Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2204: Chương </span></span>2077 Sửa Chương



CHƯƠNG 2077.

-Được rồi…. đợi chút, tôi quay trở về ngay.

Đinh Trường Sinh nói xong liền cúp điện thoại.

-Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?

Hạ Nhạc Nhị hỏi.

-Tôi phải trở về rồi, Tần Mặc nói có người hướng đến trong nhà ném chó chết, gà chết….

Đinh Trường Sinh nói xong đứng lên rời đi, đến cửa còn nói với nàng:

-Làm phiền chị tìm giùm tôi chiếc đưa tôi trở về, hiện tại tôi không biết mình đang ở nơi đâu..

-Cậu chờ chút, Đường Cửu Sơn thì tôi biết, hắn tâm ngoan thủ lạt, ở kinh thành chuyên môn làm những chuyện mờ ám, làm sao người Tần gia lại cùng hắn có quan hệ chứ?

-Là lão tam của Tần gia mang theo đến, còn những chuyện khác thì tôi không biết, bất quá, tôi đoán cái việc ném chó gà chết này là do hắn làm, chị giúp tôi tìm hiểu một chút, nhìn xem tên gia hỏa này đặt chân ở đâu, việc này phải giải quyết cho dứt điểm, bằng không mà nói, Tần Mặc về sau còn ở kinh thành thì tôi rất lo lắng .
Đinh Trường Sinh nói, trong mắt đã che kín sát khí.

Nói xong, Đinh Trường Sinh đi đến bàn làm việc Hạ Nhạc Nhị, cầm bút ghi số điện thoại của mình, sau đó rời đi..

Lúc chạy về đến nhà Tần Mặc, Đinh Trường Sinh vừa vào cổng liền phát hiện bên trong sân nằm ba, bốn con chó máu me đầm đìa, nhìn qua đều là bị đập vỡ đầu, còn mấy con gà chết đều bị chặt rớt đầu, nhìn qua thật âm u đáng sợ, trách không được Tần Mặc giọng nói đều phát run.

-Tối hôm qua anh đi đâu vậy?

Tần Mặc thấy Đinh Trường Sinh trở về, cũng không quản Diêm Lệ còn ở bên người, tiến lên khoác cánh tay Đinh Trường Sinh, cấp bách hỏi.

- Tề Tam Thái hẹn gặp mặt, lúc đó khuya quá nên không kịp trở về, sự tình này xảy ra lúc nào?

Đinh Trường Sinh hỏi Diêm Lệ ...

-Một giờ trước đây, tôi nghe được bên ngõ nhỏ có tiếng xe máy chạy đến, rồi ném mấy cái thứ này vào trong sân liền rời đi, tôi không đuổi kịp, Tần tiểu thư ở nhà một mình, nên tôi không dám truy đuổi .
Diêm Lệ nói.

-Chị làm đúng đấy, chỉ sợ là đối phương dùng kế điệu hổ ly sơn.

Đinh Trường Sinh nói xong, vỗ tay Tần Mặc tay, ý bảo nàng không cần khẩn trương, có mình tại đây thì không thành vấn đề.

Mùa hè rất nóng, nếu không xử lý kịp, trong sân mấy thứ này rất nhanh bốc mùi hôi thối, vì thế Đinh Trường Sinh tìm cái gói to đem mấy thứ này gom lại rồi vứt ra thùng rác bên ngoài, rồi nhìn xung quanh, cũng không phát hiện cái gì dị thường.

Nhưng đây là lời cảnh cáo của đối phương ý vị rất rõ ràng, đây là ý nói chó gà không tha, khẩu khí không nhỏ, Đinh Trường Sinh lúc nào cũng cảnh giác, tại kinh thành, thế lực so với các địa thì mạnh hơn nhiều, ao càng là lớn, thì đám vương bát đản cũng lớn, cho nên Đinh Trường Sinh thật đúng là không dám xem thường.

Cửu gia, Đường Cửu Sơn, xem như là oán thù đã kết xuống.
Đinh Trường Sinh đem trong sân đều thanh lý sạch sẽ rồi quay vào trong nhà, căn nhà tứ hợp viện này là Tần Chấn Bang thường xuyên ở, cho nên về phương tiện an ninh vẫn là có thể, Đinh Trường Sinh trước khi vào cửa, cũng nhìn thấy bờ tường bao quanh đều có trang bị camera, vì thế hỏi Tần Mặc phòng điều khiển xem camera ở tại nơi nào.

Tần Mặc đem Đinh Trường Sinh xuống tầng hầm, ở một góc phòng có cánh cửa nhỏ, sau khi mở cánh cửa ra, bên trong chính là phòng điều khiển xem camera, Đinh Trường Sinh đã tới nơi này một lần, nhưng cánh cửa nhỏ nội bộ kia thì hắn không biết.

Tầng hầm vẫn là chất đầy đồ cổ, so với lúc lần trước Đinh Trường Sinh tới không có gì khác biệt, hắn vào phòng điều khiển, đem ghi hình buổi sáng nhìn xem, bất quá hình ảnh chỉ ghi lại kẻ được thuê, chứ không phải là kẻ cầm đầu đứng sau vụ này, nhưng Đinh Trường Sinh cho rằng đầu sỏ nhất định là Đường Cửu Sơn.
-Bọn chúng không có khả năng từ bỏ ý đồ dễ dàng như vậy, có thể là sẽ còn đến, chờ xem...

Đinh Trường Sinh nhìn nhìn, nói.

-Vậy làm sao bây giờ? Anh chừng nào thì hồi Bạch Sơn? Tôi không dám sống ở chỗ này ...

Tần Mặc nói.

-Không phải là còn có Diêm Lệ sao?

-Có Diêm Lệ tôi cũng sợ hãi, đám người kia không từ thủ đoạn, tôi thật là không nghĩ đến trong người trong nhà mình lại vô sỉ như vậy, hay là đem mấy thứ đồ cổ này đưa cho bọn họ để quên đi .

Tần Mặc chỉ lấy những thứ đồ cổ trong phòng nói.

-Bọn họ chỉ nói như thế, cho dù cô đem hết mấy thứ này đưa cho bọn họ, bọn họ vẫn là cho rằng cô vẫn còn những thư khác, cho nên việc này không thể giải quyết theo cách như vậy.

Đinh Trường Sinh nói.

-Vậy làm sao bây giờ? Cư cách vài ngày lại gây chuyện, tôi chịu không nổi .
Tần Mặc nắm lấy cánh tay Đinh Trường Sinh, nói.

-Không có việc gì, để tôi nghĩ biện pháp, chúng ta đi lên thôi..

Đinh Trường Sinh lấy ra điện thoại, nơi này không có sóng, hắn sợ bị chậm trễ việc, chính hắn cũng đang đợi những cuộc gọi điện thoại.

-Trường Sinh, tôi có thể tín nhiệm anh không?

Đột nhiên, Tần Mặc vẫn g không có thả ra cánh tay Đinh Trường Sinh, hỏi.

-Đương nhiên, làm sao cô lại hỏi như vậy, cha của cô trước khi rời đi, cũng đã nói với tôi là hãy hết sức bảo vệ sự an toàn của cô, tôi làm sao tự nuốt lời hứa chứ, cho nên, chỉ cần tôi còn, thì sẽ bảo hộ cho cô chu toàn.

-Tôi không phải là nói chuyện bảo hộ này.

Tần Mặc lắc đầu, sắc mặt có chút không bình thường nói.

-Hả? Còn có việc khác sao?

Đinh Trường Sinh sửng sốt, hỏi.

Nơi này là tầng hầm, ra vào thì phải có mật mã, nơi này không có bất kỳ cửa ra vào nào khác, nên tạo cho người lá gan lớn lên trong một không gian như vậy, vì thế khi Tần Mặc cùng Đinh Trường Sinh tại cùng một chỗ dưới đây, lá gan của nàng cũng lớn lên.
Mấy ngày nay Đinh Trường Sinh đã tạo cho nàng một chút niềm tin vào cuộc sống, càng là có cái cảm giác an toàn, nhất là khi thời điểm chú ba cùng bác hai tìm tới cửa, nhờ có Đinh Trường Sinh ra mặt mà mình mới vượt qua được cửa ải khó khăn này, chính mình tay không tấc sắt, còn bị xem thường sỉ nhục, khó có thể tưởng tượng nếu như lúc đó nếu không có Đinh Trường Sinh thì mình biết phải làm sao bây giờ?

Tần Mặc cúi đầu, phảng phất là đang suy nghĩ vấn đề gì, còn Đinh Trường Sinh thì không hiểu được, nơi này là tầng hầm, ánh sáng đều dựa vào đèn, cho nên lúc nàng cúi đầu, Đinh Trường Sinh cũng không thể nhìn thấy trên mặt của nàng biểu cảm biến hóa.

Đang lúc Đinh Trường Sinh nghi hoặc, thì Tần Mặc bỗng nhiên ngẩng đầu, hai tay giữ lấy khuôn mặt Đinh Trường Sinh, trong lúc Đinh Trường Sinh còn chưa có tỉnh táo, đôi môi của Tần Mặc đã là là bao trùm trên miệng Đinh Trường Sinh, sự tình vẫn chưa xong, Đinh Trường Sinh cảm nhận còn có cái lưỡi đinh hương đã duỗi thẳng về phía trong miệng hắn…
Đinh Trường Sinh vẫn còn đang do dự, nhưng hơi thở của Tần Mặc trầm trọng, khớp hàm của hắn rốt cục mở ra, động tác hôn môi của Tần Mặc trở nên khẩn trương, lúc bắt đầu nàng còn cho rằng chính mình đến cỡ nào dũng cảm, nhưng khi Đinh Trường Sinh cùng hưởng ứng, thì nàng cảm giác được sợ hãi, nhưng bây giờ nếu rút về đi dĩ nhiên là không thể, bởi vì cánh tay tráng kiện hữu lực của hắn đã vờn đem nàng ở tại trước ngực hắn rồi.

Đôi môi đỏ au nhỏ nhắn hơi chút cong lên, hai cái miệng chặt chẽ chạm nhau, lúc này, đôi bầu vυ" cao thẳng của nàng hoàn toàn đυ.ng chạm tại trên l*иg ngực Đinh Trường Sinh, vừa mới tiếp xúc, bộ vị mẫn cảm một hồi như giật điện tê dại theo từ ngực lan tỏa ra xuống dưới bụng, Tần Mặc ưm một tiếng, cả người đều giống như đã không còn có xương cốt, tựa vào ngực hắn, tuy nội tâm vẫn còn có chút sợ hãi lo lắng, như thân thể của nàng đã là phản ứng trung thực, cái lưỡi nhỏ thơm tho, cùng đầu lưỡi của hắn phun ra nuốt vào không thôi.
Tần Mặc rốt cuộc kịch liệt đáp lại lấy động tác mυ"ŧ lưỡi của Đinh Trường Sinh, cái lưỡi hồng nhuận nhẹ nhàng lay động, tựu như là một đuôi cá nhỏ, thỉnh thoảng tại trong miệng hai người bớn tán loạn, mang theo từng đợt hương tân, cổ họng của hắn thỉnh thoảng chuyển độn, nuốt lấy hương vị ngọt ngào từ miệng nàng, hai tay lần mò đưa xuống giữ lấy cái mông tròn lẵn của nàng, trước ngực của nàng hai bâu vυ" săn chắc bên trong cái áo, thỉnh thoảng lại nhấp nhô, tại trước ngực Đinh Trường Sinh áp thành vào ma sát, bên trong hại đầu núʍ ѵú bé nhỏ đã từ tử săn cứng lồi lên..

Đinh Trường Sinh đè nén không được hỏa diễm, hai tay cùng lúc dùng sức, bắt đầu hướng phía cái mông Tần Mặc xuất phát, mà nàng giống như không có phát hiện động tác của hắn, có lẽ là nội tâm nóng bỏng đã làm cho tâm trí nàng phai mờ rồi, hoặc có lẽ là nàng cũng không muốn làm ngược với ý nguyện nội tâm chân thật của mình, đối mặt với động tác Đinh Trường Sinh càng lúc càng kịch liệt, Tần Mặc chỉ là phản ứng kí©ɧ ŧìиɧ…
Đây lại là động tác cổ vũ Đinh Trường Sinh, hắn nhẹ nhàng vung lên làn váy của nàng, đại thủ dò đến trên bắp đùi nàng, dấu tay qua đi, toàn thân nàng run rẩy, phía trên cái qυầи ɭóŧ của nàng đã là bắt đầu rỉ ra dinh dính dịch nhờn bừng bừng phấn chấn từ trong u cốc chảy ra rồi…

Cảm nhận được hai tay Đinh Trường Sinh xâm lược đang muốn mò đến nơi chi địa bí ẩn nhất, tuy trong nội tâm của nàng đã là chuẩn bị kỹ càng, nhưng nàng chợt thấy từ phía bên trong cái lổ nhỏ âʍ đa͙σ của mình càng lúc càng nóng lên ngưa ngứa, giờ phút này nàng tâm loạn như ma, thân thể nàng liền nhẹ uốn éo…