Lúc Đinh Trường Sinh đến Lâm gia, Lâm Bình Nam đã lút rui, ngoài cửa chỉ còn có thư ký Tiểu Lâm đang đợi Lâm Nhất Đạo, không có ai khác, Tiểu Lâm nhìn thấy Đinh Trường Sinh không nói gì, mở cửa mang theo Đinh Trường Sinh tiến vào bên trong nhà.
Vừa vào cửa, liền nhìn thấy ngồi tại phòng khách có ba người, Chung Lâm Phong muốn đứng lên chào hỏi cùng Đinh Trường Sinh, nhưng bị Lâm Nhất Đạo dùng ánh mắt ngăn cản.
Trần Bình Sơn nhìn về phía này tên trẻ tuổi này, lần thứ nhất ông thấy hắn là lúc tại Hồ Châu, khi đó hắn làm bí thư khu ủy khu Tân Hồ của thành phố Hồ Châu, đoạn thời gian này không gặp, gia hỏa kia có vẻ càng thêm trầm ổn, hắn vào nhìn thấy này ba người, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm cái gì không nói, còn có một loại cảm giác uy áp, Trần Bình Sơn không biết loại cảm giác này đến từ nơi nào, nhưng ông nhìn đến, Đinh Trường Sinh hẳn không có khí thế như vậy, mà cho rằng đó là Lâm Nhất Đạo, mới có cái loại khí thế này. -Tiểu Đinh, mời ngồi xuống nói chuyện a.
Chung Lâm Phong rốt cuộc là không có vững vàng, đối với Đinh Trường Sinh nói.
Lâm Nhất Đạo trừng mắt nhìn vợ mình liếc nhìn, trong lòng một trận bất đắc dĩ, chính mình khó khăn mới tích tụ được khí thế, bởi vì Chung Lâm Phong một câu nói như vậy, liền phá hư hầu như không còn cái khí thế gì, vì vậy hướng về Đinh Trường Sinh gật đầu, không nói.
-Cám ơn, vốn là tôi muốn mang vợ của tôi cùng một chỗ tới bái phỏng Lâm chủ tịch cùng Lâm phu nhân, nhưng nàng nói, việc chúng ta trao đổi đều là công sự, nàng là một nữ nhân không tiện chen vào, cũng không muốn nghe, cho nên đã đi đến nhà bí thư Chu, thật sự là ngại quá.... .
Đinh Trường Sinh nói.
-Tần Mặc cô gái kia thì tôi cũng đã gặp, là một cô gái tốt, hai người kết hợp, tốt lắm một đôi. Đinh Trường Sinh nói xong, Chung Lâm Phong thấy không ai lên tiếng, thấy không gian băng lạnh, vì thế nói một câu như vậy, đương nhiên nàng cũng không thể xưng hô than mật than mật cô- cháu như lúc chỉ có hai người….
-Đừng tán gẫu việc nhà, tôi không có thời gian đâu.
Lâm Nhất Đạo xụ mặt nói.
Đinh Trường Sinh thầm nghĩ, Lâm Nhất Đạo a Lâm Nhất Đạo, ngươi phô bày thật đúng là rất lớn a, không tán gẫu thì không tán gẫu, ngươi không có thời gian, ta cũng đang bận rộn, Đinh Trường Sinh gật đầu, hắn hết sức bảo trì bình thản, đây cũng là điều mà Lâm Nhất Đạo khó chịu nhất, tiểu tử này giống như là hồ ly ngàn năm tu thành, người trẻ tuổi như vậy, ở trước mặt mình mà trầm trụ bình thản, thì đây cũng là lần đầu tiên mình mới nhìn thấy.
-Đinh Trường Sinh, chuyện lần này cậu làm rất tốt, nhưng áp dụng phương thức như thế này, có phải là có chút nham hiểm quá không? Lâm Nhất Đạo hỏi, ông vẫn luôn hoài nghi đây là một âm mưu, đã sớm gài bẫy, để cho chính giữa Hạ Phi cùng Kha Tử Hoa làm quân cờ, có thể là bọn họ cũng cùng cấu kết với Đinh Trường Sinh, bao gồm Thành Công con của Thành Thiên Hạc cũng có khả năng tại bên trong sắm vai nhân vật gì đó, dù sao con trai mình đi đến Bạch Sơn là do Thành Công mời đi ….
-Lâm chủ tịch, ông thật sự là quá coi trọng tôi, nếu bàn về nham hiểm, tôi còn phải hướng Lâm chủ tịch học tập thêm vài năm, không phải…vài thập niên mới đúng….
-Dám làm càn, cậu dám cùng lãnh đạo có thái độ như vậy à?
Đinh Trường Sinh lời còn chưa dứt, bên cạnh Tiểu Lâm đã không yên, vỗ lấy sofa quát to.
Tiểu Lâm nói lớn quá bất ngờ, chẳng những là Đinh Trường Sinh, ngay cả vợ chồng Lâm Nhất Đạo cùng Trần Bình Sơn cũng bị giật mình, nhất là Chung Lâm Phong, rõ ràng thân thể nàng run run một chút, Tiểu Lâm cũng nhìn thấy, trong chớp mắt liền ngậm miệng lại -Lâm phu nhân, cô không có sao chứ, chỉ là tên thư ký nhỏ, tôi không có nói đến anh, mà anh lại lớn tiếng để phòng ngừa cái gì vậy a? Cổ họng anh lớn như thế, trong khi Lâm chủ tịch cùng Lâm phu nhân tốt xấu gì thì tuổi tác cũng đã lớn, nếu bị hù dọa xảy ra chuyện gì, thì tính cho ai đây hả?
Đinh Trường Sinh là một giỏi người về nắm bắt lấy cơ hội, đả kích kẻ địch thì hắn càng là tận hết sức lực, hơn nữa miệng lưỡi còn là sắc sảo.
Một câu nói này, chẳng những là đem khí thế Tiểu Lâm đánh rơi xuống, hơn nữa Đinh Trường Sinh dám đoán chắc, mình nói chuyện kế tiếp, tên gia hỏa kia cũng không dám chen vào nói nữa rồi, cơ hội như vậy há có thể buông tha…..
- Rốt cuộc tôi cũng biết Lâm Bình Nam vì sao lại dám làm ra chuyện như vậy, Lâm chủ tịch, giáo dục trong nhà ông có vấn đề, ngay cả một tên thư ký mà cũng có mặt mũi lớn như vậy, thì Lâm Bình Nam kiêu hoành ngang tàng là chuyện đoán trước được rồi… Đinh Trường Sinh mặt không biểu cảm nói, tuy rằng Lâm Nhất Đạo căm tức Đinh Trường Sinh lại dám nói mình như vậy, đây không phải là nói mình không có gia giáo sao?
-Đinh Trường Sinh, nếu đã đến đây, thì hãy nói ra điều kiện của cậu đi.. .
Lâm Nhất Đạo dần dần tỉnh táo, ông biết có phát hỏa cũng không giải quyết được bất cứ vấn đề gì, hơn nữa từ lúc Đinh Trường Sinh bước vào cửa, ông cũng cảm giác được thằng tiểu tử này không phải là đe dọa liền có thể khuất phục, ở trước mặt mình mà trò chuyện được như vậy, thử hỏi có mấy người có thể làm được, mặc dù là trong tay hắn nắm giữ nhược điểm của mình, nhưng dám làm tới như vậy, sợ là cũng không mấy ai dám…
-Tốt, tôi biết ngay Lâm chủ tịch sẽ nói như vậy...
Đinh tiên sinh lời còn chưa dứt, thì điện thoại của hắn vang lên, tuy rằng thanh âm không lớn, nhưng vẫn để cho Lâm Nhất Đạo nhăn lại lông mày, tiểu tử này thật sự là làm loạn, đến gặp chủ tịch tình mà còn mở ra điện thoại…. -Xin lỗi, tôi có điện thoại, việc rất trọng yếu.
Đinh Trường Sinh bấm nút nhận nghe điện thoại, đó là Lưu Chấn Đông gọi đến .
-A lo…tôi Đinh Trường Sinh đây, anh nói đi...
-Đinh cục, xảy ra vấn đề, bên trong hội sở có người chống lại lệnh bắt, có súng.
Lưu Chấn Đông dồn dập nói.
-Có thương vong không? Tình hình hiện tại…
Đinh Trường Sinh hỏi.
-Một đặc cảnh bị bắn trúng đùi, đã đưa bệnh viện cấp cứu a, những người khác thì không có bị thương, nhưng khách trong sòng bạc có mười mấy người thì bị bắt ép làm con tin rồi…
-Sòng bạc, như thế nào lại còn có sòng bạc?
Đinh Trường Sinh đứng lên nói, hắn đi hướng phía cửa, trong phòng bốn người còn lại nhìn nhau, không biết Đinh Trường Sinh này đang giở trò quỷ gì, bọn họ cho rằng đây là sách lược của Đinh Trường Sinh, nhất định là đang trao đổi với nhóm người của hắn, sau đó đưa ra điều kiện gì, thậm chí ngay cả Chung Lâm Phong cũng nghĩ như vậy. -Hiện trường ai đang chỉ huy?
Đinh Trường Sinh đi đến một góc, hỏi.
-Là Tào cục trưởng đang chỉ huy"
-Vậy là được rồi, các người cứ nghe theo ông ấy chỉ huy là được, thay tôi chuyển cáo đến Tào cục trưởng một câu, cô gắng tận lực giữ cho con tin an toàn, còn đối với mấy tay súng kia, nếu đầu hàng thì thôi, còn nếu không bỏ vũ khí ra, thì cứ bắn gục, đừng có do dự.
Đinh Trường Sinh nói.
-Được…để tôi chuyển cáo đến Tào cục trưởng .
-Quên đi, thôi để tôi nói a, anh nói không thích hợp lắm…
Đinh Trường Sinh không đợi Lưu Chấn Đông cúp máy, lập tức cải biến chủ ý, Lưu Chấn Đông là cấp dưới, mà c mình lại không phải là lãnh đạo của Tào Kiến Dân, chuyển đạt như vậy thì không thích hợp, còn chi bằng tự mình nói vơi ông ta….