Sau khi các lãnh đạo tỉnh Trung Bắc phát biểu xong, mọi người được chuyển tới một hội trường khác, mà cái hội trường này chủ yếu là phô bày toàn bộ hoàn cảnh đầu tư của thành phố Bắc Nguyên, đây là chỗ ưu thế của nơi tổ chức hội nghị…
-Chị Bình…. cái này là không công bình a, chúng ta cũng là đến đây để kéo đầu tư về địa phương của mình, mà bọn họ làm như cái hội nghị này là để bọn họ triển lãm về thành phố của bọn họ vậy, chúng ta không thể nào trình bày được một chút nào ưu thế của địa phương mình sao?"
-Ai , nơi nào tổ chức thì cũng đều giống nhau cả, chủ nghĩa bảo hộ địa phương, , sang năm đên lượt thành phố của em tổ chức hội nghị đầu tư tỉnh Trung Nam thì cũng sẽ là làm như vậy, không tin thì hãy đợi đến lúc đó đi.. Diệp Như Bình lại có cái nhìn rất thoáng .
-Thành phố của em sang năm tổ chức? Như thế nào em lại không biết chứ?
Đinh Trường Sinh nghi ngờ hỏi.
-Chuyện này chị cũng là nghe nói mà thôi, còn có hay là không, thì chị cũng không nắm chắc được . . . Um…chị có điện thoại.
Diệp Như Bình nghe điện thoại di động của mình reo lên, vội vàng từ trong túi xách lấy ra điện thoại .
-Này, Viên tổng …ông không sao chứ … em...em đang ở tại trung tâm hội nghị cùng Đinh huynh đệ đây này.
Diệp Như Bình nhìn thấy số điện thoại của Viên Hoán Sinh, lách qua một bên tranh thủ thời gian nhỏ giọng nói .
-Cô trở về đi, chúng ta có việc cần.
Viên Hoán Sinh không có nói nhiều, nói xong liền cúp điện thoại .
Diệp Như Bình như có điều suy nghĩ, giống như Viên Hoán Sinh đang có chuyện bất tiện nói qua điện thoại, nàng nhìn Đinh Trường Sinh đang đi loanh quanh, đi tới . -Chị thật xin lỗi, Viên tổng bảo chị quay trở về ngay, hình như là có chút việc, rất cấp bách.
-Há….anh Viên không sao chứ, vậy thì tốt rồi, chị đi về trước đi, thay em hỏi thăm anh Viên…
Đinh Trường Sinh biết được Viên Hoán Sinh đã liên lạc được, hắn cũng cao hứng, dù sao việc này giờ không có gì còn liên quan đến đến Viên Hoán Sinh.
Diệp Như Bình cùng Đinh Trường Sinh cáo biệt xong, vội vội vàng trở về tổng bộ Viên Thị Địa Sản.
Đinh Trường Sinh mặc dù là đi dạo, nhưng ánh mắt của hắn vẫn luôn đang ngó chừng một bóng lưng, đó chính là Diêm Bồi Công, hắn muốn tìm một cơ hội cùng Diêm Bồi Công trao đổi mấy câu, để buổi tối nay đi tới bái phỏng, thì cũng tốt hơn… .
Thế nhưng mà ..đúng lúc này , Hồ Giai Giai lại vội vàng tìm tới rồi.
-Đinh chủ nhiệm, đã xảy ra chuyện, người của chúng ta bị đánh. Hồ Giai Giai kéo Đinh Trường Sinh qua, nhỏ giọng nói .
-Bị đánh … chuyện gì xảy ra?
Đinh Trường Sinh sững sờ, chuyện gì xảy ra vậy, chỉ là tới tham gia hội nghị đầu tư thôi mà, làm gì lại có thể đánh nhau chứ ?
-Khoan nói gì, còn ở ngoài cửa, em mau đi xem một chút, giải quyết việc này như thế nào đây.
Hồ Giai Giai lôi kéo Đinh Trường Sinh đến bên ngoài cửa trước.
-Đến cùng là chuyện gì xảy ra?
Đinh Trường Sinh vừa đi vừa hỏi, đúng lúc này rất nhiều người đang đi ra ngoài cửa nhìn xem ..
-Chuyện là như vầy, đây là chỉ có một mình thành phố Bắc Nguyên triển lãm đầu tư của bọn họ thôi sao, lúc chúng ta tới thì không nghĩ tới sẽ là dạng này, chúng ta đã làm rất nhiều tài liệu giới thiệu tuyên truyền hoàn cảnh đầu tư cho thành phố Hồ Châu chúng ta, vậy mà mấy người bọn họ lại không cho chúng ta trình bày, cứ như vậy mà mang tài liệu về thì quá uất ức, vì vậy ở ngay cửa ra vào, chúng ta phân phát tài liệu, bọn người hội nghị không muốn, chẳng những thu lấy tài liệu tuyên truyền của chúng ta, còn động thủ, em xem chuyện này... Hội trường tuy rất lớn, nhưng Hồ Giai Giai còn chưa nói xong, thì Đinh Trường Sinh đã đi tới cửa ra vào bên ngoài. Hắn còn tưởng rằng chỉ là mấy người xô đẩy lẫn nhau, nhưng khi nhìn thấy, thì phát hiện có năm sáu tên an ninh cầm gậy cảnh sát đang vây quanh hai người của mình.
-Dừng tay, còn có vương pháp hay không vậy, tôi nói anh đó, con bà nó.. không nghe thấy à.
Đinh Trường Sinh la lên, rõ ràng không ai để ý đến hắn, vì vậy hắn tiến đến níu lấy cổ áo của một tên an ninh to cao giật kéo về sau một phát…
-Mày... là ai, còn dám động thủ,. . . các anh em, tới.
Tên to cao là đội trưởng an ninh, lúc này vung cậy gậy cảnh sát hướng phía Đinh Trường Sinh, nhưng lại bị Đinh Trường Sinh duỗi tay rất nhanh nắm lấy cậy gậy, hắn cười lạnh nói:
-Các vị …tất cả đến nơi này là nhìn xem hoàn cảnh này để đầu tư, đây là đang trong hội nghị đầu tư của tỉnh Trung Bắc, một lời nghe qua không hợp, liền vung gậy lên đánh người, cái này chính là đạo đãi khách của các người sao? Tại nơi đây còn vương pháp không ? Thật sự làm mất mặt quá. Tên to cao không có lên tiếng, kéo cây gậy về vẫn còn đang trong tay Đinh Trường Sinh, nhưng đã dùng tới toàn bộ sức mạnh, vẫn không kéo lại được, hắn biết rõ, đây là đụng phải cao thủ rồi.
-Chuyện gì? Đây là thế nào? Ở chỗ này làm cái gì, các người là ai?
Đúng lúc này, chủ quản hội trường từ trong chạy tới, thấy một màn trước mắt, cũng có chút ngây dại, hắn nhìn thấy có rất nhiều phóng viên đã bắt đầu chụp hình.
-Anh là người phụ trách nơi này đúng không ? Anh hỏi hắn, hỏi mấy người bên an ninh của các anh, vì cái gì mà đánh người của tôi? Người của tôi được thỉnh mời tới tham gia vào hội nghị đầu tư, các người ở chỗ này đãi khách như vậy sao?
Đinh Trường Sinh vừa mở miệng liền chụp mũ liền, rất nhiều nhà đầu tư nhìn thấy chuyện lái thành như vậy, đều là rất thất vọng lắc đầu, nhưng bọn họ cũng chưa có rời đi, vẫn còn muốn nhìn một chút, xem chuyện này xử lý như thế nào. -Tề đội trưởng, chuyện gì xảy ra vậy, như thế nào lại đánh nhau?
Người phụ trách trừng mắt hỏi người cao to phụ trách an ninh.
-Quế chủ nhiệm, việc này không phải là do chúng ta, bọn họ ở chỗ này mang theo tài liệu tuyên truyền kêu gọi đầu tư ở một một địa phương gì đó, hình như là tên cái gì Hồ, nơi đây đã có quy định, không cho ở chỗ này bày ra tài liệu tuyên truyền, chúng ta đã nhắc qua rồi, nhưng bọn họ vẫn không nghe, cho nên mới xảy ra tranh chấp, chúng ta . . .
-Được rồi, tôi biết rồi, dù là như vậy cũng không thể động thủ, vị tiên sinh này, có thể trong này có chút hiểu lầm, hay là để cho mấy vị đồng chí này đến bệnh viện kiểm tra thương thế một chút, nếu có việc gì thì chúng tôi sẽ bồi thường toàn bộ, các người là khách nhân, là do công tác của chúng tôi không có chu đáo, thành thật xin lỗi.. Quế chủ nhiệm muốn tranh thủ thời gian dàn xếp ổn thỏa, nếu để xảy ra ồn ào, thì mình cũng gánh không nỗi cái trách nhiệm này..
-Quế chủ nhiệm đúng không, tôi tên là Đinh Trường Sinh, thành phố Hồ Châu, là chủ nhiệm khu khai phát thành phố Hồ Châu thuộc tỉnh Trung Nam, nơi này là hội nghị kêu gọi đầu tư, tại sao không để cho chúng tôi phát tài liệu tuyên truyền cho thành phố của chúng tôi, chẳng lẽ cái hội nghị đầu tư này chỉ dành cho tỉnh Trung Bắc?
Đinh Trường Sinh nói đúng lý không tha người, chính mình hôm nay thật là một ổ lửa cháy, khó khăn lắm mới tìm được một cái cơ hội kêu gọi đầu tư như vậy, vậy mà vẫn không thể mượn cơ hội để phát huy được.