đổi sắc cười nói .

-Hồ phó chủ nhiệm, em nhớ ra toàn bộ cán bộ nhân viên của khu đang phát triển của chúng ta hình như tổng cộng chưa đến bốn mươi người, vậy ba mươi lăm người này là từ đâu tới? Tất cả đều là đi chiêu thương dẫn tư?
Đinh Trường Sinh ra vẻ kinh ngạc hỏi.

-Ai dà…. Đinh đại chủ nhiệm, em là quả thật không biết, hay là giả bộ hồ đồ a, chị nói thật cho em biết, trong những người này, chỉ khu đang phát triển của chúng ta chỉ có bảy người, còn những người khác đều là người bên ngoài cơ quan được gửi vào đi đấy, hết cách rồi, đây là do trong thành phố an bài.

Hồ Giai Giai mặt không đổi sắc nói ra .

-Trong thành phố an bài? Vậy những thứ phí tổn này ai xuất tiền ra?

Đinh Trường Sinh hình như là chưa từng có trải qua những sự tinh như thế này, rõ ràng lại hỏi đến chút ít phí tổn này là ai xuất ra, nghe qua đem làm Hồ Giai Giai thấy tức cười .

-Ha ha … hảo đệ đệ của chị, vậy là do em chưa từng làm qua những sự tình như thế này, đến đây chị cho biết chuyện gì đây này…

Hồ Giai Giai nói xong xuất ra bút máy trên bàn, Đinh Trường Sinh…
-Mấy người này , là ủy ban thành phố nhét vào, mấy người này là khu Tân Hồ, mấy người này là Trần bí thư mang vào, còn có mấy người này . . .

Hồ Giai Giai từng người đều rõ ràng nói ra .

-Được rồi….em biết rồi, như vậy đi, em biết những người này đều là muốn nhân cơ hội này đi chơi, nhưng những người này lại ụp lên trên đầu khu đang phát triển, quá nhiều người, chị gọi điện thoại cho bọn họ, phải bỏ tiền ra, chúng ta không ứng tiền, đến lúc đó nhiều người sẽ lui, chúng ta khu đang phát triển hiện tại đang là trong thời điểm sống qua ngày, tiền đâu phải là rác …

-Chị sẽ không gọi điện thoại đâu, nếu muốn thì tự em gọi đi, chị bất kể.

Hồ Giai Giai bất kể việc này, chuyện đắc tội với những người khác thì nàng sẽ không làm.

Đinh Trường Sinh nhìn Hồ Giai Giai, yên lặng không nói, Hồ Giai Giai cũng nhìn xem Đinh Trường Sinh, nghĩ thầm: ngươi cũng có chút năng lực ấy, tại sao ngươi không tự mình gọi? Tuy nàng không có nói ra nhưng trong ánh mắt lại là có ý cười nhạo.
Đinh Trường Sinh lại nhìn một chút danh sách, thò tay đem điện thoại trên bàn trực tiếp bắt đầu quay số điện thoại, điều này làm cho Hồ Giai Giai bị dọa sợ không nhẹ, Đinh Trường Sinh, tiểu tử này xem bộ dáng là nổi điên rồi .

-Alo….Tư bí thư…. cháu là Đinh Trường Sinh chủ nhiệm khu khai phát, có một chuyện cháu muốn hồi báo một chút, chuyện là như vầy, ngày mai chúng ta sẽ tởi tỉnh Trung Bắc tham gia hội nghị chiêu thương dẫn tư. . .

-Trường Sinh …cậu làm đúng, chuyện này tôi ủng hộ cậu làm…

La Bàn Hạ nhận được điện thoại của Đinh Trường Sinh thì ngạc nhiên, nhưng khi Đinh Trường Sinh vừa nói như thế, ông liền biết Đinh Trường Sinh muốn làm gì rồi, hơn nữa ngay lúc Đinh Trường Sinh gọi điện thoại cho La Bàn Hạ, Đinh Trường Sinh cũng không có chút nào đề cập đến các cơ quan khác nhét nhân sự vào, chỉ là cường điệu nhấn mạnh vấn đề bên ủy ban thành phố nhét người vào, La Bàn Hạ chẳng lẽ vẫn không rõ đến cùng chuyện gì xảy ra sao?
Chẳng lẽ vẫn không rõ Đinh Trường Sinh mục đích làm như vậy là cái gì? Cho nên, La Bàn Hạ nhìn ngoài cửa sổ thời tiết nóng dần dần lên, ông có cảm giác được, có lẽ kinh tế Hồ Châu cũng nên phải nóng dần lên rồi

Đinh Trường Sinh sau khi gọi điện thoại cho La Bàn Hạ xong, làm như cũng chưa từng nhìn qua Hồ Giai Giai, trực tiếp đem điện thoại gọi đến cho phó chủ tịch Sở Hạc Hiên, hắn biết rõ …nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì vẫn tốt hơn là không nên đi trêu chọc Để Khôn Thành, nhưng là với tư cách đại quản gia của ủy ban thành phố, Sở Hạc Hiên nhất định là biết rõ chuyện này .

Nhưng khi điện thoại còn chưa có thông qua đi, đã bị Hồ Giai Giai giữ lại .

-Đinh Trường Sinh, có phải là em định đắc tội với tất cả mọi người sao a? Chuyện này thì chi ra cũng đâu có bao nhiêu tiền? Em mở một mắt, nhắm một mắt là trôi qua thôi, làm chi cần phải làm như vậy?
Hồ Giai Giai trên mặt hồng hồng, hiển nhiên là nàng đang vô cùng kích động …