Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2280: Chương </span></span>2153 Sửa Chương



CHƯƠNG 2153.

Đinh Trường Sinh lo lắng có người theo dõi mình, cho nên từ phía trên xe phát nột tin nhắn cho An Nhân, nói An Nhân sau khi ra tiệm cơm thì đón xe taxi đi hướng ra vùng ngoại thành, hắn sẽ chạy theo ở phía sau, như vậy nếu có bị theo dõi thì cũng sẽ khó khăn hơn...

An Nhân bất đắc dĩ, đành dựa theo Đinh Trường Sinh phân phó, ai bảo mình đắc tội với người u, hơn nữa Đinh Trường Sinh tâm ngoan thủ lạt hắn xem như là đả chứng kiến, chính tên đàn em của mình, đến bây giờ vẫn còn nằm liệt trên giường.

Ngoại ô chạy qua ruộng, An Nhân ngồi xe chạy ra xa mấy chục km, mới đến bên cạnh một cái thôn trang nhỏ thì mới dừng lại, hắn xuống xe tiến vào bên trong thôn nhỏ, qua hơn mười phút sau, Đinh Trường Sinh cũng đến cái thôn trang nhỏ này.

-Đinh tiên sinh, tôi đang ở chỗ này đây.
An Nhân nhìn thấy Đinh Trường Sinh xuống xe nhìn quanh, lặng lẽ nói.

Đinh Trường Sinh đem xe lái vào bên trong, sau đó ân nấp vào bên trong một cây đại thụ, đợi một lúc lâu, thấy không có người đuổi theo theo dõi mình.

-Làm gì mà chạy đến nơi này, xa như vậy?

Đinh Trường Sinh đưa cho An Nhân một điếu thuốc, hỏi.

-Nơi này là quê nhà của tôi, cái tiệm cơm hồi nãy tôi vào là tiệm cơm của tôi, cha mẹ tôi ở bên trong cái thôn này, Đinh tiên sinh, anh tìm tôi có chuyện gì vậy?

-An Nhân, cậu hình như có rất nhiều việc không nói cho tôi biết?

Đinh Trường Sinh, hỏi.

-Trời đất chứng giám a, cái gì em biết đều nói cho anh biết hết rồi, em đâu phải là thủ hạ duy nhất của Hạ Phi, mặc dù là em theo lấy Hạ Phi thời gian lâu rồi, nhưng có rất nhiều sự tình cơ mật em cũng không biết, hắn không có để cho em tham dự, hắn cảnh giác rất cao, có vài sự tình trọng yếu đều chính mình tự làm, chưa bao giờ để qua tay người khác làm.
An Nhân thấy Đinh Trường Sinh hoài nghi hắn, kêu oan nói.

-Cậu kêu gào cái gì, tôi hỏi cậu, số hang giao dịch kia hiện đang để ở đâu?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Nếu muốn nói bên trong hội sở Hạ Phi kinh doanh trên than xác các cô gái trẻ, thì tôi biết, hơn nữa có vài cô gái cũng là do em tìm đến , nhưng còn việc buôn bán khác của hắn thì em thật không biết, đêm đó cái gọi là có hàng giao dịch, em cũng chỉ là nghe qua lỗ tai, còn các vấn đề khác thì em không biết.

An Nhân thề thốt phủ nhận chuyện mình biết Hạ Phi buôn lậu thuốc phiện...

-Nói như vậy đến, cậu cũng không biết sự tình Hạ Phi buôn lậu thuốc phiện?

-Em không biết hắn buôn lậu thuốc phiện, nhưng em biết bên trong hội sở đúng là có người hút thuốc phiện, em cũng không biết là theo từ bên trong làm như thế nào mua được, Hạ Phi đối với việc quản lý rất cẩn thận, em chủ yếu chính là phụ trách về phương diện với các cô gái trẻ, còn có những người phụ trách về phương diện khác, trách nhiệm của ai nấy biết, chưa bao giờ gặp nhau, cho nên em không biết việc khác.
An Nhân nói.

Điều này cũng gần đúng như phỏng chừng của Đinh Trường Sinh, bởi vì vạn nhất gặp chuyện không may, chỉ cần Hạ Phi tiêu diệt một người bịt miệng, thì manh mối liền bị chặt đứt, chỉ có một tuyến liên hệ, chẳng khác gì làm làʍ t̠ìиɦ báo vậy.

-Từ giờ trở đi, cậu chỉ lưu ý cho tôi một người, nếu như người này xuất hiện ở trong hội sở, vô luận là làm gì, chụp thành video tư liệu cho tôi, cậu quản các cô gái trẻ, người này khẳng định đối với các cô gái trẻ cũng có hứng thú, cậu có hiểu ý của tôi không?

An Nhân nghe được Đinh Trường Sinh nói như thế, tiếp nhận hình ảnh Đinh Trường Sinh từ trong điện thoại đưa cho xem, vừa nhìn, người này thì hắn nhận thức, như là Đinh Trường Sinh nói, chẳng những là háo sắc, hơn nữa còn cực kỳ biếи ŧɦái, rất ưa thích các trò chơi biếи ŧɦái đối với các cô gái.
-Người này thì em nhận thức, nhưng em không biết tên gọi là gì, là do Kha cục trưởng mang đến , có lúc thì cùng chung với Kha cục trưởng chơi gái với nhau, bất quá, em nói thật, gia hỏa này không phải là thứ đồ ra gì, mấy ngày hôm trước có một cô gái trẻ, lúc vừa mới bắt đầu chơi, thì cô gái trẻ không chịu để cho hắn dạy dỗ tốt, bị gia hỏa kia tra tấn không thành người, bị đưa đến bệnh viện chăm sóc mấy ngày nay đấy chứ …

An Nhân chậc chậc miệng, nói.

-Cậu xác định?

Đinh Trường Sinh sửng sốt, hỏi.

-Vâng…xác định, cô gái trẻ kia là do chính em an bài, còn rất non tơ đấy…

An Nhân nhìn nhìn ánh mắt nghiêm khắc của Đinh Trường Sinh, nói.

-Vậy thì tốt, tìm lấy chứng cớ cho tôi, tôi cam đoan, cái hội sở kia về sau sẽ là của cậu…

-Hả.......có ý tứ gì?

An Nhân kinh ngạc, hỏi.
-Cái hội sở kia là của cậu, nếu cậu giúp tôi tìm được chứng cớ, tôi cam đoan sẽ là của cậu, đủ cho cậu đời này ăn uống tiêu xài a. An Nhân…..cầu phú quý trong nguy hiểm, cậu có lá gan này không?

-Cái này...

An Nhân do dự một chút, không lên tiếng.

-Cậu cho rằng Hạ Phi làm nhiều sự tình thương thiên hại lý như vậy, còn có thể ung dung sinh hoạt sao?

Đinh Trường Sinh khinh thường nói.

-Um…., đúng rồi, Đinh tiên sinh, Hạ Phi còn bao thầu không ít công trình, những chuyện vì tôi có theo hắn đi ra ngoài chạy qua, bất quá, những công trình kia đều là hắn có được trực tiếp từ thành phố cầm lấy , sau đó lại tiếp bán thầu lại cho những người khác, nếu hắn không có đại bối cảnh, có thể cầm đến được những công trình này sao? Tôi cũng nghe một đồng hương nói, đến bây giờ còn chưa trả tiền lương, cũng không biết có thể cầm được tiền này hay không, mấy ngày hôm trước còn nhờ tôi hỏi giùm tiền lương …
An Nhân vì biểu hiện thành ý của mình, vô tình cung cấp một tin tức cho Đinh Trường Sinh ..

-Ừ….tôi đã biết, nhớ chuyện tôi nói, cậu hiểu chưa?

-Vâng, tôi trở về thì lặng lẽ an bài.

An Nhân đáp ứng nói.

-Chính mình phải cẩn thận, tôi biết Hạ Phi tâm ngoan thủ lạt, có chuyện gì cứ trực tiếp gọi điện thoại cho tôi, tôi đưa cho một số điện thoại di động đây..

. Đinh Trường Sinh lại đưa An Nhân một số điện thoại mới.

Tại đường trở về, Đinh Trường Sinh suy nghĩ rất nhiều, hiện nay điểm mấu chốt đều tụ tập đến chỗ của Hạ Phi, Lâm Bình Nam tại bên trong đó xuất hiện, hắn là do Kha Tử Hoa cùng Thành Công mang đi, mà Hạ Phi kinh doanh chẳng những là ngành nghề giải trí, mà còn buôn bán thuốc phiện, kinh doanh xá© ŧᏂịŧ các cô gái trẻ, chỉ cần những thứ này cũng đủ để cho Hạ Phi vào tìm chết mấy lần rồi.
Nhưng mặt sau của Hạ Phi là Hạ Minh Tuyên, lão gia hỏa này ánh mắt tràn đầy khói mù, hơn nữa còn là lão hồ ly, mấu chốt nhất chính là lão gia hỏa kia cùng Đường Bỉnh Khôn lại có quan hệ không tệ, nếu như một khi dính đến Hạ Minh Tuyên, Đường Bỉnh Khôn sẽ tính như thế nào đây?

Cho nên, nhân tình thế gian khó nhất bện vào một tấm lưới, dĩ nhiên, cũng là nhân tình thế gian khó nhất cởi bỏ một tấm lưới, vô luận là bắt đầu như thế nào, chỉ cần sơ ý một chút, chẳng những không giải thoát được tâm lưới này, mà còn có khả năng kết thành càng nhiều bế tắc, còn có thể bị tấm lưới ghìm chết.

-Đêm nay có về nhà dùng cơm không?

Ngay trong lúc Đinh Trường Sinh trầm tư lái xe, thì Tần Mặc gọi điện thoại tới.

-Trở về, tôi đang trên đường chạy về.. .

Đinh Trường Sinh, nói.
-Chú ý an toàn, tôi chờ anh trở về đấy..

Tần Mặc ôn nhu nói.

Cúp điện thoại, Đinh Trường Sinh chớp mắt trong mắt đang đầy máu như sống lại, con bà nó Lâm Nhất Đạo, con bà nó Hạ Phi, lão tử cùng lắm thì mặc kệ bỏ hết, thế gian lớn như vậy, chẳng lẽ không có nơi để lão tử sống yên ổn sao? Các ngươi cứ dồn ép làm lão tử phát bực, hắn đạp mạnh chân ga, ô tô nhanh chóng hướng trng nội thành chạy tới.