Đường Linh Linh lời này thoáng làm cho La Bàn Hạ mắc nghẹn, lão không có ngờ đến người đàn bà này so với Cổ Thanh Sơn cũng cứng không kém gì, vì vậy trong lúc nhất thời không kịp phản bác nàng.
-Đường chủ nhiệm, tôi không tin thành phố Hồ Châu lớn như vậy mà tìm không ra một chủ nhiệm khu đang phát triển, cô nói hơi quá…
Lan Hòa Thành tựa như sợ thiên hạ không loạn thì không được, lại bắt đầu đổ dầu vào lửa rồi.
-Tôi vô năng đúng không? Vậy chi bằng ông hướng lên trên tỉnh đề nghị, sẽ kiêm nhiệm chức vụ chủ nhiệm tổ chức cán bộ là tốt rồi…
Đường Linh Linh có thể lên làm chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố, tại trong ngắn hạn đã chỉnh đốn sạch sẽ, nếu là một người đàn bà bình thường thì không tài giỏi được như vậy, vì vậy Đường Linh Linh tuyệt đối không phải là người đàn bà bình thường, câu nói đầu tiên liền móc họng Lan Hòa Thành. -Cô….
-Hừ…được rồi, bất kể như thế nào, chủ nhiệm khu đang phát triển để cho cô trong vòng một tháng phải chọn lựa thay người .
La Bàn Hạ tức giận nói.
Vì phải chờ đợi Trần Khánh Long đến họp, nên hội nghị tạm ngưng mười phút, trong thời gian này Đường Linh Linh gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh, nhưng Đinh Trường Sinh không có nghe máy, làm cho Đường Linh Linh rất lo lắng, nhưng mà lát nữa còn phải họp tiếp, nàng không thể đi kiếm hắn được, nàng sợ Đinh Trường Sinh nghĩ không thông rồi sẽ làm chuyện ngu ngốc, nàng là đàn bà, nên nếu quan tâm nhiều sẽ bị loạn, bởi vì con người của Đinh Trường Sinh có cái gì mà nghĩ không ra….
……………………………………………………………………………………..
Đinh Trường Sinh lúc này quả thật là tâm tình không tốt, hắn lái xe đến hồ Mã Lạc, dừng xe, nhìn xem chung quanh không có người, cởi bỏ quần áo ra bơi, bơi tới khoảng cách cách bờ hơn 500 mét, nơi này có cái đảo nhỏ giữa hồ, Đinh Trường Sinh leo lên đảo nhỏ dạo quanh. Nơi đây từ bên ngoài nhìn khắp nơi là cỏ dại, lúc đặt chân lên đảo mới phát hiện nơi đây lại là thiên đường của chim, rõ ràng có rất nhiều tổ chim, cứ như vây loanh hoanh một hồi, hắn quay lại bên hồ nghỉ ngơi cạnh một tán cây to, tuy rằng nơi đây không phải bãi cát, nhưng cảm giác hồ nước mát mẻ cùng ánh mặt trời chiếu xạ lại làm cho người cảm thấy rất thích ý, dường như lúc này không có bất kỳ cái gì ràng buộc, chỉ có hồ nước cùng bầu trời với màu xanh xanh…
Không biết qua bao lâu, tiếng động cơ xe làm cho hắn đánh thức, ngẩng đầu nhìn lên, thì ra là Đường Linh Linh lái xe tìm đến nơi này.
- Quả nhiên là em ở chỗ này, chị tìm em khắp nơi, không thể ngờ được em lại ra đây bơi, thế nào thoải mái sao…
Đường Linh Linh bước chậm đi xuống.
-Cũng không tồi, chị cũng có thể bơi thử mà. Đinh Trường Sinh ngồi dậy, tuy rằng hắn cùng vị chủ nhiệm xinh đẹp phòng tổ chức cán bộ này từng có da thịt chi thân, nhưng mà giữa ban ngày tại trước mặt nàng chỉ mặc một cái quần đùi, nên vẫn cảm giác có chút ngượng ngùng, liền cầm lấy quần áo chuẩn bị đi đến xe thay quần áo.
-Như thế nào không bơi nữa, chị còn tưởng em rủ chị bơi chung đây..
Đường Linh Linh khích tướng nói.
-Chị không cần phải khích em, em biết mình có bao nhiêu cân lượng, nếu truyền đi ra bên ngoài chủ nhiệm khu đang phát triển cùng chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ cùng một chỗ nơi hoang vắng bơi lội, chị nói sẽ phát sinh chuyện gì đây.
-Khục, ăn thua cái gì, em chưa lập gia đình, chị chưa gả, chúng ta bơi lội thì làm sao ?
Đường Linh Linh bước đến, một tay vuốt lấy cục thịt u nổi trước háng hắn, rồi hỏi ngược lại. Đinh Trường Sinh biết rõ nàng muốn cái gì…
Nghe vậy, tiếp theo động tác Đinh Trường Sinh vượt quá dự kiến của Đường Linh Linh, hắn có chút thô bạo không nói thêm một lời, kéo nàng đến cái cây to mọc ven hồ, để hai tay nàng giữ lấy nhanh cây thấp, kéo để nàng vểnh cái mông lên rồi vén cái váy nàng đến thắt lưng, từ phía sau mông nàng“ xoạt…” cái qυầи ɭóŧ liền bị hắn xé rách, đương nhiên nguyên cái âm hộ triệt để bạo lộ ở trước mặt hắn..
Đinh Trường Sinh mắt thấy lấy cảnh sắc trước mắt, tựa hồ là hít sâu một hơi, nhào tới….
Đường Linh Linh rất nhanh cảm giác được cây thịt cự đại trong nháy mắt liền chui vào trong cơ thể của mình, thậm chí đều không có một điểm động tác thăm dò, bởi vì nó quá mức cứng rắn, cho nên nàng có chút đau đớn, nhưng theo nó trước sau di động, cây thịt không ngừng áp chế lấy nàng bên trong hành lang da thịt non mềm của nàng, một cây thịt cứng rắn va chạm với thành thịt non mềm nhũn đúng là đối lập, vốn cthành thịt huyệŧ non mềm vô pháp thừa nhận cường lực ma sát, nhưng bên trong huyệŧ của nàng rất nhanh không ngừng bài tiết ra chất lỏng vừa bôi trơn sự ma sát này, vừa đúng giảm bớt thốn đau. Dần dần Đường Linh Linh cảm thấy ƈôи ŧɦịŧ Đinh Trường Sinh mỗi lần đút vào thoáng cái tựa như phân bố dòng điện hướng toàn thân nàng, làm nàng cảm thấy hành lang huyệŧ của nàng mở ra thật lớn tiếp nhận, Đinh Trường Sinh đút vào động tác biên độ cũng đặc biệt lớn, mỗi một lần đều cơ hồ đem đầu khấc rút ra đến đến sát nơi cửa miệng huyệŧ nàng sau đó lại toàn bộ lại cắm vào trong đó rất sâu, cứ như thế hắn lặp lại động tác này, Đường Linh Linh chính nàng cũng không hiểu tại sao hang động huyệŧ của mình lại sâu hút như vậy, có thể dung nạp xuống toàn bộ chiều dài của cây ƈôи ŧɦịŧ của hắn không khó khăn gì….
Đinh Trường Sinh lúc này tần suất cũng không nhanh, nhưng loại tần suất này vừa vặn có thể làm cho Đường Linh Linh cảm nhận được cây thịt to của hắn mỗi một lần mài cọ hành lang huyệŧ của mình thật chi tiết rõ ràng... Lạ kỳ lần này giao hoan bất chợt, lại vừa thô bạo không màn dạo đầu, nhưng Đinh Trường Sinh chỉ cắm vào vài chục cái đã khiến cho nàng triệt để đầu hàng, bắt đầu nàng còn khép chặt môi không muốn thanh âm phát ra tới, nhưng tiếng “ ..hừ..hừ…um…um…” kỳ thật rất rõ ràng tiết lộ cảm nhận của nàng rồi…..
…………………………………………………………………………………..
-Ai... ui…
Đến về sau Đường Linh Linh rõ ràng thấy được trong khoảng cách càng lúc càng ngắn, thậm chí ƈôи ŧɦịŧ Đinh Trường Sinh vừa rút ra một nửa thì sâu trong huyệŧ của nàng đã từng cơn ngứa nhanh chóng xuất hiện, hơn nữa thế tới càng hung mãnh, vì vậy nàng không thể khống chế được trạng thái bản năng nhu cầu, liền rêи ɾỉ kêu lên.
- Nhanh lên một chút! Tốc độ nhanh một chút...um….um….. Lúc này nàng cũng không bận tâm đến tôn nghiêm mình nữa...
…………………………………………………………………………………..
Đột nhiên Đường Linh Linh cảm giác mình từ chỗ sâu trong cổ đáy huyệŧ có phản ứng, càng lớn, mổi lúc đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ Đinh Trường Sinh dùng sức chạm vào đánh trúng từ nơi chính diện cổ đáy huyệŧ, từng làn tê dại nhận lấy mãnh liệt co rút lại một chút, nàng cảm thấy trước mắt mình mê muội, sau đó theo từ sâu trong đáy huyệŧ phóng xuất ra cường đại hơn dòng điện, thoáng cái làm cho nàng toàn thân đều run rẩy, tiếp theo toàn bộ đường hang huyệŧ chăm chú co rút lại cùng một chỗ, sau đó trong nháy mắt cổ đáy huyệŧ mở ra thống khoái xì xì ra âm tinh không ngừng….
Đinh Trường Sinh tại lúc này cũng phát ra một tiếng thanh âm trầm thấp, sau đó từng làn màu trắng tϊиɦ ɖϊƈh͙ phun ra, huyệŧ Đường Linh Linh nhận lấy từng làn nóng chất lỏng hừng hực toàn bộ xuất ngập tràn bên trong cái hang của nàng, dần dần độ mạnh yếu rõ ràng giảm xuống, cảm giác sướng khoái yếu bớt, tiếng kêu của nàng cũng dần dần hạ thấp, sau đó nàng tựa như không còn có một tia khí lực từ từ ngồi xuống đất… ……………………………………………………………………………………….
Thẳng đến khi hai người mặc lại quần áo tử tế lại đi xuống bờ hồ, cùng Đường Linh Linh đứng chung một chỗ, từ phía xa xa hồ bầu trời đồng nhất một màu trong veo, trong lúc nhất thời, hai người đều không muốn nói chuyện, bởi vì mà nói bất luận cái gì đối với cảnh sắc tuyệt đẹp này thì đúng là không tôn trọng thiên nhiên, vì thế bọn họ cứ như vậy lẳng lặng nhìn xem mới là biểu đạt tốt nhất.
-Hôm nay làm sao vậy, hành động như vậy không phải là phong cách của em .
Đường Linh Linh cuối cùng đến rút cuộc nhịn không được, nói ra.
-Em chán rồi, có đôi khi phát giận cũng chính là tự mình phát tiết, nói cách khác nếu cứ kìm nén thì em chết mất.
Đinh Trường Sinh nói ra.
-Nhưng phương thức của em làm như vậy là có vấn đề, mặc dù là lãnh đạo không phải như thế nào, em cũng không nên tại giữa cuộc họp nói thẳng ra như vậy, em có biết sẽ gánh lấy hậu quả như thế nào không? Đường Linh Linh hỏi.
-Em biết rõ, cùng lắm thì triệt đến cùng mà thôi, kỳ thật những năm qua em cũng đã có nhiều mệt mỏi rồi, bây giờ có nghỉ ngơi một chút cũng chưa hẳn là không tốt, suốt thời gian qua em như luôn là con ngựa không dừng vó cứ rượt đuổi về phía trước, gấp rút giống như là cuộc đời này chỉ còn sống được vài năm là hết vậy, nhưng đúng là hiện tại thân thể cũng chưa mệt mỏi, mà là từ trong tâm mệt mỏi, cho nên muốn dừng lại để suy nghĩ tới bản thân của mình đến cùng là muốn cái gì, em tự nhận là em không phải là người tốt, cũng đã từng làm rất nhiều chuyện xấu, có đôi khi cũng không từ thủ đoạn, sau khi tự hỏi xong rồi, em thấy làm cái chuyện kia là không có thương hại dân chúng, bởi vì bản thân của em cũng đã từng là dân chúng, em biết rõ dân chúng đau khổ như thế nào, còn bây giờ thử nhìn chung quanh chúng ta, đều là những người đại biểu cho dân chúng, nhưng lại có bao nhiêu người đại biểu vì dân… Đinh Trường Sinh nhìn Đường Linh linh, thở dài hỏi.
-Không thể tưởng được, em giác ngộ rõ ràng lại cao như vậy, chị thật sự là đối với em phải ngước nhìn a, em biết không, chủ nhiệm bộ phân xây dựng kiến thiết thành phố bây giờ là Trần Khánh Long rồi, La Bàn Hạ còn bảo chị kiếm người thay thế chủ nhiệm khu đang phát triển, em bây giờ có hối hận cũng không còn kịp nữa rồi.
Đường Linh Linh nhìn thằng tiểu tình nhân trẻ tuổi Đinh Trường Sinh của mình nói.
-Hối hận có lẽ rất nhiều năm sau em sẽ hối hận, nếu khả năng lúc đó em cũng đã biến thành con người như La Bàn Hạ rồi, nhưng mà em lại không muốn biến thành con người như vậy, vì vậy em sẽ không hối hận….
Đinh Trường Sinh nói ra.
Đường Linh Linh gật gật đầu, một lát sau, nàng quay sang, lúc này đây nàng nhìn thấy trước mắt mình không còn là khuôn mặt của một người trẻ tuổi nữa, mà là hiện lên khuôn mặt đầy nét cương nghị cùng vẻ tang thương. - Có phải là em đã biết chuyện gì đó?
Đường Linh Linh hỏi.
-Dừng lại, chức vị của em so với chị thì thấp, chị cho rằng em có thể biết được nhiều hơn so với chị sao?
Đinh Trường Sinh không muốn nói.
-Đinh Trường Sinh, ngay cả chị mà em cũng muốn lừa gạt, thiệt thòi chị thương em như vậy ..
-Thương em…..vậy chị làm mẹ của em đi…
Đinh Trường Sinh cười cười nói.
-Em kêu chị là mẹ, chị cũng không phản đối, có phải là em chê chị già rồi phải không? Chị biết rõ đám đàn bà kia của em, trong đó có mấy người trẻ tuổi xinh đẹp, vậy chị làm sao bây giờ, chị cũng không thể đi phẩu thuật thẩm mỹ …
Đường Linh Linh vẻ mặt u oán nhìn Đinh Trường Sinh nói ra.
Đinh Trường Sinh nói:
-Thật ra chuyện này em cũng chỉ là suy đoán, nên không nắm chắc được, vì vậy nên em không muốn nói, em sợ ảnh hưởng đến sự phán đoán của chị về thế cục, bởi vì nếu chị quan tâm đến thì sẽ bị loạn, cho nên v không nói vẫn là tốt hơn… -Không được, chị muốn nghe, yên tâm đi, chị không phải ngu ngốc, biết rõ cái gì nên nói, cái gì không nên nói, hơn nữa, em cùng chị đã có quan hệ đến mức như thế nào, chẳng lẽ em vẫn chưa tin chị sao?