Tần Mặc sẽ không lừa gạt mình chứ ? Lúc này đã hơn mười một giờ trưa rồi, mà vẫn không có tin tức gì của Chu Minh Thủy đến Hồ Châu, nếu quả thật là Chu Minh Thủy đến thì lần này đúng là chuyện lớn, đến Hồ Châu nhưng lãnh đạo các cấp của thành phố Hồ Châu lại không biết, thì cái việc giữ bí mật này đã là rất tốt, chỉ có Tần Mặc biết một chút, người còn lại đó là Đường Linh Linh.
Nàng cũng suy đoán, nếu chờ ở trong văn phòng của phóng tổ chức cán bộ, có thể sẽ gặp được Chu Minh Thủy, nhưng nếu một chủ nhiệm tổ chức cán bộ trưởng suốt ngày ở trong phòng làm việc không đi ra ngoài điều nghiên, thì làm sao biết để mà hiểu rõ tình huống của cán bộ đây này?
Nhưng trái lại, nàng cũng không thể đi quá xa, đi quá xa nếu nhỡ về không kịp, thì có phải rõ ràng là để cho người khác có cơ hội tiếp cận Chu Minh Thủy sao? Cho nên, Đường Linh Linh sau khi đến cơ quan, an bài công việc thường ngày cho thuộc cấp, rồi mang theo lái xe, đi đến phòng tổ chức cán bộ ở khu Tân Hồ kiểm tra, nơi này là căn cứ địa trước đây của nàng… Bây giờ chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ là Giang Bình Qúy, đây cũng là lúc trước Giang Bình Qúy và Đinh Trường Sinh đã đạt thành thỏa thuận giao dịch, nên Thạch Ái Quốc đem Giang Bình Qúy sắp xếp vào tại đây, Giang Bình Qúy với vị trí này cũng đã an phận rồi, nên cũng rất ít xuất hiện, nếu không có việc gì thì cũng sẽ không cùng Đinh Trường Sinh liên hệ, cho nên rất ít người biết Đinh Trường Sinh có quan hệ với hắn ...
-Đường chủ nhiệm, cô bất ngờ tới đây, làm chúng tôi trở tay không kịp ah. Giang Bình Qúy khiêm tốn cùng Đường Linh Linh bắt tay nói ra .
-Ông nói cái gì vậy, phòng tổ chức cán bộ là quản lý cán bộ, chứ đâu phải là buôn bán, chẳng lẽ ông tại đây có chuyện giả mạo ngụy liệt sợ tôi tra ra à?
Đường Linh Linh cười cười nói .
-Ha ha , Đường chủ nhiệm… tôi nào dám làm chuyện bậy bạ ah. Giang Bình Qúy biết rõ vị trí của mình hiện nay, nhớ ngày trước lúc mình làm thư ký cho Tưởng Văn Sơn, ai thấy mình cũng phải cúi người chào, lúc đó thì Đường Linh Linh chỉ mới là đảm nhiệm vị trí bây giờ của mình, nàng làm chủ nhiệm tổ chức cán bộ của khu Tân Hồ, khi đó nàng nếu muốn gặp mình cũng không phải là chuyện dễ dàng, nhưng bây giờ thì sao, người ta là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ thành phố, cho nên người và người không nên so sánh với nhau , nhất là không thể cùng thời gian so, cũng không thể cùng với vận mạng so.
-Ông Giang, hôm nay tôi muốn đi đến các khu vực hành chính Tân Hồ để nhìn xem sinh hoạt ra sao, chúng ta cùng đi để nhìn xem tình huống chân thật, thời gian sắp tới thì Trọng phó bí thư sẽ chủ trì công tác chỉnh đốn tác phong cán bộ, chúng ta xem như là chuẩn bị trước một chút đi, đừng để đến lúc ấy không có ra gì, một khi có cán bộ nào xảy ra vấn đề bị xử lý, thì cũng không có ai nói được bên tổ chức cán bộ không có nắm được tinh tường mấy chuyện này. -Vậy thì được, bây giờ đi thôi.
Giang Bình Qúy cũng là minh bạch Đường Linh Linh là quan mới nhậm chức, cho nên phải tạo ra công tác làm việc, còn việc Trọng Hãi muốn chỉnh đốn tác phong cán bộ, Giang Bình Qúy cũng nghe nói, nhưng về phần cách chỉnh đốn cán bộ ra làm sao thì vẫn chưa biết ..
………………………………………………………………………….
Chu Minh Thủy vừa rời khỏi chợ đầu mối không bao xa, thì xe đã không chạy được thêm chút nào nữa rồi, trên đường không phải bị kẹt xe, mà là người qua lại tương đối nhiều, đông đúc như là họp chợ cuối năm vậy, nhưng sau khi nhìn kỹ, đây không phải là họp chợ, mà là có quần chúng đang trên đường phố tuần hành đấy, chuyện như thế này rất là hiếm thấy .
Pháp luật có quy định, muốn tuần hành thì phải có cơ quan công an phê chuẩn, nhưng cơ quan công an nào dám phê chuẩn người đi tuần hành? Cho nên chuyện tuần hành của người dân đã ít càng thêm ít , nhưng không khéo chính là Chu Minh Thủy lần đầu tiên đến Hồ Châu, rõ ràng là đụng phải . Cứ như thế người tụ tập càng lúc càng nhiều, còn có băng rôn biểu ngữ viết lên, nào là hô hào chính phủ nghiêm trị phần tử mục nát Lý Kim Sơn, nào là đảng muôn năm….Chu Minh Thủy từ trong xe đã nhìn thấy được, nhưng lại không biết Lý Kim Sơn là ai , cho nên cũng không xuống xe, một mực yên lặng lặng yên chú ý đến biến hóa .
Nơi này là con đường có chợ đầu mối, cũng bởi vì điều này mà con đường này rất nổi tiếng, nên tin tức rất nhanh truyền đến trong lỗ tai La Bàn Hạ, ông tức giận đến mức độ nào thì có thể nghĩ được, từ khi ông lên làm bí thư thành ủy, cứ lớp này đã san bằng, thì lớp khác lại khởi lên…
Đã có cảnh sát bắt đầu đến duy trì trật tự, nhưng cũng chẳng có cái gì để duy trì, đám người này tuy nhân số rất nhiều, nhưng lại không hỗn loạn, mà ở bên ngoài nhìn vào, cũng không nhận ra ai là người đứng đầu tổ chức, đây mới là điểm chết người, bởi vì chẳng có biết ai cầm đầu để mà thương lượng, cái này là cái gọi là pháp không qua dân, bây giờ dân chúng đã có kinh nghiệm, sợ là sau đó người tổ chức cầm đầu sẽ bị trả thù tính sổ …. ………………………………………………………………………………….
Vốn Đường Linh Linh đã đi qua rất nhiều khu vực hành chính của khu Tân Hồ, nàng chuẩn bị quay trở về lại phòng tổ chức cán bộ khu Tân Hồ tổng kết thành quả hôm nay, nhưng lúc đi trên đường thì cũng không nhúc nhích được , nàng cũng gặp phải đội ngũ đi tuần hành, nhưng nàng đã đến đây rồi, thì không thể không xuống xe, bởi vì nhìn thấy nội dung những tấm băng rôn quần chúng viết lên trên đó, Giang Bình Qúy nói cho nàng biết, Lý Kim Sơn chính là bí thư kiêm chủ nhiệm khu phố hành chính chợ đầu mối.
Không cần Giang Bình Qúy nói, Đường Linh Linh cũng biết là ai, bởi vì chính nàng đã làm qua nhiều năm tại khu Tân Hồ, nếu không biết rõ người này tiếng xấu bên ngoài, vậy thì ngày trước làm gì mà lăn lộn được tại khu Tân Hồ chứ . -Bình Qúy, hắn vẫn luôn chưa có điều chỉnh sao?
Đường Linh Linh biết mà còn hỏi .
-Đường chủ nhiệm, người này không phải là cô không biết, đó là một điển hình quan bá, về sau khi tôi đến khu Tân Hồ, cũng muốn điều chỉnh đám cán bộ này, nhưng tôi chưa kịp có động tác gì, thì bí thư khu Tân Hồ đã xảy ra chuyện, bí thư mới tới là nữ đồng chí, chưa có thăm dò tình huống thì đã đề nghị tạm hoãn lại chuyện này, nên tôi đành phải chịu, Lý Kim bản thân hắn không muốn bị điều đi đâu cả, những năm qua trông coi cái thị trường bán sỉ rau quả này, còn chưa có kiếm đủ tiền hay sao….ai, đúng là lòng tham không đáy ah.
Giang Bình Qúy đi theo sau lưng Đường Linh Linh, hướng về phía đám người đi đến vừa nói.
-Gọi điện thoại, bảo hắn qua đây để giải thích.
Đường Linh Linh sắc mặt âm trầm nói, nói xong liền lấy ra điện thoại di động gọi cho La Bàn Hạ. -Bí thư, chuyện bên này anh biết chưa ? Đúng, em đang ở tại hiện trường, vốn là xuống đây kiểm tra nghiên cứu đấy, không ngờ lại gặp cái chuyện này.
Đường Linh Linh chỉ là hồi báo chuyện này, đến bây giờ nàng vẫn không có báo cáo cho La Bàn Hạ về chuyện phó bí thư tỉnh ủy Chu Minh Thủy có khả năng đến Hồ Châu hoạt động điều nghiên .
-Tôi biết rồi, bây giờ cô đang ở hiện trường thì thật tốt quá, cô xem có thể hay không trước ổn định bọn họ đi , có khoảng bao nhiêu người vậy?
La Bàn Hạ hỏi.
Đường Linh Linh giản lược nhìn qua một chút nói ra:
-Ít nhất cũng có mấy ngàn người a.
-Tôi đã điều động cảnh sát đi duy trì trật tự , muôn ngàn lần không thể để cho bạo loạn, cứ như vậy trước đi, cô cứ chỉ huy hiện trường, để tôi gọi điện thoại báo cho bên cục công an thành phố. Nói xong, La Bàn Hạ cúp điện thoại, không biết là ông ta thật là liên hệ với bên cục công an hay là lẩn trốn tránh trách nhiệm đây, Đường Linh Linh bất đắc dĩ nhìn phía sau, đám người hay là từ trong các khe hở của các xe chen qua, nếu không áp dụng biện pháp, con đường này sợ là sẽ triệt để bị tê liệt, hiện tại đã đến giờ cao điểm buổi trưa, nếu không tạm thời thông thoáng được, sợ là sẽ phải ảnh hưởng đến cả toàn bộ sự đi lại của thành phố….