Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1715: Quyết đoán



CHƯƠNG 1659: QUYẾT ĐOÁN.

Muốn nói Đường Linh Linh thật đúng là có vài phần khí chất của diễn thuyết gia, thấy mọi người đều tạm thời bị hấp dẫn vì lời nói của nàng tập trung đến tới bên này, càng nói càng hắng hái, mấu chốt là nàng nhìn thấy phía trước chiếc xe mang biển số cơ quan tỉnh kia đã bước xuống một người, không phải là phó bí thư tỉnh ủy thì còn là ai?

Chu Minh Thủy đương nhiên không biết mình sớm đã bị bán đứng rồi, ông vốn gọi cho Tần Mặc cú điện thoại kia là ước định nàng buổi trưa cùng nhau ăn cơm, ngay cả Đinh Trường Sinh ông cũng không có gọi, nhưng không nghĩ đến là Tần Mặc đã bán đứng báo cho Đinh Trường Sinh biết, cũng may là bây giờ người biết không nhiều..

-Tất cả mọi người, có chuyện gì thì cứ nói rồi tìm cách giải quyết, chứ mọi người cứ như vậy tại trên đường thì cũng đâu có thể giải quyết được chuyện gì, đúng hay không?
-Hừ…các người nói thật dễ nghe, chúng tôi đã phản ảnh biết bao nhiêu lần lên chính quyền rồi, vẫn không có ai quản tới, cứ mặc kệ để cho Lý Kim Sơn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, những năm qua hắn đã tham nhũng bao nhiêu tiền rồi các người có biết không? Hắn lấy tiền mồ hôi xương máu của chúng tôi mà không làm được cái gì cả, chúng tôi chính là muốn lời giải thích, nếu chợ đầu mối này không kiến thiết làm làm mới, thì đem tiền trả lại cho chúng tôi, nhiều tiền như vậy hắn sử dụng đã nhiều năm rồi thì cũng nên trả lại a.

Đúng lúc này rốt cục có người bắt đầu phản ứng nàng, như vậy thì dễ giải quyết rồi, phiền toái nhất là mình ở chỗ này nói rát cổ họng, nhưng không có người lên tiếng thì không biết phải làm sao đây..

-À…. anh đến gần đến một chút, tôi muốn nghe rõ anh muốn nói cái gì, đúng rồi, còn có ai có vấn đề gì muốn phản ánh, cũng đều tới đây đi, quá nhiều người ồn ào quá nên tôi nghe không rõ các người muốn nói cái gì, tôi là chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố đây, tôi cam đoan các vấn đề phản ánh chỉ cần là hợp lý hợp pháp, tôi sẽ giúp các người giải quyết, nếu như không giải quyết được thì lúc đó các người lại tiếp tục đi tuần hành, được không vậy ?
Người có một khuyết điểm lớn nhất là hùa theo số đông, do đó đây cũng là nhược điểm để cho kẻ quản lý dễ dàng nắm bắt được, chỉ cần tìm đúng được mấy người, đem mấy người này thuyết phục được, cho dù là chuyện to lớn đến đâu, thì cũng có thể rất nhanh giải quyết được.

-Cô nói thật chứ ? Vậy chúng tôi sẽ phản ánh vấn đề của chúng tôi cho cô biết..

Trong đám người mới vừa nói chính là người đã lách qua mấy chiếc xe đi tới, dần dần người nhiều hơn vây quanh .

Cứ thế Đường Linh Linh đứng ở trên mui xe, lắng nghe mọi người phản ánh, một bên cẩn thận ghi chép, lúc này cái loa cũng đã đưa cho Lan Hiểu San rồi, Lan Hiểu San nhìn xem Đường Linh Linh có vẻ cao cao tại thượng, nghĩ thầm người đàn bà này thật đúng là có một bộ, đã rất nhanh trước đem mọi người ổn định lại được rồi .
Đợi đến lúc các vấn đề đều nói không sai biệt lắm, Đường Linh Linh lại cầm lên loa, hỏi :

-Các vấn đề tôi đã ghi lại rồi, còn có vấn đề gì khác không?

Đám người không còn có ai lên tiếng nữa, hiện tại thì họ đang nhìn vị chủ nhiệm tổ chức cán bộ này xử lý vấn đề như thế nào , nếu vẫn chỉ là một câu mọi người cứ về trước đi, thì chuyện này không có cửa đâu, mọi người đang tụ tập lại rồi, làm sao chỉ là một câu nói về trước đi thì có thể giải quyết được vấn đề?

-Vậy được rồi…. tôi bắt đầu xử lý vấn đề , nếu như mọi người cảm thấy tôi xử lý không thích hợp, thì chúng ta sẽ thương lượng lại biện pháp, có thể chứ?

Chu Minh Thủy đứng ở đàng xa, nhìn xem người đàn bà chủ nhiệm tổ chức cán bộ này trên mui xe tư thế hiên ngang, xử lý vấn đề gọn gàng , rốt cục ông cũng thở phào một hơi, mình đã vì cái vị trí chủ nhiệm của nàng này mà lên tiếng nói chuyện trong cuộc họp trước đó , vẫn là đáng giá đấy, kế tiếp là xem nàng xử lý vấn đề như thế nào .
Một mặt khác, tốc độ phản ứng của lãnh đạo thành phố Hồ Châu chậm chạp làm ông cũng rất là khó chịu, đến bây giờ bí thư thành ủy và chủ tịch ủy ban đều không có người nào thò đầu ra đây, vừa rồi ông có bảo lái xe nhìn xem vị trí của ủy ban thành phố một chút, từ tòa cao ốc ủy ban thành phố đi bộ đến nơi này cũng tầm chừng có mười lăm phút, đến bây giờ rõ ràng là lãnh đạo chủ yếu của thành phố một người cũng không ra, lại để cho một người đàn bà xuất đầu lộ diện xử lý vấn đề, điều này làm cho Chu Minh Thủy đối với lãnh đạo thành phố Hồ Châu rất là thất vọng .

Đám người cũng bắt đầu dãn ra, Đường Linh Linh hoàn toàn có thể xuống xe để xử lý vấn đề , nhưng nàng vẫn là đứng ở trên mui xe, một tay cầm loa, một tay cầm sổ tay của mình, ngay mới vừa rồi quần chúng bắt đầu phản ánh vấn đề thì phương án xử lý sẽ như thế nào, nàng đã đã ghi ở trên sổ tay rồi.
-Người của khu Tân Hồ tới chưa?

Nàng biết rõ đi theo nàng tới nơi đây là Giang Bình Qúy chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ của khu Tân Hồ , nhưng xảy ra chuyện lớn như vậ , lãnh đạo của khi Tân Hồ cũng chưa có tới, đây là sự tình xảy ra tại khu phố hành chính của khu Tân Hồ…

……………………………………………………………………………………

-Đường chủ nhiệm, tôi là Dương Trình Trình bí thư của khu Tân Hồ ..

Dương Trình Trình từ huyện Thanh Hà điều tới, thay thế bí thư Lưu Thành An , đây là do Thạch Ái Quốc tại thời điểm hoàn thành điều chỉnh nhân sự, chỉ là nàng rất ít xuất hiện, người biết nàng cũng rất nhiều, nhưng thực sự gặp nàng thì lại không nhiều lắm .

-Vậy có cô ở nơi này là tốt rồi, còn có Giang chủ nhiệm cũng ở nơi đây, bởi vì chuyện này là do Lý Kim Sơn đưa tới, tôi nghĩ trong chuyện này nhất định là có vấn đề, tôi đề nghị lập tức tìm cho được Lý Kim Sơn để xác minh vấn đề, để cho mọi người có mặt tại đây một cái công đạo, đồng thời tôi cũng đề nghị do bên ban kỷ luật thanh tra của khu Tân Hồ làm đội trưởng cùng với người bên viện kiểm sát phối hợp điều tra vấn đề này, nếu như các người cảm thấy khu Tân Hồ có khó khăn gì, tôi có thể đề nghị với La bí thư để cho bên kỷ ủy thành phố ra mặt.
Đường Linh Linh nói ra, mặc dù lúc này không còn dùng loa hô nói, nhưng những quần chúng đang đứng gần để phản ảnh thì đều có thể nghe được rõ ràng.

Dương Trình Trình nhìn xem Đường Linh Linh với tư cách lãnh đạo nói ra, nghĩ thầm, ngươi đã nói như vậy, chúng ta có thể không đồng ý sao? ‘’

-Đường chủ nhiệm, tôi đồng ý, tôi sẽ gọi điện thoại lại để cho ban kỷ luật thanh tra khu Tân Hồ điều tra Lý Kim Sơn..

Dương Trình Trình biết rõ, đúng lúc này không phải là thời điểm mà mình hàm hồ .

-Vậy thì tốt rồi, chúng tôi đã để ý đến vấn đề của mọi người rồi, vậy thấy có được không, còn có đề nghị gì không?

Đường Linh Linh quay người nhìn xem những người phía dưới hỏi.

-Đường chủ nhiệm.. cám ơn cô, chúng tôi bị tổn thất quá lớn, cô phải cho chúng tô biết, bọn họ đứng ra chịu trách nhiệm phải không?
-Tôi biết, mọi người kiếm mỗi một phần tiền không dễ dàng, mọi người xem cứ như vậy được không, chuyện này tôi sẽ quan tâm tới, nếu như mọi người cảm thấy thuận tiện, hãy lllưu lại số di động cùng số điện thoại văn phòng của tôi, khi nào có chuyện quan hệ tới vấn đề này, thì có thể gọi điện thoại cho tôi, chuyện này tôi đã quản định rồi, nếu như mọi người cảm thấy đến lúc đó xử lý vấn đề không hài lòng, thì cứ tìm đến tôi, có được chưa? Được, mọi người nghe lấy số điện thoại của tôi . . .

Đường Linh Linh đem số điện thoại của mình công bố cho mọi người biết.

Lúc mới bắt đầu mọi người thật đúng là có chút nghi hoặc, mặc dù là Đường Linh Linh đã nói cho điều tra Lý Kim Sơn, nhưng đến cùng thì sự tổn thất của mọi người sẽ giải quyết ra sao, đây mới là điều trọng yếu nhất, đến lúc đó trở về nhà rồi thì không còn người xen vào chuyện này nữa, đến lúc đó lại đi tìm ai đây?