-Cạn ly, chúc mừng chúng ta sắp thành công hạng mục .
Vũ Văn Linh Chi giơ ly rượu lên nói ra, bốn ly rượu cùng chạm một chỗ.
Kỳ Trúc Vận thoạt nhìn thì thấy không có gì không ổn, nhưng mà nàng lại thừa dịp lúc Đinh Trường Sinh không chú ý, vụиɠ ŧяộʍ nhìn hắn nhiều lần, tên nam nhân không biết xấu hổ này lại chính là người mà mẹ mình tuyển định tương lai cho mình, mình giờ còn không làm sao cả, ngược lại hai người dì cháu kia lại đem sự tình giao hoan vừa đã làm xong.
Ngay tại lúc vừa rồi, hai người vẫn còn trên ghế sa lon làm lấy những chuyện bẩn thỉu, nhưng mà bây giờ quần áo chỉnh tề giống như là chuyện gì cũng không có phát sinh qua vậy, điều này làm cho Kỳ Trúc Vận cảm thán, tương lai bản thân của mình không phải là cũng sẽ biến thành người như vậy sao… Thế nhưng thời điểm này Đinh Trường Sinh nói ra đã cắt đứt ý nghĩ của nàng.
-Chú Diêm, lúc này đây vẫn dựa nhờ vào chú, tôi cùng dì Linh Chi bất tiện ra mặt, nhưng mà chú yên tâm, đầu vào đầu tư của nhà Vũ Văn, ngày nào còn tôi ở tại Hồ Châu thì tuyệt không người nào dám động, nhưng mà nhớ kỹ lời nói của tôi, buôn bán chính là buôn bán, có thể tại trong chính trị làm chút điểm đầu tư, nhưng mà không có được lâm vào quá sâu, về điểm này thì Kỳ Trúc Vận, tương lai về sau sẽ là chấp chưởng Vũ Văn gia đấy, cô cũng phải nhớ chp rõ ràng, chúng ta là cầu tài, chứ không phải là chơi chính trị, chúng ta sở dĩ đầu tư chính trị, chỉ là vì bảo hộ ích lợi của chúng ta, nhớ kỹ ….
Đinh Trường Sinh uống hơi nhiều rồi, cho nên lời nói cũng lộ ra có chút dài dòng. Vũ Văn Linh Chi gật đầu, Đinh Trường Sinh nói không sai, nhất là niên đại này, thương nhân liền là thương nhân, đối với chính trị hãm vào sâu quá cũng không có chỗ tốt, hơn nữa bên chính trị tại trên thân một người đầu tư quá nhiều, một khi người này rơi đài, thì khả năng liên quan đến quá lớn, được không bù mất, vì vậy có thể đầu tư dựa vào, nhưng tuyệt đối không hãm sâu trong đó, đây đều là kinh nghiệm xương máu giáo huấn đấy.
Đinh Trường Sinh đã uống không ít, thân thể hơi nghiêng ngã một cái, thân thể liền lệch ra đầu chạm đến trên đôi bầu vú săn tròn của Kỳ Trúc Vận, sợ tới mức Kỳ Trúc Vận vội vàng đỡ lấy hắn.
Diêm Bồi Công nhìn qua Đinh Trường Sinh thấy hắn uống nhiều quá, vì vậy đứng dậy cáo từ, đối với sự tình Vũ Văn Linh Chi cùng Đinh Trường Sinh thì ông biết rõ, cũng biết được Đinh Trường Sinh vì Vũ Văn gia đã làm rất nhiều việc, bây giờ chỉ là không biết có lật lại được vụ án của Kỳ Phượng Trúc hay không? Nhưng với suy nghĩ của Diêm Bồi Công, thật sự là quá khó khăn, chuyện này không phải đơn giản là bản án hình sự, mà là kết quả của việc đấu tranh quyền lực. Lúc quá nữa đêm, Đinh Trường Sinh bị mắc tiểu nên tỉnh giấc, nhìn qua cái đèn bàn vẫn sáng, ngồi bên người là Vũ Văn Linh Chi, một mực cứ chống cằm như vậy vẫn còn chưa ngủ.
-Như thế nào mà dì vẫn còn chưa ngủ đi, đã trễ thế như vậy i, mấy giờ rồi?
-Hơn một giờ sang rồi, cháu uống nhiều quá, sợ cháu khô họng muốn tìm nước uống mà không thấy, nên dì sắc nước mật ong để chờ cháu uống.
Vũ Văn Linh Chi nói ra.
Đinh Trường Sinh sợ nhất chính là nữ nhân cẩn thận quan tâm đến hắn, tại Bạch Sơn, lúc sau cùng chịu không được đó là Phó Phẩm Ngàn đối với hắn rất tốt, về sau là Hạ Hà Tuệ, hiện tại giờ Vũ Văn Linh Chi cũng học được một bộ này, Đinh Trường Sinh sau khi đi vệ sinh thì quay trở lại trên giường, lúc này, tiếp theo liền đem Vũ Văn Linh Chi ôm lên trên giường. -Cháu không uống nước sao?
Vũ Văn Linh Chi thở hổn hển hỏi.
- Không phải là dì có rất nhiều nước sao? Vậy để cháu uống nước của dì đi…
Đinh Trường Sinh cười gian rồi đẩy Vũ Văn Linh Chi nằm ngã xuống giường.
-Cháu còn muốn làm nữa à? Hay là thôi đi….buổi tối vừa mới làm xong, dì sợ cháu mệt mỏi ….
Vũ Văn Linh Chi thương cảm nói.
-Nhưng mà cháu lại muốn …
Đinh Trường Sinh thở dốc trở nên thô trọng, vừa nói chuyện, một bên hôn hít lấy thân thể Vũ Văn Linh Chi, hai tay càng không ngừng đùa bỡn đôi cặp vú đầy đặn, đầu lưỡi linh hoạt liếm qua bụng của nàng, bắt đầu chậm rãi dời xuống, rồi ngồi chồm hổm giữa hai chân nàng.
-Ah...
Vũ Văn Linh Chi động tình kêu một tiếng, Đinh Trường Sinh ngồi chồm hổm đem hai chân của nàng gác ở trên bờ vai, ngón tay càng không ngừng xoa lấy lấy âm hạch của Vũ Văn Linh Chi, khi thấy hắn cúi đầu xuống gò mu của mình, tại Vũ Văn Linh Chi càng phát ra tiếng rêи ɾỉ kích động, hắn nhẹ nhàng liếʍ ɭáρ hai mép thịt non như cánh hoa, tiếp theo vạch hai mép ra, đầu lưỡi bắt đầu tiến công cái khe thịt ướt đẫm… Vũ Văn Linh Chi cong eo lên, đầu lưỡi linh hoạt Đinh Trường Sinh mang đến khiêu khích, đầu lưỡi kịch liệt liếʍ ɭáρ trên âm hạch nàng, hai ngón tay thì đưa sâu vào huyệŧ thụt lấy, Vũ Văn Linh Chi vô pháp thừa nhận, phát ra tiếng ngẹn ngào như khóc.
-Um..a…um…um…
Vũ Văn Linh Chi toàn thân kích động run rẩy lên, Đinh Trường Sinh bú ɭϊếʍ trên cái âm hộ nàng trong chốc lát, thấy dịch nhờn trào ra ướŧ áŧ, lập tức chuyển thân người, tay vịn lấy đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ đội lên khe thịt của nàng, nâng cao hạ thể, từng điểm từng điểm đưa cây ƈôи ŧɦịŧ đút vào thân thể thành thục mỹ lệ
Vũ Văn Linh Chi động tình lắc mông, một bên thở hào hển, một bên hưởng thụ lấy cảm giác bị cây ƈôи ŧɦịŧ dần dần nhồi vào trong huyệŧ mình, nhưng trong nháy mắt khóe mắt dư quang lại nhìn trông thấy cửa phòng của Kỳ Trúc Vận hé mở ra, trong nội tâm lập tức máy động, nhưng rồi kế tiếp Đinh Trường Sinh giống như cuồng phong bạo vũ hữu lực đánh sâu ƈôи ŧɦịŧ vào thân thể làm cho nàng vô pháp nghĩ đến cánh cửa kia, chỉ có thể toàn tâm đầu nhập cảm thụ được suиɠ sướиɠ nguyên thủy nhất. ……………………………………………………………………………….
Thay đổi tư thế, nữ ngồi trên, nam nằm dưới, hai tay Vũ Văn Linh Chi vịn tại trước ngực Đinh Trường Sinh, chậm rãi nâng lên cái mông to, nhẹ nhàng ngồi xuống, mà Vũ Văn Linh Chi vừa dùng lực, trong huyệŧ liền hơi co rút lại, càng là kẹp chặt ƈôи ŧɦịŧ, nàng hơi chút dùng thêm chút sức, tốc độ động tác cái mông giơ lên theo hô hấp của nàng nhanh hơn, cái mông khêu cây ƈôи ŧɦịŧ mang đến kíƈɦ ŧɦíƈɦ….
Khoảng cách gần như vậy thưởng thức người đàn bà tại trên thân mình đong đưa, nhất là một đôi bầu vú của nàng cao thấp rung động, Đinh Trường Sinh một bên hưởng thụ lấy, một bên duỗi ra hai tay, bắt lấy hai bầu vú của nàng vuốt ve, một bên văn vê, còn một bên dùng móng tay khiêu khích đầu núʍ ѵú thô sáp, khiến cho Vũ Văn Linh Chi hô hấp càng thêm dồn dập. -Ah...
Vũ Văn Linh Chi lập tức rêи ɾỉ một tiếng, lập tức lại c tiếp tục giơ lên chuyển động cái mông, chỉ là động tác càng thêm nhanh, Đinh Trường Sinh một bên hẩy lên ƈôи ŧɦịŧ, nghênh hợp với cái huyệŧ của nàng khuấy động, mỗi một lần đều đính sâu đến làm Vũ Văn Linh Chi tiếng “ um…um ..” không ngừng.
Lúc này Vũ Văn Linh Chi cũng đã khuấy động cái mông cắn nuốt cây ƈôи ŧɦịŧ Đinh Trường Sinh hơn hai mươi phút, rõ ràng thể lực đã chống đỡ hết nổi rồi, Vũ Văn Linh Chi mơ hồ rêи ɾỉ lấy, nức nở:
-Trường Sinh…... nhanh, nhanh một chút...
Đinh Trường Sinh xem Vũ Văn Linh Chi biết là nàng đang mỏi chân, nhưng lại sắp tới cao triều, nên liền ôm lấy cái mông của nàng, một tay áp nàng nằm ngữa xuống giường, mãnh liệt đẩy nhanh tốc độ ƈôи ŧɦịŧ.
-Đúng, đúng... cứ như vậy... nhanh…. nhanh lên! Vũ Văn Linh Chi hai tay nắm chắc lấy cánh tay Đinh Trường Sinh, hang long mày hơi nhíu kêu tlên, thân thể khêu gợi bị hắn dung ƈôи ŧɦịŧ hung ác cuồng bạo mang đến mãnh liệt kɦoáı ƈảʍ, làm cho nàng có chút chịu không được rồi.
-Á…a…..a….
Nàng kêu to vài tiếng sau, cong hẩy cái âm hộ lên, sâu trong cổ đáy huyệŧ run rẩy lần nữa phun ra lửa nóng âm tinh….lần thứ hai cao trào tiến đến, làm Vũ Văn Linh Chi đắm chìm trong dư vị….
Lúc này Đinh Trường Sinh cũng nhịn không được nữa, vừa rồi làm lâu như vậy, hắn không cách nào khống chế du͙ƈ vọиɠ xuất tinh, kêu lên một tiếng, thừa dịp lúc Vũ Văn Linh Chi sau khi cao triều vô lực, dồn sức lực đút vào thật nhanh, tiếp theo cảm giác được từ tuyến tiền liệt tại hưng phấn run run, từng làn lửa nóng tϊиɦ ɖϊƈh͙ theo từ đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ phun ra, tất cả đều rót sâu vào đường hang huyệŧ Vũ Văn Linh Chi -Ah...
……………………………………………………………………………………
Lúc nghe được tiếng chuông điện thoại reo vang, An Lôi giật mình mở mắt, phát hiện ra bên dưới qυầи ɭóŧ của mình nhơ nhơp một mảnh, nàng đang nằm mơ một giấc xuân mộng, mơ thấy cùng người yêu cũ của thời sinh viên đang giao hoan cuồng nhiệt, đến lúc khẩn thiết quan đầu thì bị tiếng chuông cắt đứt, mở ra điện thoại nhìn xem thì nhận được điện thoại Đinh Trường Sinh, hơn nữa đã gọi cho mình nhiều cuộc nhỡ rồi, vì vậy vội vàng tiếp nghe.
-Này, tìm tôi có chuyện gì, vừa rồi mở phiên toà xong, mệt quá về phòng riêng nghỉ ngơi thì ngủ quên, vì thế không nghe được điện thoại của anh.
-Tôi đang ở tại gian nhà mới đây này, cô có rãnh để tới đây không?
Đinh Trường Sinh nói ra.
-Um…để tôi về nhà thay đổi bộ đồng phục viện kiểm sát cái đã… An Lôi thật là chú ý hình tượng của mình, bản thân nàng chưa bao giờ mặc đồng phục váy áo kiểm sát mà đi ra bên ngoài, ngoại trừ ở tại tòa án.
Đinh Trường Sinh vốn muốn nói không có việc gì gấp, nhưng mà vừa nghe đến An Lôi phải đi về thay váy áo, liền nảy ra ý, liền nói ra:
-Có việc cần thiết, cô nhanh lên tới đây đi, lát nữa tôi tiễn đưa cô trở về nhà .
An Lôi không có gì tâm cơ, nghe xong Đinh Trường Sinh nói rất gấp rút, vì vậy cứ để nguyên bộ đồng phục kiểm sát cùng với cái qυầи ɭóŧ còn ẩm ướt dinh dính, chạy ra bên ngoài cửa pháp đình, chận một chiếc taxi liền chạy đến cư xá, thẳng đến khi rời khỏi thang máy, nhìn thấy Đinh Trường Sinh đang ngồi xổm ở ngoài cửa ra vào, An Lôi mới hơi chút thở dài một hơi, nhìn thấy Đinh Trường Sinh bình yên vô sự, lúc này nàng mới yên tâm. -Anh tại sao tại sao lại ngồi xổm chỗ này, phía dưới lầu không phải là có ghế sao..
An Lôi móc ra chìa khoá mở cửa phòng ra.
-Đây là nhà chúng ta a, tôi ngồi ở chỗ này chứ xuống dưới làm gì..
-Ai ai…dừng lại, đây là nhà của anh, chứ không phải là nhà của chúng ta...
An Lôi sốt ruột nói.
Bởi vì hắn ngồi xổm ngay canh cửa ra vào, còn An Lôi thì vô tâm đứng mở khóa, tình cờ cái đầu của Đinh Trường Sinh lại gần kề với hạ thể của nàng, từ lổ mũi chó của hắn rất nhanh phát hiện ra từ giữa hai chân bên trong cái váy ngắn của nàng bất chợt thoang thoảng bay ra một cái mùi hơi hăng hăng, hắn liền xác định được đây là cái mùi của con cái tiết dịch đã qua một đoạn thời gian nên hơi nồng nồng…..
Đinh Trường Sinh liền đứng dậy, sau khi bước vào trong, tại sau lưng đóng cửa ra vào lại nói ra. -Ừ, chuyện của em trai cô đã giải quyết xong chưa?
An Lôi nghe đối phương nhắc tới đem trai của mình, thoáng cái chủ đề đã bị dời đi, bản thân nàng đang nhức đầu nhất cũng là việc này, bản thân không quen biết người nào, nhất là người bên hệ thống giáo dục, còn lãnh đạo của mình thì có nquen biết với bọn họ, nhưng mà mỗi lần chứng kiến cái ánh mắt của Trần Đông cứ nhìn lấy mông ngực của mình, An Lôi bây giờ là trốn còn không kịp đây.