-Lão bản nhìn kìa, phía trước nữ nhân mặc cái váy đúng là nàng rồi, bên cạnh là nữ nhân cùng nàng chung một chỗ, nhìn qua rất băng lãnh, rất cương nghị, nhưng loại đàn bà như vậy thì mới có hương vị.
An Nhân ngồi bên trong xe, chỉ lấy hai nàng vừa mới xuống xe, chuẩn bị đi dạo trong khu thương mại nói.
Mặc dù khoảng cách không gần, nhưng vóc người Tần Mặc cùng Diêm Lệ cao cao thướt tha, vẫn làm cho Hạ Phi liếʍ một chút đôi môi của mình, giống như các nàng đã là của mình vậy…
Xuống xe, Hạ Phi cũng vào khu trung tâm thương mại, để cho đám An Nhân ở tại bên ngoài..
Trong mắt Hạ Phi nhìn đến, hai nữ nhân này trang điểm cùng cách ăn mặc rất là thời thượng, Đinh Trường Sinh không cách nào bao nuôi nổi, còn mình chỉ cần sử dụng một chút thủ đoạn, dùng tiền của mình là đủ đập chết rồi, để cho các nữ nhân của Đinh Trường Sinh ngoan ngoãn chí đầu dưới hang của mình, chẳng phải là phương thức trả thù tốt nhất hay sao?. Ta có tiền, hôm nay muốn dùng tiền đoạt lấy nữ nhân của người….
Hạ Phi còn chưa có bước vào bên trong khu trung tâm thương mại, đã bị ý nghĩ của chính mình tin tưởng thành công kích phát nổ tung rồi a.
Trung tâm thương mại tại Bắc Kinh cái gì mà không có, cho nên ở tại đây các nàng đi dạo phố không nhất thiết phải mua đồ, đi dạo chính là cao hứng….
Hai người vào bên trong, tại một chỗ bán ngọc quý của địa phương thì dừng lại, nhìn trong quầy rực rỡ muôn màu sắc ngọc, hai người cũng không biết đây là thật hay giả, dù sao cũng là hảo ngoạn mà thôi.
-Mua cho chị sợi dây chuyền nhé, nhìn chị trên người không có đồ trang sức gì cả, như vậy không dễ nhìn đâu .
Tần Mặc liền mắt nhìn Diêm Lệ, nói.
-Này…tôi là bảo tiêu, chứ không phải là bình hoa trang trí, đồ trang sức tốt như vậy mua làm gì… -Cái gì bảo tiêu chứ, tôi nói cho chị biết, từ nay về sau, chúng ta là chị em một nhà, đừng nhắc lại chuyện đó nữa, tôi bây giờ không có mướn hộ vệ nữa….
Tần Mặc chỉ vào tủ kiếng một sợi dây chuyền có tượng phật Di Lặc làm bằng ngọc màu xanh lá, nói.
-Mỹ nữ, cô thật tinh mắt, đây là loại ngọc bích Miến Điện mới nhất đấy, xin mời xem thử..
Nữ người bán hàng nhìn Tần Mặc một thân mặc toàn hàng hiệu, nghĩ rằng đây là khách hàng lớn, cho nên thái độ rất là cung kính nói.
-Bao nhiêu tiền?
Diêm Lệ nhìn thấy cũng rất yêu thích, xen mồm hỏi.
-Hai vạn, tám trăm tám mươi tám ngàn.
-Mắc vậy sao?
Diêm Lệ le lưỡi, nói.
-Chỉ cần cô yêu thích là được, mặt ngọc này tôi mua…
Tần Mặc còn chưa kịp lên tiếng, lúc này bên cạnh xuất hiện một nam nhân mang kính râm nói, người này chính là Hạ Phi, hắn lúc này thật đúng là có ý nghĩ vung lấy tiền của mình giăng lưới để cho hai nữ nhân này mắc câu…. Tên An Nhân kia vẫn rất có ánh mắt, hắn nói không sai, ngoại trừ nữ nhân tên là Tần Mặc, nữ nhân đi cùng nàng cũng là một loại người rất xinh đẹp, nói như thế nào đây, một nhu một cương, nếu lột tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cả hai nàng, rồi cùng một chỗ giao cấu sử dụng, thì có thể làm cho người cảm nhận được cái gì gọi là vừa cương vừa nhu rồi, cho nên khi Diêm Lệ thời điểm nói sợi dây chuyền này mắc thì Hạ Phi xuất hiện, hắn muốn vì Tần Mặc mà thanh toán số tiền này.
Tần Mặc liếc nhìn Hạ Phi một cái, đối với nhân viên cửa hàng nói:
-Gói sợi dây chuyền có mặc ngọc này lại đi, đây là thẻ tín dụng.. .
Nhưng nhân viên cửa hàng lại không nhúc nhích, cứ nhìn Hạ Phi, không dám làm gì, cũng không dám nói lời nào.
-Như thế nào, bây giờ không bán phải không?
Tần Mặc hỏi. -Xin lỗi mỹ nữ, đơn hàng này chúng tôi …..không bán …
Nhân viên cửa hang lại nhìn Hạ Phi, lo lắng nói.
-Có ý tứ gì? Cái dây chuyền mặc ngọc này số tiền không nhỏ, cô chỉ là một nhân viên phục vụ, có thể làm chủ quyết định không bán?
Tần Mặc không tin hỏi lại
-Kỳ thật, vị này là lão bản chúng tôi, ông ấy nói không bán, cho nên phải… .
Nhân viên cửa hàng nhìn Hạ Phi, e ngại nói.
Từ khi trên con đường làm quan Hạ Phi đã thấy vô vọng, sau đó hắn bắt đầu lợi dụng dựa vào mối quan hệ với Hạ Minh Tuyên chuyển sang việc buôn bán kinh doanh, hắn vẫn có chút đầu óc , cửa hàng châu báu này là của hắn nhận thầu, nhân viên cửa hàng đều là của hắn, hơn nữa tất cả các nàng, chưa có người nào mà không có bị hắn đè ra giao cấu, cho nên nơi đây cơ hồ cũng thành hậu cung của hắn. Nữ phục vụ vừa nhìn liền biết lão bản mình đang tán gái, cho nên nào dám không phối hợp.
Quả nhiên, Hạ Phi nghe được nhân viên cửa hàng giới thiệu mình là lão bản, biểu cảm đắc ý hài lòng tràn đầy, nhưng Tần Mặc lại nói:
-À…vậy sao? Tôi cũng đổi chủ ý rồi, không mua mặt hang này nữa…
Nói xong, Tần Mặc cùng Diêm Lệ hai người liền đi qua những cửa hàng khác nhìn xem rồi, điều này làm cho Hạ Phi có chút ra ngoài dự tính, nữ nhân này chẳng lẽ không yêu thích tiền sao? Chỉ là hắn không biết, tiền của Tần Mặc so với hắn nhiều không những chỉ là thập bội, chẳng lẽ nàng thấy những vật này hiếm lạ hay sao?
Nhưng Hạ Phi cũng chưa từ bỏ ý định, liền chậm rãi lại đi theo sau, Diêm Lệ muốn quay trở lại dạy dỗ cho hắn một chút, nhưng bị Tần Mặc ngăn cản, các nàng mới tới Bạch Sơn, đối với nơi này còn chưa quen thuộc, cho nên cẩn thận vẫn là tốt hơn, việc này về sau giao cho Đinh Trường Sinh xử lý thì được rồi, cái gọi là cường long khó ép địa đầu xà, vô luận nói như thế nào, nơi đây là địa bàn của người ta. ………………………………………………………………………………………………………
-Nói đi, việc này xử lý như thế nào đây? Ông là chủ nhiệm phòng tài nguyên và môi trường, lại đi xem phim sεメ trong giờ làm việc à?
Đinh Trường Sinh gõ cái bàn quát.
Trong tòa nhà này tuy phòng nào cũng đóng kín cửa, nhưng tiếng là lớn của Đinh Trường Sinh như là gào thét, thật sự là hắn đang tức tối, nhiệm vụ xây dựng dô thị văn minh của thành phố gian khổ như vậy, nhiệm vụ của khu Bạch Sơn gánh vác nặng nề chưa từng có, cho nên hắn luôn cường điệu, muốn đem mỗi một phần lực đều tập trung vào công tác này, nhưng vẫn có một số người đem lời của hắn như gió thổi bên tai, vì sao?
Không phải là bởi vì chế độ, chế độ là tốt , nhưng kẻ chấp hành chế độ là người làm hỏng, thậm chí có rất nhiều người đều là thùng rỗng kêu to, Đinh Trường Sinh suy nghĩ, vốn không muốn đem sự tình làm tuyệt, nhưng hắn lúc này đang bức thiết phải tìm được một chổ để phát tiết ra, thật bất hạnh, lão gia hỏa này xem như đυ.ng vào phía trên họng súng. Đinh Trường Sinh đang tại bên trong văn phòng rít gào, người ngoài cửa tụ tập lại càng lúc càng nhiều.
-Tốt, tại đây còn nhiều người như vậy, ở trong nhà có máy điều hòa mát mẻ đúng không? Đến đây đi…nhìn xem chủ nhiệm của các người đang làm cái gì…À….còn các người vừa rồi cũng đang làm gì? Có phải cũng cũng giống chủ nhiệm các người ngiên cứu các tư thế quan hệ phải không?
Đinh Trường Sinh vỗ bàn quát.
Văn Nhược Lan muốn khuyên nói một chút, nhưng nàng minh bạch, chính mình lúc này bước ra khuyên can thì cũng là chướng mắt, cho nên dứt khoát im lặng không ra tiếng, còn những người bên trong phòng tài nguyên và môi trường lúc này mới chậm rãi ý thức được, hôm nay xem như là đã gặp đại sự rồi, chính mình vừa rồi cũng đã làm cái việc gì?