Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1796: Trở mặt



CHƯƠNG 1760: TRỞ MẶT.

Đinh Trường Sinh bắt đầu cúi người cúi đầu mút lấy trên đôi môi đỏ mọng gợi cảm của nàng, An Lôi cũng trúc trắc quyện cái miệng nhỏ nhắn lên đáp lại, Đinh Trường Sinh thưởng thức hơi thở thanh xuân mỹ nữ, đầu lưỡi của hắn tiếp tục tiến công tiến vào chính giữa răng môi nàng thăm dò liếm lấy, thân thể An Lôi cũng cảm ứng được nên cũng đáp ứng động tác tương ứng, nàng dần dần hé mở khớp hàm, đầu lưỡi Đinh Trường Sinh liền nhân cơ hội thăm dò vào, sau đó xâm nhập dây dưa khuấy đều mút lấy, cái lưỡi nhỏ thơm tho trúc trắc đáp lại, từ cái mũi nhỏ thỉnh thoảng phát ra tiếng thở gấp.

Bàn tay lại thuận thế âm thầm đưa xuống tìm kiếm, lướt qua cái bằng phẳng bụng, xấu xa dừng lại tại nơi gò mu no đủ hơi gồ lên bên trong cái váy, Đinh Trường Sinh nhè nhẹ vỗ về, tinh tế cảm nhận lấy hình dạng địa khu nơi thần bí tư ẩn của An Lôi, nàng chóng mặt say lấy, dù sao nàng cũng là cô gái thanh xuân, cơ năng sinh lý thành thục, bản năng cảm nhận được từ chỗ kín hạ thể của mình nhiệt độ của bàn tay hắn, nhưng lúc vừa chạm đến nơi mấu chốt, An Lôi e lệ kêu lên:
-Đừng…. đừng như vậy… .

An Lôi nói năng có chút lộn xộn, về một phương diện, nàng không muốn để cho Đinh Trường Sinh cảm thấy đây là giao dịch, Đinh Trường Sinh vừa mới giúp đỡ mình giải quyết chuyện hộ khẩu và trường học của em trai, bản thân mình liền không thể chờ đợi được liền dâng hiến đưa ra, chẳng khác nào là hương vị giao dịch, nàng theo bản năng tránh né, lập tức lấy tay đẩy ra bàn tay của Đinh Trường Sinh.

-Làm sao vậy…

Đinh Trường Sinh có chút ngoài ý muốn, hắn vốn cho rằng nước chảy thành sông, không nghĩ tới đến lúc cuối cùng lại xảy ra vấn đề.

-Tôi…tôi… cho tôi một khoảng .. thời gian được không?

An Lôi nhỏ giọng nói ra.

-À… không có gì… bây giờ có chuyện cần cô hỗ trợ, cô có thể giúp tôi ở chỗ này thuê một gian phòng khác, một người bằng hữu của tôi sẽ tới nơi đây ở, cô đã có gian phòng ở đây, sẽ có khả năng thuê phòng tương đối giá được ưu đãi hơn…
-Chuyện này không có vấn đề, nơi đây gian phòng trống còn rất nhiều, để tôi hỏi bên quản lý cư xá là được rồi .

-Tốt, cám ơn, tốt nhất là thuê loại phòng đã trùng tu xong, có sẵn đồ dùng trong nhà thì tiện hơn.

Đinh Trường Sinh nói ra.

-Vậy được, để tôi đi hỏi… .

An Lôi không có chút nào nghĩ đến Đinh Trường Sinh đang vì một người đàn bà khác thuê phòng…

…………………………………………………………………………………….

Cuối cùng quay trở về, Đinh Trường Sinh không tránh thoát được cuộc họp, trong phòng họp của thành ủy, không đơn thuần chỉ có thường ủy thành ủy, còn có xây dựng kiến thiết thành phố ủy, trật tự đô thị, cục quy hoạch, thậm chí là bên cảnh sát cũng đã đến, hội nghị đề tài thảo luận chỉ có một, đó chính là cương quyết giải tỏa mảnh đất xí nghiệp dệt may.
Đinh Trường Sinh là người phụ trách bên xây dựng kiến thiết thành phố, lại là trợ lý chủ tịch thành phố, vì vậy hắn phải tham gia hội nghị là điều đương nhiên, tham gia hội nghị lần này ai phát biểu đều có ghi chép lại, Trương Hòa Trần vẫn là người chịu trách nhiệm ghi chép.

- Chúng ta không thể chờ đợi thêm nữa, bây giờ là trung tuần tháng sáu, tôi hy vọng đến tháng bảy vào thời điểm này sẽ hoàn thành công tác giải tỏa và di dời xí nghiệp dệt may, đây là mục tiêu chính của chúng ta.

La Bàn Hạ nhìn qua những người đang ngồi nói.

Nhưng mà ông phát hiện ra, những người tham gia hội nghị ai cũng rũ cụp lấy đầu, giống như là trong nhà có người chết vậy, trong lòng La Bàn Hạ phẫn nộ, chính ông cũng không muốn làm như vậy, nhưng mà trên đầu đang bị dồn ép, ông cũng không có biện pháp nào khác, bản thân đang nắm cái vị trí đứng đầu này, không muốn làm thì ai làm bây giờ, nếu để cho lãnh đạo mất hứng thì làm sao bây giờ, đây mới là điều trọng yếu nhất.
La Đông Thu mỗi ngày mỗi gọi điện thoại hối thúc, mặc dù là cái hạng mục này cuối cùng ai trúng thầu còn chưa có xác định, nhưng việc lựa chọn La Đông Thu là tình thế hiển nhiên, lúc trước còn có Hoa Cẩm Thành làm rối, nhưng mà hiện tại Hoa Cẩm Thành đã bị giam rồi, vì vậy cái phương án của Hoa Cẩm Thành chẳng khác gì là bóng trăng trong nước rồi.

-Tất cả là người của chúng ta, có lời gì thì cứ nói thẳng, chứ đừng chờ lấy đến khi thực hiện giải tỏa rồi mới có ý kiến….

La Bàn Hạ khi nói xong lời này, thì nhìn chằm chằm vào Để Khôn Thành.

Để Khôn Thành đương nhiên là minh bạch ý tứ của La Bàn Hạ, cho nên bây giờ nếu mình một câu không nói, thì chờ đến lúc nào…

-Tôi nói vài lời, việc giải tỏa mảnh đất đó đương nhiên là phải giải tỏa đấy, nhưng mà sau khi giải tỏa thì chúng ta nên phải làm cái gì đây? Những yêu cầu của công nhân xí nghiệp thì chúng ta không có cách nào thỏa mãn, nói đến cùng, một khi thực hiện giải tỏa theo cách này tất phải gặp xung đột, khiếu oan, đánh nhau, đều là có khả năng phát sinh, một khi xung đột bị đẩy lên cao, nếu xảy ra chết người thì ai chịu trách nhiệm đây?
-Ông nói như vậy, ông là lãnh đạo bên hành chính, vậy tự có dự án đi.

La Bàn Hạ nói.

Để Khôn Thành không có phản ứng lời, mà là phối hợp nói tiếp:

-Bên ủy ban vẫn luôn tán thành cái phương án của Hoa Cẩm Thành đấy, tôi vẫn đề nghị, ai có thể dựa cái phương án giống như Hoa Cẩm Thành kia, thì người đó sẽ được bên ủy ban ủng hộ…

-Khôn Thành, ông đừng nói vòng vo, cái phương án kia đã không thể thực hiện được rồi, Hoa Cẩm Thành là kẻ đáng nghi trong tổ chức xã hội đen, đang bị điều tra, vậy ông nói cái phương án kia thì có ý nghĩa gì?

La Bàn Hạ đã cắt đứt lời nói Để Khôn Thành.

Đinh Trường Sinh lần này ngược lại đối với Để Khôn Thành có chút thay đổi cách nhìn, đối với Để Khôn Thành này luôn luôn chơi chiêu qua cầu rút ván, lần này rõ ràng đối với sự tình Hoa Cẩm Thành đã nói một câu công đạo, điều này đối với Để Khôn Thành sẽ không dễ dàng gì.
Để Khôn Thành ngậm miệng lại không nói nữa, thời điểm này bởi vì Đinh Trường Sinh ngẩng đầu nhìn Để Khôn Thành, thoáng cái La Bàn Hạ đã nhìn thấy, ông vốn định đợi lát nữa thì bắt Đinh Trường Sinh phải lên tiếng, nhưng không ngờ tới Đinh Trường Sinh rõ ràng lại ngẩng đầu, cho nên trực tiếp điểm danh đến Đinh Trường Sinh.

Đinh Trường Sinh mấy ngày nay vì cái chuyện giải tỏa này mà lửa cháy rồi, nhìn xem Uông Minh Hạo bệnh hoạn, hắn nghĩ thầm, như thế nào không có chết phức luôn cho rồi, với lại giờ Đinh Trường Sinh đối với La Bàn Hạ rất clà phản cảm, việc Uông Minh Hạo điều tra mình, nếu La Bàn Hạ không gật đầu, thì Uông Minh Hạo sẽ không dám làm như vậy, ít nhất cũng nói rõ La Bàn Hạ không có thay lão tử mà ra mặt nói chuyện, đã vậy, lão nói những thứ này lão tử đều không ưa, chẳng những như thế, mà còn muốn đem lão tử đẩy lên phía trước ăn đạn, vậy thì ta có mấy lời phải nói trước.
-Đinh Trường Sinh, cậu là người phụ trách bên xây dựng kiến thiết thành phố, vậy cho biết ý kiến của cậu đi, việc giải tỏa mảnh đất này nên làm như thế nào.

La Bàn Hạ nhấp một ngụm trà, dù dang bực tức vẫn ung dung hỏi.

-Tôi tán thành ý kiến của bí thư, phương án của Hoa Cẩm Thành bây giờ đừng có nói ra, hiện tại Hoa Cẩm Thành thân hãm trong nhà tù, bản thân khó bảo toàn, thì còn nói đến cái gì phương án nữa, với lại cái hạng mục này mọi người còn không rõ ràng lắm sao, đó là vì ai mà làm? Ngoài Hoa Cẩm Thành thì ai muốn làm cái hạng mục này? Bất luận kẻ nào nhắc lại cái phương án giống như Hoa Cẩm Thành thì thân sẽ hãm vào vũng bùn, vì vậy, tuy rằng mảnh đất này là một cái bánh trái thơm ngon, nhưng mà thường thường bánh trái thơm ngon đều có dính độc…
Đinh Trường Sinh mới mở miệng xem như là giáng cho Để Khôn Thành một đòn không nhẹ, mọi người đều bị thằng này nói thu hút hấp dẫn đi qua, nhưng mà ngẩm nghĩ lại thấy như thế nào không đúng, có cái gì sai sai hình như giống là thay cho Hoa Cẩm Thành phàn nàn a.

-Đinh Trường Sinh, cậu nói nhăng nói cuội gì đấy, cái gì vì ai mà làm cái hạng mục này? Ý cậu muốn nói cái gì ?

La Bàn Hạ trợn mắt nhìn, có một số việc mặc dù mọi người đều là biết rõ đấy, nhưng mà tất cả mọi người đều không nói ra, thế nhưng là một khi nếu nói ra, thì cái việc này liền không được nhìn tốt.

-La bí thư, tôi nói sai sao? Cái hạng mục này không phải là do Tưởng Hải Dương con trai của bí thư đời trước Tưởng Văn Sơn của thành phố Hồ Châu cùng với La Đông Thu con trai của bí thư tỉnh ủy La Minh Giang nhúng tay vào làm hạng mục sao? Chẳng lẽ tin tức của tôi sai à?
Đinh Trường Sinh tỉnh bơ nói.

-Cậu còn biết cái gì nữa…

La Bàn Hạ quả thực tức nổ phổi rồi, việc này tuy rằng mọi người đều biết, nhưng không thể nào nói ra trước mặt mọi người được.

-Tôi còn biết Hoa Cẩm Thành bị đổ cho tội danh nghi là tổ chức xã hội đen, hơn nữa còn đối với Hoa Cẩm Thành triển khai ép cung tra khảo a, một bên thì thêu dệt tội danh để nhét tôi vào tù, một bên che giấu còn bắt tôi vì hạng mục này mà làm cái chuyện giải tỏa di dời trái với lương tâm, nói thật…việc này tôi không làm được, tôi cũng không có ngu dốt mà làm như vậy.

Đinh Trường Sinh dứt khoát xong xong rồi đứng lên, hơn nữa tròng mắt cùng trừng nhìn lại La Bàn Hạ…

Tổ chức cán bộ thành phố Đường Linh linh nhìn qua, nàng thấy đã xong đời thằng tiểu tình nhân của nàng a, ngươi như thế nào lại hồ đồ như vậy, việc này sao làm có thể nói ra như vậy chứ….Ai ui… qua chuyện này xem như là Đinh Trường Sinh cùng La Bàn Hạ đã là triệt để trở mặt rồi.