Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2218: Chương </span></span>2091 Sửa Chương



CHƯƠNG 2091.

-Cũng là cô nhìn thấu, vụ án này có nhiều người can thiệp, cho nên bên pháp viện không dựa vào pháp luật cùng chứng cớ phán quyết, mà là dựa theo ý chỉ cá biệt của lãnh đạo tiến hành, này nói không chừng đây đúng là một vụ án oan, như vậy văn phòng cô có thể nhận lấy vụ án này không vậy?

-Chỉ cần là vụ án thì chúng ta có thể nhận lấy, chỉ là về phương diện tiền bạc sẽ khá tiêu tốn mà thôi…

Chu Giai Trinh nói.

- Bằng hữu này hiện tại thân hãm nhà tù, nhưng bất cứ giá nào thì sự tự do càng trân quý hơn, cho nên tiền không là vấn đề, cô cứ nói ra cái giá, nếu hắn thấy thích hợp, chúng ta liền có thể làm thủ tục ký kết ủy thác.

Đinh Trường Sinh nói.

-Được rồi…. bất quá mới chỉ một mình tôi nói, để tôi còn cùng các luật sư trong văn phòng thương lượng, nếu như có khả năng, tôi sẽ liên hệ sau với anh nhé…
Chu Giai Trinh không có lập tức đáp ứng hắn, bởi vì cái vụ án này lúc ấy oanh động cả nước, một khi một lần nữa khởi động lại, nhất định cũng chính là một sự tình oanh động cả nước, Chu Giai Trinh còn phải suy nghĩ thật kỹ, đây cũng là lẽ thường tình.

-Không thành vấn đề, nếu như cô có thể tiếp nhận vụ án này, thì cứ liên hệ với tôi, đây là số điện thoại của tôi, nhưng vô luận là hiện tại hay là về sau, tôi không muốn cái tên của tôi liên quan gì đến trong vụ án này, nếu có bị lộ ra, khẳng định chính là duy nhất từ nơi này của cô mà thôi, về điểm này xin cô giữ bí mật" .

-Đinh tiên sinh, nếu anh là bằng hữu của Kỳ tiên sinh, tại sao như vậy chứ?

Chu Giai Trinh đại hoặc không hiểu, nhưng lời vừa ra khỏi miệng liền hối hận, có vụ án để nhân làm, cứ có tiền cầm lấy là được, làm gì mà phải hỏ rõ rang như vậy, đây cũng không phải là phong cách của mình.
Đinh Trường Sinh không trả lời, Chu Giai Trinh cũng cười cười, chuyện này xem như là đã định rồi.

Đinh Trường Sinh đi ra khỏi văn phòng Chu Giai Trinh, lúc này nàng lấy tốc độ nhanh nhất thông báo cho hai vị luật sư của văn phòng, khi nào xong việc thì lập tức chạy về văn phòng luật sư, cho dù về trễ thì nàng cũng chờ, đồng thời dăn dò cô gái bên phòng tiếp khách, hôm nay bất luận ai đến đều nói nàng không có ở văn phòng, hôm nay không tiếp đãi tư vấn bất kỳ ai…

Sau đó Chu Giai Trinh trong tâm trầm xuống, theo từ các các con đường trên mạng internet thu thập các tài liệu liên quan năm đó Kỳ Phượng Trúc phạm án góp vốn phi pháp, Chu Giai Trinh đều cẩn thận lưu lại, bao gồm cả những lời đồn cũng không bỏ qua, bởi vì nàng biết, vụ án này có này tính đặc thù, thường thường lời đồn lại là sự thật .
Xe chạy lên cao tốc, Đinh Trường Sinh nhìn ngoài cửa sổ cảnh vật lướt qua như bay, hắn đang do dự có nên ghé qua Hồ Châu để gặp mặt Chu Minh Thủy hay không, trước mắt thế cục đảo ngược làm hắn phi thường lo lắng, chính mình lại không có bất kỳ sự chuẩn bị trước nào, đối phương đã quyết định động thủ, Lâm Nhất Đạo ra tay sớm….

Lâm Nhất Đạo lá gan cũng đủ lớn, vừa mới đến tỉnh Trung Nam, chưa kịp yên ổn mà bắt đầu động thủ, điều này làm cho Đinh Trường Sinh cảm thấy mình rất bị động, nhưng hiện tại không có biện pháp nào tốt, chỉ đành cố hết sức duy trì…

Xe lửa chạy đến trạm Hồ Châu, Đinh Trường Sinh do dự một chút, vẫn là xuống xe.

-Alo… bây giờ nói chuyện có được hay không?

Đinh Trường Sinh gọi cho Đường Linh linh.

Tại Hồ Châu người mình có thể tin được thì chỉ có Đường Linh Linh, mấu chốt là Đường Linh Linh cùng hắn có tầng quan hệ kia, càng làm cho Đinh Trường Sinh yên tâm.
-Thuận tiện, làm sao vậy?

Đường Linh Linh nói chuyện âm thanh rất nhỏ, nhưng vẫn tiếp thông điện thoại Đinh Trường Sinh.

Đinh Trường Sinh lập tức liền hiểu, hoàn cảnh của nàng có khả năng xung quanh còn có người khác…

-Có phải đang làm việc?

Đinh Trường Sinh nhíu mày hỏi.

-Ừ…, như thế nào lại gọi điện thoại, có việc gì?

Lúc này Đường Linh Linh cũng là có chuyện, đang bồi tiếp Chu Minh Thủy đi thăm các xí nghiệp mới…

-À…em đang ở tại Hồ Châu, vừa mới xuống xe, định ghé thăm chị một chút.

Đinh Trường Sinh nói.

-Thật vậy không? Chị biết em không tốt bụng như vậy, vậy ở đâu chờ chị đây?

Đường Linh Linh nội tâm chấn động mừng rỡ, nhưng nơi này đang là bên trong xí nghiệp, tốt xấu gì mình cũng là cán bộ lớn, cho nên phải giả vờ ra vẻ thục nữ…

-Em đến nhà của chị nhé, tắm rửa sạch sẻ chờ ..
Đinh Trường Sinh lúc này ra khỏi trạm xe lửa, mang kính râm tìm kiếm xe taxi.

-Được…khi nào xong việc, chị sẽ trở về ngay.

Đường Linh Linh trong long rạo rực nói.

-À… có có phải chị đang bồi bí thư Chu đi thị sát, khi nào thì ông ta rời khỏi Hồ Châu? Có biết thời gian không?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Chị không biết, đợị lát nữa chị giúp em hỏi một chút .

Đường Linh Linh nói.

Đinh Trường Sinh đi đến nhà của Đường Linh Linh, tại cửa tìm kiếm một hồi trong xâu chìa khóa của mình, mới tìm ra chìa khóa nhà Đường Linh Linh, nhưng mới vừa đem chìa khóa cắm vào trong ổ khóa, thì cửa nhà bỗng nhiên lại được mở ra, bên trong đó là Đường Tình Tình cháu gái của Đường Linh Linh.

-Oái…., trong nhà có người a, tôi tưởng rằng không có ai chứ..

Đinh Trường Sinh có chút lúng túng khó xử nói.
-Vào đi, tìm cô của tôi hả? Nàng không có ở nhà….

Đường Tình Tình vừa mới rời giường, cho nên cả người lộ ra bô dáng uể oải lười nhác, hơn nữa không biết vì sao, cô gái này lúc mở cửa vẫn là mặc cái váy ngủ mỏng màu đen, Đinh Trường Sinh ánh mắt thực độc, liếc mắt liền nhìn ra đến, bên trong là chân không không có quần áσ ɭóŧ , cái này không phải là muốn mệnh người ư, một mùi thơm hương nhuyễn nhàn nhạt theo thân thể của nàng tán phát ra ….

Đường Tình Tình xoay người lại vào trong phòng khách mà không phát hiện thân thể của mình bất nhã, còn Đinh Trường Sinh thì nhìn chằm chằm vào nàng, cho nên ánh mắt tự nhiên là không thể tránh khỏi đã rơi vào phía sau lưng nàng, mà bởi như vậy làn váy mỏng phủ lấy cái mông đầy đặn tràn đầy co dãn, cặp đùi trắng noãn như ngọc rắn chắc thon thả, rất rõ rang nhét vào đến trong tầm mắt hắn.
Vốn là Đinh Trường Sinh đối với cô cháu gái của Đường Linh Linh không có tà tâm gì đấy, nhưng không nên quên, dục tính của hắn rất mạnh hơn người bình thường, cũng may là hắn có định lực khá tốt, cho nên đã nhiều lần kềm giữ lại được, không để cho vượt qua giới hạn cuối cùng, ví như là chuyện Miêu Miêu, Khấu Oánh Oánh, Tiếu Hàn …v..v.. hoặc là tình một đêm với Hồ Giai Giai, Giang Thiên Hà,..v..v….qua chuyện là đôi bên tự ngầm hiểu chỉ là thỏa mãn du͙© vọиɠ cho nhau, không ai nợ ai, công việc vẫn là công việc không để xen lẫn vào…

Cho nên, lúc thấy được các bộ vị nhạy cảm trên than thể của Đường Tình Tình ẩn hiện, trong nội tâm tự nhiên lại so sánh giữa hai cô cháu nàng rồi, tuy thân thể Đường Tình Tình chỉ là tương đối so với Đường Linh Linh, còn có vẻ có chút không lưu loát, không thành thục, nhưng cũng chính là cái loại trẻ trung này, bây giờ lại gây cho hắn một cảm giác khác thường đấy, không giống với cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ bình thường.
Nhìn xem cái mông tròn của nàng vểnh lên, trong lúc đó Đinh Trường Sinh cảm giác được ánh mắt của mình có chút hỏa nóng lên, hắn biết rõ, ánh mắt mình như vậy, là có chút hạ lưu, trong nội tâm liền cố khắc chế, không để cho mình hướng đến phương diện kia muốn, bóng lưng của Đường Tình Tình không thể nghi ngờ cũng là tràn đầy sức hấp dẫn, hơi có chút đơn bạc, làm cho người ta một loại cảm giác trìu mến, dưới cái mông săn tròn, chính giữa làn vải qυầи ɭóŧ có một chút sa hãm vào trong khe mông, làn cho mông thịt của nàng chia đều làm hai nửa hình tròn thật đầy đặn, chính là từ ở nơi đó tản ra nhàn nhạt cái mùi vị hấp dẫn kɧıêυ ҡɧí©ɧ..

Đinh Trường Sinh lúng túng ngồi ở trên chiếc ghế sofa đơn, đành phải nhắn tin cho Đường Linh Linh để qua đi cảnh tượng chết người này:
“ Sao ở trong nhà lại có người vậy?”

"Úi trời…, chị quên chuyện này…, vậy làm sao bây giờ, hay là em đi ra ngoài mướn phòng đi…”.

Đường Linh Linh gửi tin nhắn nói.

Nàng lúc này lòng nóng như lửa đốt, hiện tại Đường Linh Linh không có hưng trí tiếp tục đi thị sát, chỉ muốn quay trở về gặp Đinh Trường Sinh ngay, mà lúc này lại nhớ tới cháu gái còn tại bên trong nhà mình, trong lòng càng thêm sốt ruột.

-Mướn phòng làm chi cho tốn tiền, sợ cái gì, nàng làm chuyện của nàng, chúng ta làm chuyện của chúng ta.

Đinh Trường Sinh kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói.

-Lưu manh….

Đường Linh Linh vui sướиɠ hài lòng trả lời, một bên gửi tin nhắn, một bên còn phải đề phòng người xung quanh biết được…

-Vậy được…, chị đã nói em lưu manh rồi, em sẽ không làm chị thất vọng với cái bản tính này, nếu chị không có ở nhà, thì em sẽ cùng nàng tâm tình chuyện nhân sinh, trong thời gian chờ chị trở về.
Đinh Trường Sinh lại nhớ tới cảnh tượng cô gái trước mắt với đường cong thân thể ẩn hiện, tiếp tục có ý xấu nói.

-Em dám….xem chị trở về sẽ… thiến em.. .

Đường Linh Linh quả nhiên nóng nảy, Đinh Trường Sinh có đức hạnh như thế nào thì nàng thừa biết, nàng cũng biết hắn có rất nhiều đàn bà, nàng cũng không đủ tinh lực để ghen tuông, nhưng với cháu gái của mình thì lại bất đồng, trước đó chính mình vốn định đem Đinh Trường Sinh mai mối cho Đường Tình Tình, nào ngờ chính mình lại nhanh chân đến hốt trước rồi, cho nên Đinh Trường Sinh vừa nói như vậy, Đường Linh Linh quả nhiên là càng thêm tâm tiêu…