Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 58: Đồ chó hoang trần nhị đản!



– Nhị Cẩu, em..em còn chưa ra sao?

Lý Phượng Ny giật mình nói.

– Chưa, giờ chị biết vì sao người ta kêu em là Đinh Nhị Cẩu, vật này của em so với con chó lợi hại hơn nhiều!

– Hứ…hết chuyện sao em lấy con chó ra so!

– Ha ha, đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích, chờ một chút, em không nhanh nữa được.

Trong lúc bất chợt Đinh Nhị Cẩu cảm thấy mình tinh quan buông lỏng, suýt nữa bắn tinh, báo cáo kết quả công tác.

Nghe được Đinh Nhị Cẩu nói như thế, Lý Phượng Ny nhắm mắt lại, chờ đợi hắn tiếp tục, nhưng là đợi một hồi, Đinh Nhị Cẩu vẫn chưa bắt đầu hoạt động, Đinh Nhị Cẩu đắc ý, chính mình vẫn còn có thể khống chế được mình, nhưng đắc ý chưa có mấy giây, trên đầu giường điện thoại di động vang lên tiếng reo, Đinh Nhị Cẩu khom người, cầm lên thì vừa thấy, một số điện thoại xa lạ, nhưng là số gọi thì từ thôn nhà đánh tới.
– Alo, xin hỏi ai đầu dây?

Đinh Nhị Cẩu đình chỉ động tác, nhưng lúc này Lý Phượng Ny hiện tại đang là cao hứng, cô cảm giác mình cũng sắp lại bạo phát lần nữa, cho nên ở bên dướí háng mình, cô không ngừng hẩy mông lên, để cùng với ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu hình thành lực ma sát trong huyệŧ của mình.

– Này, Đinh Nhị Cẩu, là tớ Trần Nhị Đản, tớ vừa từ bên ngoài trở về, nghe nói thằng chó cậu hiện tại làm cảnh sát, lăn lộn kiếm ăn bên ngoài tốt lắm phải không?

Mới vừa rồi tâm tình Đinh Nhị Cẩu còn thật tốt, vừa nghe đến tên Trần Nhị Đản, hắn muốn nổi điên lên.

– Con mẹ cậu, Trần Nhị Đản, lúc nào thì gọi điện thoại cũng được, cố tình hay sao mà giờ này thì gọi!

Trần Nhị Đản chính là người đã đặt tên hiệu cho Đinh Trường Sinh thành Đinh Nhị Cẩu, là bạn bè cùng thôn Bàng Tử Dục.
– Haha thằng nhóc cậu có phải đang đùa phụ nữ, hay thật, tớ đây cũng vừa mới kiếm được vợ, cậu đang “ làm “ đó hả?

– “ Làm “em gái cậu thì có, có chuyện gì nói mau, tớ đang vội đây!

– Đinh Nhị Cẩu, cậu đến bây giờ tính tình cũng vội vàng không thay đổi được, tớ cho cậu biết, ngày kia tớ làm đám cưới, cậu phải trở về làm phù rể cho tớ, anh em trong thôn đi ra ngoài làm công hết rồi, bằng không cũng không đến lượt cậu đâu!

Trần Nhị Đản cười ha hả nói.

– Này Trần Nhị Đản, vẫn chưa tới cửa ải cuối năm nha, đám cưới cái gì mà đám cưới!

– Con bà nó, không đám cưới không được, nếu không làm, thì đứa nhỏ sinh ra trước, chỉ có nước là tiêu đó! Híc…không nghĩ qua là mới đụng vào là dính bầu rồi!

– Ai da… Trần Nhị Đản, quả thật là không ngờ cậu còn có khả năng này, làm tớ cứ nghĩ đến chuyện đó, sớm muộn gì cậu phải nhờ tớ hổ trợ chứ!
– Biến đi! Nghe người trong thôn nói cậu lên làm cảnh sát, đến lúc đám cưới tớ, cậu nhất định phải về tham dự, tốt xấu gì cậu cũng là trong thôn này đi ra, mặt mũi này cậu nhất định phải cho tớ đấy!

– Được rồi, tớ đã biết, yên tâm đi, xử lý xong công việc ở đây, tớ trở về!

Đinh Nhị Cẩu thật nhanh đã cúp điện thoại.

Đinh Nhị Cẩu một tay ve vuốt bầu vú Lý Phượng Ny, ƈôи ŧɦịŧ vẫn ngâm trong huyệŧ, lại đang dùng sức đút vào.

– Ưm…!

Đinh Nhị Cẩu hiện tại đã mù quáng, trong lòng dục hỏa chưa tiết, ƈôи ŧɦịŧ sưng cứng khó chịu, ƈôи ŧɦịŧ to điên cuồng ra vào trong huyệŧ Lý Phượng Ny…

Hai bộ phận sinh dục kịch liệt ma sát, cùng với nước nhờn trơn trợt phát ra “..xì ..xì “ tiếng vang, hai mép nhỏ âm hộ mềm mại theo ƈôи ŧɦịŧ to không ngừng ra vào, lật vào nhảy ra, huyệŧ không ngừng trào ra dịch nhờn nhiểu xuống dưới giường, rất nhanh làm ướt một vũng. Đinh Nhị Cẩu càng đâm vào, càng hưng phấn…
Lúc này Lý Phượng Ny mất hồn rêи ɾỉ, ƈôи ŧɦịŧ to bị huyệŧ khít khao ướŧ áŧ thật chặc bao vây, mềm mại hoa tâm thỉnh thoảng cắn lấy qυყ đầυ, mang đến từng hồi như điện chạm kɦoáı ƈảʍ…..

Lý Phượng Ny bị Đinh Nhị Cẩu đút vào động tác là thật mạnh thô bạo, hung hăng chơi huyệŧ, tựa hồ muốn huyệŧ của cô bị xuyên thủng, nhưng Lý Phượng Ny thích thú thừa nhận nhận sự công kích, huyệŧ dịch nhờn trào ra như nước, bị ƈôи ŧɦịŧ to dị thường làm thoải mái, loại kɦoáı ƈảʍ quả thực làm cho cô hít thở không thông như muốn chết đi.

– Dùng sức. . . đừng có ngừng. .. . sâu hơn một chút. . .. .a.. .!

Lý Phượng Ny thần sắc si mê, đã gần như điên cuồng, đã không còn mắc cở nữa miệng rêи ɾỉ bậy bạ, cái mông màu mỡ hẩy lên thật cao, không ngừng lắc lư vặn vẹo, huyệŧ như đói khát tham lam phun ra nuốt vào ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu….
Đinh Nhị Cẩu không nghĩ tới Lý Phượng Ny kích động như vậy, hắn hai mắt đỏ bừng, càng đâm càng hưng phấn…

Một bên kịch liệt đút vào, một bên rêи ɾỉ dâʍ ɭσạи, xoay tròn cái mông to , cuối cùng hắn đã đạt tới đỉnh cao, mạnh mẽ tϊиɦ ɖϊƈh͙ từng dòng một phun ra sâu trong huyệŧ đến thành đáy huyệŧ của Lý Phượng Ny, lại một lần nữa cô lại đạt tới cực khoái, cô nhớ không rõ là lần thứ mấy cao trào.

Sau cuộc mây mưa, Lý Phượng Ny như một con mèo nhỏ rúc vào trong lòng Đinh Nhị Cẩu, đỏ bừng khuôn mặt nhỏ nhắn còn lưu lại sự thỏa mãn điên cuồng, hàng mi cong với đôi mắt thỉnh thoảng lộ ra nét quyến rũ thành thục của người đàn bà, làn da của cô cũng tựa hồ càng thêm trắng nõn, màu da ửng đỏ dưới ánh đèn hiện lên sáng bóng……………………………………………
………………………………………………………………………………..

– Chào anh! Muốn mua gì? Cứ xem thoải mái!

Chủ tiệm nhìn thấyĐinh Nhị Cẩu bước vào cửa hàng, nhiệt tình tiếp đón.

Cửa hàng là một trong những tiệm bán đồ điện tử lớn nhất ở tỉnh Giang Đô, Đinh Nhị Cẩu tới mua thiết bị camera chụp ảnh, chính chủng loại thiết bị theo dõi giám sát, bất quá hắn muốn loại nhỏ, hình ảnh rõ ràng, dễ dàng lắp đặt, không giống thiết bị theo dõi thông thường, gắn rất phiền phức, hắn muốn mua loại giống như là dùng trong quay lén gián điệp.

– Ông chủ, nơi này có loại camera theo dõi loại hình dáng nhỏ gọn?

– Này anh có phải là phóng viên không vậy?

Chủ cửa hàng cảnh giác hỏi.

– Phóng viên? Không .. không, tôi chính mình dùng, gần đây nhà tôi có hay trộm, nên tôi định mua loại camera dễ giấu kín một chút, nhưng là pixel nhất định phải cao, ít nhất có thể thấy rõ khuôn mặt, như vậy mới lùng bắt tên trộm được!
Đinh Nhị Cẩu nói cho qua.

Ông chủ của hàng nhìn nhìn chung quanh, thấy không có gì khả nghi, vẫy vẫy tay Đinh Nhị Cẩu theo ông ta đi ra phía sau, lên hai tầng lầu, lại quẹo vài bước ngoặt, mới đi đến chỗ trong kho hàng, trước đó Đinh Nhị Cẩu định quay về, không mua, sợ bị giang hồ trấn lột.

– Này, bộ camera này là thiết bị tốt nhất, tia hồng ngoại đấy, có thể trong bóng tối chụp hình rất rõ ràng, không tin anh thử nhìn một chút!

Ông chủ khoe ra đối với bộ camera này.

– Bộ này đại khái bao nhiêu tiền?

– Tổng cộng năm ngàn, bộ camera này là buôn lậu vào, chất lượng và độ nét bảo đảm tốt, bên cục Quốc An gì đó cũng dùng, nếu không tin anh đến cửa hàng khác hỏi giá một chút đi, với cái giá năm ngàn anh thật sự không mua được loại giống như thế này đâu!

– Vậy ông chủ bán cho tôi giá rẻ à?
– Không giấu diếm, hàng này ở trong tay tôi hơn mấy tháng rồi chưa bán được, hôm nay nếu anh muốn, với giá tiền này, tôi cũng không lời bao nhiêu đâu!

– Được rồi, thử camera một chút đi, trước xem hiệu quả rồi tính sau!

Đinh Nhị Cẩu gật đầu, hắn muốn là chất lượng, cho nên phương diện tiền cũng không quá so đo.