Đinh Trường Sinh nghe xong thì mỉm cười, Trọng Hãi mặc dù là lớn tuổi hơn mình rất nhiều, hơn nữa xuất thân từ gia thế chính trị, ở trong quan trường nhận được nhiều kinh nghiệm giáo huấn, cho nên chắc chắn là so với Đinh Trường Sinh lão luyện hơn rất nhiều, nhưng về phương diện nhìn sắc mặt người để nói chuyện, Trọng Hãi thật đúng là không bằng Đinh Trường Sinh, bởi vì Đinh Trường Sinh có một thời gian rất dài đều là nhìn sắc mặt của người mà làm việc, bởi vì hắn phải giữ chén cơm mà sống, còn Trọng Hãi thì lại không có như vậy…..
-Lãnh đạo, lời nói lời khó nghe, em cảm thấy được việc này là La bí thư đang nhốt anh vào một cái lồng, về một phương diện thì dựa vào kinh nghiệm của anh để đánh giá cán bộ, một mặt khác lại muốn anh đắc tội với cán bộ Hồ Châu, có như vậy thì ông ta mới an lòng. Trọng Hãi ở phía sau xe cười cười, nói ra:
-Ừ…có thể là như vậy, điểm ấy đều có thể nhìn ra được, xem ra tiểu tử bây giờ nhìn vấn đề không phải chỉ là biểu diện bề ngoài mặt rồi, đã có chút ý tứ cho nên tôi mới hỏi cậu, việc này nên làm cái gì bây giờ? Cũng không thể làm thỏa mãn ý muốn của La bí thư được..
Trọng Hãi tự giễu nói .
-Lãnh đạo … việc này trong lòng anh đã có đáp án, còn làm khó em chi nữa...
Đinh Trường Sinh nhìn xem Trọng Hãi trong lòng đã có bộ dáng dự tính, biết rõ Trọng Hãi nhất định là nghĩ tới chuyện này đã xong, hoặc là đã cùng Trọng Phong Dương câu thông qua ý kiến, cho nên Trọng Hãi hiện tại không có e sợ gì cả.
……………………………………………………………………………………….
Đinh Trường Sinh không ngờ tới Đường Linh Linh tới lại là rất nhanh, Đinh Trường Sinh cùng Trọng Hãi vừa bước vào tìm gian phòng ăn đặt riêng, thì Đường Linh Linh đã ngồi trong đại sảnh uống trà, lúc này chưa có đến cao điểm giờ cơm, cho nên người ngồi trong nhà hàng này cũng không có nhiều. Tiến vào phòng ăn, Trọng Hãi lúc này mới đưa tay cùng Đường Linh Linh bắt tay nói ra:
-Đường chủ nhiệm, chúc mừng …. Chuyện của cô đã thành định cục, lần này cô phải mời khách ah.
- Được, tôi mời, đừng có ai tranh giành trả tiền với tôi đấy, nhất là tiểu Đinh, mỗi lần ăn cơm em đều giành trả tiền, lần này thì không được.
Đường Linh Linh dĩ nhiên biết chuyện mình đã được quyết định bổ nhiệm làm chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố rồi, cho nên tâm tình cũng tốt khác thường.
Đồng thời nàng cũng biết mục đích Trọng Hãi mời nàng ăn cơm, Ấn Thiên Hoa cùng Trọng Gia là có quan hệ như thế nào, tại bên trên tỉnh, phàm là ai có chút địa vị thì cũng biết, cho nên bây giờ Trọng Hãi mời mình ăn cơm, thứ nhất là muốn cùng mình sớm bồi dưỡng một chút tình cảm trụ cột, tuy trước kia hai người tại khu Tân Hồ là đồng sự, khi đó Trọng Hãi là thường vụ phó khu trưởng, Đường Linh Linh là chủ nhiệm tổ chức cán bộ khu, nhưng lúc đó hai người hầu như không có qua lại gì. Thế nhưng mà ai có thể nghĩ tới, hiện tại hai người cũng nhau đã là thường ủy của thành ủy Hồ Châu, hơn nữa kế tiếp lại có khả năng có cơ hội hợp tác với nhau rất nhiều, không ngoài dự liệu mà nói, hai người về sau là minh hữu tương đối gần gủi, cho nên bữa cơm này có ý nghĩa thực tế lớn hơn nội dung.
- Dĩ nhiên lần này ăn mừng thì chị phải trả tiền rồi, hôm nay em và Trọng bí thư sẽ ăn một bữa tận tình với chị…
Đinh Trường Sinh cũng không khách sáo, nhưng trong nội tâm đang suy nghĩ, mình vẫn thích hơn khi chỉ có Đường Linh Linh cùng một chỗ với mình, lúc đó sướng nhất là ép nàng đè ra nhét cây ƈôи ŧɦịŧ vào cái lổ huyệŧ của nàng, mà trong lúc này, bộ dạng của Đường Linh Linh lại làm cho ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Trường Sinh oai hùng bừng bừng phấn chấn… -Miệng lưỡi trơn tru..mà này, gần đây có tin tức gì của Hiểu Manh không vậy?
Đường Linh Linh lườm Đinh Trường Sinh, bỗng nhiên hỏi tới chuyện này, chỉ có Đinh Trường Sinh nhìn ra được đây là nàng hình như đang ghen .
-Um…cũng chả có tin tức gì, không biết nàng có cùng mẹ nuôi liên lạc qua hay chưa ? Lát nữa cơm nước xong xuôi, em đến nhà mẹ nuôi xem thử, thời gian cũng hơi lâu chưa có ghé qua nhà, mong là đừng có lại xảy ra chuyện gì.
Đinh Trường Sinh nói .
Tại đây Trọng Hãi có chức quan lớn nhất, mà Đường Linh Linh là làm chủ mời khách y, cho nên chuyện gọi món ăn liền rơi vào trên người lãnh đạo Trọng Hãi, mà bọn họ ba người đúng lúc này tư thế ngồi tạo thành thế chân vạc, Trọng Hải ngồi đầu bàn, Đinh Trường Sinh liền nhìn một chút dưới đáy bàn, thấy được đôi chân của Đường Linh Linh đang ngồi đối diện với hắn. Đường Linh Linh đang cùng Trọng Hãi trao đổi đến vấn đề chỉnh đốn tác phong cán bộ, thì ngạc nhiên khi có cảm giác mình mu bàn chân trầm xuống, một cái chân còn mang tất của đàn ông, rõ ràng đã rời khỏi dưới đáy bàn, đem chân của mình đè nhẹ lên .
Đường Linh Linh trong nội tâm đột nhiên cả kinh, Đinh Trường Sinh này thật sự là lá gan quá lớn, vào lúc này đùa giỡn mình, nàng vẫn phải giả bộ như không có gì tiếp tục cùng Trọng Hãi nói chuyện, chỉ có Đinh Trường Sinh lại vẫn ung dung tựa tại sau lưng cái ghế, vừa nhìn thần thái Đường Linh Linh, một bên được một tấc lại muốn tiến một thước, theo chân của Đường Linh Linh một đường hướng lên phía bắp đùi của nàng.
Đường Linh Linh không thể tưởng được Đinh Trường Sinh gan to như vậy, vừa rồi vẫn còn chưa đủ , rõ ràng hiện tại lại bắt đầu khởi xướng tống công, đầu mũi bàn chân của hắn đã lách vào bên trong cái váy của nàng chạm vào bên ngoài cái qυầи ɭóŧ khều lấy, cũng may là đúng lúc có tiếng gỏ cửa của phục vụ viên, Đường Linh Linh liền nhích cái ghế lùi lại, để cho bàn chân Đinh Trường Sinh mất đi chỗ dựa vào rơi xuống đất … ……………………………………………………………………………………….
-Phòng tổ chức cán bộ cùng Trọng phó bí thư hợp tác đương nhiên là không thành vấn đề, vấn đề tác phong cán bộ cũng quan hệ đến với cách phân biệt để sử dụng cán bộ, làm chuyện này cũng hữu hiệu phòng ngừa rất nhiều cán bộ có nhúng chàm nhưng vẫn được đề bạt, khi kẻ nhúng chàm được thượng vị, những chuyện này chúng ta đã không ít lần bị dân chúng lên án, nhưng hết cách rồi, chúng ta cũng không phải là Tôn Ngộ Không, lúc nào cũng nhìn ra ai là người xấu ai là người tốt ah.
Đường Linh Linh nói.
-Đúng vậy, do đó cái đề nghị này tôi không có ý kiến phản đối, nhưng là làm như thế nào đây mới là trọng yếu nhất, tôi nghĩ đến lúc bắt tay vào làm, thì chúng ta còn phải có bên ban kỷ luật thanh tra liên hợp lại, nếu đã muốn làm, thì phải làm cho ra một ít vụ để làm gương, cô thấy sao cứ nói đi. Trọng Hãi hỏi.
-Trọng phó bí thư, tôi tán thành, nhưng bởi làm như vậy, đến lúc đó tôi sợ là La bí thư lại không đáp ứng, đó là ông ấy ngại sẽ làm cho cục diện đoàn kết của bí thư làm hỏng … .
Đường Linh Linh cười cười nói .
Một vị chủ nhiệm, một vị phó bí thư, đang thương thảo đại sự, Đinh Trường Sinh cũng đang suy nghĩ đến chuyện của mình, phòng làm việc của ủy ban xây dựng kiến thiết thành phố mình cũng chưa có đi xem qua, nhân viên cũng không có, mình và những ai cùng một chỗ trong văn phòng cũng không biết bao nhiêu, cũng không biết La Bàn Hạ đây là ra đòn gió gì, chẳng lẽ là muốn mình và Để Khôn Thành mặt đối mặt đọ sức hay sao đây?
Mình chỉ là một chủ nhiệm nho nhỏ của khu đang phát triển, trong lúc cái ủy ban xây dựng kiến thiết thành phố này một người là Để Khôn Thành chủ tịch thành phố làm chủ nhiệm, một người là phó chủ tịch thành phố Đường Kiến, đừng nhìn cái miếu không lớn, thần thánh trong miếu náy có không ít, Đinh Trường Sinh biết được từ ngày mình tham chánh đến nay, lần này gặp phải vấn đề khó khăn lớn nhất rồi. …………………………………………………………………………………..
Để Khôn Thành lúc này cũng đứng ở trước cửa sổ , nhìn xem mảnh đất xí nghiệp may kia, cau mày, khác với bên cao ốc thành ủy chính là, từ nơi này nhìn thấy xí nghiệp may gần hơn, cho nên cái gì cũng thấy rõ ràng..
-Chủ tịch… , nhìn cái gì mà mất hồn như thế ?
Sở Hạc Hiên đi tới nhìn Để Khôn Thành đang đứng ở trước cửa sổ không nói một lời, hỏi.
-Như thế nào đây? Có kết quả chưa?
Để Khôn Thành không có trả lời Sở Hạc Hiên, mà là hỏi một chủ đề khác .
-Điều tra rõ ràng rồi, người muốn khai thác mảnh đất này là Tưởng Hải Dương cùng La Đông Thu, ra mặt là Tưởng Hải Dương làm, nhưng trên thực tế chủ gánh là La Đông Thu, hơn nữa thấy Tưởng Hải Dương cùng với người bên ngân hàng đi tương đối gần, xem ra là đang chuẩn bị tiền bạc. Sở Hạc Hiên thần sắc ngưng trọng nói ra .