Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 519: Còn thua cầm thú



– Ừ có ? Làm sao anh biết?

Tào Bạch Phượng hỏi.

– Tôi cũng là nghe người khác nói thôi, bởi vì sao mà bị bắt vậy?

Đinh Nhị Cẩu vì để cho Hạ Hà Tuệ biết mình xác thực đang quan tâm đến chuyện chồng của cô, cho nên mở loa lớn điện thoại di động cho Hạ Hà Tuệ cùng nghe.

Còn Hạ Hà Tuệ này cũng đã nhổ ra khỏi miệng cây ƈôи ŧɦịŧ kia, chú ý lắng nghe bên kia đồn trưởng cảnh sát Tào giải thích.

– Anh và hắn quan hệ như thế nào vậy?

Tào Bạch Phượng cau mày hỏi.

– Ừm.. tôi và hắn cũng chả có quan hệ gì, anh ta là bạn của bạn tôi mà thôi, đồn trưởng Tào, tôi chỉ hỏi một câu là lý do gì mà bắt người, cô đừng có hỏi tôi theo kiểu như là thẩm tra tội phạm chứ?

Đinh Nhị Cẩu bực mình nói .

– Anh tốt nhất là đừng có cùng hắn liên quan đến bất cứ vấn đề gì, nói cách khác nếu anh muốn cũng không chạy được cho hắn thoát tội được đâu, tên súc sinh này, quả thực không phải là người.
Tào Bạch Phượng hung hãn nói, còn Hạ Hà Tuệ cũng nghe được Tào Bạch Phượng nói như thế về chồng của mình, cũng rất căm tức Tào Bạch Phượng, dựa vào cái gì mà nói chồng mình như thế? Chồng mình nếu có làm điều gì sai trái, cũng chỉ có thể là mình mắng, đâu có tới phiên người khác huấn dạy chồng mình? Nhưng loại này cảm xúc phẫn nộ không có kéo dài bao lâu, cô đã bị sự phẫn nộ lớn hơn thay thế ……

– Đến cùng thì sao, xảy ra chuyện gì?

Đinh Nhị Cẩu dự cảm Thạch Lỗi nhất định là đã làm nên một hành vi phạm tội nghiêm trọng, nếu không thì đâu đến nỗi Tào Bạch Phượng nghiến răng nghiến lợi như vậy.

– Làm sao vậy? Hừ..hắn chỉ là chủ nhiệm lớp của một trường cấp hai, vậy mà lợi dụng thân phận giáo viên chủ nhiệm gian dâʍ với nữ học sinh, đến bây giờ phát hiện ra có 4 nữ học sinh bị cưỡиɠ ɖâʍ, trong đó có một học sinh đang mang thai, cô bé dấu diếm không được nữa, nên mới thú nhận hết cho gia đình của mình, bố mẹ cô bé đi đến đồn công an báo án, nhưng chuyện này còn chưa có tính đến, thì theo lời khai của mấy cô bé học sinh nói, thằng này không những là làm thương tổn đến những cô bé này, mà còn lại đem mấy cô bé này giới thiệu cho một đại nhân vật, đến bây giờ chúng tôi vẫn chưa có tìm ra người đại nhân vật này là ai…..
Đinh Nhị Cẩu cùng Hạ Hà Tuệ ở bên cạnh nghe qua đều trợn mắt há hốc mồm , không thể tưởng được Hạ Hà Tuệ có người chồng rất trung thực hiền lành lại có thể làm ra những chuyện kinh thiên động địa như vậy, thật sự là nhìn người không thể xem bề ngoài a, Đinh Nhị Cẩu còn chưa kịp bái kiến Thạch Lỗi này nữa , đoán chừng về sau cũng không dễ dàng gặp mặt được hắn.

– Này…chủ tịch Đinh, anh còn nghe máy không vậy?

Tào Bạch Phượng nói xong thì phát hiện điện thoại của Đinh Nhị Cẩu không có tiếng trả lời…

– Ừ.. tôi đang nghe đây, đồn trưởng tào, có lầm không đấy? Theo tôi được biết , Thạch Lỗi này là người thật thà, sao dám làm ra những chuyện như vậy chứ?

– Thật thà sao? Hừ…tôi cũng vậy… không hiểu lắm cái người mà trong mắt của anh là người đàng hoàng này, tại sao làm ra chuyện như vậy, dù sao vụ án này thật lớn và nghiêm trọng, có thể sẽ liên quan đến một số người khác, cho nên tôi đã đem vụ án này báo cáo cho đội cảnh sát hình sự huyện rồi, đồn công an của tôi giờ chỉ là hiệp trợ phá án, tôi cũng đã làm trái quy tắc pháp luật về phá án thông báo cho anh biết, anh cũng không nên khắp nơi nói tùm lum đấy.
– Tôi hiểu mà.. còn Trương Nguyên Phòng vẫn còn trong phạm vi tầm mắt của cô chứ?

– Trước mắt vẫn còn, nhưng tôi có cảm giác ông ta rất giảo hoạt, vừa rồi đến Vân Nam tôi phải để lại cảnh sát ở đó theo dõi, nhưng xem nếu thời gian kéo dài thì cũng không phải là biện pháp tốt , anh có ở trong trấn không? Hay là để tôi đến gặp anh, chúng ta thảo luận một chút, tôi sợ vụ này để lâu thì đêm dài sẽlắm mộng.

Tào Bạch Phượng có chút nản lòng, chủ yếu là trong tay cô có quá ít người, người của đồn công an ở trấn Độc Sơn thì tin không nổi, vừa rồi thông qua quan hệ của cha mình mới được điều tới hai người cảnh sát tin cậy, trong lúc bản thân cô là đồn trưởng , không có khả năng đi ra ngoài khắp nơi phá án, huống hồ chuyện theo dõi bí thư Trương Nguyên Phòng này, bản thân là đã phạm luật, cho nên người biết càng ít càng tốt .
– Tôi bây giờ đang ở trên huyện, đợi lúc trở về, đến lúc đó chúng ta gặp nhau.

Đinh Nhị Cẩu nói xong, khi cúp điện thoại mới phát hiện không biết tự lúc nào Hạ Hà Tuệ đã co quắp ảo não ngồi dưới sàn nhà , Đinh Nhị Cẩu cất điện thoại, thò tay đỡ Hạ Hà Tuệ ngồi lên trên mặt ghế, Hạ Hà Tuệ đang vào trạng thái đờ đẫn, cô thật không ngờ chính mình khi không ở bên cạnh chồng, hắn vậy mà đã làm ra chuyện không bằng cầm thú như vậy.

– Chị không sao chứ?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

– Vì cái gì ? Đây là vì cái gì ? Hắn tại sao phải làm như vậy? Em nói cho chị biết là vì cái gì?

Hạ Hà Tuệ Nhất bấu chặt cánh tay Đinh Nhị Cẩu, móng tay cô cách một lớp áo cũng ấn sâu vào da thịt ở bên trong của hắn, khỏi nói là đau đến chừng nào rồi…

– Chị hãy nghe em nói, vừa rồi chị cũng nghe ở trong điện thoại nói như thế nào , sau lưng chồng chị còn có một đại nhân vật, đây mới là vấn đề mấu chốt, Thạch Lỗi không phải là chủ mưu, em đoán chừng đại nhân vật này, có thể là một quan viên nào đó, bằng không làm sao thao túng được Thạch Lỗi, chồng chị cũng không phải là đứa bé, làm sao mà không biết những chuyện này rất nguy hiểm? Nhất định là đại nhân này vật hứa hẹn điều gì tốt cho chồng chị nên anh ta mới làm như thế, chị cảm thấy thế nào?
Đinh Nhị Cẩu phân tích nói, Hạ Hà Tuệ cảm xúc từ từ ổn định lại, nhưng vừa nghĩ tới chồng mình phạm vào trọng tội như vậy, cô có cảm giác đời này coi như là đã xong, chính mình ngay cả một gia đình cũng không có, mặc dù mình cũng đã làm ra chuyện có lỗi với người chồng, nhưng điểm xuất phát vẫn là vì cái nhà này, hiện tại coi như là chấm dứt, hai người không ai thiếu nợ với nhau , nhưng là nhà cửa tan nát không còn nữa.

– Ta bây giờ nên làm gì? Ta bây giờ nên làm gì?

Hạ Hà Tuệ tự lẩm bẩm với câu hỏi của mình .

– Chị bây giờ cái gì cũng không nên làm, cũng không cần xuất đầu lộ diện, quay về công ty của chị xin nghỉ phép đi, cứ nói thân thể của mình có bệnh , tìm một chỗ an tĩnh ẩn núp, tại vì có thể gia đình những cô bé kia rất nhanh sẽ tìm đến chị đấy, đến lúc đó những người kia vì bức xúc chuyện của con em mình làm xảy ra những chuyện gì cũng không lường trước được, quán ăn Thanh Hà Uyển trước mắt tạm thời đóng cửa đi, tạm ngưng kinh doanh một thời gian, để xem tình huống như thế nào rồi tính sau .
Đinh Nhị Cẩu nói ra .

– Như vậy sao được, em có biết tại đây một ngày tiền thuê nhà là bao nhiêu không?

Hạ Hà Tuệ là một người đàn bà tích cóp từng đồng, nên nghe xong phải tạm ngừng kinh doanh, trong lòng liền rất lo lắng.

– Trời ơi… chị muốn tiền hay là muốn mất mạng, chồng chị đem con gái người ta chà đạp thành như thế, vậy mà chị còn muốn ở lại chỗ này, bọn họ tìm tới đánh chị một trận là còn nhẹ, nếu để cho bọn họ nóng đầu lên, nghỉ đến chuyện nhất báo hoàn nhất báo, chồng chị làm con người ta như thế nào, thì bọn họ cũng làm chị như thế để trả thù, có phải là chính chị chịu thiệt thòi trước mắt khôngThôi thế này đi, tiền thuê quán ăn này, tôi sẽ hổ trợ cho chị, được không?

Đinh Nhị Cẩu đúng lúc này nhảy ra làm một người đàn ông giúp đỡ hào hiệp, thật là sát chiêu, chính là ý nói hãy tin tưởng ta, không có việc gì, hết thảy có ta lo, thật sự là có rất ít người đàn bà nào có thể chống cự lại được sự ôn nhu như vậy.
Dưới sự khuyên bảo Đinh Nhị Cẩu, Hạ Hà Tuệ đã đồng ý, không phải là bởi vì Đinh Nhị Cẩu tiếp tế cho cô tiền, mà là do Đinh Nhị Cẩu nói có khả năng bị những gia đình kia tức giận chuyện con em mình bị hãm hại, kéo đến làm chuyện điên rồ, cho nên cô gọi tất cả nhân viên phục vụ của quán đến, thông báo từ ngày mai trở đi thì nghỉ, đem toàn bộ tiền lương phát rõ ràng, lúc nào quán hoạt động lại thì sẽ thông báo cho bọn họ .

Đinh Nhị Cẩu vốn định ở trong huyện đêm nay để mây mưa cùng với Hạ Hà Tuệ, nhưng mà chứng kiến Hạ Hà Tuệ đau thương thành dạng này, cũng không nở lòng làm tiếp những sự tình kia rồi, vì vậy lái xe quay trở về trấn Độc Sơn.