Chiếu theo yêu cầu Tần Mặc, hôn lễ nàng và Đinh Trường Sinh tổ chức cách mấy chục cây số bên ngoài thành phố Dubai, tiến hành ngoài sa mạc, so với tổ chức hôn lễ trong nhà hàng, thì từ nơi này tổ chức tiêu phí càng thêm cao, nhưng những thứ này đều là Tần Mặc nguyện ý , Đinh Trường Sinh đương nhiên không có vì chuyện như vậy mà làm mất hứng thú của nàng.
Ngày mai sẽ là hôn lễ, Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc bước chậm nhìn trên sa mạc mênh mông…
-Em nhìn thấy anh không hào hứng lắm, có phải là có tâm sự gì hay không? Hay là vì em ép buộc?
-Làm gì có, lấy được em là phúc đức mười kiếp của anh rồi, khen ngược lại thì anh như chuột sa hủ nếp vậy a… .
Đinh Trường Sinh nói đùa.
-Như thế nào, tự ti sao, đừng nhìn những bằng hữu kia của em ngưu bức hò hét, thật ra bọn họ không ai bằng anh, nam nhân của em có tốt hay không, thì tự mình em biết… Tần Mặc nói xong, phong tao duỗi tay hướng về phía đũng quần Đinh Trường Sinh bóp nhẹ lấy.
Đinh Trường Sinh cười khổ, chẳng lẽ mình cũng chỉ có cái ưu điểm là cây thịt này sao? Nhưng lúc nhìn gò má Tần Mặc xinh đẹp ửng đó như hoa đào, hắn liền muốn đè nàng ra làm ngay tại chỗ này, để thử xem cái cảm giác giao hoan giữa sa mạc nó ra sao, nhưng thấy khắp nơi đều là cát bụi, nhỡ những hạt cát nó…chui vào trong …cái đó của nàng thì phiền…. `
Thật ra giữa hắn và Tần Mặc chỉ có một đề tài, đó là những người đàn bà của Đinh Trường Sinh thì phải giải quyết làm sao bây giờ? Đinh Trường Sinh không nhắc, Tần Mặc cũng lười hỏi, nhưng đêm nay thì khác biệt, ngày mai chính là ngày đại hôn Đinh Trường Sinh cùng nàng, có một số việc cần phải hỏi cho rõ .
-Đinh Trường Sinh, anh có xấu hổ hay không a, Vũ Văn Linh Chi tuổi tác đã bao lớn rồi, anh cũng hạ thủ leo lên giường với nàng được, khẩu vị của anh thật đúng là nặng..Um…đúng rồi, ngoại trừ Vũ Văn Linh Chi lớn tuổi như vậy, còn có những người đàn bà khác so với Vũ Văn Linh Chi còn lớn tuổi hơn không? -Không có … à….tại em không biết, nàng tuy lớn tuổi, nhưng lúc nhìn thấy hình dáng ..thì rất..
Đinh Trường Sinh nói còn chưa dứt lời, đã bị Tần Mặc vặn chặt lỗ tai, làm hắn đau hô hoán lên, nhưng không dám phản kháng đối với Tần Mặc,
-Nhìn thấy hình dáng như thế nào, có phải so với em còn dễ nhìn hơn phải không? Anh vừa ý Vũ Văn Linh Chi, hay là vừa ý con gái của người ta hả? Anh không biết xấu hổ, thật sự là làm tức chết em….
Tần Mặc cuối cùng nghe Đinh Trường Sinh kêu la thảm thiết nên buông lỏng tay ra, lúc này mới xem như hết giận.
-Anh không phải là ý đó….
Đinh Trường Sinh muốn giải thích, nhưng thấy lời giải thích của mình rất là yếu ớt gượng gạo chẳng có niềm tin...
-Vậy anh có ý tứ gì? Đinh Trường Sinh, anh là quan viên, anh có biết hậu quả không vậy, vạn nhất bị người bắt được nhược điểm, nhất định là anh sẽ chịu không nổi, đến lúc đó thân bại danh liệt, đừng nói là Lâm Nhất Đạo đang như hổ rình mồi, người ta xuất than là từ đại viện kinh thành đi ra, anh cho rằng chỉ dựa vào khả năng của anh mà có thể làm cho người ta từ bỏ ý đồ à? Nói không chừng bây giờ người ta đã bắt đầu thẩm tra lại toàn bộ lý lịch hồ sơ của anh để bôi đen rồi.. Tần Mặc phân tích nói.
-Vậy em nói làm sao bây giờ a? Anh nghe em.. .
Đinh Trường Sinh nói.
-Quên đi, việc mỏ dầu của Nguyễn Văn Triết thì anh không nên đi, để em đi nhìn xem, sau khi làm lễ thành hôn, anhi lập tức quay trở về nước, từ chức đi, đừng có làm nữa, em thấy nếu anh còn làm tiếp tục, thì sẽ gặp chuyện không may đấy, tiền của anh, tiền của em, lại thêm tiền của Vũ Văn Linh Chi, chúng ta có thể tạo thành một cái công ty đầu tư vô cùng lớn, đến lúc đó ở nước ngoài đăng kí thành lập công ty, quay về nước đầu tư, so với cái chức quan tép riu của anh thì mạnh hơn nhiều .
Tần Mặc trong chuyện đại sự thì rất quyết đoán cũng không thua kém gì Đinh Trường Sinh, cứ như vậy trong vòng mấy phút, liền đem tiền đồ của Đinh Trường Sinh bác bỏ.
-Anh vẫn còn muốn trị quốc bình thiên hạ mà… Đinh Trường Sinh nói đùa.
-Bình…bình thiên hạ ….cái đầu anh, anh coi như xong rồi, bây giờ đi ra ngoài làm phú ông đã là không tệ rồi, sô anh đầu thai không có cái mạng trị quốc bình thiên hạ đâu, kịp thời tản ra đi…
Tần Mặc không chút nào do dự nói.
-Làm vậy thật sao?
Đinh Trường Sinh do dự nói.
-Đinh Trường Sinh, mà anh có phải là nam nhân không? Những chuyện khác trước đây không nói, em hỏi anh, những người đàn bà anh chơi đùa kia, họ có nam nhân của mình không vậy?
Tần Mặc hỏi.
Đinh Trường Sinh suy nghĩ, lắc lắc đầu, nói:
-Không có…
-Vậy thì được rồi , tuy rằng em rất hận anh, nhưng em yêu còn hơn hận, tuy rằng anh hỗn đản, nhưng ngoại trừ em phải trợ giúp tên hỗn đản này, thì em còn có thể làm cái gì khác đây?
Tần Mặc bất đắc dĩ nói.
Đinh Trường Sinh sửng sốt, đây là thế nào à? -Bộ anh thật sự thực sự muốn đem mấy người đàn bà đều vứt bỏ ném hết hay sao? Em biết, lấy tính tình của anh, thì không có khả năng đó, anh không vứt bỏ được các nàng, nhưng lại cùng em kết hôn, sẽ làm cho các nàng tan nát cõi lòng, anh nói …anh không phải là tên khốn kiếp sao? Anh tuy rằng cùng em kết hôn rồi, nhưng lại không thể giao hết trái tim của mình cho em….
Đinh Trường Sinh càng nghe càng cảm thấy không thích hợp, cô gái này không phải là muốn hồi hôn sao a, chẳng lẽ ngày mai hôn lễ hủy bỏ?