Bão tố dù có lớn như thế nào nữa cũng có lúc thời điểm lắng xuống, hai người vừa trải qua du͙ƈ vọиɠ say đắm như núi lửa phun trào, giờ phút này đều bình tĩnh lại, Đinh Nhị Cẩu ngồi dậy, tựa người ở chỗ tựa lưng đầu giường, rút ra mồi một điếu thuốc trầm tư, hắn đang suy nghĩ bằng cách như thế nào để giải quyết tốt hậu quả .
Rất rõ ràng về chuyện này Hạ Hà Tuệ không giống như là những người phụ nữ còn độc thân, cũng không có gì quá lo lắng, người đàn bà này đã có gia đình, nếu không có gì ngoài ý muốn, buổi tối hôm nay tự nghuyện dùng thân xác để thỏa mãn hắn cũng là có mục đích, nếu không thì hơn nửa đêm làm gì mà đưa hắn đến nhà mình, cái này là bệnh chung của tất cả đàn ông, lúc chưa có chiếm hữu được, thì bất chấp hậu quả nghĩ hết biện pháp để đạt được thân thể của đối phương, nhưng một khi đã đạt được như ý nguyện thì liền lập tức nghĩ tới cách nên thoát thân như thế nào…. Khác với Đinh Nhị Cẩu đang nghĩ cách, Hạ Hà Tuệ lúc này lại là không có suy nghĩ quá nhiều, bởi vì lúc này cô còn chìm đắm trong dư vận mới vừa rồi bị gió táp mưa rào, có thể nói đến hôm nay cô mới nếm trãi đến việc làm một người đàn bà lại có thể thư thái như vậy, từng đợt sóng gió khiến cô không tự chủ được điên cuồng phối hợp với động tác của đối phương, thẳng đến tình trạng chính mình như là muốn kiệt sức mới thôi, nhưng gã đàn ông trẻ tuổi này phảng phất là trâu bò không biết mệt mỏi, hắn cày bừa trên mảnh đất hoang vu của mình biến thành đất đai phù sa phì nhiêu.
Đinh Nhị Cẩu đứng người lên muốn mặc vào quần áo rời đi, hắn không thể ở chỗ này qua đêm, bởi vì chị em của Điền Thanh Như còn đang chờ hắn, qua mấy ngày nữa hắn đã xuống dưới trấn, Điền Thanh Như nóng lòng muốn tiếp xúc với chủ tịch huyện liên kết báo cáo về công tác viện kiểm sát, cho nên Điền Thanh muốn thương lượng trước một chút với hắn, nên làm như thế nào cùng với chủ tịch huyện đứng cùng một chân mà không để cho người khác hoài nghi. – Em muốn đi sao?
Hạ Hà Tuệ kéo qua cái chăn mỏng phủ ở thân thể mềm mại của mình, không che hết bộ ngực, hai bầu vú tròn trịa lộ ra ở bên ngoài rất là đáng chú ý, Đinh Nhị Cẩu thân thể lại chấn động, người đàn bà này thuộc dạng kiểu dâʍ ngầm, nếu không có Đinh Nhị Cẩu tận tình khai phá từng ngỏ ngách góc cạnh, có lẽ vĩnh viễn sẽ là một người đàn bà hiền lương thục đức, nhưng thân xác là đã trải qua Đinh Nhị Cẩu khai thác triệt để lần này, cô giống như đã nếm được vị ngon ngọt của tính dục, cho nên trong lời nói vẫn mang dáng dấp chưa thỏa mãn, đôi đầu núʍ ѵú hồng hào vẫn còn lồi cao vễnh lên càng làm cho không người đàn ông nào có thể cự tuyệt.
– Ừ, em còn có việc, cứ yên tâm, em nói sẽ giữ lời, chuyện đáp ứng với chị về chuyện Thạch Lỗi em nhất định làm được, hãy cho em chút thời gian. Đinh Nhị Cẩu cắn một chút đầu lưỡi mình, bắt buộc mình hãy tỉnh táo lại, không biết vì cái gì định lực của mình càng ngày càng kém.
– Ý chị không phải đề cập đến chuyện này, chị muốn nói là đã trễ thế như này, trong đêm khuya em trở về rủi xảy ra chuyện gì thì không tốt, chi bằng ở đây sáng sớm ngày mai hay đi vậy.
Hạ Hà Tuệ lắp bắp nói ra, kỳ thật là làm một người đàn bà có chồng lại đem đàn ông mang về nhà đã là không đúng, huống chi mới vừa rồi còn đã xảy ra quan hệ thân xác, mà bây giờ chính trầm luân mở miệng giữ hắn ở lại, điều này làm cho chính Hạ Hà Tuệ có cảm giác rất thẹn thùng xấu hổ.
Đinh Nhị Cẩu lại cởi ra dây thắt lưng quần rồi leo lên giường, ngồi ở bên cạnh Hạ Hà Tuệ, khẽ vươn tay, đem cái chăn vứt bỏ một bên, một bàn tay dễ như bỡn giữ chắc một bên bầu vú, cảm giác mềm mại rất tốt, Hạ Hà Tuệ dùng tay chận lại khi hắn lại muốn giở trò, dứt khoát không cho bàn tay của hắn tàn sát bừa bãi trên hai bầu vú của mình, nhưng trãi qua trong giây lát, trận địa trước ngực mình liền toàn bộ thất thủ, hai cái đầu núʍ ѵú bắt đầu dần dần sưng lên cứng rắn, cho đến khi nhìn như trái cây chín mọng … . Hạ Hà Tuệ nhẹ nhàng nhắm mắt lại, không ngăn trở hắn tiếp tục lần thư hai chà đạp thân thể mình, trong hơi thở có chút phát ra vài tiếng “ hừ “ nhẹ, nhưng dù vậy, Đinh Nhị Cẩu vẫn là quyết định rời đi rồi, hắn trước nay chưa từng có bởi vì chuyện đàn bà mà chậm trễ việc của mình, khí lực trên bàn tay của hắn dần dần nhẹ lại, Hạ Hà Tuệ dự cảm đã đến hắn phải ly khai, ngay lúc bàn tay của hắn rời khỏi bâu vú, trong nháy mắt Hạ Hà Tuệ chụp lại tay của hắn, đôi mắt to mở ra trong mê ly lóe ra sắc thái tràn đầy du͙ƈ vọиɠ, cô cũng không nói một lời nào, nhưng không buông tay, hai người cứ như vậy im lặng nhìn nhau… .
Người không nhịn được trước hết chính là Đinh Nhị Cẩu, hắn biết rõ, chỉ cần mình vừa ngoan tâm rút về bàn tay, như vậy thì mình hoàn toàn có thể bước ra cái cửa nhà này, nhưng lưu ở lại nhất định sẽ là một người đàn bà u oán, cho nên hắn nhanh chóng cỡi ra hết quần áo của mình, một lần nữa đem Hạ Hà Tuệ đặt ở dưới thân. Trong giao hợp tiếng rêи ɾỉ, tiếng kêu, tiếng thở dốc của hai người phát ra gần như là điên cuồng, tiếng thét chói tai, tiếng gầm nho nhỏ……………
Đinh Nhị Cẩu như là tức giận nắn bóp nhào bới trên đôi bầu vú no đủ Hạ Hà Tuệ, đem ƈôи ŧɦịŧ hung hăng đâm vào vào tận cùng bên trong cửa miệng đáy huyệŧ Hạ Hà Tuệ, xì xì xuất ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ cực nóng, bị phỏng xinh đẹp Hạ Hà Tuệ lại cao giọng uyển chuyển mị ngâm, dưới sức khỏe trai tráng của thằng tiểu trứng thối Đinh Nhị Cẩu này, Hạ Hà Tuệ dưới thân lại một lần nữa đạt tới cơn cao trào cực khoái.
………………………………………………………………………….
Điền Thanh Như ngồi ở trên ghế sa lon, trong tay bưng lấy một ly cà phê trầm ngâm suy nghĩ, cô đang hồi tưởng vào cái đêm toàn thân tê ngứa bị Đinh Nhị làm cho mất đi sự chống cự sau bị hắn thực hiện đâm cây ƈôи ŧɦịŧ to lớn vào trong thân thể mình được, cô hối hận vì dễ dàng như vậy đã để thằng này được như ý, nói không chừng sau khi đã chiếm đoạt được thân xác của mình thì sẽ không còn tận tâm tận lực giúp mình rồi mà chỉ hứa cho qua. Nói cho cùng cũng trách chính mình dục tính quá cường liệt, gần kề thấy hắn vuốt ve quan hệ với em gái Điền Ngạc Như, thì toàn thân nóng rực xao động, phía dưới huyệŧ đã ngứa ngáy chảy nước ướt đẩm, giống như chỉ có cùng với hắn kết hợp với nhau thì mới sẽ không làm cho cô khó chịu như vậy.
– Em gọi điện thoại hỏi một chút, làm sao đến giờ còn chưa tới….
Cô nhìn về phía Điền Ngạc Như nói .
– Ai nha, chị à kiên nhẫn một chút đi, hắn nói cho em biết, lúc tan việc gặp được thằng cháu hỗn đản của tụi mình, không có cách nào khác đành phải cùng bọn họ đi uống rượu, đàn ông lúc uống rượu phiền nhất là có người quấy rầy.
Điền Ngạc Như vừa sơn móng tay vừa nói .
– Thành Công? Hắn tới nơi đây làm cái gì?
Điền Thanh Như chau mày một cái hỏi.
– Em sao mà biết được, với lại em cũng không quan tâm đến việc này, cũng chẳng có có nghe Đinh Nhị Cẩu nói gì về Thành Công, nếu không thì khi nào gặp Nhị Cẩu thì hỏi một chút. – Ừ, tốt nhất là em hỏi thử, tiểu tử Thành Công kia cùng với cha hắn là một cái khuôn mẫu bên ngoài, không nên để cho Thành Công đem tiểu tình nhân của em cất vào ở bên trong túi hồ lô của hắn, đến lúc đó hối hận cũng không kịp đâu.
Điền Thanh Như giống như là rất am hiểu Thành Công vậy .
– Chị Thanh Như em chỉ không hiểu rõ, chị và chị hai có chuyện gì xảy ra, tất cả mọi người đều là chị em, làm gì mà có chuyện cả đời không qua lại với nhau đấy, với lại chuyện chị lên làm kiểm sát trưởng , gặp anh rể nói một tiếng, chẳng qua chỉ là một câu nói, vì sao hết lần này, tới lần khác chị cứ muốn tự mình thu xếp vấn đề này, em cũng không tin là chị hai chỉ có chút chuyện này mà không giúp được cho chị,
– Chị đã nói rồi, không nên hỏi thì đừng hỏi, có nói em cũng không hiểu đâu, việc này không nhắc nữa…… Điền Thanh Như nghe em mình nhắc đến chị hai trong nội tâm cảm thấy buồn phiền, loại buồn phiền này nói không thành lời, vì vậy đứng dậy rời đi, bước về phòng ngủ.
Người ở bên ngoài nhìn vào thì Thành Thiên Hạc là anh rể, nếu muốn em vợ Điền Thanh Như lên làm kiểm sát trưởng đó là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng trên thực tế thì khác, Thành Thiên Hạc dù là có muốn giúp cho Điền Thanh Như, ông cũng không dám mở miệng, ẩn khuất chuyện này bắt nguồn từ 10 năm trước qua một lần quan hệ …..
Ngày đó Điền Thanh Như mới vừa tốt nghiệp, trẻ tuổi xinh đẹp, toàn thân tản ra khí chất cô gái trẻ tuổi mê người, bởi vì còn chưa có nhận công tác ở đâu, vì vậy cô đến nhà của chị hai mình là Điền Quế Như tại thành phố Bạch Sơn, khi đó Thành Thiên Hạc còn đang làm cục trưởng tài chính thành phố Bạch Sơn, trong nhà xuất hiện thêm cô em vợ trong nội tâm ông tự nhiên cao hứng, trong những lúc rãnh rỗi không có việc gì, thường ngồi cùng một chỗ nói chuyện phiếm…