Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 272: Dọn dẹp thật sạch sẽ



CHƯƠNG 223: DỌN DẸP THẬT SẠCH SẼ.

Lúc này Vương Bạch Lệ đột nhiên gia tốc vặn vẹo bờ eo của mình, cô hẩy cái mông lên gần chục lần, sau đó đem cái âm hộ ướt đẫm dịch nhờn gấp rút thật chặc dính sát vào xương mu Đinh Nhị Cẩu bất động, trong miệng kêu rên:

– Đừng cử động…đừng cử động, cứ để im vậy. . a…a….

Vương Bạch Lệ đang đắm chìm trong cơn dư vận cực khoái, lúc này cũng không có quan tâm đến Đinh Nhị Cẩu đang dùng đôi tay bấu lấy cái mông cô để lấy thế gia tăng tốc độ đẩy nhanh ƈôи ŧɦịŧ đút vào huyệŧ của cô, trong khi cặp đùi đẹp của Vương Bạch Lệ quấn quanh bên hông Đinh Nhị Cẩu không ngừng run run.

Côи ŧɦịŧ của hắn như sóng vỗ lên hồi vào thành thịt non niêm mạc huyệŧ chủ tịch thị trấn Vương Bạch Lệ, dưới sự ma sát mãnh liệt làm cho huyệŧ bên trong từng đợt tê dại, cứ co rút lại…co rút lại, trơn trợt âm tinh quấn quanh thân cây ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu, tinh quan hắn đã hoàn toàn không thể khống chế được nữa, không xuất tinh không được, dùng hết lực khí toàn thân, ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu cuồng mãnh cắm xuống đút vào vô số lần bên trong huyệŧ lửa nóng huyền ảo sâu thẳm của Vương Bạch Lệ.
– A…a…ui…ui…

Tiếng rêи ɾỉ nức nở của Vương Bạch Lệ, cô nghiến răng, đôi lông mày đen nhíu chặt lại, hai giọt lệ trong suốt từ trong đôi mắt khép hờ đã tràn mi trào ra, đây là giọt nước mắt cực kỳ xinh đẹp khi người đàn bà trong lúc giao hoan đạt được cực đỉnh sự thỏa mãn sướng khoái.

Đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu lúc này đã ấn đến tận cùng dính chặt trên cổ đáy huyệŧ Vương Bạch Lệ quấn cùng một chỗ, từ sâu trong cổ đáy huyệŧ cắn chặt đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ lại bùng lên một đợt âm tinh mới tưới tắm vào trên mặt đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ của hắn, ƈôи ŧɦịŧ cực đại nóng bỏng không ngừng đè ép nhu động trong cái huyệŧ thăm thẳm hun hút nhưng mềm mại đáng yêu của Vương Bạch Lệ, cuối cùng thì Đinh Nhị Cẩu cũng đem toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ nồng đặc nóng bỏng bắn thẳng nhập vào sâu trong đáy huyệŧ của người đàn bà xinh đẹp khêu gợi .
Hai cơ thể vong tình cuốn chặt triền miên ái ân một trận điên cuồng rung động, tϊиɦ ɖϊƈh͙ từng làn tiếp tục phun li li bắn vào bên trong đáy huyệŧ Vương Bạch Lệ, trong cơn cực độ cuồng loạn, Vương Bạch Lệ chỉ cảm thấy bên trong huyệŧ miệng đáy huyệŧ gắt gao bóp chặt một đầu khấc to lớn, tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng hổi mang đến trong vách tường niêm mạc đáy huyệŧ một trận tê dại, rung động, từ cửa đáy huyệŧ lại co rút cực độ, tiếp tục lại trào ra thêm một giòng âm tinh ấm áp chảy đầm đìa, Vương Bạch Lệ giờ này đã hết biết đó là cái gì, chỉ cảm thấy cơ thể mình nhanh chóng truyền một cơn thư sướng vui ngọt cực kỳ, ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu sau khi phóng thích cơn tích tụ ham muốn thì dần dần mềm nhũn, nhưng vẫn chôn sâu ở trong cái huyệŧ phấn nộn đỏ bừng của Vương Bạch Lệ không chịu rút ra,
Khuôn mặt Vương Bạch Lệ đỏ bừng thỏa mãn, một đôi tay ngọc khoác lên sau cổ Đinh Nhị Cẩu, đôi môi mềm của cô mở ra ngậm vào miệng Đinh Nhị Cẩu mút lấy đầu lưỡi giống như giữa hoang mạc gặp được giòng suối cam tuyền ngọt ngào, Đinh Nhị Cẩu cũng lập tức mạnh mẽ hôn trả lại, hòa lẫn nhau tham lam hút mút lưỡi của đối phương say mê kíƈɦ ŧìиɦ trong cơn nɦu͙ƈ ɖu͙ƈ .

Vương Bạch Lệ thở gấp, trong mũi phun ra bên ngoài nhiệt khí ấm áp, trước ngực đôi bầu vú tuyết trắng ngạo nghễ đứng thẳng theo làn thở dốc lên xuống phập phồng, ánh lên hai đầu núʍ ѵú cương cứng hơi nhếch lên…

Đinh Nhị Cẩu vẫn không buông ra thân hình mệt mỏi của Vương Bạch Lệ, bọn họ ôm thật chặc cùng một chỗ , mặc kệ dư âm kɦoáı ƈảʍ của bọn họ đang phiêu đãng bay cao trong không gian.
Đinh Nhị Cẩu nhỏ giọng hỏi Vương Bạch Lệ

– Dì có mệt lắm không?

Nhất định là rất mệt sau khi điên cuồng giao cấu như vậy, toàn bộ thên thể của Vương Bạch Lệ vẫn còn đọng lại mồ hôi trong suốt, Đinh Nhị Cẩu khẽ vuốt cái trán ẩm ướt Vương Bạch Lệ.

– Cháu lấy nước cho dì uống nhé!

Vương Bạch Lệ mím môi gật đầu ,Đinh Nhị Cẩu nhảy xuống giường, rót một ly nước mang đến, khi ngụm nước mát mẻ thấm giọng trôi xuống cổ họng đang khô héo, Vương Bạch Lệ giờ mới thở dài.

– Sức lực của cháu thật là mạnh mẽ.

Cô dùng ánh mắt nhẹ nhàng liếc nhìn Đinh Nhị Cẩu nói.

Đinh Nhị Cẩu mỉm cười lắc đầu, cố ý hỏi lại.

– Bộ cháu rất thô lỗ sao?

– Ưm…không có ..!

Vương Bạch Lệ xấu hổ thốt ra, giọng nói hạ thấp như tiếng muỗi kêu.

– Thật ra… dì chưa bao giờ hưởng thụ được…nhanh như vậy…!
Nghe những lời này của Vương Bạch Lệ, đôi mắt Đinh Nhị Cẩu sáng lên mừng rỡ hắn cúi người xuống ôm lấy thân mình trần trụi Vương Bạch Lệ.

Một tiếng sau…..

Vương Bạch Lệ kinh hô một tiếng.

– A…cháu lại…

– Vậy dì..có muốn nữa không?

– Ưʍ..dì muốn… muốn.. a..a…..

……………………………………………………………

…………………………………………………………….

Hơn 30 phút tiếp theo….

– A..a… dì không được… mạnh thêm sức… ui.ui…dì muốn…mạnh lên…a a a a a a a a a a a a…

Vương Bạch Lệ hai mũi chân thẳng băng, những đầu ngón chân dùng sức cong lại hướng phía gan bàn chân, tiếng rêи ɾỉ sảng khoái đến mức tận cùng, hai tay thật chặc nắm lấy cái nệm giường, cả người kịch liệt run run, còn Đinh Nhị Cẩu thì trong miệng thỉnh thoảng truyền ra tiếng thở mạnh, hắn sử dụng hết toàn lực ra sức đâm sâu vào huyệŧ Vương Bạch Lệ, đồng thời đem tinh hoa không giữ lại chút nào dâng hiến hết cho dì Vương Bạch Lệ.
Đinh Nhị Cẩu lấy hơi, mệt mỏi áp vào trên thân thể đầy đặn trơn bóng Vương Bạch Lệ , hơi thở hắn lúc này dồn dập nặng nề.

Lại thêm một trận mây mưa xong, Vương Bạch Lệ đầu gối lên trên cánh tay Đinh Nhị Cẩu , một tay vuốt ve thân thể Đinh Nhị Cẩu , một tay cầm lấy ƈôи ŧɦịŧ nhuyễn mềm Đinh Nhị Cẩu nhẹ nhàng đùa lấy.

Sau cơn cực khoái Vương Bạch Lệ khôi phục lại thanh tỉnh, mỗi lần Đinh Nhị Cẩu dùng ƈôи ŧɦịŧ đánh sâu vào, đem đến cho cô sự thống khoái chưa bao giờ có, vừa rồi cô đã trở thành người đàn bà của Đinh Nhị Cẩu , cô chưa dám nghĩ đến đơn giản sẽ đem mối quan hệ dì cháu mập mờ này phát triển tiếp tục nên khe khẽ thở dài……………………………………….

…………………………………………………………………………….
Sáng hôm sau…

Vương Bạch Lệ sâu kín tỉnh lại, Đinh Nhị Cẩu đã rời giường ở trong phòng vệ sinh, hai mắt cô ngơ ngác chằm chằm vào trần nhà, cái huyệŧ đau nhức nhắc nhở đến tối hôm qua cuộc giao hoan thật là điên cuồng, như cuộn phim chiếu chậm rỏ mồn một trước mắt, Đinh Nhị Cẩu thô bạo, ƈôи ŧɦịŧ rất lớn khi so sánh với những cây ƈôи ŧɦịŧ mà cô từng tiếp xúc, tạo nên sự kɦoáı ƈảʍ vô cùng, Vương Bạch Lệ đột nhiên cảm giác mình đang lay động háo dâʍ, tại sao lại là như vậy ? Đối mặt với đứa cháu nuôi trai trẻ, mình lại có kíƈɦ ŧɦíƈɦ hưng phấn đắm chìm trong đó, chẳng lẽ mình thật là gười đàn bà dâʍ đãиɠ sao? Vương Bạch Lệ xốc lên cái chăn che ở trên người, che kín thân thể linh lung hấp dẫn dấu, trên l.ông mu đen nhánh vẫn còn loang lổ vết bợn trắng của tϊиɦ ɖϊƈh͙ , nhắc nhở lấy cô đó là kiệt tác của cháu nuôi mình, Vương Bạch Lệ không biết là giờ mình đang suy nghĩ đến điều gì, tóm lại là giải thích không rõ nữa.
Khi bước trở lại phòng ngủ thì Đinh Nhị Cẩu thấy Vương Bạch Lệ đã thức giấc, hắn giờ thì không còn e ngại, ngồi xuống ở bên cạnh Vương Bạch Lệ, tay phải yêu thích không buông lơi vuốt ve trên đùi cô, cùng lúc cầm bàn tay nhỏ bé Vương Bạch Lệ nhét vào bên trong quần đùi của mình, ƈôи ŧɦịŧ hắn đã cưng cứng lên tràn đầy trong lòng bàn tay của Vương Bạch Lệ, bàn tay trái hắn bóp một cái trên bầu vú no đủ mỉm cười nói:

– Dì đã tỉnh giấc rồi sao? Thêm một lần nữa nhé?

Vương Bạch Lệ vỗ một cái trên mu bàn tay Đinh Nhị Cẩu:

– Khỉ gió, cháu đừng có được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, đừng có khi dễ dì nhé.

Vương Bạch Lệ xấu hổ mắng hắn, nhưng Đinh Nhị Cẩu đối với Vương Bạch Lệ giờ cũng đã không còn nể nang rồi, hắn mạnh mẽ ôm lấy bờ eo,đôi môi hôn lên cái miệng Vương Bạch Lệ, hai bàn tay trên thân thể lồi lõm của dì Bạch Lệ sờ loạn, hôn miệng mãi đến khi Vương Bạch Lệ không thở nổi mới bỏ qua, dục hỏa lại đốt người hắn, nên bên tai Vương Bạch Lệ thì thầm:
– Đã lỡ khi dễ rồi, chuyện đó lại khi dễ một lần nữa cũng đâu có sao!

Nghe được lời hắn nói, Vương Bạch Lệ cả khuôn mặt đến lỗ tai đều ửng đỏ, cô đẩy Đinh Nhị Cẩu ra nói:

– Tiểu bại hoại, cháu đừng quá mức nha, trời đã sáng tỏ rồi đấy.

Đinh Nhị Cẩu dán sát người lên thân thể Vương Bạch Lệ nhẹ nói:

– Hôm nay cháu sẽ phải trở lại thôn Lệ Viên rồi, rồi vài ngày nữa sẽ có thể là lên trên huyện công tác, cháu rất thích dì, hãy cho cháu thêm một lần nữa, lần này cũng có thể là một lần cuối cùng, cháu xin dì một lần cuối cùng được không?"

Ánh mắt Vương Bạch Lệ thật phức tạp nhìn thằng cháu nuôi của mình, cuối cùng thở dài nói:

– Được rồi, chúng ta sẽ điên cuồng thêm một lần nữa, hi vọng sau lần này chúng ta sẽ đoạn tuyệt mối nghiệt duyên này…
Vương Bạch Lệ đôi mắt xuân ý dạt dào, có chút u oán thở dài.

Nghe Vương Bạch Lệ thổ lộ, cứ việc cũng không thể xác định cố có phải hay không xuất phát từ tấm chân tình, bất quá Đinh Nhị Cẩu vẫn là cảm động, dưới háng hắn ƈôи ŧɦịŧ phát phồng cứng rắn lên thêm vài phần.

Nếu quyết định trở thành người đàn bà của Đinh Nhị Cẩu , Vương Bạch Lệ cũng buông thả tấm lòng của mình ra, cô liếc mắt nhìn Đinh Nhị Cẩu một cái, hai chân dạng ra thật dâʍ đãиɠ, lấy một ngón tay sờ sờ vào mé trên cái khe thịt âm hộ của mình, nơi ẩn núp của hạt le tự kíƈɦ ŧɦíƈɦ thủ dâʍ nó để dịch nhờn từ dưới cửa miệng huyệŧ tươm ra thêm trơn ướt, rồi nói:

– Trường Sinh, được rồi… cháu tới đi.

Hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trên cái giường lại sắp sửa trình diễn lại cơn du͙ƈ vọиɠ giống động vật nguyên thủy, Đinh Nhị Cẩu nhào tới, quỳ gối giữa hai chân Vương Bạch Lệ, dùng ƈôи ŧɦịŧ tiến nhập vào thân thể của cô.
Huyệŧ Vương Bạch Lệ đón nhận nuốt hết hoàn toàn cây ƈôи ŧɦịŧ to lớn của Đinh Nhị Cẩu , cô nâng lên cái mông mình, nghênh hợp những đợt ƈôи ŧɦịŧ đánh sâu vào bên trong, trong miệng sảng khoái rêи ɾỉ nói:

– Cháu…hãy hết sức làm dì đi.. dì muốn…ui…ui nhanh chút… ..

Dâʍ từ thốt ra từ miệng của Vương Bạch Lệ tràn ngập đầy phòng phiêu đãng.

– Hãy kêu cháu là chồng tốt đi…

Đinh Nhị Cẩu tận sức đánh thẳng ƈôи ŧɦịŧ vào cổ đáy huyệŧ Vương Bạch Lệ.

– Ui…ui…ừ.. chồng tốt… cháu yêu.. ừ..anh yêu… muốn gϊếŧ chết em đi..em.. rất thư thái… chồng ơi.. nhanh chút… a a a…

Vương Bạch Lệ cảm giác được trong huyệŧ mình, đầu khấc Đinh Nhị Cẩu phát trướng thật lớn, nhét tràn đầy ở cổ đáy huyệŧ, cô đem hai chân vòng kiềng siết chặt lại bên hông của Đinh Nhị Cẩu, với tư thế này khiến cho thành vách huyệŧ cũng tùy theo bóp chặt lại, niêm mạc thật chặc bao vây lấy ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu đang phồng ra bạo phát, thịt cùng thịt tác hợp cọ xát kịch liệt hơn, kɦoáı ƈảʍ mười phần.
– Vợ ơi.. chồng sắp ra rồi… a!

Đầu khấc Đinh Nhị Cẩu kɦoáı ƈảʍ liên tục, vừa mỏi chân, niệu đạo lại ngứa trướng, các loại cảm giác phức tạp giao hội cùng một chỗ, rồi hướng về toàn thân khuếch tán ra, hắn cầm lấy hai chân trắng nõn của Vương Bạch Lệ nâng lên, áp về hướng đôi bầu vú đang phập phồng, rồi sau đó thân thể nửa ngồi nữa quì, từ trên cao đâm mạnh ƈôи ŧɦịŧ xuống rất nhanh đánh thẳng vào trung tâm huyệŧ của Vương Bạch Lệ.

– A…ui.. ra cho vợ đi.. vợ sướng muốn điên rồi… a.. chồng tốt.. vợ muốn chết… muốn bị chồng gϊếŧ chết… á..a..a….

Vương Bạch Lệ thân mình co quắp, đầu tóc rối bời đầu điên cuồng loạng choạng quay phải quay trái, những đầu ngón tay bấu lại, cái mông bự dùng sức hẩy lên về phía trước, phối hợp ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu đánh sâu mạnh vào.
Vương Bạch Lệ cảm thấy ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu ở bên trong u cốc liên tục rung động, có nhiều kinh nghiệm nên cô biết rằng hắn sắp xuất tinh, sau khi ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu đâm vào chỗ sâu nhất của hang động huyệŧ, đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ dính sát tại cửa miệng đáy huyệŧ một cơn nhảy lên, đem toàn bộ tinh hoa nóng bỏng của mình bắn vào trong miệng đáy huyệŧ Vương Bạch Lệ, cảm nhận rỏ ràng từng giòng dương tinh nóng rực bắn thẳng vào sâu trong cơ thể làm cho Vương Bạch Lệ toàn thân rung động, lại một lần nữa đạt đến cao triều đỉnh phong!

Bên trong vách tường thịt non huyệŧ Vương Bạch Lệ theo bản năng con cái hứng tình cực lớn hấp lực siết hút thật chặt đầu khấc ở sâu trong trong cổ miệng đáy huyệŧ, sềnh sệch chất lỏng âm tinh cùng lúc trào ra hòa cùng dương tinh dung hợp một chỗ, một giòng nước trắng đục từ trong huyệŧ chảy ngược ra bên ngoài âm hộ chảy xuối qua khe đít rồi nhiểu xuống tâm ga giường hỗn độn loang lổ…
Cơn cực khoái qua đi, Vương Bạch Lệ giống là chết rồi, cô nằm xụi lơ ở trên giường, thở hào hển, không nhúc nhích, như là tất cả năng lượng bên trong thân thể trong nháy mắt đã bị hút sạch rồi…

Đinh Nhị Cẩu rút ƈôи ŧɦịŧ ra rồi quỳ xuống trên trước mặt của Vương Bạch Lệ, đầu khấc kia vẫn còn đỏ bừng lên, chính giữa lổ tiểu vẫn còn tí nhiểu xuôi vài giọt tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng sữa, Vương Bạch Lệ hiểu ý của hắn, nâng tay mình lên, cầm lấy ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu, hé đôi môi mọng, mở cái miệng quyến rủ dùng đầu lưỡi, nhu tình thay cho Đinh Nhị Cẩu dọn dẹp dấu vết hỗn hợp dịch nhờn dính trên thân ƈôи ŧɦịŧ thật sạch sẽ.

Hết thảy việc làm này là Vương Bạch Lệ tự nguyện làm đấy, cô đã bị sức trai trẻ khỏe mạnh Đinh Nhị Cẩu thật sâu khuất phục, cả đời này, sợ cũng rời không được đầu khấc Đinh Nhị Cẩu rồi…………………………………
……………………………………………………………………………………….