-Được rồi, tôi nói, thi thể chôn ngay bên trong sát vách tường hội sở của tôi .
Hạ Phi biết cửa ải này không qua được rồi, cái nồi đen này mình không thể tự cõng, với lại nếu như mình thừa nhận về chuyện phi tang cái xác này, cao lắm chỉ là dính tội bao che, còn Lâm Bình Nam mặc dù là người gây ra cái chết cho cô gái trẻ, có thể chỉ là mang tội ngộ sát, những thứ chuyện này đều là có thể thao tác, Hạ Phi tin tưởng thực lực Lâm gia làm được.
Nhưng nếu như một khi chuyện này mà mình cõng lên, thì mình hẳn phải bị khép tội chết không nghi ngờ, Lưu Chấn Đông nói không sai, mặc dù là có chú của mình, nhưng ông ta có thể giúp được cái gì, pháp luật có thể là công chính, nhưng cũng có thể là dơ bẩn, phải nhìn vào giao dịch trong này bao hàm cái gì, một khi giao dịch không có bao hàm cái gì trong này, cái gì thân tình đều là phai màu vô lực . -Sát vách tường ? Tại vị trí nào?
Lưu Chấn Đông nghe được Hạ Phi thừa nhận, trong lòng vui vẻ, chứng cứ án mạng quan trọng nhất là chính là tìm được thi thể người bị hại, nếu như không có thi thể người bị hại, mặc dù là có người thừa nhận chính mình gϊếŧ người, cũng khó mà có thể phán định có tội.
-Sát vách tường bên trong sân, khu vực mới xây một cái bậc thang, đổ bê tông ngay tại bên dưới bậc thang,
Hạ Phi bởi vì trong miệng đang quá đau đớn, cho nên lời nói mơ hồ không rõ, nhưng Lưu Chấn Đông thì nghe được rõ ràng, lập tức đi ra ngoài liên hệ cùng Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh lúc này đang chạy về Bạch Sơn, vừa nghe đến tin tức của Lưu Chấn Đông, liền thắng gấp xe dừng ở ven đường,
-Anh tiếp tục hỏi những vấn đề khác, nhất là việc hắn cùng Kha Tử Hoa cấu kết với nhau đã làm những chuyện gì, còn có A Lang đang ở đâu? -Ừ…tôi biết rồi, cậu hãy cẩn thận một chút.
Lưu Chấn Đông nói.
Đinh Trường Sinh sau khi chạy về Bạch Sơn, trong nhà toàn bộ bình thường, tình huống mình lo lắng không có phát sinh, nhưng hắn vẫn dặn dò Tần Mặc cùng Diêm Lệ nhất định phải nâng cao cảnh giác, Tần Mặc thấy Đinh Trường Sinh khẩn trương như vậy, thì đối với sự an toàn của hắn, nàng cũng rất lo lắng, nhưng Đinh Trường Sinh lại không thể ngồi yên tại trong nhà mà không ra ngoài, vụ án Hạ Phi sắp tới, chỉ dựa vào mình và Lưu Chấn Đông thì không có khả năng hoàn thành, cho nên chuyện này nếu muốn, thì phải tranh thủ với Đường Bỉnh Khôn.
………………………………………………………………………………………
Chung Lâm Phong sáng sớm hôm nay chạy đến Bạch Sơn, nhưng Đinh Trường Sinh không có tại phòng làm việc, gọi điện thoại cũng không thể chuyển được, thật ra là Đinh Trường Sinh không còn sử dụng sô điện thoại kia nữa rồi, còn Chung Lâm Phong thì sợ không gặp mặt được Đinh Trường Sinh, vì thế, nàng chờ Đinh Trường Sinh tại cửa phòng làm việc. -Tiểu Đinh …. cô muốn trao đổi với cháu chút việc.
Chung Lâm Phong vừa thấy Đinh Trường Sinh lên lầu, vội nghênh đón, nói, trải qua sự tình lần trước, mối quan hệ của hai tương đối nồng ấm lên hơn chút..
-Cô làm sao tìm tới nơi này vậy?
Đinh Trường Sinh nhìn nhìn Mai Tam Lộng, dò hỏi hắn như thế nào lại để cho người ngồi chờ ở tại đây, Mai Tam Lộng cũng bất đắc dĩ lắc đầu.
-Là cô muốn tới, đừng có trách cứ hắn, cô thật là có việc gấp .
Chung Lâm Phong gấp nói.
-Vậy chúng ta vào trong phòng làm việc nói đi.. .
Đinh Trường Sinh mở ra cửa phòng làm việc, Chung Lâm Phong theo lấy tiến vào, nàng vừa vào cửa liền đóng chốt cửa lại, tựa như sợ có người khác đến, Mai Tam Lộng cũng nhìn thấu, người đàn bà này có khả năng là có đại sự cùng với Đinh Trường Sinh thương lượng, vì thế hắn lẫn ra xa xa, chặn từ phía ngoài không cho bất luận kẻ nào đến phòng làm việc. -Tiểu Đinh, cô đã nói chuyện với lâm Nhất Đạo, hắn nói có thể trao đổi công việc, bảo cháu đi đến tỉnh gặp hắn, nói chuyện gì cũng đều có thể, cháu cứ nói ra điều kiện, hắn sẽ đáp ứng.
Chung Lâm Phong nói.
Đinh Trường Sinh sửng sốt, tin tức này thật là quá ngoài ý muốn, đây là thái độ gì, Đinh Trường Sinh là người âm mưu luận, chưa lo thành, trước lo bại, Lâm Nhất Đạo chuyển đổi thái độ nhanh như vậy, làm Đinh Trường Sinh suy nghĩ đầu tiên chính là trong chuyện này có hay không có âm mưu gì?
-Trao đổi…? Trao đổi cái gì bây giờ, trên nguyên tắc gϊếŧ người thì phải thường mạng, việc này làm sao trao đôi đây?
Đinh Trường Sinh đành lên giọng quan.
-Tiểu Đinh, cô chỉ một đứa con trai, không thể nhìn hắn ngồi tù, cho nên...
-Nhưng theo cháu biết, nhà kia cũng chỉ có một cô con gái, chắc cô cũng biết nuôi được đến chừng đó tuổi, bọn họ cũng đã không còn khả năng sinh dục, bây giờ thỉ cô độc, bọn họ về sau làm sao bây giờ? Hiện tại bọn họ tựa như phát điên đang tìm con gái mình, vẫn là chưa biết con gái đã chết .. Đinh Trường Sinh biểu cảm tối tăm nói.
-Tiểu Đinh, người chết thì không có thể sống lại, chúng ta nguyện ý bồi thường, bao nhiêu tiền cũng được, còn vẫn chưa được, cô có thể tìm người nuôi nấng bọn họ cho đến lúc lâm chung, tất cả đều có thể, cô biết trong chuyện này, quyền chủ động ở trong tay của cháu, cháu cứ nói biện pháp, cô sẽ làm theo .
Chung Lâm Phong ôm lấy Đinh Trường Sinh nói, chỉ là Đinh Trường Sinh vẫn chưa có trả lời ngay…
Không phải là hắn không muốn trả lời, mà là hắn vẫn chưa nghĩ ra cách nói như thế nào, bởi vì hắn phát hiện, dù là mình đầu óc có tính toán tốt đến cỡ nào, nhưng kịch bản xảy ra thì không phải là dựa ý của mình ….
Gặp phải sự tình trọng đại trong việc lựa chọn, Đinh Trường Sinh lúc này mới thấy, mình còn quá trẻ, bởi vì chuyện này từ lúc vừa mới bắt đầu xảy ra, hắn định mượn cái này cơ hội, đem Lâm gia bôi xấu, nhưng bôi xấu không phải là phá đổ được, chỉ cần một chút sơ sẩy, bị đối phương cắn ngược lại một cái, tất cả đều có khả năng xảy ra… . Nếu Lâm gia quả thật muốn trao đổi, việc này thật đúng là mình có thể còn đường sống, Đinh Trường Sinh thầm nghĩ, hiện tại hắn lại nghĩ đến, Lưu Chấn Đông đã bắt được Hạ Phi thừa nhận thi thể là do chính Hạ Phi xử lý, tại vị trí nào cũng đã khai ra, kế tiếp chính là phải tìm được thi thể…
Cái ôm này của nàng làm cho Đinh Trường Sinh lúng túng, đã vậy nàng còn khóc lóc, đùa cái gì vậy chứ, nếu người ngoài nghe được, thì không chừng còn cho là hắn cưỡиɠ ɧϊếp nàng chứ chẳng phải là giỡn chơi…
-Như vậy đi…..
Đinh Trường Sinh chưa kịp nói xong, thì chuông điện thoại của Chung Lâm Phong có tin nhắn, nàng mở ra xem:
“ Anh đi có công việc, ba mươi phút nữa sẽ quay lại đón em…” Đinh Trường Sinh không thể tưởng được, Lâm Nhất Đạo cư nhiên lại đến Bạch Sơn, nhưng vẫn luôn ở trên xe mà không xuống …
-Là…Lâm chủ tịch sao?
Chung Lâm Phong gật đầu, chỉ vì cái tin nhắn này mà đã làm thay đổi ý định của hắn, vốn hắn định nói Chung Lâm Phong đi về trước, tối nay hắn sẽ chạy đến Giang Đô, gặp mặt Lâm Nhất Đạo…
Nhưng lúc này vợ của Lâm Nhất Đạo thì đang ôm mình, Lâm Nhất Đạo thì đang ở trên xe chờ nàng để chở về, một thoáng tà ác lại hiện lên trong đầu hắn, lúc này thì Mai Tam Lộng đang canh cửa từ phía ngoài xa không cho ai vào….
Hắn liền cúi đầu sát bên tai Chung Lâm Phong khẽ nói
-Còn đến ba mươi phút, vừa đủ chúng ta tranh thủ một chút a…
Chung Lâm Phong giật mình hoảng hốt:
-Hả…..? Tại đây…. cháu .. dám ở phòng làm việc à?
Chung Lâm Phong có chút băn khoăn nói, Đinh Trường Sinh cười nói: -Sợ gì chứ, cửa khóa trái, lại không người trông thấy.
Nói xong cánh tay đưa lên phía trước, cầm lấy ngọn núi cao ngất của Chung Lâm Phong bắt đầu xoa nắn.
-Tiểu Đinh…. bên dưới…?
Chung Lâm Phong rõ ràng cảm giác được cây thịt của hắn đã chỉa vào trên bụng dưới mình, nàng rất là kinh ngạc, không nghĩ tới rõ ràng còn chưa có chính thức bắt đầu thì đã vểnh cứng lên rồi .
Đinh Trường Sinh một tay theo theo bờ eo trơn bóng tràn ngập nhục cảm của Chung Lâm Phong trượt đến cái mông mềm mượt mà cách cái váy dài vuốt ve hai mảnh mông thịt, một tay lướt qua trèo lên hai bầu vυ" sung mãn mềm mại tràn đầy co dãn, xoa bóp biến ảo ra các loại hình dạng mê người, miệng tại trên cổ trắng noãn của nàng mυ"ŧ liếʍ, Chung Lâm Phong ngẩng lên khuôn mặt ửng hồng, ghé vào trên lỗ tai hắn thở gấp … Chung Lâm Phong muốn cự nhưng vô lực, bị Đinh Trường Sinh cuồng nhiệt hôn hít lấy, đầu lưỡi thăm dò vào trong miệng nàng tiến đến, nàng nhổ ra cái lưỡi thơm tho, mυ"ŧ vào dây dưa cùng lưỡi của hắn, nàng cảm thụ được bàn tay to của hắn vuốt ve xoa nắn lấy toàn thân của nàng, hai bầu vυ" đầy đặn từ trong tay hắn xoa nắm đã bành trướng, hai đầu núʍ ѵú đỏ tươi nhanh chóng sung huyết săn cứng nhô đầu, bàn tay to của hắn nắn lấy hai mảnh thịt mông của nàng, càng cảm thấy cây dươиɠ ѵậŧ cường tráng cơ hồ muốn cách váy đính vào thân thể của nàng……
Qua một hồi, môi hai người đều chết lặng, nên mới ly khai..
Làm trong chốc lát, thân thể Chung Lâm Phong bắt đầu run run, tiếng thở dốc đã gần giống tiếng rên, Đinh Trường Sinh theo lấy đứng ở phía sau mông nàng, vẫn là có tiết tấu đút vào.
Trong đường hang âm động bị cây dươиɠ ѵậŧ lớn nhồi vào trở nên hẹp hòi thâm thúy nóng bỏng dị thường, nàng hàm răng cắn chặt môi son hừ kêu, bờ mông cường lớn tròn trắng hữu lực nghênh đón, trong miệng buồn bực thanh âm rên lên : - Cô..cô..... xong rồi... ai ui…..
Qυყ đầυ Đinh Trường Sinh vẫn như trước chặt đỉnh tại trong hoa tâm kiều nộn Chung Lâm Phong, mà đường hang âʍ đa͙σ của nàng phân kẹp lấy than cây dươиɠ ѵậŧ, qυყ đầυ được chất lỏng âm tinh ngâm lấy, làm làm dịu lấy….
Lấy khăn giấy lau chùi sạch sẽ, Chung Lâm Phong cố sức đứng lên, hai mắt mê ly, sắc mặt ửng đỏ, tăng thêm thêm vài phần hơi thở da^ʍ mỹ.
…………………………………………………………………………
Chung Lâm Phong mặt không biểu cảm lên xe, Lâm Nhất Đạo hỏi: -Nói chuyện với hắn như thế nào rồi?
-Hăn nói đêm nay sẽ đến nhà chúng ta…..
Đinh Trường Sinh đi đến thành ủy, trên đoạn đường này luôn luôn suy nghĩ, nên như thế nào với Đường Bỉnh Khôn về chuyện Hạ Phi này, nên như thế nào cùng Lâm Nhất Đạo trao đổi ? Hắn phải nắm chắc thật tốt một chút, nếu không, một khi bước sai một bước, thì có thể những bước tiếp theo đều sai…
Dừng xe ở ven đường, suy tư một chút, lúc này đi tỉnh thì không kịp, nhưng có thể gọi cho Thạch Ái Quốc, vì thế đến ven dừng xe gọi cho Thạch Ái Quốc, thỉnh giáo ông ta bước tiếp theo thì mình nên làm cái gì?
-Ai…. thời buổi rối loạn, hiện tại cháu suy nghĩ như thế nào thì làm thế đó, chỉ là nếu đánh rắn không chết thì sẽ bị căn ngược, cháu cảm thấy một kích này có thể làm cho đối phương hoàn toàn đánh mất lực phản kháng sao? Dù sao vấn đề này không phải là vấn đề cá nhân của Lâm Nhất Đạo gây ra …. Thạch Ái Quốc nghe được Đinh Trường Sinh hội báo, suy nghĩ một chút, nói ra một câu nói như vậy, quyền quyết định vẫn là từ nơi của Đinh Trường Sinh.