Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1690: Khảo nghiệm



CHƯƠNG 1634: KHẢO NGHIỆM.

Đinh Trường Sinh cũng biết phó bí thư tỉnh ủy này tới tỉnh Trung Nam cũng không bao lâu, nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy đã cùng hắn gặp mặt rồi, hơn nữa còn là dưới tình hình như thế này, cũng nhìn ra, Chu Minh Thủy chẳng những là người của Tần gia, mà rất có thể còn là bằng hữu tư mật của Tần gia.

Hiện tại tình cảnh của mình đã là đủ vi diệu rồi, Tần Mặc cô gái kia lại đem mình mang tới nơi này, tin tức này một khi nếu truyền đi ra ngoài, mình ở Hồ Châu thì cũng có thể tưởng tượng ra như thế nào rồi, dù sao La Bàn Hạ bây giờ đang là cùng tuyến với bí thư tỉnh ủy La Minh Giang ..

Tuy Chu Minh Thủy vừa tới không lâu, nhưng Chu Minh Thủy đã cho Đinh Trường Sinh ấn tượng, lời đồn trong cuộc họp thường vụ tỉnh ủy, đã gây nên sự chú ý của La Minh Giang, Chu Minh Thủy vừa đến thời gian ngắn như vậy, mà đã bắt đầu chủ động tham dự vào sự vụ…
Cho nên, một khi thời gian tại nơi đây kéo dài hơn thêm một chút, Chu Minh Thủy tuyệt sẽ không còn bình tĩnh ngồi im nữa, đây là khẳng định, hơn nữa rất có thể sẽ nhanh chóng nuôi trồng thế lực của mình, điểm này là không thể nghi ngờ, Đinh Trường Sinh lúc này cũng dần dần đã minh bạch vị phó bí thư này đến tỉnh Trung Nam là có mục đích cùng sứ mạng gì rồi, rất có thể trong tương lai tại tỉnh Trung Nam sẽ trở thành thế lực sau lưng Tần gia ..

-Chú Chu, đây chính là Đinh Trường Sinh, bây giờ đang là chủ nhiệm khu khai phát Hồ Châu, còn là trợ lý chủ tịch thành phố đây này.

Tần Mặc chỉ vào người Đinh Trường Sinh giới thiệu nói .

-Xin chào phó bí thư Chu…

Đinh Trường Sinh có chút cúi người, chào hỏi .

-Xin chào, tôi đã nghe lão Tần đề cập qua cậu, không thể tưởng được chúng ta nhanh như vậy liền đã gặp mặt a.
Chu Minh Thủy không có vẻ gì là kiêu ngạo, thậm chí còn chủ động đưa tay cùng Đinh Trường Sinh bắt tay một chút, sau đó đem hai người đi đến phòng khách.

Người giúp việc mang lên một bình trà, thì cũng không có xuất hiện nữa, không biết gia quyến Chu Minh Thủy có cùng đến đây với ông hay không, dù sao không có gặp người nào khác ngoại trừ người giúp việc này.

Đinh Trường Sinh giành lấy rót trà cho Chu Minh Thủy cùng Tần Mặc, mình bây giờ châm trà , người ta là người một nhà, mình là cấp dưới, cho nên công việc này cũng chỉ có thể là hắn đến kiêm nhiệm.

-Tiểu Đinh, cậu năm nay bao nhiêu tuổi mà đã làm trợ lý chủ tịch rồi, nhiệm vụ này không phải người bình thường có thể đảm nhiệm được?

Chu Minh Thủy nhấp một ngụm trà, cười híp mắt hỏi .

-Phó bí thư, cháu đây là bị người khoác cho cái áo đẹp mang lên chưng, không lên cũng phải lên, việc này giải thích thì rất dài dòng …
Đinh Trường Sinh cười cười nói, cũng không có bao nhiêu phàn nàn, cũng không có gì là đắc chí, điểm này khiến cho Chu Minh Thủy có chút kinh ngạc .

-Há, còn có việc này, tôi vẫn không hiểu rõ lắm đây này.

Chu Minh Thủy sắc mặt dần dần nghiêm túc, hỏi.

Đinh Trường Sinh nhìn thoáng qua Tần Mặc, nhưng Tần Mặc vờ đi làm như không nghe được cái gì, vẫn là ung dung uống trà , phảng phất việc này không có quan hệ gì với mình vậy, Đinh Trường Sinh sở dĩ nhìn nàng, là vì muốn trưng cầu một chút ý kiến của nàng, việc này đến cùng có nên nói hay là không ..

Chu Minh Thủy không nhìn Tần Mặc, tiếp tục nhìn xem Đinh Trường Sinh trả lời.

-Cháu đang làm chủ nhiệm khu đang phát triển, theo lý mà nói, chuyện tốt như vậy không tới phiên của cháu đâu, nhưng La bí thư muốn lập ra một ủy ban xây dựng kiến thiết, cải tạo mới lại thành phố Hồ Châu, đây là một kế hoạch mới, do đó cái chức trợ lý chủ tịch này chủ yếu là muốn điều cháu đi làm công tác giải tỏa và dời đi nơi khác, cháu đoán là cái mục đích này.
Đinh Trường Sinh chậm rãi nói .

-Ồ? Vộ công tác giải tỏa và dời đi nơi khác cậu làm tốt lắm hay sao vậy?

Chu Minh Thủy nghi hoặc hỏi.

-Không có…tuy cháu đã từng có một đoạn thời gian làm công tác giải tỏa và dời đi nơi khác, nhưng đó không phải là công việc chủ yếu của cháu, nói thật ..cháu đối với việc này cũng rất nghi hoặc, chỉ là lãnh đạo đã an bài như vậy rồi, thì cháu phải làm thôi..

Đinh Trường Sinh lộ bộ dạng ra sao cũng được nói.

-Ừ, như vậy đi, tôi tới tỉnh Trung Nam không bao lâu, thư ký của tôi vẫn còn chưa có định, nếu cậu có hứng thú thì đến làm thư ký cho tôi, có được không?

Chu Minh Thủy đột nhiên hỏi, khiến cho Đinh Trường Sinh trong miệng vừa uống một ngụm trà, suýt chút nữa thì phun ra ngoài, cũng may là nhịn được..

-Cái gì? Làm thư ký cho Chu phó bí thư?
Đinh Trường Sinh chấn động, bất quá nghe lời đề nghị như thế này, rất dễ làm cho người tâm động, nhìn xem Chu Minh Thủy tầm chừng ngoài năm mươi tuổi, nếu làm thư ký cho ông ta, có thể không bao lâu, đợi đến lúc ông ta về hưu lúc, mình lại là có thể giống như Để Khôn Thành vậy, đi thẳng đến phía dưới làm chủ tịch thành phố, nếu gặp may mắn thì còn có thể làm đến bí thư thành ủy…

Tần Mặc cũng là lắp bắp kinh hãi, âm thầm hối hận khi mình mang Đinh Trường Sinh đến đây rồi, nếu Đinh Trường Sinh đáp ứng đề nghị này,thì mình ở Hồ Châu làm sao còn cái gì sức lực để lăn lộn, với lại cái hạng mục PX kia về sau thì làm sao bây giờ, mình ở Hồ Châu lại không biết đến những người khác, nghĩ tới đây trong nội tâm của nàng có chút gấp .

Nhưng khi nhìn hướng nhìn Đinh Trường Sinh, thấy thằng này cũng giật mình sau vài giây đồng hồ, đã nói:
-Bí thư Chu, cháu không có cái bổn sự này, thành tích của cháu thì không cao , cũng chưa từng có tiếp xúc đến cái mặt bàn lớn như vậy, việc làm thư ký tỉnh ủy này, cháu dứt khoát không làm được đâu.

-Này… không phải tự nhiên mà tôi nói cậu đến làm thư ký đâu, tôi đã nghe nói rất nhiều sự tình của cậu, Thạch chủ tịch cũng đã từng đến nơi này đề cao cậu không ít..

Chu Minh Thủy vẫn ung dung nói,

-Thạch chủ tịch? Thạch chủ tịch nào vậy?

Đinh Trường Sinh đầu có chút mơ hồ, bởi vì cái chủ đề này vị phó bí thư tỉnh ủy này nâng lên quá mức cho hắn, chính hắn trong lúc nhất thời lại có chút theo không kịp.

-Há, cậu nhanh như vậy đã quên lãnh đạo cũ rồi sao?

Chu Minh Thủy ranh mãnh hỏi.

Đến lúc này Đinh Trường Sinh mới nhớ ra , nguyên lai cái gọi là Thạch chủ tịch chính là Thạch Ái Quốc, bởi vì Đinh Trường Sinh vẫn luôn gọi ông là bí thư, Chu Minh Thủy lại gọi theo chức danh mới, nên hắn có điểm không nghe quen.
-Khục ..là cháu sai rồi, cháu sẽ đi đến chỗ của Thạch bí thư thừa nhận sai lầm a.

Đinh Trường Sinh vỗ đầu mình một cái, nói ra .

-Tốt rồi, vấn đề của tôi nói, cậu i suy tính như thế nào đây? Tôi nói là nghiêm túc đấy.

-Vâng…nếu Chu phó bí thư đã nói như thế, đầu tiên là cháu cám ơn chú đối với cháu có thưởng thức, ai cũng biết, chú là phó bí thư tỉnh ủy, rất nhiều người muốn theo chân chú làm thư ký, không qua vài năm sẽ tiến một bước dài, về chuyện này cháu cũng muốn như vậy. Nhưng tại Hồ Châu còn rất nhiều sự tình chưa có giải quyết xong xuôi, bây giờ cháu lại bỏ đi, trong nội tâm rât là áy náy, nhất là cháu đã đáp ứng với Tần tổng , muốn bảo hộ Tần Mặc tại Hồ Châu an toàn, cháu biết, Tần tổng vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cái hạng mục PX này, cháu cũng tin rằng chú cũng biết lý do cái hạng mục này đang mắc cạn, nếu đúng lúc này cháu bỏ đi, thì có phải là người có nghĩa khí hay không ?
Đinh Trường Sinh trong đầu xoay chuyển, hắn hiểu được có khả năng là Chu Minh Thủy chỉ là cố ý thăm dò mình..

Chu Minh Thủy gật đầu, nhìn thoáng qua Tần Mặc, Tần Mặc mặt cười như hoa, vừa rồi nàng thật đúng là sợ Đinh Trường Sinh vạn nhất đáp ứng lời của Chu Minh Thủy, thì việc mình ở Hồ Châu không còn có ý nghĩa gì .

-Được … lão Tần không chọn lầm người, tiểu tử này đúng là một người đàn ông, tiểu Đinh…cậu trở về chuẩn bị trước, sắp tới tôi sẽ đi xuống các địa phương xem qua tình hình một chút, trạm thứ nhất, đó là Hồ Châu, hãy nhớ kỹ, đừng có nói cho những người khác biết, lần này là tôi muốn đột nhiên tập kích, cũng là muốn nhìn một chút cái thành phốHồ Châu này đến cùng là chuyện gì đang xảy ra?

Chu Minh Thủy sắc mặt ngưng trọng, khiến cho Đinh Trường Sinh có cảm giác có chút hơi rét lạnh, không thể không nói, khí tràng của Chu Minh Thủy rất cường đại.