Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 239: Muốn chiếm đoạt



CHƯƠNG190 : MUỐN CHIẾM ĐOẠT.

– Đến rồi đấy trợ lý Đinh, phía trước là khu vực Thạch Đầu.

Đinh Nhị Cẩu lái xe đi cùng Hà Oanh Nhi vào núi , dọc theo con đường vừa mới sửa xong, tuy con đường đang làm thông ra ngoài núi đại khái hình dáng cũng đã hình thành, nhưng do ở trên bề mặt rãi đá vụn, lái xe gồ ghề không dễ đi, chưa có chiếc xe ô tô nào chạy qua thử trước đó, bây giờ Đinh Nhị Cẩu thấy thật đúng là rất khó chạy xe trên mắt đường như vậy..

– Chỗ này là nơi mỏ đá mà Lưu Tam dự định làm ?

Đinh Nhị Cẩu cùng Hà Oanh Nhi hai người một chỗ chỗ ngã ba trên đường xuống xe , đi bộ tiến về trên núi có chừng hơn 500 m, đây là một núi đá không có một ngọn cỏ, không hổ danh là núi Thạch Đầu cái tên này.

– Vâng, nơi này không có cây cối, cũng không cỏ lá, tất cả đều là đá tảng, nếu khai thác cũng rất rất đỡ tốn sức, nơi này cách chỗ chúng ta làm đường rất gần, vận chuyển không thành vấn đề, có thể nói, ở đây có điều kiện rất tốt, tìm không được nơi nào tốt hơn đâu, sao rồi trợ lý Đinh, anh có quyết định làm được chưa?
Hà Oanh Nhi gương mặt kỳ vọng, với đôi mắt long lanh ngước nhìn Đinh Nhị Cẩu hỏi .

Lúc này Đinh Nhị Cẩu phát hiện Hà Oanh Nhi cái bụng vì mang thai nên gồ lên lúp xúp trước mắt Đinh Nhị Cẩu, cái áo rộng mầu mỡ gà không thể ngăn cản mỹ cảm kia khác thường, cặp vú đầy đặn lồng lộng run run ở trên ngực, thật giống như là một sợi lông chim quét vào gãi ngứa trong tâm khảm Đinh Nhị Cẩu, muốn đòi mạng hắn là dưới cái áo rộng thùng thình mềm mại, cái nịt vú không thể hoàn toàn che đậy hết đôi bầu vú kiêu ngạo, Đinh Nhị Cẩu từ trên cao nhìn xuống, nhìn thấy một khe rãnh tuyết trắng giữa hai vú, cùng với một mảng lớn da trắng trước cổ, là một cây sợi dây chuyền thật nhỏ, ánh sáng ngọc của viên ngọc màu phỉ thúy bé bỏng đính trên sợi dây chuyền càng làm cho cho Hà Oanh Nhi thêm nét mê người dụ hoặc.
Lượn lờ tại trước mũi của Đinh Nhị Cẩu là hơi thở của Hà Oanh Nhi có chút mùi phong tao, có thể là do mùi đặc hữu cơ thể của người đàn bà có thai, không phải là mùi thơm mềm mại thoang thoảng của thân thể cô gái trước kia phát ra như lần đầu tiên khi Đinh Nhị Cẩu tiếp xúc lúc Hà Oanh Nhi chưa có chồng, cái mùi đàn bà lúc này âm thầm bí mật như mang theo hơi thở của liều thuốc kíƈɦ ŧɦíƈɦ, có thể làm cho đan ông trong nháy mắt dục hỏa đốt cháy, Đinh Nhị Cẩu lại lần nữa trong tâm dục động…

– Nhìn qua cũng khá tốt , nhưng chuyện này anh còn phải suy nghĩ, cũng không biết nơi này sau này ai sẽ nhận thầu, cho nên vẫn còn chưa quyết định được, hơn nữa nếu là vợ chồng em đứng ra nhận khai thác , thì vẫn còn những người khác nữa, người này liếc qua , người nọ liếc lại ganh tỵ, vì thế chuyện gì cũng có thể xảy ra được, chúng ta mọi chuyện đều phải dự phòng trước , chứ không rất dễ dàng xảy ra vấn đề không hay.
– Trợ lý Đinh , anh nói rất đúng , chuyện này phải tính toán cẩn thận mới được.

– Đúng rồi , chuyện này em có nói qua với chủ nhiệm Lưu Hương Lê chưa?

– Không có , hiện tại em chỉ mới nói cho một mình anh nghe thôi.

– Được, chuyện này anh cần phải cân nhắc thật kỹ rồi sẽ tìm em sau, khu vực này tạm thời đừng tới nữa , miễn gây sự chú ý của người khác thì không tốt, anh sẽ cố gắng giúp cho vợ chồng em.

Đinh Nhị Cẩu dặn dò.

– Vâng! Trợ lý Đinh, cái gì em cũng sẽ nghe theo lời anh.

Trên đường đi bộ quay trở lại xe, Đinh Nhị Cẩu trò chuyện với Hà Oanh Nhi luôn dành lời khen tặng làm cho Hà Oanh Nhi cứ tươi cười, hắn nhiều lần dùng ánh mắt nhìn chăm chú cô, cẩn thận dò xét toàn thân của Hà Oanh Nhi, kể cả có lúc cô xoay người hơi khom lưng, có thể chứng kiến cái cái hình dạng bờ mông kia rắn chắc, đáng tiếc hình dạng mặc cái quần dài cũng rộng thùng thình, không thể hiện ra toàn bộ ngoại hình cái bờ mông, làm cho Đinh Nhị Cẩu cảm thấy tiếc nuối lại thập phần khát vọng.
Hà Oanh Nhi so sánh với những người đàn bà khác, lúc mang thai cái bụng chỉ hơi nhô ra cũng không rõ ràng, chỉ thấy có vẻ đẫy đà mượt mà hơn trước rất nhiều, càng tăng thêm nét thiếu phụ thành thục phong vận.

Hành trình từ trong núi ra đến nơi để xe, Hà Oanh Nhi hơi có vẻ mỏi mệt vì thai nghén, khi cách xe còn tầm trên 100 mét, Hà Oanh Nhi đứng tựa lưng vào một tảng đá to nghỉ ngơi một chút.

Chợt thấy trong người nôn nao có cảm giác muốn ói, Hà Oanh Nhi khom người lấy tay ôm ngực há miệng ra, nổi lên phía sau là bờ mông no đủ, rất tròn, như là cố gắng về phía sau vểnh lên, Đinh Nhị Cẩu nhẹ nhàng đi đến phía sau lưng cô, nhỏ giọng nói ra:

– Oanh Nhi, anh có thể giúp em chút gì đó không?

Đinh Nhị Cẩu vừa nói xong thì ƈôи ŧɦịŧ cứng rắn ở trong quần cũng đã nhẹ nhàng cạ lên trên bờ mông của cô rồi, Hà Oanh Nhi như một nai con chấn kinh, thân thể đột nhiên run lên .
– À..em không sao đâu, không có gì phải giúp.

– Trong người khó chịu sao, Hà Oanh Nhi, em đã thấy đỡ hơn chưa, ráng một chút là chúng ta đến chỗ đậu xe rồi.

Đinh Nhị Cẩu nói xong, thuận tiện bên dưới háng hắn ma sát cạ cạ thêm hai cái, xem ra Hà Oanh Nhi cũng không có ý tứ cự tuyệt, hắn chuẩn bị tiến một bước,từ phía sau tự điều chỉnh, ƈôи ŧɦịŧ nhô ra trong quần hoàn toàn chỉa vào chính giữa khe thịt trên hai bên cặp mông, hai tay thuận tiện theo từ dưới nách xuyên qua để trước đôi bầu vú của Hà Oanh Nhi tựa như là muốn nâng đỡ cô đứng thẳng dậy.

Nhưng thân thể hắn cũng không có lập tức rời khỏi, cứ đứng như ôm Hà Oanh Nhi vậy, hai tay của Đinh Nhị Cẩu còn nâng lên hạ xuống, cánh tay không biết là hữu ý hay vô ý cứ cọ lấy trên bộ ngực đầy đặn của cô.
– Em chỉ nhờn nhợn muốn ói, giờ đỡ hơn rồi…

Có cơ hội như vậy thì Đinh Nhị Cẩu làm sao có thể đơn giản ngay lập tức buông Hà Oanh Nhi ra được, dưới háng hắn đang gia tăng ma sát, hắn có thể cảm nhận được Hà Oanh Nhi hô hấp trở nên dồn dập lên, sắc mặt hồng nhuận, tim đập rộn lên, cô bắt đầu mất tự nhiên vặn vẹo đứng lên, tựa hồ là muốn thoát khỏi, bờ mông nặng nề bỗng nhúc nhích uốn éo, vô tình thật hung hăng ngay giữa đáy háng cô đè mạnh lên ƈôи ŧɦịŧ của hắn, ƈôи ŧɦịŧ chợt bị háng cô áp xuống gây tê rần, theo phản xạ Đinh Nhị Cẩu thả tay buông Hà Oanh Nhi ra, tránh người rụt về phía sau.

Khi có cảm giác cái âm hộ của mình chạm mạnh vào ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu, Hà Oanh Nhi run run một chút, hơi thở như cứng lại, thiếu chút nữa là kêu ra thành tiếng, cô rời khỏi Đinh Nhị Cẩu, chậm rãi bước về phía chiếc xe.
Tứ ngày bắt đầu mang thai, theo tập tục lâu đời của địa phương phải kiêng gần gủi chuyện vợ chồng với đứa con đầu lòng, tìиɦ ɖu͙ƈ bị đói khát mấy tháng nay, trong cơ thể dục hỏa rất dễ dàng đã bị câu dẫn bộc phát ra, tuy rằng Hà Oanh Nhi cũng như bao người đàn bà khác trong thôn, cô mang lấy tư tưởng truyền thống, nhưng thân thể nhịn không được theo bản năng phản ứng, dù ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu cách cái quần chạm đẩy vài cái ở dưới khe háng cách cái qυầи ɭóŧ , nhưng vẫn như dòng điện nóng vậy, cảm giác quen thuộc của giống đực làm cho cô hơi thở tăng lên dồn dập, sâu thẳm bên trong đáy huyệŧ bị kích động phân bổ tươm ra dịch nhờn, ngay cửa miêng hang mập mạp chung quanh rin rít dính ướt, điều này làm cho Hà Oanh Nhi khó xử xấu hổ không thôi…
Sau khi mở cửa xe, gấp lại thành ghế của hai ghế ở phía sau thành một mặt phẳng như một cái giường, Đinh Nhị Cẩu thân mật khăng khít đem Hà Oanh Nhi ngã mình nằm nghỉ lên trên, cái miệng của hắn để kế bên tai cô ngọt ngào nói:

– Hà Oanh Nhi, xin lỗi vì em quá đẹp, anh là một người đàn ông, không nhịn được nên cứ nghĩ…đến cái ngày lần đầu tiên tiếp xúc với em….

– Anh… anh… suy nghĩ bậy …! Không cho phép nghĩ như vậy…. không thể… a….

Hà Oanh Nhi đỏ hồng khuôn mặt trong lòng đối với những lời ca ngợi của hắn rất là hưởng thụ, vốn định nổi giận lần bị Đinh Nhị Cẩu đè ra bú ɭϊếʍ, cô định thốt ra lời trách móc lại biến thành hờn dỗi xấu hổ, mới phát hiện tình huống bây giờ có chút mập mờ làm cô lại càng thêm ngượng, sắc mặt càng thêm đỏ tươi, tay chân luống cuống, mái tóc như mây rối tung che phủ xuống cũng không che giấu được sự xấu hổ của cô, bày biện ra một bức tranh cuộn tròn e ấp mê người.
Ngay tức khắc đôi môi Đinh Nhị Cẩu hôn lên trên cổ Hà Oanh Nhi, bàn tay không e dè thăm dò vào bên trong qυầи ɭóŧ của người đàn bà có thai, cảm thụ nơi đó mềm mại phì nhiêu, Hà Oanh Nhi mất bò mới lo làm chuồng, đến bây giờ mới giật mình dùng bàn tay của mình chận lại bàn tay Đinh Nhị Cẩu đang mò mẩm trong khu vực tam giác thần bí, nhưng bàn tay còn lại của Đinh Nhị Cẩu đã chặn lại cánh tay của cô rồi.

– Anh….dừng tay lại đi…!

Đinh Nhị Cẩu mặc kệ phản ứng của Hà Oanh Nhi cầu xin, hắn nằm nhẹ nhàng áp dưới thân thể của cô, hai người tạo thành hình ảnh giống như một cặp chuẩn bị giao phối, không khí mập mờ, kiều diễm, lúc này Hà Oanh Nhi hoảng hồn, bàn tay nhỏ nắm lại thành đấm, hướng về phía sau lưng Đinh Nhị Cẩu đập tới, như là một thiếu nữ đang tức giận khi bị trêu chọc đùa giỡn , chỉ khác là cái bụng hơi nhô cao, nhìn qua ai cũng biết là cô đang chuẩn bị làm mẹ…
Những nắm đấm của Hà Oanh Nhi đối với Đinh Nhị Cẩu tựa như là gãi ngứa, bàn tay to của hắn bắt lấy cặp chân của Hà Oanh Nhi đang đá loạn lung tung ,rồi từ từ vuốt ve ngược lên đến bẹn háng của cô, ánh mắt sáng quắc Đinh Nhị Cẩu nhìn chằm chằm khuôn mặt Hà Oanh Nhi đang ngượng ngùng né tránh, biểu lộ ý muốn chiếm đoạt làm của riêng thấy rỏ.

Bàn tay của Đinh Nhị Cẩu tàn sát bừa bãi trên thân thể Hà Oanh Nhi , lạ lùng làm sao, làn da non nơi bàn tay lướt qua liền giống như là bị nung đốt mang theo độ ấm nóng rực nổi lên màu đỏ ửng hồng, sự tê dại lan tỏa kíƈɦ ŧɦíƈɦ tự đáy lòng áp lực đạo đức của người vợ, người sắp làm mẹ, một hồi lâu sau, du͙ƈ vọиɠ ẩn núp chợt như búp măng trỗi dậy mọc lên sau một cơn mưa phát ra bên ngoài, Hà Oanh Nhi không dám nhìn ánh mắt đỏ ngầu của Đinh Nhị Cẩu….
Bây giờ bàn tay của Đinh Nhị Cẩu đang run rẩy, những ngón tay lần hồi mở ra nút áo trên người Hà Oanh Nhi, cô vẫn ngoan cường lắc lư thân mình mang thai né tránh, Đinh Nhị Cẩu vất vả toát mồ hôi mới cởi bỏ được phân nữa hàng nút của phần trên chiếc áo, giờ thì một tay Hà Oanh Nhi che giấu ở trên vị trí cái âm hộ mê người bàn tay đè chặt lõm xuống, hai chân bất an luân phiên cọ xát vào lại vô tình làm ra vẻ dụ người, bàn tay còn lại nắm thật chặc một nửa phần dưới cái áo, không cho Đinh Nhị Cẩu cởi hết nút áo, nhưng mé trên ngực áo của cô thì đôi bầu vú đã xông ra bên ngoài, bởi vì đang mang thai, bầu vú khuếch trương hằn rỏ rất nhiều các đường gân tĩnh mạch, mái tóc đen dài rối tung phất phơ dầy đặc bên trên hai vú, đối lập với làn da trăng nõn, phía trên quầng vú rộng ra màu đỏ rám nắng, hai đầu núʍ ѵú mê hồn kiêu ngạo nhô cao, Đinh Nhị Cẩu hai mắt tỏa ra ánh sáng, từ cổ họng phát khô, nuốt một ngụm nước bọt thèm thuồng, bộ dáng si mê dọa người của hắn làm cho thân thể mềm mại Hà Oanh Nhi nóng bức bất an, cô lại cầu khẩn:
– Anh … không… không …được đâu…