Việc thôn Lê Viên sửa đường các vấn đề đã toàn diện tiến dần vào quỹ đạo, Đinh Nhị Cẩu cảm thấy lúc này, hoàn toàn có thể giao cho Lưu Hương Lê cầm đầu,với ủy ban thôn cùng Lưu Tam giám sát công trình xử lý, hắn có thể lui ra ngoài nghỉ ngơi một chút.
Quả thật gần đây vì luôn hoạt động, hắn cảm thấy thân xác mình có chút rêm mỏi, nên tranh thủ trong lúc dưỡng sức, giở lại quyển sách cổ bách khoa “ Sơn Hải Kinh “ nghiên cứu phần hướng dẫn xoa bóp và bấm huyệt, cũng may là phần này có hình minh họa, nên Đinh Nhị Cẩu lãnh hội cũng không có khó khăn gì lắm, với tố chất khá thông mình nên trãi qua một tuần miệt mài tự học, hắn đã có thể tự thực hành xoa bóp trên thân thể mình một cách thuần thục, khá tốt hiệu quả cao khi cảm thấy khi áp dụng xoa bóp thì toàn thân có vẻ sảng khoái hơn rất nhiều, này là xát, xoa, day, ấn miết, phân, hợp, véo, âm, điềm, bóp, đấm chặt, lăn, phát rung, vê, vờn v.v…những thủ thuật này hắn cứ dựa theo hình vẽ minh họa mà sử dụng, chỉ có những chỗ bấm huyệt là chưa hiểu nhiều lắm, hắn dự định hôm nào có dịp sẽ tìm thầy của Đỗ Sơn Khôi nhờ hướng dẫn dạy dỗ thêm. Nhưng sự tình thường thường là không như mình mong muốn.
Vào một buổi sáng tinh mơ vào cuối tuần sau, hắn đã bị điện thoại của Khấu Đại Bằng đánh thức.
– Chú à, có chuyện gì không? Hôm nay là cuối tuần, chú không có nghỉ ngơi à?
Đinh Nhị Cẩu bị đánh thức, nhăn nhó nói.
– Nói ít lại đi, mau dậy đến chỗ của chú, hôm nay là thứ bảy, sáng thứ hai tới, bí thư Trịnh sẽ đến thôn Lê Viên thị sát, cháu chạy lên thị trấn một chuyến, chúng ta họp bàn về chi tiết cuộc thị sát này, bí thư Điền của thị trấn cũng muốn nghe qua trước, một chút báo cáo của cháu về công tác ở thôn Lê Viên.
Khấu Đại Bằng nóng nảy nói.
– Cái gì? Đến thôn Lê Viên thị sát, lúc này thì có cái gì mà thị sát, lê trái thì đã bán hết rồi, đâu còn gì nữa mà ngó tới?
– Mau đến đây đi, đừng có nói nhảm nhiều, tâm tư của lãnh đạo đâu phải là để cho cháu dễ dàng đoán trúng, nhanh chút lên đi, hai giờ nữa, chú mà không thấy cháu, thì cũng đừng tới nữa! Nói xong Khấu Đại Bằng liền cúp điện thoại.
Nằm ở trong chăn êm ấmĐinh Nhị Cẩu trong lòng ngỗn ngang rối như tơ vò, Trịnh Minh Đường từ trên huyện bỗng nhiên đến tới nơi khỉ ho cò gáy này làm gì, chẳng lẽ tự nổi lên hứng thú, muốn đến xem đường này có khả năng sửa được không, nếu thật là như vậy, biết đâu hy vọng con đường mới của thônLê Viên,có thể từ con đường rãi bằng cát đá, biến thành vùng đất bằng phẳng trãi lớp nhựa đường nếu lãnh đạo trên huyện ủng hộ, việc này là chuyện tốt à..
Lật đật rời khỏi giường, vội vàng gọi gọi điện thoại cho Lưu Hương Lê, chỉ nói vội là có lãnh đạo sắp đến thị sát, cũng không cần chuẩn bị cái gì nhiều, thật tốt sửa đường là được, tranh thủ tận lực đẩy về phía trước, nhưng nhất định phải chú ý an toàn về con người Lưu Hương Lê hỏi lại có cần treo lên biểu ngữ , tổ chức dân thôn hoan nghênh các loại không, Đinh Nhị Cẩu suy nghĩ một chút rồi nói:
– Thôi quên chuyện này đi, trước kia thì làm để tuyên truyền, gần đâyđã thay đổi cải cách, chúng ta chỉ dựa theo lời của Trung Ương làm chuẩn, không cần làm bảng nghênh đón sáo rỗngphiền phức, chị cứ an tâm lo công việc của mình là được rồi, những chuyện khác không cần phải để tâm tới, khi nào lãnh đạo đến, em báo cho chị biết trước, chỉ một mình chị đến ủy ban thôn nghênh tiếp một chút là được, em dự đoán rằng bí thư Trịnh sẽ đi thẳng tới hiện trường con đường đang thi công để quan sát, chị cứ làm thật tốt công tác thi công là được!
Dù trời sáng sớm còn rất lạnh, Đinh Nhị Cẩu cưỡi xe máy một mạch chạy tới ủy ban thị trấn Lâm Sơn, mà trong lúc này ủy ban thường vụ thị trấn Lâm Sơn đang mở cuộc họp, mà ngay cả thị đội trưởng vũ trang La Hậu Sinh cũng bị lôi kéo đến đây. – Mọi người tự tìm hiểu một chút đi, kỳ này bí thư Trịnh lần đầu tiên đến thị trấn Lâm Sơn,đặt biệt nhất làxuống thị sátở thônLê Viên, trước giờ chuyện xuống thôn của lãnh đạo huyện, ở đây là chưa từng có tiền lệ, vì thế công tác bảo vệ an toàn nhất định phải làm cho thật tốt!
Bí thư thị trấn Điền Gia Lượng nói xong, nhìn thoáng qua một loạt mọi người ngồi ở phía dưới, trong đó có cả đồn trưởngHoắc Lã Mậu.
– Bảo vệ an toàn là một mặt, còn một phương diện khác, chính là bí thư huyện ủy Trịnh Minh Đường muốn thị sátvề cái gì, tôi có liên lạc qua với thư ký Tương của bí thư Trịnh rồi, chính thư ký Tương cũng không biết vì sao bí thư Trịnh lại đột nhiên đối với thônLê Viên của chúng ta có hứng thú, như vậy sẽ rất khó cho chúng ta biết được mục đích thật sự là gì để mà chuẩn bị! Điền Gia Lượng cũng biết người mình lâu nay dựa vào làchủ tịch huyện Sở Hạc Hiên phải điều đi nơi khác, cho nên lời nóikhông còn sắt nét, hăng hái cho lắm, nhưng ông ta cũng muốn thông qua lần này khi bí thư Trịnh Minh Đường thị sát, có thể cùng Trịnh Minh Đường kết nối mối quan hệ, như vậy nếuSở Hạc Hiên đi rồi, có thể còn một con đường sống, chờ khiSở Hạc Hiên đứng vững gót chân ở huyện Thanh Thủy, chính mình hoạt động chạy chọt một chút, xin được điềuđến huyện Thanh Thủy công tác.
Dĩ nhiên, đây chỉ là ý nghĩ của một mình ông ta, về phần có được hay không, đó là hai việc khác nhau, điều động nhảy qua huyện khác công tác cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.
– Nếu chuẩn bị trước không tốt, dứt khoát sẽ không ổn,chúng ta cứ đem hết tất cả tình huống chân thật nói cho bí thư Trịnh biết, biết đâu có thể bí thư huyện sẽ tranh thủ cho thị trấn Lâm Sơn chúng ta chút ngân sáchlàm vốn hoặc là đề nghị cấp cho chính sách tốt hơn thì sao, thôn Lê Viên là một thôn hẻo lánh xa xôi, Đinh Trường Sinh vì việc sửa đường cho nhanh, chạy vạy khắp nơi, tôi còn có nghe nói,còn chạy đển tỉnh Giang Đô mướn thêm máy móc về làm, nói không chừng bí thư Trịnh nhìn đến tình huống này, sẽ cấp cho thị trấn Lâm Sơn thêm mấy ngàn vạn đấy! Ủy viên phòng tổ chức cán bộ Hướng Cương nói.
– Đúng đấy, tên nhóc Đinh Trường Sinh không phải là một món đồ vật để nhìn, tại nơi của tôi, có hai chiếc xe nâng để tại doanh trại, tiểu tử này lại dám dám một đám dân thônLê Viên đến đoạt đi…!
– Ai dà lão La, hai chiếc xe nâng đó là do ủy ban thị trấnquyết định cho hắn mượn đấy, hắn không phải chiếm đoạt đâu, lão không phải là cũng đã hiểu rõ sự tình ngọn nguồn mà , còn nói chi nữa!
Hướng Cương phản bácnói, thật raLa Hậu Sinh biết rất rõ chuyện này, chẳng qua là ông ta muốn giúp Đinh Nhị Cẩu nói thêm vài lời là thằng này vì chuyện sửa đường của thôn Lê Viên phải mất bao nhiêu là công sức.
– Việc trước đây không cần nói nữa! À, Đinh Trường Sinh tại sao đến giờ còn chưa có tới?
– Đường núi không dễ đi, cỡi xe máy mà đi nhanh từ thôn Lê Viên đến nơi đây cũng phải chừng hơn hai tiếng đồng hồ, tôi đã thông báo, chắc giờ hắn cũng sắp tới! Khấu Đại Bằng nói.
– Vậy bây giờ chúng ta nghỉ giải lao nữa giờ, chờ Đinh Trường Sinh đến, hắn là chủ nhiệm liên thôn, đang công tác tại thôn Lê Viên, tất cả mọi người đang ngồi ở đây, hầu như chưa có ai đã từng đến thôn Lê Viên, cho nên nếu bí thư Trịnh muốn thị sát ở thôn Lê Viên, chúng ta phải chờ cho đồng chíĐinh Trường Sinh báo cáo một chút về tình huống ở thôn Lê Viên, đến lúc đó chúng ta mới quyết định để cho bộ phận nào đi cùng với bí thư Trịnh!
Điền Gia Lượng nói.
Khấu Đại Bằng muốn nói gì đó, nhưng rôi lại im lặng, chỉ có một mình ông ta biết rỏ bí thư Trịnh Minh Đường lần này là mục đích đến làm gì, chủ tịch huyện Hải Dương thay đổi, còn chủ tịch mới của Huyện nghe nói là xuất thân từ sở tài chánh tỉnh đi ra, vì thế trước khi tân chủ tịch Huyện đến, Trịnh Minh Đường sẽ lấy phương án làm đường của Đinh Nhị Cẩu nói ra, sau đó vì chuyện này, có thể chủ tịch mới của Huyện sẽ đi đến Sở tài chánh quen thuộc của mình xin cấp thêm tiền, đây không thể không nói là một chủ ý rất thâm sâu củaTrịnh Minh Đường, cho nên Khấu Đại Bằng phỏng đoán đây cũng là nguyên nhân Trịnh Minh Đường nhanh chóng quyết định đến thôn Lệ Viên thị sát tình hình, tất cả đều là với tâm ý muốn thu phục phủ đầu tân chủ tịch Huyện sắp đến nhậm chức.