Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1887



1776

-Bí thư, nói thật, rất là phiền toái, chưa nói đến Cảnh Trường Văn, hiện tại Hồ Châu chuyện gì cũng đều không xử lý được, Uông Minh Hạo là bí thư ban kỷ luật thanh tra, nhưng mà chuyện con rể Quan Nhất Sơn của ông ta đã rõ ràng như vậy, đến bây giờ cũng không có điều tra, điều này nói lên vấn đề gì?

La Bàn Hạ lông mày nhíu chặc hơn, Đinh Trường Sinh thấy La Bàn Hạ không nói lời nào, vì vậy nói tiếp:

-La bí thư, cũng không phải là không có biện pháp, chỉ có điều là chuyện này có phần mạo hiểm đấy, một khi nắm chắc không tốt, hoặc là nhờ vả cái không thuộc mình, thì rất dễ sinh ra tác dụng phụ .

-Có ý tứ gì…

La Bàn Hạ thấy Đinh Trường Sinh cười mỉm, vừa nhìn thấy gương mặt như vậy, đã nghĩ đi cho hắn một cái tát, nhưng mà đúng là gương mặt này, bản thân mình vẫn không thể không nhìn, vì vậy đành phải tiếp tục nghe.
-Cảnh Trường Văn vừa tới cục công an thành phố, căn cơ còn bất ổn, bí thư chỉ cần là đem một vài cương vị mấu chốt thay đổi người của mình, đây không phải là chuyện này liền kết thúc sao?

Đinh Trường Sinh đề nghị.

La Bàn Hạ nghe Đinh Trường Sinh nói như vậy, trong nội tâm rất là xem thường, nói trắng ra, ta nếu có nhiều người tin cẩn như vậy, thì có cần dùng ngươi nữa đâu, mà ở nơi này nói hươu nói vượn, nhưng mà nghĩ lại, nhìn xem đinh Trường Sinh, thằng này nói lời này là có ý gì, không phải là muốn sắp xếp người của mình vào chứ?

-Cháu có ý kiến gì không?

La Bàn Hạ hỏi.

-Tỉnh Trung Nam có tên trùm ma túy nổi danh Bạch Khai Sơn, cháu nghe nói là do Lan Hiểu San cùng Lưu Chấn Đông liên thủ phá án đấy, còn thu giữ được nhiều ma túy, có thể nói là một lần hành động đã đả kích không nhẹ đến thị trường ma túy Hồ Châu, nhưng mà giống như đối với Lưu Chấn Đông thì vẫn không có ai coi trọng đến, Lưu Chấn Đông có năng lực cá nhân rất mạnh, hơn nữa tại Hồ Châu ở trong giới cảnh sát trà trộn nhiều năm như vậy, có thể nói đối với Hồ Châu từng cọng cây ngọn cỏ đều là quen thuộc, cục công an thành phố vẫn luôn thiếu một chủ quản phó cục trưởng cảnh sát hình sự, hắn bây giờ đang là đội trưởng cảnh sát hình sự, cháu xem rất phù hợp với chức vụ phó cục trưởng này.
Đinh Trường Sinh nói đạo lý rõ ràng, làm cho người không biết còn tưởng rằng thằng gia hỏa này thật sự là một lòng vì chuyện công, hơn nữa tiến cử Lưu Chấn Đông, một chút cũng không đỏ mặt, cảm thấy chuyện này như là rất bình thường.

-Cháu cùng hắn rất quen thuộc phải không?

-Lúc cháu làm phó cục trưởng cục công an thành phố, đương nhiên là rất quen, nghiệp vụ năng lực không có gì để mà chê trách, nêu không tin, chú có thể gọi hắn tới nói chuyện, mấu chốt nhất chính là người này tuân thủ quy củ, không giống như loại cảnh sát lợi dùng quyền lực trong tay làm chuyện vô pháp vô thiên .

Đinh Trường Sinh khẳng định nói.

-Ừ, được rồi, nếu có thời gian rồi, gọi tới cho chú xem thử .

-Nhưng mà, chỉ sợ là nếu có một mình Lưu Chấn Đông thì cũng không dùng được, khó có thể ngăn cản bọn họ có ưu thế bố cục, hiện tại lơ lửng ở trước mặt thì có Cảnh Trường Văn, Uông Minh Hạo, lại còn có thêm một bí Thư Lâm Chí Sinh của ban kỷ luật thanh tra cục công an thành phố, đây đều là các vị trí trọng hiểm, vào thời khắc mấu chốt những người này không đứng về phía thành ủy Hồ Châu, thì rất nguy hiểm
Đinh Trường Sinh lại bỏ thêm một mồi lửa.

La Bàn Hạ lại làm sao không biết đến những chuyện này, nhưng mà chưa biết phải làm thế nào đây, hơn nữa, Đinh Trường Sinh tiểu tử này mặc dù đang dưới tay mình làm việc, nhưng vấn đề là hắn có phải là người của mình sao?

Có mấy lời là không có cách nào nói ra, chỉ có thể trong lòng mình biết rõ là được rồi, thế nhưng trong hoàn cảnh chính trị ác liệt như thế này, làm cho La Bàn Hạ cảm thấy thật sự nếu không áp dụng biện pháp gì, chỉ sợ mình ở Hồ Châu này sẽ thật sự trở thành bù nhìn..

-Chú đã biết, cháu đi trước đi, có thời gian chú sẽ tìm cháu. À…con vụ khohậu cần bên kia cháu phải chú ý tới, đừng để xảy ra cái gì sai lầm, cái công trình lớn như vậy, nếu xây dựng nữa vời, thì cháu trở thành tội nhân Hồ Châu đấy..
La Bàn Hạ cảnh cáo nói, đây là bởi vì ông thấy Đinh Trường Sinh tiểu tử này cả ngày hình như là không làm cái việc gì đàng hoàng cả, nơi đây đánh một cây, chỗ đó ôm một bừa một cây, hoàn toàn không có đem tinh lực dùng đến trên chính đạo.

-Bí thư, yên tâm đi, cháu trong lòng nắm chắc, cam đoan trong thời gian ngắn nhất sẽ xây dựng thành công cái kho hậu cần này, chậm nhất sang năm ngày mồng một tháng năm thì có thể khai trương rồi.

Đinh Trường Sinh tin tưởng, lòng tin này chủ yếu là đến từ Diêm Bồi Công có tài chính sung túc, rất nhiều hạng mục đều là làm suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ không có gián đoạn thi công, hiện tại chính là ai kiến thiết xây dựng sớm, phục vụ tốt, nắm chặt được thời gian, nhanh chóng buôn bán, thì sẽ nhanh chóng nhìn thấy lợi nhuận.
Đinh Trường Sinh thấy cũng đến thời điểm rời đi, mình và La Bàn Hạ vẫn còn chưa tới một bước tin tưởng kia, vì vậy có mấy lời nói đến trình độ này đã là vô cùng rõ ràng rồi, chứ còn nếu nói thêm nữa vượt qua, hăng quá thành hoá dở a.

Đinh Trường Sinh đi rồi, La Bàn Hạ lâm vào trầm tư, đứng người lên nhìn ngoài cửa sổ nơi xa thành thị, trong nội tâm cũng hiểu rõ Đinh Trường Sinh lời nói là chính xác, nếu mình không thể đem ban kỷ luật thanh tra cùng cục công an hai thanh đao này cầm nắm giữ ở trong tay, đó là điều rất nguy hiểm đấy, lời của mình ai còn có thể nghe, bởi vì bọn họ đều minh bạch, dù cho lời của mình bọn họ không nghe, mình cũng không thể làm gì được bọn họ, nếu cứ tiếp tục như vậy, thì những cán bộ kia còn không ai còn có chút kiêng kỵ mình.
Nghĩ tới đây, La Bàn Hạ quay về chỗ ngồi của mình, đưa tay cầm qua điện thoại gọi cho kiểm sát trưởng viện kiểm sát Trần Đông.

Đinh Trường Sinh xuống lầu, chui vào trong xe của mình, không ngờ, còn chưa có ngồi vững vàng, thì Triệu Lâm không biết từ đâu xuất hiện, mở cửa xe chui vào.

-Đinh chủ nhiệm, tôi sai rồi, anh bỏ cho tôi lần này đi, nếu anh có cần cái gì tôi làm, cứ mở miệng, tôi nhất định làm theo .

Triệu Lâm vẻ mặt buồn rười rượi nói..

Chứng kiến Triệu Lâm lúc này, Đinh Trường Sinh trong nội tâm mặc dù là khoái ý, nhưng mà thật đúng là không nghĩ tới sẽ xử lý như thế nào tên này, vì vậy nói ra:

-Triệu Lân, nếu anh muốn ở tại Hồ Châu làm tốt công tác, bây giờ hãy quay trở về đi, tiếp tục đi cùng với Cảnh Trường Văn, lúc nào cần, tôi sẽ tìm anh, trở về đi, tôi còn có việc, không có thời gian cùng anh nói chuyện phiếm đâu..
-Được lắm, Đinh chủ nhiệm, tôi sẽ đem mọi cử động Cảnh Trường Văn ghi chép lại, định kỳ hướng đến anh báo cáo, chỉ cần anh có thể bắt được nhược điểm của Cảnh Trường Văn, thì lo gì mà trị không được hắn ..

-Ai nói là tôi muốn trị Cảnh Trường Văn? Tôi nói cho anh biết, người tự cho là mình thông minh thường đều sống không được lâu, anh biết không?

Đinh Trường Sinh trợn nhìn Triệu Lâm, nói ra.