Trời mới vừa tờ mờ sáng, Đinh Trường Sinh đón xe đến khu cư xá tỉnh ủy chờ gặp Thạch Ái Quốc, gần đây đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, trong lòng của hắn rất khó chịu, nên đến gặp Thạch Ái Quốc để xem có thể hay không chỉ điểm cho hắn, vô luận nói như thế nào, cho tới bây giờ, Đinh Trường Sinh tín nhiệm nhất vẫn chính là Thạch Ái Quốc.
Đinh Trường Sinh biết rõ sinh hoạt tập quán của Thạch Ái Quốc, cho nên đoán là Thạch Ái Quốc hẳn là rời giường, lúc này mới gọi điện thoại cho ông ta, quả nhiên Thạch Ái Quốc mới vừa thức dậy không bao lâu, liền gọi gọi điện thoại cho bảo vệ cổng, Đinh Trường Sinh lúc này mới thuận lợi tiến vào Gia Chúc Việ , đến nơi ở của Thạch Ái Quốc.
-Sớm như vậy, chắc chưa ăn điểm tâ, chứ, bình thường sáng sớm chú đến căn tin ăn, nơi đó đồ điểm tâm ăn cũng được. Gặp Đinh Trường Sinh ở ngoài cửa, Thạch Ái Quốc mở cửa ra đem Đinh Trường Sinh để cho tiến vào .
-Bí thư, hay là cứ ngồi đây uống nước đi, để cháu tự làm điểm tâm.
Đinh Trường Sinh tuy tối hôm qua ngủ không ngon, nhưng là tinh thần vẫn còn tốt, Vạn Hòa Bình biết rõ Đinh Trường Sinh không có ý chạy trốn, cho nên căn bản không có là khó xử Đinh Trường Sinh, hơn nữa dựa vào kinh nghiệm làm cảnh sát nhiều năm như vậy, Đinh Trường Sinh sẽ không đánh lừa ông, đợi sau khi có kết quả điều tra thì sẽ tìm gặp hắn cũng không muộn.
-Được, đi làm đi, trong tủ lạnh cũng có thức ăn đấy.
Đinh Trường Sinh đi xuống nhà bếp, mở tủ lạnh ra xem xét, trong tủ lạnh đồ ăn cũng không ít, hắn nghi hoặc Thạch Ái Quốc hiện tại chỉ có một người, phu nhân và Thạch Mai Trinh đều đang ở tại Hồ Châu chưa có tới, vậy ai mua nhiều món ăn cho ông như vậy? Trong nội tâm hắn có việc, nên cũng không còn suy nghĩ nhiều, nhanh đi làm mì… Chỉ chốc lát, hai tô mì đã bưng lên, Đinh Trường Sinh vừa ăn, vừa đem những ngày này chuyện phát sinh hướng Thạch Ái Quốc báo cáo, Thạch Ái Quốc lắng nghe rất cẩn thận, thẳng đến khi nghe được tối hôm qua Đinh Trường Sinh bị người không rõ thân phận đuổi gϊếŧ, lúc này ông mới ý thức được, Đinh Trường Sinh tình cảnh vẫn luôn là một mực nguy hiểm như vậy, không khỏi nhíu chặc lông mày .
-Trước kia Uông Minh Hạo cũng không phải là con người như vậy, gần đây tại sao lại đột nhiên trở nên nhiệt tình như vậy chứ?
Thạch Ái Quốc nghi ngờ nói .
-Cháu suy đoán có thể là có người đã hứa cho hắn chỗ tốt rồi, hơn nữa hắn nhiệt tình không phải là đối với công tác Ban kỷ luật thanh tra Hồ Châu, mà là nhằm vào cá nhân của cháu tấn công, bí thư còn nhớ rõ đến Hoa Cẩm Thành chứ? - Ừ, chú biết, người này là kẻ kinh doanh tại Hồ Châu phải không? Như thế nào? Cũng đã xảy ra chuyện?
Thạch Ái Quốc để đũa xuống hỏi
-Vâng… là người của phòng công an tỉnh xuống tự mình đốc thúc bản án, Hoa Cẩm Thành bị người của công an tỉnh bắt tra tấn ép cung, gây nên chuyện xôn xao, cái tìm gọi là Hoa Cẩm Thành đằng sau có ô dù, kỳ thật tựu là chiếu rọi đến cháu đấy…
Đinh Trường Sinh thấy Thạch Ái Quốc quẳng đi đôi đũa, cũng gác lại không ăn nữa.
- Ừ, Trường Sinh, cháu đã từng là thư ký của chú, cũng là người mà chú tín nhiệm nhất, cháu hãy nói thật với chú, cháu và Hoa Cẩm Thành đến cùng có quan hệ gì hay không? Nếu có, rốt cuộc sâu đến bao nhiêu, lúc này đang trong nhà, không cần giấu giếm, chú biết cháu đã tìm đến chú, nhưng nếu chú muốn giúp cháu...mà cháu không nói thật, thì chú không giúp gì cháu được đâu. Thạch Ái Quốc nghiêm túc nói.
Đinh Trường Sinh chỉ là cười khổ, xem ra người hoài nghi hắn thật đúng không chỉ là một, mà ngay cả người hắn tín nhiệm nhất là Thạch Ái Quốc cũng bắt đầu hoài nghi hắn, đúng là lời đồn nguy hiểm có uy lực bao lớn a..
-Bí thư, cháu cũng nói thật, hôm nay đến không phải nhờ chú giúp, chuyện của mình thì cháu rõ ràng nhất, cháu cùng Hoa Cẩm Thành có quan hệ xuất hiện là từ cái công trình cơ sở hạ tầng của khu khai phát, lúc đó không có ai nguyện ý cung cấp tiền, nhưng cháu trước đó có nhận thức qua Hoa Cẩm Thành, vì vậy liền khuyên ông taủng hộ một chút công tác khu khai phát, cung cấp tiền làm tu sửa, việc này là chú cũng biết đến, bút khoản công trình đến bây giờ cũng chưa có kết cho ông ta, cái gọi là lợi ích quan hệ chính là chỗ này sao ? Những thứ khác cũng không có một phân tiền lợi ích. Đinh Trường Sinh nói .
-Ừ, chú biết việc này , xem ra là có người muốn mượn dao qua Hoa Cẩm Thành, chỉ là không biết Hoa Cẩm Thành đến cùng có thể hay không chịu đựng được?
Thạch Ái Quốc lo lắng nói .
-Cháu cũng là lo lắng như vậy đấy, dựa theo tin tức của cháu, Hoa Cẩm Thành chịu không nổi tra hình, mấy ngày hôm trước bị đưa đến bệnh viện cấp cứu rồi, cũng may là còn nhặt về được cái mạng , tình huống hiện tại không tốt , vẫn còn nằm trong bệnh viện đây này.
-Thương nhân mà bị cuốn vào đến trong đấu tranh chính trị thì rất là nguy hiểm, làm không tốt sẽ bị táng gia bại sản, Nhưng công trình khu đang phát triển, rất nhiều người biết đến, nếu chỉ dựa vào điểm này, bọn họ rất khó đem chuyện này chụp lấy lên trên đầu cháu …
Thạch Ái Quốc tư duy rất nhạy cảm, thoáng cái bắt được bản chất vấn đề nằm chỗ nào. Đinh Trường Sinh thở dài , nói ra:
-Bí thư, kỳ thật việc này nói cho cùng vẫn là cùng cháu có quan hệ, bất quá Hoa Cẩm Thành lòng tham cũng là một nguyên nhân trọng yếu, cháu đã từng nhắc nhở qua ông ta, nhưng ông ta vẫn luôn cho là mình đúng, cảm giác thấy việc làm không phạm pháp, thì không ai dám đối với ông ta làm cái gì, nhưng ông ta đã quên, ngươi không phạm pháp, không có nghĩa là không bị phạm pháp, đây mới là chỗ của vấn đề.
-Trong chuyện này còn có việc khác?
Thạch Ái Quốc bất mãn liếc nhìn Đinh Trường Sinh .
-Bí thư ..Hoa Cẩm Thành bị nắm chộp, nguyên nhân chủ yếu là vì mảnh đất xưởng may kia , La Bàn Hạ muốn đem mảnh đất kia giao cho La Đông Thu cùng Tưởng Hải Dương khai phát, vốn việc này xem như là đã xong rồi, Tưởng Hải Dương cùng La Đông Thu chỉ chờ hoàn thiện xong hồ sơ khai phát là làm rồi, nhưng Hoa Cẩm Thành lại thấy mảnh đất này có lợi, đã tìm đến cháu, hỏi cháu có chủ ý gì hay, cháu liền đưa ra cho Hoa Cẩm Thành một chủ ý, nghe qua thì Hoa Cẩm Thành rất tán thành cái chủ ý này, nhưng còn La Đông Thu cùng Tưởng Hải Dương làm sao lại chịu im lặng chứ, cho nên lúc này mới đối với Hoa Cẩm Thành ra tay, còn cháu thì chẳng qua là bọn họ động cỏ đánh thỏ mà thôi. Đinh Trường Sinh liền đem chuyện tiền căn hậu kiết nói ra một lần .
-Nói như vậy, phương án của Hoa Cẩm Thành thì chính quyền của thành phố cũng đã biết?
-Biết rõ, hơn nữa Để Khôn Thành chủ tịch thành phố rất tán thành cái phương án này, nhưng là La Bàn Hạ lại là lập lờ nước đôi, cho nên mới để cho La Đông Thu cùng Tưởng Hải Dương có cơ hội, bên kia là người của công an tỉnh xuống tra các vấn đề của Hoa Cẩm Thành, bên này Uông Minh Hạo cầm đầu Ban kỷ luật thanh tra bắt đầu điều tra cháu, đây chính là nắm được đầu nào thì nắm, sự tình làm rất nghiêm mật, thấy rõ là đằng sau đã có cao nhân chỉ điểm, cho nên cháu tới đây, chỉ là muốn xin bí thư chỉ điểm cho cháu một chút, bước tiếp theo nên làm cái gì bây giờ?
Đinh Trường Sinh nói .
-Uông Minh Hạo người này không tốt để kết giao, lúc trước chịu ủng hộ chú cũng là vì bất đắc dĩ, hơn nữa người này cũng không phải một người chịu an phận thủ thường, chú xem , chuyện của cháu vẫn còn chưa xong đâu. -Đúng vậy a, Uông Minh Hạo đã phái người đến quê quán điều tra cháu, chú cũng biết, lúc cháu làm chủ nhiệm dưới thôn, ở trong thôn sổ mục gì cũng đều không phải mang danh tự của cháu, chỉ sợ là Uông Minh Hạo sẽ không ngừng nghỉ bới móc.