Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1717: Còn có cái hạng mục khác



CHƯƠNG 1661: CÒN CÓ CÁI HẠNG MỤC KHÁC

Chu Minh Thủy đi đến thành phố Hồ Châu, nhưng lại không đi đến ủy ban thành phố hay là thành ủy, mà là lại đến một chỗ như vậy, cùng với Đinh Trường Sinh, Tần Mặc ăn cơm, không biết La Bàn Hạ cùng Để Khôn Thành một khi biết được thì suy nghĩ ra sao?

Đinh Trường Sinh phục vụ cho Chu Minh Thủy rửa mặt xong, ân cần đưa qua khăn mặt, đợi tất cả đều xong xuôi, Đinh Trường Sinh cùng Chu Minh Thủy đi đến phòng ăn, tại đây đã sớm bày thức ăn xong, mặc dù không nhiều, nhưng thức ăn bày biện rất tinh xảo , đều là các món nổi tiếng của Hồ Châu .

-Tần Mặc, đây là cháu làm sao?

Chu Minh Thủy sau khi ngồi xuống, ra hiệu Đinh Trường Sinh cũng ngồi xuống.

Một bàn chỉ có ba người, Diêm Lệ cùng lái xe Chu Minh Thủy thì đi ra bên ngoài ăn .

-Cháu nào có bản lãnh này, đây là các món ăn đặc sắc nơi này, chú nếm thử xem sao.
Nói xong , Tần Mặc dùng đũa gắp thức ăn cho Chu Minh Thủy.

-Được rồi, để chú tự ăn, Tần Mặc, lúc còn trên Bắc Kinh chú thích nhất là thức ăn cháu làm, cũng không biết lúc nào nếm lại được đây.

Chu Minh Thủy nói ra .

-Khục, quá đơn giản, chờ khi nào chú hồi trở lại Bắc Kinh đến gặp cha cháu, cháu nhất định sẽ làm cho chú ăn, còn giờ đến Hồ Châu, thì cũng nên nếm thử đồ ăn Hồ Châu a.

-Bí thư Chu, giữa trưa có uống chút ít gì không ạ?

Đinh Trường Sinh trưng cầu ý kiến nói, hắn biết r , Chu Minh Thủy lần này tới Hồ Châu, không có khả năng cứ như vậy mà vội vàng rời đi, nói không chừng buổi chiều còn đến chính quyền thành phố, cho nên hỏi dò .

-Giữa trưa cấm rượu thì cậu cũng biết, chúng ta không thể phạm vào loại sai lầm sơ đẳng này, coi như rồi, không uống, lấy trà thay rượu đi, buổi chiều tôi còn muốn đi đến bên chính quyền thành phố nhìn xem…À… chủ nhiệm tổ chức cán bộ Hồ Châu không đơn giản, lúc ấy cha của cháu có nhắc tới người này với chú, chú vẫn còn có chút do dự, nhưng hiện tại xem ra, quyết định này là chính xác, vị nữ đồng chí này, đúng là không đơn giản.
Chu Minh Thủy ăn một miếng thức ăn rồi nói ra .

Đinh Trường Sinh nhìn Tần Mặc, rồi hướng về phía Chu Minh Thủy hỏi.

-Bí thư Chu nói đến chủ nhiệm Đường Linh Linh sao?

Đinh Trường Sinh dĩ nhiên biết rõ Đường Linh Linh tại hiện trường người tuần hành đã nhìn thấy được Chu Minh Thủy, nhưng hắn không biết hai người có gặp mặt nói chuyện hay không, cho nên suy đoán hỏi.

-Đúng là cô ấy đấy, buổi sáng tại hiện trường tuần hành chính là cô ấy chỉ huy , cũng là lần đầu tôi nhìn thấy một nữ đồng chí dứt khoát như vậy, người như vậy làm việc rất thực tế đấy, tôi thấy nếu cô ấy được vào làm lãnh đạo bên trong ủy ban thành phố thì còn có khả năng phát huy tốt hơn nữa….

Chu Minh Thủy trong lúc vô tình nói ra, nhưng lại làm Đinh Trường Sinh khẩn trương, tuy việc này không phải Chu Minh Thủy nói là được, còn phải được bên tỉnh ủy, nhưng cho dù là Chu Minh Thủy đề nghị, thì có thể bên tỉnh ủy khó mà đồng ý, huống chi hiện tại bên ủy ban thành phố nếu không phải là người của La Minh Giang, thì ông ta cũng sẽ không chú ý đến việc chỉnh đốn ê kíp của chính quyền Hồ Châu đâu…
Đinh Trường Sinh sửng sốt không dám đáp lời, cũng may là Chu Minh Thủy cũng không có tiếp tục dây dưa đến vấn đề này .

Sau khi cơm nước xong, Chu Minh Thủy tại trong biệt thự nghỉ ngơi một chút, Đinh Trường Sinh đương nhiên là không dám đi, nhưng lhắn hiện tại đang lo lắng chính là lát nữa Chu Minh Thủy bảo mình đi với ông ta đến thành ủy, nếu vậy thì mình sẽ bị phiền toái, đây không phải mang mình đưa trên lửa than sấy sao ? Cho đến bây giờ La Bàn Hạ cũng không biết Chu Minh Thủy đang ở đây , nếu như chứng kiến mình và Chu Minh Thủy đi cùng một chỗ, thì La Bàn Hạ sẽ ra sao?

-Anh đang lo lắng cái gì vậy?

Gặp Đinh Trường Sinh dáng vẻ cục xúc bất an, Tần Mặc hỏi.

-Không có gì, cô chừng nào thì hồi trở lại Bắc Kinh vậy?

Đinh Trường Sinh ổn định tinh thần , hỏi.

-Ngày mai được không? Anh có thể đi được chưa?
-Ngày mai thì không được, có một xí nghiệp muốn đi qua ký kết, hạng mục này tôi không có ở đây thì không tốt.

-Vậy thì hôm sau đi, tôi chờ anh thêm một ngày.

Tần Mặc cười cười nói .

Đinh Trường Sinh gật đầu, không biết vì sao, Đinh Trường Sinh thấy mình và Tần Mặc cùng một chỗ, thời gian dần dần cũng đã có một loại cảm giác, cái loại cảm giác này không phải là cảm giác tình cảm giữa nam nữ, mà là một loại cảm giác rất thoải mái, tại bên người nàng không cần phải lo lắng nhiều như vậy, cái loại cảm giác này lúc cùng ở chung với Từ Kiều Kiều thì hoàn toàn trái ngược lại, hiện tại Đinh Trường Sinh bắt đầu có chút sợ hãi Từ Kiều Kiều rồi, hiện tại Đinh Trường Sinh đã sắp bị nàng bức điên rồi, đây là điều mà Đinh Trường Sinh tuyệt đối không muốn, theo tính tình của Từ Kiều Kiều, một khi hắn kết hôn với nàng, chẳng khác nào là bị nàng buộc ở trên thắt lưng quần rồi.
Thế nhưng mà khi cùng Tần Mặc chung một chỗ, nàng chưa bao giờ nói đến cái gì, làm cho Đinh Trường Sinh có chút buông lỏng, ở không có áp lực, cảm thấy thoải mái, hơn nữa Tần Mặc không theo vết xe đổ của đám con ông cháu cha kia, mà còn trái lại, nói đến vấn đề kiến thức gì, thì đều có thể biết được vài phần, điều này đối với một nam nhân còn không dễ, huống chi nàng là một cô gái con nhà giàu.

Tại trong suy nghĩ của Đinh Trường Sinh, những cô gái có dung mạo rất xinh đẹp mà gia đình lại có tiền, bình thường hầu hết đều là nông cạn, bởi vì tiền đã có thể thỏa mãn các nàng tất cả những điều mong muốn, vậy còn học thêm những kiến thức kia để làm gì?

Học vấn có thể thay đổi không chỉ là tình trạng kinh tế của một người, càng đáng quý chính là học vấn có thể thay đổi tu dưỡng cùng trạng thái tinh thần của một người , cho nên dù là ngươi rất có tiền, nếu đọc thêm nhiều sách vẫn là không có sai .
-Vậy thì tốt, đến lúc đó chúng ta cùng đi.

Đinh Trường Sinh cười cười nói .

-Trường Sinh … gần đây anh có thời gian rãnh không?

-Như thế nào? Có việc gì sao?

Đinh Trường Sinh nhìn thấy Tần Mặc nói ấp a ấp úng, cho là nàng có chuyện gì muốn nhờ mình xử lý.

-Cũng không có việc gì, nếu anh không quá bận rộn, tôi muốn cùng anh đi ra ngoài cùng với tôi đi du lịch một chuyến, như thế nào đây?

Trong lời nói ý tứ ám chỉ quá rõ ràng, lại để cho một cô gái nói ra những lời này quả nhiên là không dễ dàng, cho nên Tần Mặc sau khi nói xong, sắc mặt ửng đỏ dọa người …

-Như vậy à, không phải là không được, đã nhiều năm tôi cũng không có nghỉ ngơi đi đâu rồi, nhưng trong thời gian gần đây sợ là không được, cô có biết không, Lâm Xuân Hiểu có thể sẽ được điều đến cục tài chính, trong khi bí thư La trong thời gian này cũng không phái người qua khu khai phát thay thế cho Lâm Xuân Hiểu, bởi vì như vậy, khu đang phát triển lại vào tới trong tay của tôi rồi, chỉ khi nào tôi sắp xếp được thì mới có thể ly khai.
Đinh Trường Sinh giải thích nói .

- Ừ, chuyện của anh quan trọng hơn, tôi thấy lần này chú Chu tới, không phải là đến đây vì ngẫu hứng, rất có thể vẫn là vì cái hạng mục PX mà tới, không biết hạng mục này đến cùng có khả năng rơi xuống nơi này không, tôi lo lắng cha tôi sức khỏe sợ là không chống đỡ nổi nếu bị kéo dài thời gian.

Tần Mặc nói ra .

-Um… chuyện này tôi sẽ cùng với bí thư Chu nói chuyện, lần này cùng với cô đi lên kinh thành, vừa là thăm cha của cô, còn có một việc là muốn cùng cha cô nói chuyện về vấn đề đầu tư, tôi đang có hoạch định một phương án, để cho cha của cô nhìn xem có được hay không, còn cái hạng mục PX này quá nhạy cảm, ý của tôi là xem có thể đổi mạch suy nghĩ, không nhất định cứ phải đâm đầu vào chỗ nguy hiểm..

-Ý của anh là còn có cái hạng mục khác?
Tần Mặc hai mắt tỏa sáng hỏi.

-Đây chỉ mới là một ý tưởng , còn có thể thành công hay không, tôi vẫn không có dám nói, nhưng đối với thực nghiệp mà nói, nhất định là có rủi ro, nhưng một khi thực nghiệp thì có cái nào mà không có rủi ro chứ, cho nên tôi cảm thấy được việc này có thể cứ thử một lần, nhưng phải cùng với cha của cô thương lượng mới được, bất quá thuyết phục được cha của cô cũng không phải một chuyện dễ dàng ah.