Thì ra là tại nhà họ Trọng, Đinh Nhị Cẩu uống không ít nước, ra khỏi cổng lại cùng với Tiếu Hàn một đường chạy thẳng đến nơi đây, không có thời gian đi tiểu, cho nên vừa nhận phòng hắn lật đật chạy vào phòng vệ sinh.
– Trường Sinh, đi uống ly trà đi, nơi đây trà rất ngon.
Đinh Nhị Cẩu đi tiểu còn chưa có xong, Tiếu Hàn đã gọi điện thoại tới, thật ra Đinh Nhị Cẩu hiện giờ đã có chút hối hận , mới mùng một đầu năm tết , tự nhiên đi theo người đàn bà này đến tới nơi đây làm gì , với lại Chu Hồng Kỳ từng nói với hắn, đây là chị dâu của cô rất đáng thương , bởi vì anh trai của Chu Hồng Kỳ quanh năm không ở nhà , điều này làm cho chị dâu rất là tịch mịch cô đơn, đối với Tiếu Hàn là không công bằng, nhưng dù sao thì cô cũng đã là người nhà họ Chu, chỉ là chấp nhận sự cô đơn hay không mà thôi. Nhìn điệu bộ quen thuộc nơi này của Tiếu Hàn, chắc cô cũng không phải là lần đầu tiên tới nơi này, Tiếu Hàn cũng không phải là người đàn bà ngoan ngoãn bình thường, chỉ sợ Chu Hồng Quân trên đầu đã sớm bị cắm sừng rồi.
Làm cho Đinh Nhị Cẩu cảm thấy bất ngờ, dòng suối nước nóng không có cùng kiến trúc ở bên trong với những căn phòng, nếu muốn uống được chánh tông trà đạo , còn phải đi bộ lên trên núi tầm 3 km, tại nơi đó rãi rác có rất nhiều phòng trà lớn nhỏ, mà từng cái phòng uống trà đều là xây dựng dọc theo con suối nước nóng, để khách có thể vừa uống trà vừa ngâm mình trên dòng suối nước nóng, hoặc là đi vào bên trong trung tâm cũng có một cái hồ nước tự nhiên không lớn lăm.
Lúc này đã là buổi chiều , trên mặt hồ nước tản ra lượn lờ sương mù, nhìn qua giống như là như tiên cảnh. – Chị Tiếu Hàn , chị thường xuyên đến tại đây phải không? Thấy chị rất là quen thuộc nơi này …
– Hừ..em có có ý gì ? Có phải cho là chị thường xuyên đến tại đây làm chuyện lén lút lăng nhăng?
Khuôn mặt Tiếu Hàn phát lạnh , giận dỗi nói.
– Đâu có.. chẳng qua là em cảm thấy chỗ này rất khó tìm , chị làm sao biết được địa phương này vậy.
– Do bạn bè giới thiệu , chúng ta đi vào căn phòng uống trà này đi.
Tiếu Hàn chỉ vào phía trước một căn phòng uống trà nói ra .
Đinh Nhị Cẩu thật ra thì không bận tâm gì cả , dù sao cũng đi theo Tiếu Hàn vui chơi, chỉ cần cô không có yêu cầu mình làm chuyện gì quá đáng mà thôi , hắn thì sao cũng được , dù sao bây giờ có trở về ăn Tết thì cũng là một mình , bây giờ cùng với một phụ nhân xinh đẹp cùng nhau mừng năm mới cũng chưa chắc không phải là một chuyện đẹp. – Chuyện em và Chu Hồng Kỳ hiện tại thế nào rồi?
Tại phòng trà vừa bước vào ngồi xuống, người phục vụ muốn đi qua biểu diễn trà đạo , nhưng bị Tiếu Hàn vẫy tay không cần , cô ta cỡi áo khoác bên ngoài ra, chỉ mặc bên trong một bộ áo màu trắng cổ thấp tay trần, một đoạn lớn cánh tay trắng nõn lộ ra , động tác chầm chậm duỗi ra bàn tay nõn nà cầm lấy ấm trà làm cho người nhìn hoa cả mắt.
– Thiếu tá Hồng Kỳ? Em cùng chị ấy thì có thể xảy ra chuyện gì?
Đinh Nhị Cẩu vừa suy nghĩ vừa hỏi, hắn thật sự là không rõ ý của Tiếu Hàn rốt cuộc là gì , Tiếu Hàn mỗi lần gặp hắn đều cố gắng dò hỏi với ý tác hợp hai người, nhưng Tiếu Hàn tại sao còn phải đem hắn lôi đến cái chỗ hoang vu này, cử chỉ của cô rất là kỳ quái khó hiểu.
– Đinh Trường Sinh , chị phát hiện ra em bây giờ càng ngày càng không giống là đàn ông nữa, Chu Hồng Kỳ thích em , chút chuyện đơn giản này ngay cả chị cũng có thể nhìn ra được , còn em chẳng lẽ không có hay biết gì? – Ưʍ..về chuyện này , em thực sự nhìn không ra , chị Tiếu Hàn chị cứ đùa giỡn hoài.
Đinh Nhị Cẩu đưa tay nhận lấy chén trà Tiếu Hàn đưa tới, uống một ngụm trong miệng, từ tốn thưởng thức , xác thực là lá trà tại đây so với bên ngoài thị trường bán không giống nhau , trà này rất nồng đậm làm cho tinh thần rất sảng khoái.
Tiếu Hàn nhìn thoáng qua quan sát Đinh Nhị Cẩu , nhưng cô phát hiện thằng này không giống như là giả bộ, vì vậy cô thở dài đối với Đinh Nhị Cẩu nói ra:
– Em có biết gia thế Chu Hồng Kỳ như thế nào không?
– Chị Tiếu Hàn, tuy trong giai đoạn huấn luyện ở trường cảnh sát ở cùng với thiếu tá Hồng Kỳ thời gian không ngắn lắm , nhưng em thực sự là không có nghe gì cả về gia thế của chị Hồng Kỳ , nhưng em có cảm giác được, chắc chắn là em không phải là loại người có thể trèo nổi, cho nên em hoàn toàn không có tâm tư suy nghĩ nhiều về chị Hồng Kỳ, thời gian cứ như vậy trôi qua không thật là tốt hơn sao? – Hừ,..em xua đuổi cái ý nghĩ như vậy ra khỏi đầu em đi , chị nói cho em biết cũng không ngại gì, gia đình có gia thế hiển hách cũng thế thôi , em hãy nhìn vào hoàn cảnh chị , hiện tại lẻ loi một mình , cô đơn chiếc bóng , em xem chị có giống là người có gia đình không? Chị có gia đình, nhưng quanh năm suốt tháng chỉ có một mình , em nói chị có chồng sao? Chị cũng có chồng vậy , nhưng một năm chúng ta gặp không được vài lần , cuộc sống như vậy có bao nhiêu là sự chịu đựng em có biết không? Chị báo cho em biết , Chu Hồng Kỳ công tác cũng giống như là anh trai của cô ấy , chuyện như thế sau này càng thêm nguy hiểm hơn , những chuyện này, em phải chuẩn bị tư tưởng cho tốt để mai sau còn ứng phó.
Tiếu Hàn vừa như là tự trào phúng mình , vừa như là đang khuyên bảo Đinh Nhị Cẩu vậy. – Em cho tới bây giờ cũng không có ý nghĩ gì với chị Chu Hồng Kỳ , mạng của em..tự em biết, tính của em không thích thấy người sang bắt quàng làm họ, cho nên em chỉ muốn dựa vào sự nổ lực bản thân chính mình để mà làm việc trên con đường quan trường…
– Làm quan? Do đó chị muốn là để cho emi biết gia thế của Chu Hồng Kỳ tại tỉnh Trung Nam là địa vị gì , nghe xong rồi chỉ sợ em sẽ không còn nghĩ như vậy nữa.
Tiếu Hàn cười nói với giọng châm biếm.
Đinh Nhị Cẩu trong lúc nói chuyện , cầm một hạt lạc ném vào trong miệng, lắng nghe Tiếu Hàn lải nhải .
– Chị biết em bây giờ đang làm thư ký cho chủ tịch huyện, nhưng cha của Chu Hồng Kỳ là thường vụ Tỉnh ủy , tư lệnh trưởng quân khu Trung Nam, em nói xem nếu cùng Chu Hồng Kỳ có mối quan hệ tốt hơn, thì sau này con đường đại lộ làm quan có phải là một đường thông suốt , chị biết rằng đối với đàn ông tiền đồ rất trọng yếu , em suy tính lại một chút đi. – Ai dà chị Tiếu Hàn, hôm nay chị mang em đi thật xa đến tận nơi đây, đừng nói là vì em mà làm bà mối nha , nếu đúng là như vậy , chỉ sợ rằng chị phải thất vọng , em rất xem trọng tình cảm, cũng rất xem trọng tiền đồ của em, nhưng nếu để cho em kết thân bằng cách như vậy để leo lên cao, chắc em phải cân nhắc lại, dù sao việc này là đại sự , chị cũng phải để cho em suy nghĩ thật kỹ phải không?".
– Chị cũng hiểu ý tứ của em , nhưng về việc này chị khuyên em tốt nhất không nên nói cho lãnh đạo Trọng Hải của em biết , bằng không mà nói , sẽ gây bất lợi cho em đấy!
– Vì cái gì?
Đinh Nhị Cẩu không hiểu, chuyện này cùng với chủ tịch huyện Trọng Hải có mối quan hệ gì ?
– Bởi vì chú của Trọng Hải là Trọng Phong Dương cùng với cha của Chu Hồng Kỳ là Chu Viên Triều không có cùng một phe cánh đấy, cho nên việc này nói ra đối với em không có chỗ tốt nào cả…………………………………….