Khi Tiểu Đan mở websites ra, Đinh Nhị Cẩu thấy được một tiêu đề mà hắn không bao giờ muốn thấy, “ Cha của sinh viên bởi vì trưng thu đất bị buộc chết “ tiêu đề dùng kiểu chữ màu đỏ, nhìn thấy phía trên rất là nhuộm máu .
- Chủ tịch, việc này đã làm lớn lên, phải làm gì đây?
Tiểu Đan nhìn về phía Đinh Nhị Cẩu, trong lòng nàng thì Đinh Nhị Cẩu người này rất có bản lãnh, nghe nói là mới tốt nghiệp cấp 3, nhưng cách xử sự làm người rất là khôn ngoan, so với nàng một sinh viên tốt nghiệp đại học mạnh hơn nhiều…
Nhưng bây giờ, nàng thấy vì chuyện này mà người chủ tịch trấn trẻ tuổi này mướt mồ hôi, bên ngoài còn có rất nhiều phóng viên truyền thông đang chờ gặp hắn, đừng nói là hắn, sợ là ngay cả lãnh đạo trong huyện gặp phải tình huống này cũng phải vò đầu bứt tai, nhưng hắn rất là ngon là đem trách nhiệm ôm vào, cũng không có mang chuyện này đẩy lên thượng cấp, trong khi là chuyện này dưới mắt, đã càng ngày càng nặng mùi hôi rồi . Đinh Nhị Cẩu đứng lên nhìn ra bên ngoài qua cửa sổ, mọi người nhao nhao, mặc dù không có tiến vào ở bên trong ủy ban, nhưng nhìn thấy không khí rất là khẩn trương, có một số đông tâm lý mấu chốt là xem náo nhiệt trong đám người lan tràn, tụ tập ở cổng ủy ban người ngày càng nhiều.
- Như thế này đi, cô báo cho đồn trưởng Trương Cường, nói với hắn đi gặp phóng viên, dẫn đến phòng họp lớn, nhưng người thì không thể quá đông, một nhà đài truyền thông chỉ cho phép có hai người thôi, những người khác thì chờ ở bên ngoài .
- Chủ tịch Đinh, anh muốn mở buổi họp báo à? Có được không vậy? Hay là anh tạm thời lánh mặt đi.
- Không sao, chỉ cần cô cố gắng một chút lên trên mạng trả lời những cái tiêu đề như thế này cho sáng tỏ êm đẹp là được, nói cách khác thông báo cho mọi người xem qua, biết là lời đồn thì không đáng tin cậy, chứ đến lúc đó nó tràn lan, chúng ta giải thích thì không còn ai tin rồi. - Há, vậy được rồi, em đây đi ngay.
Đúng lúc này Khấu Đại Bằng đang chạy về thị trấn Lâm Sơn , trên xe nhận được Đinh Nhị Cẩu gọi điện thoại tới .
- Chú à, từ từ đến đi, ở đây cháu phải lập tức tổ chức buổi họp báo . . .
- Chú à, trước hãy nghe cháu nói hết đã, chuyện này không dễ xử lý, nếu làm không tốt chính cháu cũng không trụ lại nỗi tại thị trấn Lâm Sơn nữa, nhưng chú thì vừa mới lên trê huyện, cũng không cần phải dính vào vũng nước đục này, lúc mới bắt đầu khi nghe bí thư Lâm nói phái chú tới đây, cháu còn thật cao hứng, dù sao trước đây thị trấn Lâm Sơn là cứ địa của chú, người nơi này cũng phải nể chú mấy phần mặt mũi, nhưng bây giờ thì không thể được, chú chắc không có xem trên mạng, chuyện này đã không còn khống chế được nữa , chú cũng đừng có chen vào, vì nếu như vậy thì hai người chúng ta đều có khả năng đều thất bại, nếu có chết thì tự mình cháu chết, đến lúc đó, sau này cháu còn có thể dựa vào chú mà Đông Sơn tái khởi, nếu chú cũng bị gãy vì chuyện này, thì chau cũng chẳng còn có có chút hy vọng nào. Đinh Nhị Cẩu nữa đùa nữa thật nói ra .
- Tình hình nghiêm trọng như thế sao?
- So với tưởng tượng thì nghiêm trọng hơn nhiều, cho nên chú tạm thời đừng đến vội, đừng có chết chung, mẹ kiếp… lần này bị thằng cháu con rùa Hạ Phi hại chết rồi, thằng này đúng là một yêu tinh hại người, hắn mới tới chẳng bao lâu, thì đã dẫn xuất chuyện lớn như vậy, đoán chừng việc này cũng sẽ không có ai dám hồi báo cho chủ nhiệm Hạ. Hừ…người ta là cây lớn rễ sâu.…
- Khục, hiện tại trước đừng nhắc đến chuyện như thế này, tranh thủ thời gian nghĩ biện pháp xử lý chuyện trước mắt đi Nhị Cẩu.
- Vâng..cháu lập tức mở cuộc họp báo đây, lát nữa khi nào chú đến, cháu sẽ báo cáo sau.
Mặc dù đã ở thông báo trước rồi, nhưng những phóng viên này vẫn như là điên cuồng, tự tràn vào phòng họp chiếm vị trí ở phía trước . Vương Hải Đào muốn đi vào cùng với Đinh Nhị Cẩu, nhưng bị Đinh Nhị Cẩu bác bỏ, chuyện này không phải là cái gì chuyện tốt, không cần phải đem thêm người dinh vào, cuối cùng hắn chỉ đem theo Tiểu Đan vào phòng họp, nàng phụ trách ghi chép .
Lại đợi đến chừng mười phút đồng hồ sau, các phóng viên mới thấy một người tuổi còn trẻ cùng với một cô gái bước vào phòng họp, lúc mới bắt đầu bọn họ còn tưởng rằng chỉ là nhân viên trong ủy ban, nhưng đến khi hai người nam nữ kia ngồi ở vị trí chính giữa bàn họp, bọn họ mới cho rằng suốt thời gian cả buổi chờ đợi, bây giờ lãnh đạo ủy ban thị trấn lừa gạt đẩy ra hai thanh niên trẻ tuổi chịu đòn, nhìn thấy cảnh này khiến các phóng viên rất là phẫn nộ.
- Xin chào các anh em phóng viên, làm mọi người vất vả đến đây đưa tin, tôi là Đinh Trường Sinh chủ tịch của thị trấn Lâm Sơn, rất hoan nghênh mọi người đã đến địa phương này, tôi nói ngắn gọn, xin mọi người chú ý đến điều này .. - Chờ một chút, xin hỏi đồng chí, rốt cuộc đồng chí thật sự là chù tịch hay là phó chủ tịch đấy, phống viên chúng tôi đã ở chỗ này chờ thời gian dài như vậy, chỉ là muốn hỏi trực tiếp mấy vấn đề để được nghe trả lời ngay, chứ không phải là khi hỏi vấn đề gì, thì đồng chí lại đi xin chỉ thị lãnh đạo để trả lời cho chúng tôi, thời gian của chúng tôi cũng rất quý giá.
Một phóng viên đứng lên nhìn chăn chăm vào Đinh Nhị Cẩu , nhìn về phía trên không có thân thiện chút nào hỏi tới .
Ngay cả Tiểu Đan ngồi ở bên cạnh cũng khẩn trương lên, nàng sợ Đinh Nhị Cẩu kìm nén không được lại đánh nhau, thì cuộc họp báo này sẽ không còn có ý nghĩa gì, sẽ phát sinh ra phiền toái càng lớn hơn nữa, tại vì người phóng viên này nói chuyện cũng quá chua ngoa, những lời này rõ ràng là thấy Nhị Cẩu còn trẻ quá nên không thèm để vào mắt, hoặc giả có thể đây là thủ đoạn của phóng viên, mục đích là chọc giận Đinh Nhị Cẩu, quá trình này cũng giống như là ngươi lừa thì ta gạt, hầm hè trong quá trình so tài với nhau vậy. - Vâng, vị phóng viên này nói lên ý kiến rất là tốt, vừa rồi tôi đã quên nói, buổi họp báo cũng phải có kỷ luật, vì thế trong quá trình nói chuyện, phải chú ý đến vấn đề thời gian, đừng đặt câu hỏi thừa làm mất thời gian của mọi người, tôi hi vọng mọi người lắng nghe lời nói của tôi, vừa rồi tôi đã nói, tôi là chủ tịch thị trấn Đinh Trường Sinh, nhưng vị phóng viên này còn hỏi ngược lại tôi có phải là chủ tịch thị trấn hay là phó đấy, rất hiển nhiên, người này không có chú ý nghe đến lời giới thiệu của tôi, còn điều này nữa, mọi vấn đề tin tức có quan hệ đến chuyện này, thì chúng ta sẽ ở tại đây làm chuẩn, tôi cam đoan từ chỗ này tôi tuyên bố ra những tin tức không có bất kỳ sự dối trá nào cả, tôi cũng hi vọng các anh em phóng viên căn cứ nguyên tắc công chính chi tiết đưa tin về chuyện này, nếu có đưa tin bẻ cong sự thật, bịa thêm chuyện bậy bạ đưa tin, chúng tôi sẽ truy cứu trách nhiệm vì quyền lợi của thị trấn, được rồi, hiện tại tôi đem nguyên nhân chuyện xảy ra với những tình huống mà chúng tôi nắm được công bố đến với mọi người . ….. Lúc này tất cả phóng viên mới ý thức, cái người chủ tịch trấn trẻ tuổi này cũng không phải là dễ dàng đối phó, xem ra lại là tương đối già dặn kinh nghiệm, Đinh Nhị Cẩu biểu hiện lập luận chặt chẽ không có khe hở nào để bắt bẻ, cho nên làm các phóng viên cũng có chút kiêng kị, lúc này Tiểu Đan lại nhận thức thêm về Đinh Nhị Cẩu, bởi vì nàng cho rằng nếu đổi lại là mình, nhất định sẽ lúng túng bó tay rồi, nàng không nghĩ tới Đinh Nhị Cẩu ở thời điểm này, lại còn có thể bắt được sơ hở trong lời nói của đối phương mà tiến hành phản kích