Phóng viên trong tỉnh rất nhanh chạy tới văn phòng, Lương Văn Tường, vì muốn lộ ra thông tin chính thức, nên đã đổi từ văn phòng ra đến phòng họp, cùng cha con Tạ gia nắm tay, nói chuyện, để cho phóng viên chụp không ít ảnh, rồi sau đó ông nói phóng viên đem cuộc hội kiến hôm nay mau chóng đăng báo, hơn nữa phần thời gian còn lại còn để cho phóng viên phỏng vấn cha con Tạ gia.
Một giờ về sau, cha con Tạ gia cùng Đinh Trường Sinh đi ra khỏi UBND tỉnh, Tạ Cửu Lĩnh trước khi lên xe, cầm thật chặt tay Đinh Trường Sinh, thật lâu không nói chuyện, cuối cùng nói một câu:
-Tiểu tử, mau chóng chuẩn bị vị trí đất đai cho bác tại Hồ Châu, bác sẽ mau chóng đến Hồ Châu khảo sát thành lập nhà máy…
Một câu nói kia là đủ rồi, đã nói rõ hết thảy, điều này làm cho Đinh Trường Sinh trong lòng như là trút được gánh nặng, chính mình hơn một năm nỗ lực cuối cùng cũng không có uổng phí, Tạ Phương Quỳnh từ đầu đến cuối cũng không nói gì, có cha nàng tại đây, nàng không muốn cùng Đinh Trường Sinh tỏ vẻ thân thiết nói chuyện với nhau. -Cháu sẽ chờ bác tại Hồ Châu chờ, chỉ mong hợp tác chúng ta có thể thuận lợi tiến hành, cháu còn có việc phải đến thành ủy một chuyến, nên không phụng bồi bác trở về, chúng ta sẽ gặp lại tại Hồ Châu …
Đinh Trường Sinh tự mình đến mở cửa xe Tạ Cửu Lĩnh, vịn đỡ Tạ Cửu Lĩnh lên xe, chờ xe rời đi, lúc này mới lên xe chạy đến thành ủy Giang .
Tuy rằng giải quyết xong một sự kiện, nhưng như thế nào để đối mặt với Ngô Minh An, đây cũng là chuyện trong nội tâm hắn phát sầu, tuy rằng lần này Ngô Minh An muốn gặp mình, khẳng định không phải là bởi vì chuyện của Liễu Sinh Sinh, nhưng mình thì thật sự một câu cũng không biết nói sao…
Đinh Trường Sinh liên hệ với Vạn Hòa Bình, thì biết được Vạn Hòa Bình vẫn đang ở trong văn phòng thành ủy, vì vậy liền lái xe trực tiếp đi đến thành ủy Giang Đô. -Ngô bí thư tìm tôi có chuyện gì gấp gáp vậy, tôi mới vừa ra khỏi UBND tỉnh, sốt ruột liền chạy tới đây .
Đinh Trường Sinh vừa nhìn thấy Vạn Hòa Bình liền hỏi.
-Tôi cũng không biết chuyện gì, nhưng thoạt nhìn thì thấy tinh thần Ngô bí thư cũng bình thường, chắc không phải là chuyện xấu.
Vạn Hòa Bình nói ra.
Tuy rằng Vạn Hòa Bình nói như vậy, nhưng mà Đinh Trường Sinh có linh cảm không giống như là chuyện tốt.
Trong lúc này chủ tịch thành phố Giang Đô sau khi nghe được báo cáo, liền phóng về nhà rồi, nhưng mà con nàng cũng không có ở trong nhà, nàng gọi điện thoại bảo Chu Khánh Huy lập tức quay về, xảy ra lớn như vậy, mà còn dám đi ra ngoài lêu lổng.
Nàng không ngừng tại trước máy vi tính nhìn xem tin tức về chuyện của con nàng, giờ đã không còn khống chế được rồi, tối hôm qua vẫn chỉ là có chút truyền bá, nhưng bây giờ thì trên mạng đã truyền bá tin tức khắp nơi rồi. Từ văn phòng UBND thành phố không ngừng gọi điện thoại tới, nói rằng bên văn hóa thông tin đã nhận được đề nghị của phóng viên đến phỏng vấn, bọn họ không biết nên như thế nào xử lý đây, nếu như là tiếp nhận phỏng vấn, vậy thì sẽ trả lời làm sao đây? Nếu không chấp nhận phỏng vấn, thì chuyện này sẽ còn tiếp tục lên men…
Đối với tin tức xấu như vậy, nàng rất rõ ràng, chuyện này đối với các lãnh đạo khác thì có khả năng không có gì nghiêm trọng, nhưng mà với tư cách nàng là chủ tịch thành phố, nàng biết rõ lực lượng truyền thông cường đại đến mức nào, thực tế là tin tức trên mạng không thể khống chế được, đây mới là điều nàng lo lắng nhất.
Theo chuyện như vậy xảy ra, thì Chu Bội Quân cần phải báo cáo với bí thứ thành ủy ký Ngô Minh An nhưng nghĩ tới chuyện lúc trước, trong nội tâm liền không rét mà run, lần đó nàng cùng người khác tự tay trù hoạch chuyện tai tiếng của Ngô Minh An cùng Liễu Sinh Sinh, khi đó cho rằng có thể đem Ngô Minh An đạp xuống ngựa, nhưng mà không ngờ tới Ngô Minh An cứ như thế lại khởi tử hồi sinh, chẳng những là thoátra khỏi Liễu Sinh Sinh, mà còn đem vị trí bí thư thành ủy ôm lấy. Cái đó mấu chốt là Ngô Minh An khi đó đã độc thân vì vợ mất, mà Liễu Sinh Sinh cũng là độc thân, vì vậy cho dù ngoại giới truyền đi như thế nào đi nữa, nhưng mà bên kiểm tra kỷ luật cũng rất rõ ràng đấy, người ta hai người ngay cả có quan hệ thật sự đi nữa, đó cũng là chuyện giữa nam nữ bình thường kết giao, chứ không phải thịnh truyền ngoại giới là mối quan hệ nam nữ bất chính.
Còn lúc này đây, là con mình gây họa, rõ ràng tên hỗn đản này đã sai khiến lưu manh muốn chiếm đoạt nữ sinh rồi..
Ngay lúc nàng trong nhà chờ con mình trở về để hỏi cho rõ ràng, thì Đinh Trường Sinh cũng gặp Ngô Minh An, bất quá chuyện cũng không có phức tạp như Đinh Trường Sinh nghĩ vậy, chuyện về Liễu Sinh Sinh thì Ngô Minh An một câu cũng không có hỏi, tất cả câu hỏi là chuyện phát sinh tối hôm qua. -Cậu có thể xác định tối hôm qua đúng chính là Chu Khánh Huy?
Ngô Minh An chỉ vào cái ghế bảo Đinh Trường Sinh ngồi xuống…
-Chắc chắn, hắn chính miệng nói ra cho cháu biết đấy, ở đó có rất nhiều người đều nghe thấy được, trên mạng những tấm ảnh chụp kia cũng đều là chân thật đấy, chỉ có là cô bé nữ sinh tối hôm qua thì sẽ khó tìm, lúc ấy đánh nhau quá loạn, cô bé kia nữ sinh kia liền chạy mất .
Đinh Trường Sinh nói ra.
Ngô Minh An nhìn về phía Vạn Hòa Bình:
-Ngô bí thư, nếu muốn tìm cô bé đó thì phải lục tìm lại camera giám sát, nếu làm như vậy thì lượng công việc liền lớn hơn nhiều..
-Ừ, nhưng nếu không có người trong cuộc, việc này rất khó nói cho rõ ràng a..
Ngô Minh An đứng lên đi thong thả bước chân nói ra.
Đinh Trường Sinh lấy điện thoại di động mở mạng ra, nhìn thấy quả nhiên là tất cả tin tức đều là về con của chủ tịch thành phố Giang Đô trên đường uống rượu đánh nhau, trêu đùa phụ nữ , hơn nữa rất là may mắn cho Đinh Trường Sinh đó chính là lại là không có hình của hắn, bây giờ nghĩ lại, có thể là lúc ấy đáng đánh nhau, mọi người đang xem nên chưa có kịp chụp hình, đợi đến lúc hắn gào hô to, thì những người kia nhớ tới mới cầm điện thoại lên chụp, mà lúc này Đinh Trường Sinh đang đứng trong đám người, tất cả mọi người chỉ lo chụp hình Chu Khánh Huy, vô tình bỏ sót qua hắn là nhân vật chính đánh nhau. Đinh Trường Sinh cũng nhìn thấy được, không biết lúc ấy làm sao Chu Khánh Huy cùng Tiểu Dã Tam Lang đều là ngay ngắn hướng quay đầu lại, lúc này mới bị người chụp khuôn mặt rõ ràng, Tiểu Dã Tam Lang người, nghĩ tới đây, Đinh Trường Sinh nở nụ cười.
-Ngô bí thư, người này không phải là người trong nước, hắn là người Nhật, lúc ấy cháu có đánh nhau với hắn, hắn cùng một chỗ với Chu Khánh Huy sai khiến tên lưu mạnh kia bắt cô nữ sinh đến uống rượu, rút cuộc là Chu Khánh Huy sai khiến, hay là đám bọn hắn cùng chung sai khiến, chuyện này rất khó nói, có lẽ là Chu Khánh Huy vì lấy lòng tên người Nhật kia nên mới sai khiến người đi quấy rối cô nữ sinh kia a, bây giờ cứ cho là Vạn cục trưởng tìm được cô bé nữ sinh kia, vạn nhất lại bị Chu Khánh Huy sau này kiếm đến cô bé nữ sinh kia trả thù, đây không phải hại người ta sao? Chu Khánh Huy lại dám cùng người Nhật vũ nhục đồng bào của mình, đây không phải là so với quấy rối bình thường còn có thể ác hơn sao? Đinh Trường Sinh nói hời hợt, nhưng mà Ngô Minh An cùng Vạn Hòa Bình nghe được lại là khiếp vía, đây là chơi trò tuyệt hậu a, chuyện này này nếu gây động tĩnh quá lớn, Chu Bội Quân chính là chỉ sợ cũng không có bổn sự chống đỡ rồi.