Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 460: Lại muốn làm chuyện xấu?



CHƯƠNG 406: LẠI MUỐN LÀM CHUYỆN XẤU?

Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Trọng Hải âm thầm không cho ai biết , chỉ gọi điện thoại nói với bí thư Trịnh Minh Đường là muốn về nhà có việc , ông lặng lẽ rời khỏi huyện Hải Dương trở lại tỉnh thành, ngay cả Đinh Nhị Cẩu cũng không biết ông đi đâu, từ lúc nào.. .

Cũng trong sáng sớm này thì Hồ Giai Giai sau khi đi vệ sinh, từ bồn cầu đứng dậy đến đứng ở trước tấm gương, dùng lược chải cuốn mái tóc, trong gương nhìn không nhận ra được là cô vừa từ tức dậy từ trên giường, vẫn xinh đẹp, yểu điệu, so với các cô gái trẻ thì thêm nhiều hơn một phần thành thục mị lực.

Vòi nước hoa sen phun ra những tia nước ấm áp, Hồ Giai Giai đứng khép hờ hai mắt hưởng thụ, nước ấm từ đỉnh đầu theo thân thể chảy xuống, rất tự nhiên cô dùng hai tay ở trước đôi bầu vú rất đầy đặn tròn trịa cao ngất vỗ về, tiếp theo, một tay chậm rãi trượt xuống lướt qua phần bụng bằng phẳng bóng loáng, cuối cùng dừng lại ở trên khe thịt âm hộ, nhẹ nhàng qua lại chà xát rửa ráy…
Tắm rửa sạch sẽ thân thể xong, Hồ Giai Giai đứng ở trước bàn trang điểm, trong gương thân thể thiếu phụ mỹ lệ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ không mảnh vải che thân, ánh mắt đảo qua trên bàn trang điểm cầm lấy một lọ nước hoa, cúi đầu ngửi lấy hương vị , khiến trong nội tâm có cảm giác ấm áp, tinh tế thấm thấu vào tế bào máu, từng lỗ chân lông, những đầu ngón tay trắng nõn dịu dàng nghịch ngợm trêu đùa qua đầu núʍ ѵú của mình, khuôn mặt có chút ửng hồng, đầu núʍ ѵú tinh tế có chút săn lại, quầng vú phấn hồng chúng quanh như muốn phồng lên.. ….

…………………………………………………………………………………

Trong văn phòng Trọng Hải…

– Em làm thư ký kiểu gì mà lãnh đạo đi nơi nào cũng không biết, nếu lãnh đạo khác tới hỏi thì trả lời làm sao?

Hồ Giai Giai nổi cơn tức giận đối với Đinh Nhị Cẩu, sáng sớm hôm nay cô định đến văn phòng chủ tịch huyện thừa nhận sai lầm, chuẩn bị thân thể thật chu đáo sạch sẽ để dùng cơ thể thay cho ngôn ngữ, đến rồi mới biết được chủ tịch Trọng không có mặt ở đây, một người đàn bà thật tốn công chuẩn bị kỹ lưỡng sẵn sàng nằm ở trên giường, mà người đàn ông lại mặc quần áo đi mất rồi, cái này cũng đả kích Hồ Giai Giai không nhẹ.
– Hì…lãnh đạo cũng là người, thì người ta cũng có việc tư vậy, nếu lãnh đạo có chuyện mà không muốn cho em biết, thì có đánh vỡ đầu em ra cũng không biết đâu à.

Đinh Nhị Cẩu cười hì hì nhìn Hồ Giai Giai sốt ruột dậm chân.

– Ừm.. thôi thì chờ lãnh đạo trở về rồi biết ..à… đúng rồi, ngày hôm qua cô bác sĩ trẻ kiếm em có việc gì vậy?

Hồ Giai Giai đột nhiên nhớ tới chuyện ngày hôm qua nên truy hỏi hắn.

– Em cũng không biết rỏ lắm, chỉ là sau khi em đi đến bệnh viện huyện, cô bác sĩ đó nhìn trúng em, chị thấy có kỳ quái không, ..hì..chắc là em có sức hút hấp dẫn nên có ngăn cản cũng đỡ không nổi ah.

Đinh Nhị Cẩu tự khen mình để trêu chọc Hồ Giai Giai.

Đinh Nhị Cẩu đi đến bên cạnh ghế dựa đứng tựa trên thành ghế trên cao nhìn vào cổ áo Hồ Giai Giai, hai mắt chăm chăm không nháy mắt.
Hồ Giai Giai thấy hắn mê đắm nhìn thẳng vào ngực mình, dùng ngón tay chỉ trên trán hắn, cười xinh tươi quyến rũ:

– Bại hoại ! Nhìn ở đâu vậy !

Đinh Nhị Cẩu mỉm cười thật gian, nói:

– Chị Giai Giai, ngực của chị đẹp thật.

Hồ Giai Giai thấy Đinh Nhị Cẩu cười không có hảo ý, đã biết rõ hắn muốn làm gì rồi, dù sao cũng đã chuẩn bị thân thể sạch sẽ dự định đến gặp chủ tịch Trọng Hải thì lại không biết ông đang ở đâu, cô đang bị hụt hẫng bức xúc khó chịu ở trong người nên nói:

– Lại muốn làm chuyện xấu?

Đinh Nhị Cẩu "hì ..hì " cười, hắn kỳ thật cũng không có tình cảm gì với Hồ Giai Giai, chẳng qua chỉ là mối quan hệ cả hai cùng có lợi mà thôi, đồng thời lại được thưởng thức cái kia với bộ dạng người đàn bà phát tao trong quá trình vong tình thật tuyệt vời.
Hồ Giai Giai duỗi ra bàn tay non mềm trên mu bàn tay hắn vuốt ve thoáng một chút, nói:

– Đến cửa khóa chốt lại đi.

Đinh Nhị Cẩu sau khi khóa trái , xoay người ngồi ở trên ghế dựa bàn làm việc, hắn thấy hai má Hồ Giai Giai đã là ửng đỏ, hai mắt như là bén lửa, nên liền thò tay vượt qua thân thể của cô, vén cái váy lên trực tiếp thuần thục lách tay vào kéo cái qυầи ɭóŧ Hồ Giai Giai xuống.

– Nhị Cẩu….hôn nó đi.. .

Hồ Giai Giai nắm ở cái ót Đinh Nhị Cẩu, nhấn chặt cái đầu của hắn vào cái âm hộ cô khiến hắn cơ hồ thở không nổi, lúc hắn duỗi ra đầu lưỡi trêu đùa trên cái khe thịt non, bụng dưới Hồ Giai Giai nhô lên hạ xuống, hơi thở dồn dập:

– Á..ui..ui…

Hồ Giai Giai ý loạn thần mê, linh hồn cũng giống như là bị ném đi, thân thể phập phồng, Hồ Giai Giai mới bắt đầu hưởng thụ thoải mái mưa xuân, mới đó đã gia nhập trạng thái say mê, không kịp đợi đợi đến hắn dùng ƈôи ŧɦịŧ nhồi vào thân thể của mình va chạm từ cửa miệng hang huyệŧ dịch nhờn đã tiếp nối tươm ra..
Tiếp tục thêm vài phút đồng hồ, Hồ Giai Giai không nói hai lời, thoáng một phát tay cầm ƈôи ŧɦịŧ hắn nhét vào huyệŧ ngồi xuống, Đinh Nhị Cẩu ngay tức khắc cảm giác được một cỗ tê dại như chạm điện dọc theo bên trong một mực dọc theo làn da truyền đến toàn thân run rẩy .

Hồ Giai Giai ngồi ở trên thân thể của hắn hì hục nhấp nhô, khép hờ đôi mắt , nhẹ khẽ cắn môi, biểu lộ say mê hưởng thụ, Hồ Giai Giai cảm giác thật sự cần muốn phóng thích ra áp lực tịch mịch từ sâu trong nội tâm.

Thân thể Hồ Giai Giai mềm mại giãy dụa, ngồi ở Đinh Nhị Cẩu trên người tận cỡi ngựa dao động lãng đãng, khoái hoạt thần tiên… .

Hồ Giai Giai trên mặt tràn đầy thỏa mãn mỉm cười, mặt mày hồng hào , vô cùng quyến rũ động lòng người , một đầu tóc rối theo thân thể cô lay động che khuất nửa gương mặt, nhìn về phía trên đặc biệt phong tình mê người……
Hồ Giai Giai lắc lư bắt đầu nhún nhanh hơn, nhắm chặc hai mắt, bộ dáng gợi cảm cực kỳ.

Đinh Nhị Cẩu cảm giác thân thể mình tê dại từng cơn , sắp không chịu nổi….

Hồ Giai Giai vặn vẹo dồn dập, thở gấp nói:

– Đợi một chút … chờ một chút… cùng chị…cùng chị.. một chỗ …á…á…..ui..

Âm tinh Hồ Giai Giai cuộn trào phóng thích từ cổ đáy huyệŧ phun ra, đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ bị từng tầng niêm mạc gấp gáp bú ʍúŧ….

Đinh Nhị Cẩu một thân lạnh run, đồng thời từ phía dưới từng làn tϊиɦ ɖϊƈh͙ thả ra phóng thích sau khi xong việc ……

Hồ Giai Giai ghé vào trên thân thể của hắn, không ngừng run rẩy thân thể …..

………………………………………………………………………………………….

Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu cùng Hồ Giai Giai dùng công phu đối kháng trưởng ban kỷ luật thanh tra Dương Đại Chí đang tiếp đãi một công nhân mỏ than, toàn thân đen kịt, trên quần áo dính đầy tro than, trên mặt cũng dính đầy than , chỉ có hai con mắt ở giữa là lòng trắng con mắt lộ ra .
– Ông nói là thật sự?

Dương Đại Chí bị người tự xưng là công nhân mỏ than này kể lại câu chuyện làm ông kinh hãi ngây người, không cần phải nói, người này chính là Ngưu Khương Sinh .

Ngày đó bị chủ tịch trấn Độc Sơn Tôn Quốc Cường uy hϊếp, lúc mới bắt đầu thì hắn không có để ý, nhưng khi về đến nhà suy nghĩ lại hắn thấy được việc này không ổn, không tránh khỏi hối hận thái độ của mình vừa rồi, dù sao người ta làm quan, mình là dân, từ xưa đến giờ dân không đấu lại với quan, những người kia rõ ràng đã biết Ngưu Nhị Đản mất tích, nên đến muốn lấy tiền từ mỏ than của hắn , tuy hắn thật sự cũng không biết Ngưu Nhị Đản lấy ra những số tiền là của ai, nhưng hàng tháng ở bên trong đều chia hoa hồng, còn bây giờ nếu tiếp tục đưa tiền lại cho bọn họ, xem như mỏ than bị rút tiền lại sạch sẽ rồi, cho nên bước này hắn không chịu xuất tiền buông ra .
Vào một buổi tối, Ngưu Khương Sinh bị tiếng đập cửa bừng tỉnh, thằng này đâù óc vẫn còn có chút não, nên để cho vợ mình đi ra mở cửa, còn chính hắn thì núp ở trên đầu tường, Dương Thánh Quân phái người đi bắt Ngưu Khương Sinh lúc đó cũng chỉ quan, cho rằng Ngưu Khương Sinh chỉ là một ông chủ mỏ than nhỏ, dễ như trở bàn tay bắt lấy, vì vậy tất cả mọi cành sát đều đứng ở trước cửa , không có phòng bị đến chuyện Ngưu Khương Sinh nhảy tường chạy trốn mất tiêu.

Vì vậy khi biết đối phương là người đồn công an cảnh sát, hắn liền nhảy tường bỏ chạy, địa phương khác thì không dám đi, hắn mò lên trôn tránh ở trên mỏ than, theo nhóm thợ mỏ đào than đá ở trong giếng mỏ, cho nên Dương Thánh Quân không có tìm được ra hắn .

Tránh né hơn một ngày, hắn rốt cuộc chịu không nổi nữa, lúc này mới thừa dịp trời tối mò ra tới trong huyện, sáng sớm liền tiến vào Ban Kỷ Luật Thanh Tra , mặc dù trình độ văn hóa không có bao nhiêu, nhưng hắn cũng biết Ban Kỷ Luật Thanh Tra là nơi kiểm tra quản lý cán bộ địa phương, còn tại đồn cảnh sát chỗ đó chắc chắn là hắn là không dám tới , Dương Thánh Quân cũng là cảnh sát, mà cảnh sát lại đang tìm bắt chính mình .