Lúc Đinh Trường Sinh đi vào văn phòng Trương Hòa Trần, thì nàng đã biết về vấn đề điều động công việc của Đinh Trường Sinh, chính nàng có việc muốn nói với hắn, xem ra mình không thể cứ ở nơi này trên cương vị thư ký, bởi vì một nữ thư ký phục vụ cho nam lãnh đạo, việc này nói ra không dễ nghe, hơn nữa còn tạo thành không ít hiểu lầm.
Mấu chốt là Đinh Trường Sinh đi đến khu Tân Hồ làm khu trưởng, mà nàng thì định đi đến phòng thể dục thể thao của khu Tân Hồ công tác, lần này nghe được Đinh Trường Sinh sắp điều nhiệm đến đó, tâm tư của nàng càng thêm bắt đầu lung lay.
-Lãnh đạo có đây không?
Đinh Trường Sinh nhỏ giọng hỏi.
-Có…đúng rồi, chị cũng có chút chuyện muốn tìm em đây này, lúc nào em có thời gian.
Trương Hòa Trần thanh âm thấp hơn.
-Đợi đến tối ước hẹn ở đâu đi, em mời chị ăn cơm. Đinh Trường Sinh nói ra.
Trương Hòa Trần gật đầu, tiến lên gõ cửa, sau đó đi vào thay Đinh Trường Sinh thông báo với La Bàn Hạ, chỉ chốc lát Trương Hòa Trần liền đi ra, sau đó Đinh Trường Sinh đẩy cửa đi vào, nhìn thấy La Bàn Hạ rõ ràng đang ngồi chờ đợi mình đây.
-La bí thư, có phải là cháu tới trễ?
Đinh Trường Sinh chột dạ hỏi, hắn ở tại chỗ của Đường Linh Linh vì đè nàng ra giao cấu nên làm chậm trễ không ít thời gian, đương nhiên vì sao sự tình chậm trễ cũng chỉ có chính hắn cùng Đường Linh Linh hai người biết.
-Xem ra Đường chủ nhiệm làm công tác trao đổi với cháu không ít, nên lâu như vậy, còn ý của cháu thì sao đây?
La Bàn Hạ hỏi.
-Sở dĩ cháu cùng Đường chủ nhiệm trao đổi lâu như vậy, bởi vì cháu không muốn đi đến khu Tân Hồ, bí thư… việc này có thể thu hồi lại quyết định được không? Bởi vì khu Tân Hồ là một vùng lớn của thành phố, vạn nhất cháu tới chọc quấy tanh bành những cán bộ không có phẩm chất, lúc đó thiếu cán bộ mà bí thư muốn bổ sung cũng không có đủ… Đinh Trường Sinh trực tiếp đem thái độ của mình vứt ra cho La Bàn Hạ
Bởi vì vừa rồi Đường Linh Linh nói năm người chỉ có mình nàng phản đối việc Đinh Trường Sinh đi đến khu Tân Hồ, Đinh Trường Sinh cũng biết còn có một người không vui khi mình đi đến khu Tân Hồ, người này chính là La Bàn Hạ, thứ nhất là bởi vì khu đang phát triển bên này đúng là cần có Đinh Trường Sinh tiếp tục, thứ hai vị trí khu trưởng này của khu Tân Hồ đích xác là rất trọng yếu, La Bàn Hạ thì muốn đưa người của mình đến đó, mà chuyện này phát sinh quá đột ngột nên trở tay không kịp, La Bàn Hạ vốn muốn chính là điều người từ Bạch Sơn tới đấy…
Tuy rằng La Bàn Hạ đã mang được người có tài lại đắc lực của ông là Lâm Xuân Hiểu đến Hồ Châu, nhưng mà hiện tại Lâm Xuân Hiểu đang nắm lấy quyền cục tài chính của Hồ Châu, nên không có khả năng lại kiêm nhiệm khu trưởng khu Tân Hồ, nếu ông làm như vậy mà nói, chẳng những là mọi người đều phản đối, mà còn phải mang tiếng dùng người không khách quan. Tại Bạch Sơn lúc trước, ông đã từng là có ý cạnh tranh vị trí chủ tịch thành phố, bởi vậy đã sắp xếp chu đáo, đem thuộc hạ thân tín của mình từ ban kỷ luật thanh tra sắp xếp vào bên hành chính, nhưng mà cạnh tranh bị thất bại, không nghĩ tới là mình đến Hồ Châu, Lâm Xuân Hiểu bây giờ đã tới, thế nhưng còn có vài cán bộ tại Bạch Sơn có tình cảnh cũng không tốt, vì vậy ông muốn nhân cơ hội này, lại từ Bạch Sơn điều người của mình tới đây, như vậy có thể bù đắp cho Lâm Xuân Hiểu thế đơn lực cô, còn có thể giúp cho La Hương Nguyệt tiếp theo gốc quan viên chậm rãi lớn dần lên.
Thế nhưng là kế hoạch không theo kịp biến hóa cục diện, ông chưa có áp dụng kịp kế hoạch của mình, thì Trọng Hải rõ ràng đưa ra để cho Đinh Trường Sinh đảm nhiệm khu trưởng khu Tân Hồ, La Bàn Hạ cũng không phải lo lắng Đinh Trường Sinh làm không được khu trưởng khu Tân Hồ, trái lại điều ông lo lắng là Đinh Trường Sinh sẽ đem khu Tân Hồ làm thành trạng thái giống như là cục công an thành phố Hồ Châu, hắn mặc dù chỉ là một phó cục trưởng, nhưng lại nắm quyền tại cục công an thành phố lúc đó…. Bí thư Khu Tân Hồ là Dương Trình Trình tuy là nữ nhân, nhưng khả năng nàng thỏa hiệp với Đinh Trường Sinh không lớn, như vậy hai người nếu như có xảy ra mâu thuẫn, không ai nhường ai, vậy thì cán bộ khu Tân Hồ làm sao tự xử đây? Không phải là lại loạn lên hay sao?
-Đinh Trường Sinh, học được khiêm tốn lúc nào vậy hả, chú thấy cháu luôn luôn là loại người không sợ trời không sợ đất mà, lần này lời nói sao khách sáo vậy?
La Bàn Hạ cười cười, ném qua một điếu thuốc cho Đinh Trường Sinh, hắn liền móc ra bật lửa mồi thuốc cho La Bàn Hạ, nhưng mình lại không hút...
-Bí thư, cháu nói là thật, khu đang phát triển là cháu đã cố gắng hết sức, bây giờ đưa cháu đi quản một khu rộng lớn như vậy, cháu cảm thấy không có khả năng thành công cao, không làm được chính là không làm được, cháu không thể gượng chống lấy a . Đinh Trường Sinh bất vi sở động.
-Đã chậm rồi, văn phòng cũng đã thông qua được, thường ủy hội cũng không có chướng ngại, cháu chuẩn bị trước một chút đi, khu đang phát triển bên kia cháu vẫn còn phải kiêm chức thêm mấy tháng, khi nào chú tìm được người thích hợp thì sẽ đưa tới thay thế cháu. Trường Sinh, vụ án của Quan Nhất Sơn ảnh hưởng đến cùng bao nhiêu chấn động, còn rất khó nói, cán bộ khu Tân Hồ bây giờ đang rối loạn, cháu đến đó thì trước nhất là phải ổn định nhân tâm, rồi sau đó mới có thể khai triển công việc, kinh tế khu Tân Hồ mấy năm này vẫn luôn là cứ ngang bằng không tiến, điểm này cháu phải chú ý, kinh tế phải đi lên, nhân tâm ổn định, đây là công tác trọng điểm của cháu tại đó.
La Bàn Hạ nói ra.
-Bí thư, chú thật sự muốn để cho cháu đi làm bia đỡ đạn à? Cháu và chú dầu gì cũng là đồng hương, đều là từ thành phố Bạch Sơn đi ra đấy, vậy mà chú thấy cháu chết mà không cứu sao? Đinh Trường Sinh nói.
-Nói nhảm, cái gì mà thấy chết không cứu? Đây là ý muốn của lãnh đạo cũ cháu đề cử đấy, cháu thấy có ủy khuất thì đi tìm Trọng Hải nói đi, chú nói cho cháu biết, cục diện khu Tân Hồ sau khi cháu ổn định rồi, thì sẽ đến đại cục cải tạo lại các khu xưa cũ của khu Tân Hồ, cháu mà làm không vững vàng tại khu Tân Hồ, đừng trách chú tìm cháu tính sổ.
La Bàn Hạ nghiêm túc nói.
-Được, chỉ là cháu thấy cháu cũng không phải dầu cao Vạn Kim, hướng đau ở chỗ nào thì mang ra chỗ đó xức lấy xóa sạch, được rồi khu Tân Hồ chuyện này, cần phải đập phá thì đập phá… .
Đinh Trường Sinh dứt lời, uể oải đứng lên, chào La Bàn Hạ rồi đi ra.
Nếu như đã đến thành ủy, mà không ghé qua chỗ Trọng Hải là không thể nào đấy, huống hồ lần này Trọng Hải còn đề cử hắn, mặc dù mình không muốn đi, nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, không phải người nào cũng có cơ hội được Trọng Hải đề cử, hắn biết rõ Trọng Hải làm chuyện này là vì tốt cho mình, nhưng mà khu Tân Hồ bây giờ là cái núi lửa, bất định không biết lúc nào sẽ phun trào, đến lúc đó thì có thể mình đã thịt nát xương tan rồi. Đinh Trường Sinh gõ cửa đi vào thì Trọng Hải đang bận rộn. không ngừng viết cái gì, gặp Đinh Trường Sinh tiến đến, cao hứng ngừng bút trong tay, còn đứng lên rót chén nước cho Đinh Trường Sinh, làm cho hắn thoáng cái cảm thấy, mình tại sao cứ như vậy mềm lòng, thời điểm trước đó còn có một đống lớn bực tức, nhưng mà sau khi vào cửa trông thấy Trọng Hải làm như vậy, thì cái bực tức này liền chết mất rồi.
-Vừa gặp La bí thư phải không?
Trọng Hải hỏi.
-Vâng… vừa mới nghe xong huấn thị, còn lãnh đạo có cái gì huấn thị không thì cứ nói ra đi, em thấy cái khu Tân Hồ này có thể là cái hố dành cho em, thật sự là không biết có thể nhảy qua được không?
Đinh Trường Sinh tuy rằng không có càu nhàu, nhưng lại có chút giận dữ nói.