Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 456: Thật sự là còn non



CHƯƠNG 402 : THẬT SỰ LÀ CÒN NON.

Nhìn xem Phương Lệ Hồng đỏ rực bờ môi, thở dốc yếu ớt, cuối cùng đã ở vào trạng thái cơn dâʍ ɖu͙ƈ hoàn toàn bạo phát, cảnh tượng nầy có thể nói là củi khô gặp lửa nóng, hết thảy đều là nước chảy thành sông, dưới sự kíƈɦ ŧìиɦ đầy kỷ xảo của Viện trưởng Vương giở trò tả hữu khẩu kỹ cùng đôi tay tấn công phía dưới xuống, một ngọc thể thanh xuân ngọc nữ chỉ còn một cái qυầи ɭóŧ bé nhỏ mỏng manh che giấu trên thân thể bộ vị trọng yếu, hầu như tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ xuất hiện ra ở trước mặt Viện trưởng Vương, hai bầu vú mỹ hảo lộ ra cực kỳ no đủ săn tròn, nhưng đôi đầu núʍ ѵú nhô lên thật rất là nhỏ bé, hiển nhiên chứng minh là ít bị đàn ông dùng miệng bú ʍúŧ qua hoặc nếu có thì cũng chẳng có trãi qua chuyện nam nữ bao nhiêu…
Đôi bầu vú thật sự đẹp đẽ nổi trội, làm cho Viện trưởng Vương không nhịn được đem miệng ịn lên, đầu lưỡi của ông nhẹ nhàng chạm vào trên đầu núʍ ѵú cứng rắn nho nhỏ, rõ ràng cảm thấy cơ thể nóng bỏng bóng loáng Phương Lệ Hồng hơi run một cái, kèm theo một tiếng nặng nề trầm thấp “ um..” âm thanh, Đối với Viện trưởng Vương khi dùng quyền lực hòa với kinh nghiệm từng trãi, mặc dù lớn đa số thời điểm, ông sẽ không hao phí quá nhiều thời gian để khiêu khích phụ nữ, sẽ không có đủ kiên nhẫn nhã hứng nhịn xuống dục tính bộc phát, để mà hôn liếm toàn thân của người phụ nữ, nhưng là do Phương Lệ Hồng đối với ông tựa như một con mồi mới mẻ với thân thể của cô rất là nóng bỏng bóng loáng, trong lúc trêu đùa, Viện trưởng Vương không kềm hãm được liền từng chút một đem đầu lưỡi bú ɭϊếʍ no nê hai bầu vú xong rồi hướng xuống bụng dưới du tẩu, đầu lưỡi rà xuống phía vị trí nhạy cảm nhất mà đi . . .
Khi đầu lưỡi của Viện trưởng Vương tràn qua một lùm lưa thưa lông đen nhỏ mịn trên gò mu âm hộ Phương Lệ Hồng nhưng đã bụi cỏ lúc, thì ông biết Phương Lệ Hồng đã hoàn toàn lên cơn nứиɠ ở bên trong rồi, bởi vì hai bắp đùi của cô không hề ở vào trạng thái kẹp chặt, thẳng đến khi đầu lưỡi Viện trưởng Vương nhẹ nhàng đụng chạm đến bên trên viên thịt trai phấn nộn ở chỗ giữa của hai mép nhỏ âm hộ ướŧ áŧ, thân thể Phương Lệ Hồng run lên mãnh liệt một cái, hai tay ôm chặc lấy đầu của ông, phát ra tiếng rêи ɾỉ say sưa “ a…a.. . .”

Thật đúng là non nhuyễn, dịch nhờn tươm ra thật không ít ! Viện trưởng Vương dụng đầu lưỡi tại cửa miệng huyệŧ hơn mấy lần dò xét, cũng đã có thể đoán được Phương Lệ Hồng tại phương diện kia kinh nghiệm là như thế nào, bên trong khe thịt xuyên suốt một màu hồng hào, nói cách khác thì chuyện nam nữ trải qua không phải là phong phú, phía dưới hai mép nhỏ là màu hồng tươi, càng thêm kích phát Viện trưởng Vương linh hoạt đầu lưỡi tại trong cánh hoa lay động liếʍ ɭáρ…..
2 phút…bú ɭϊếʍ…

3 phút ..bú ɭϊếʍ….

Đột nhiên một làn nóng bỏng dịch nhờn tuôn khỏi cửa miệng huyệŧ, lổ hang bé tí nhíu chặt lại, nằm ở trên giường toàn thân Phương Lệ Hồng co rút run rẫy, âm tinh ào ạt trào ra. . .

Không thể nào? Viện trưởng Vương quả thật không thể tin được cái hiện thực này, ông mới dùng miệng lưỡi mà làm cho cô gái 23 tuổi thanh xuân này đến cơn cực khoái dữ dội thế sao? Âm tinh phún ra ngoài nóng rực đầy chất lỏng, chứng tỏ rõ cô là một trong số hiếm phụ nữ có được triều phun!

Thật sự là thu hoạch ngoài ý muốn, trong nội tâm Viện trưởng Vương càng kích động khó nhịn, trải qua nhiều đàn bà như vậy, đây là lần đầu tiên ông phát hiện tồn tại chuyện này trong lời đồn, thân thể của ông thốt nhiên xúc động như là muốn xuất tinh ra theo phun ra, thừa dịp toàn thân Phương Lệ Hồng mềm mại mất phương hướng, ông tách cặp đùi đẹp thon dài ra, sau đó dùng ƈôи ŧɦịŧ cứng rắn đưa tới tới cửa hang huyệŧ non nớt ướt nhẹp, chuẩn bị chen cái đầu khấc vào thì nghe một tiếng tiếng khóc nức nở:
– Đừng…không được . . .

Đinh Nhị Cẩu đứng nhìn ở bên ngoài khe hở nhỏ xíu của cánh cửa tuy không thấy rỏ ràng lắm bên trong, nhưng những lời đối thoại thì nghe rất rỏ ràng, trong nội tâm không khỏi cảm khái, đồng thời lại sinh ra rất nhiều tiếc nuối, bởi vì một cô gái như hoa như ngọc tuyệt sắc tiểu mỹ nhân, vậy mà trở thành đồ vật từ trong bàn tay của Viện trưởng Vương , cái này làm cho hắn có thể cam tâm!

"Cộc…cộc….cộc..".

Đang lúc Phương Lệ Hồng khó có thể lựa chọn, bên ngoài cửa truyền tới tiếng gỏ dồn dập, cô thừa cơ đẩy viện trưởng Vương ngồi dậy sau khi thấy ông ra dấu hiệu cô tránh mặt vào căn phòng nghỉ ngơi nhỏ ở phía trong.

Chờ một chốc, lúc này Đinh Nhị Cẩu mới trực tiếp tiến vào, không khách sáo chút nào…

– Cậu là ai, đang làm gì? Ai cho phép cậu vào, đi ra ngoài….
Viện trưởng Vương rất tức giận, suýt chút nữa ông đã công phá phòng tuyến cuối cùng của Phương Lệ Hồng, không nghĩ tới bị Đinh Nhị Cẩu thằng khách không mời mà đến này phá vỡ chuyện tốt, cho nên tức giận phùng mang trợn má.

– Tôi đang nói cậu đó, đang làm gì, ở đâu ra?

– Ông là viện trưởng Vương đúng không ? Làm gì nói to vậy, tôi không có điếc, tôi là phó chủ nhiệm ủy văn phòng ủy ban huyện Đinh Trường Sinh, cũng là thư ký của chủ tịch Huyện, tìm đến ông để nhờ hỗ trợ.

Đinh Nhị Cẩu tỉnh bơ không cần đến lịch sự, ngồi xuống đối diện Viện trưởng Vương.

– À…xin lỗi vì tôi không biết, thì ra là chủ nhiệm Đinh , chào cậu.

Viện trưởng Vương Thành Sơn đứng lên vô cùng nhiệt tình cầm chặt tay Đinh Nhị Cẩu , dùng sức lắc lắc, tỏ vẻ trịnh trọng.
Nhưng Đinh Nhị Cẩu như là bề trên không có ý đứng lên, sau đó đi thẳng vào vấn đề vì sao đến, vừa rồi đứng nép ngoài cửa nghe qua chuyện giao dịch của ông ta với Phương Lệ Hồng, hắn đã nhận thức ra được bộ mặt thật của Viện trưởng Vương này, cho nên sắc mặt lạnh lùng .

Vương Thành Sơn lại dính chiêu này, trong mắt ông Đinh Nhị Cẩu biểu hiện như vậy đó chính là quan uy, Vương Thành Sơn với cương vị lãnh đạo chỉ là quản lý bộ phận bác sĩ, đối với vị trí này so với ủy ban huyện không thể nghi ngờ là thấp hơn chốn công quyền một bậc, cho nên biểu hiện phục tùng của Vương Thành Sơn là điều đương nhiên.