Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1858: Nói hết thì người khác còn gì để báo cáo?



CHƯƠNG 1824: NÓI HẾT THÌ NGƯỜI KHÁC CÒN GÌ ĐỂ BÁO CÁO?

La Hương Nguyệt liếc nhìn Đinh Trường Sinh, trong lòng tự nhủ, ngươi không làm ra vẻ thì chết à, nhưng mà hiện tại nhiều lãnh đạo như vậy, La Hương Nguyệt đương nhiên là lựa chọn câm miệng, nàng theo thật sát bên người Đinh Trường Sinh.

Toàn bộ tầng trệt là đại sảnh và nơi làm việc, có căn tin tuy rằng quầy hàng còn rất đơn sơ, nhưng mà phục vụ lại rất chu đáo, góc phục vụ rõ ràng là miễn phí nước trà cùng cà phê, tại đây uống cà phê uống trà nói chuyện phiếm là dành cho toàn bộ những người đang làm việc tại khu công nghiệp đấy.

-Chị làm cái căn tin kiểu này hoang phí quá vậy?

Đinh Trường Sinh nhìn qua, quay đầu lại nhìn thoáng qua La Hương Nguyệt, thấp giọng khiển trách.

La Hương Nguyệt nhìn thoáng qua lúc này Lương Văn Tường đã đến bên quầy cùng nhân viên làm việc bắt chuyện, nhỏ giọng nói ra:
-Tới nơi này uống ca phê, trà đều là những người quản lý đầu tư, người ta bỏ ra mấy mấy trăm vạn đầu tư ở đây, còn mình một ly cà phê cũng không nỡ bỏ ra sao? Đây là ý thức phục vụ, em biết cái gì nha, hơn nữa, đây cũng là được sự đồng ý của em mà… .

-Em đồng ý lúc nào vậy?

Đinh Trường Sinh sững sờ, hỏi.

-Trở về xem bản kế hoạch, có chữ ký của em đấy, đừng không thừa nhận?

La Hương Nguyệt liếc hắn một cái nói ra.

Đinh Trường Sinh lúc này mới nhớ ra rồi, đích xác là có ký qua bản kế hoạch, nhưng lại không có xem nội dung bên trong, lúc ấy hắn cũng là tín nhiệm La Hương Nguyệt, trực tiếp liền ký tên s, không thể ngờ được, các nàng này làm cho hắn hôn mê rồi, về sau phải cẩn thận hơn một chút, nhất là chuyện ký tên, nhất định phải biết mình ký cái gì …
Lương Văn Tường có chút vui vẻ, tại nơi đây nhìn xem tổng thể, tạm thời đối với công tác khu đang phát triển Hồ Châu hài lòng.

-Trường Sinh, đã vào phòng họp rồi, cháu đại diện khu đang phát triển hướng đến Lương chủ tịch báo cáo công tác tình hình khu đang phát triển đi.

La Bàn Hạ chủ trì nói.

-Tốt lắm, kính thưa các vị lãnh đạo.

Đinh Trường Sinh lấy ra tài liệu đã chuẩn bị trước đó diễn thuyết, nhưng mà hắn không có ngờ tới, vừa mới lấy ra, thì Lương Văn Tường lông mày liền nhăn lại khó chịu.

-Dừng lại, Đinh Trường Sinh, cái này là chuẩn bị trước sao?

Lương Văn Tường đột nhiên nói xen vào hỏi.

-Vâng… đúng vậy a.

Đinh Trường Sinh ăn ngay nói thật trả lời, điều này làm cho La Bàn Hạ trán bắt đầu đổ mồ hôi, lần này lãnh đạo như thế nào khó hầu hạ như vậy chứ? Vốn lần này chuẩn bị hội nghị là ở tại thành ủy, nhưng vì Lương Văn Tường đột nhiên thay đổi, đi thẳng đến khu đang phát triển, ông đã nhìn qua tài liệu mà Đinh Trường Sinh đưa trước đó, ghi chép vô cùng tốt, ngôn ngữ từ ngữ trau chuốt, cái này nếu là báo cáo lên, rất có lực tác động, thế nhưng là….
-Nếu đã có tài liệu viết xong, thì tôi lấy tới nhìn xem thì xong rồi, việc gì phải tốn thời gian nói cả buổi ở đây, đây không phải là làm chậm trễ thời gian sao, giờ có hai lựa chọn, hoặc là vứt bỏ cái tài liệu soan sẵn kia, hoặc là tự trình bày không cần tài liệu, thực tế theo tình hình để cho mọi người cùng có cái nhìn, để tiết kiệm thời gian tôi còn có thể đi nhìn thêm nhiều địa phương khác.

Lương Văn Tường mặc dù là ngữ khí không mãnh liệt, nhưng mà trong giọng nói uy nghiêm, Lương Văn Tường lời này vừa nói ra, trong phòng họp bầu không khí hạ xuống, La Bàn Hạ nhìn ĐinhTrường Sinh, Đinh Trường Sinh mắt nhìn qua La Bàn Hạ, ý hỏi nên làm cái gì bây giờ? La Bàn Hạ gật đầu nói:

-Trường Sinh, cháu là chủ quản khu đang phát triển, tình huống nơi này thì đã biết rõ, đâu có cần phải xem qua tài liệu chứ…
Con bà nó, ngươi nói gì vậy, đây không phải ngươi yêu cầu lão tử ngồi ghi chép tài liệu báo cáo sao, cho nên đối với La Bàn Hạ lại còn thêm coi thường, nhưng mà hắn không có biện pháp, lãnh đạo có hai cái miệng, muốn nói cái gì thì nói, ngươi tài giỏi biết cách làm, thì được sử dụng, ngươi không làm được thì đi xuống, có rất nhiều người sẵn sáng thay thế đấy..

Đinh Trường Sinh mỉm cười, nhìn một vòng mọi người, sau đó nói với Lương Văn Tường:

-Thưa chủ tịch… cháu có trái tim nhiệt huyết cho nên sợ bốc lên sẽ bị nói sai mà thôi, vì vậy mới chuẩn bị trước một phần tài liệu kia, thôi thì cháu sẽ nói, nếu có gì sai sót, thì chủ tịch chỉ ra, để cho cháu có thêm cơ hội học tập rút kinh nghiệm a… .

Đinh Trường Sinh da mặt dày lại một lần nữa phát huy uy lực, thật sự hắn là người không biết sợ, cứ như vậy dăm ba câu đã đem việc này cho tan biến rồi.
Kiều Hồng Trình cũng mở ra sổ ghi chép, nđang nghĩ đến để nhìn xem con khỉ hầu tinh này đến cùng có thể lăn lộn được mấy vòng.

-Được rồi, trước khi cháu bắt đầu báo cáo, xin giới thiệu một người với mọi người, chính là đồng chí La Hương Nguyệt là Phó chủ nhiệm khu đang phát triển, đồng thời cũng là chủ nhiệm văn phòng khu đang phát triển, để tất cả mọi người nhận thức qua… .

Đinh Trường Sinh đứng lên chỉ vào La Hương Nguyệt nói ra.

Mọi người sững sờ, cũng không biết Đinh Trường Sinh vì cái gì vào thời điểm này lại đem La Hương Nguyệt kéo ra, chẳng lẽ là để cho La Hương Nguyệt thay hắn báo cáo, tiểu tử này lá gan cũng quá mập đi….

La Hương Nguyệt mặt thoáng cái liền đỏ lên, nàng đứng lên hướng mọi người chào, nhưng mà ánh mắt mọi người chỉ là nhìn nàng một cái, rồi lại lập tức nhìn về phía Đinh Trường Sinh, không rõ tiểu tử này đến cùng muốn nói cái gì…
- Bởi vì trong khoảng thời gian qua, thì cháu bận chạy công việc ở vòng ngoài, mà khu đang phát triển thì có vô cùng nhiều chuyện, đều là do một tay La Hương Nguyệt làm đấy, cũng như vừa rồi, phía dưới đại sảnh, có một chuyện nhỏ, nhưng cháu đã phê bình nàng là lãng phí, là vì để cho những người đến đầu tư kia đến thương lượng trao đổi công việc của bọn họ lại được uống miễn phí trà, ca phê của căn tin, trong mắt của cháu, đây là sự lãng phí, tại sao chúng ta lại không bán để thu tiền?

Đinh Trường Sinh giảng đến nơi đây, rất nhiều người đều khó chịu, tiểu tử này đây đang muốn nói cái gì, trong khi thời gian của chủ tịch tỉnh rất hạn hẹp, làm sao có thời giờ mà nghe ngươi ở nơi này nói huyên thuyên đấy, La Bàn Hạ cũng là liên tiếp hướng phái Đinh Trường Sinh nháy mắt, nhưng mà hắn phảng phất là không thấy vậy, cứ tiếp tục nói
-Thế nhưng La Hương Nguyệt nói một câu rất thuyết phục, nàng nói, đây là ý thức phục vụ, người ta là nhà đầu tư ngàn dặm xa xôi chạy đến nơi đây để đầu tư, bỏ ra mấy trăm vạn, mấy nghìn vạn đổ vào thành phố Hồ Châu chúng ta, họ làm như vậy là vì cái gì, đương nhiên là kiếm tiền, nếu như người ta là vì kiếm tiền, thì chúng ta cũng là vì kiếm tiền, như vậy mọi người tại sao không vui vẻ cùng nhau để cùng kiếm tiền, một ly cà phê, một ly trà chẳng là bao tiền, nhưng mà lại làm ấm nhân tâm, người ta mới có thể đối với nơi này có hảo cảm, mới có thể đem xem nơi đây như là ngôi nhà thứ hai của họ, thì họ mới có thể an định lại, vì vậy cái ý thức phục vụ, cái ý thức này cả hai cùng có lợi, vì thế ý thức phục vụ chính là trụ cột của chúng ta sau này dùng để phục vụ công tác chiêu thương dẫn tư…v.v…
Lời này vừa nói ra, chẳng những là làm cho những người vừa rồi coi thường Đinh Trường Sinh sáng mắt, ngay cả La Bàn Hạ cũng không hề nháy mắt cắt ngang lời của Đinh Trường Sinh nữa, còn Kiều Hồng Trình thì liên tiếp ghi chép cái gì đó vào sổ tay.

-Cậu đang là lãnh đạo khu đang phát triển, vậy cứ nói về vấn đề chính của khu đang phát triển đi, những thứ khác còn có những đồng chí khác báo cáo, ncái gì cậu cũng nói, thì về sau người ta còn cái gì để báo cáo nữa đây?

Để Khôn Thành nhắc nhở.

……………………………………………………………………………..