Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 653: Tuần trăng mật lữ hành



CHƯƠNG 599: TUẦN TRĂNG MẬT LỮ HÀNH.

- Điều tra em? Em cho rằng chị rỗi rãnh lắm hả? Là có người nói cho chị biết đấy, yên tâm, chuyện này không có người khác biết rõ, bất quá, em tuổi còn nhỏ mà bổn sự lớn lắm, cái tốt thì không có học, ngược lại là học bao bọc hai ba bầu sữa bên ngoài.

Chu Hồng Kỳ giọng mỉa mai nói .

- Cái gì bao bọc hai ba bầu sữa? Chị đừng có nói bậy, ở đâu ra hai ba bầu sữa mà nói, nói không chừng em cưới chị cho rồi, dù sao em cũng là một thân một mình.

Đinh Nhị Cẩu đắc ý nói .

- Một thân một mình? Có phải là cảm giác bị chị vạch trần nên làm cho em khó chịu à?

Chu Hồng Kỳ liếc mắt nói ra .

Đinh Nhị Cẩu không dám tiếp tục tại trước mặt Chu Hồng Kỳ nói lung tung nữa, phương thức đối phó bây giờ tốt nhất là ngậm miệng lại không nói, nhưng Chu Hồng Kỳ cũng giống như là không muốn buông tha cho hắn, thấy hắn không nói thêm lời nào , nàng nói thêm:
- Thật sự là không hiểu nổi đàn ông các ngươi, tại sao phải háo sắc như vậy, cứ làm cho nhiều phụ nữ đau khổ như vậy vì cái gì? Đinh Trường Sinh, em thẳng thắn nói cho chị biết, đến cùng là em đã có liên quan đế bao nhiêu người phụ nữ?

- Chuyện này….? Không phải là chị đã … điều tra rõ ràng rồi sao?

- Chị nói rồi, chị không có điều tra em, biết rõ nhữngchuyện xấu của em cũng là có người muốn tìm em gây chuyện nên mới nói cho chị biết thông tin , bọn họ muốn mượn tay của chị làm phiền em, cho nên về sau này, những...chuyện như thế này em hãy cẩn thận hơn, nếu là thật để cho người ta bắt được cái chuôi của em, để chị xem em đến lúc đó kết thúc như thế nào

Thật ra nhiệm vụ công tác lần này của Chu Hồng Kỳ cũng rất nguy hiểm, nhưng so với lần công tác trước, hệ số nguy hiểm thấp xuống không ít, cha của nàng cho dù không đồng ý, nàng vẫn nhất quyết thực hiện công tác này, cho nên cha nàng cũng không biết làm sao quản được nàng.
Vốn là nhiệm vụ cùng nàng cũng không có liên quan bao nhiêu, có một cán bộ cao cấp tham nhũng mục nát cảm thấy được mình sắp bị điều tra, nên vội vàng trốn qua Thailand , nếu như là quan viên bình thường, thì có thể thông qua tổ chức cảnh sát hình sự cùng quốc gia tương quan tiến hành nối tiếp truy nã, nhưng vị quan viên trốn tránh này lại là có quan hệ trực tiếp đến bên quân đội.

Trong bộ chỉ huy hành động đặc biệt quân khu Trung Nam, Chu Hồng Kỳ ngồi ở một trước cái bàn làm việc to lớn, đối diện là một trung niên, ông mặc bộ quân phục vằn vện trang như một con báo, thật giống như tùy thời đem con mồi bắt gϊếŧ vậy, ông lấy trong tay ảnh chụp ra hỏi:

- Hồng Kỳ, chú không rõ, vì cái mà cháu lại muốn đeo chuyện này vào người, chẳng lẽ người này có chỗ nào hơn người khác sao? Cháu phải biết, các ngươi thi hành nhiệm vụ vốn chính là thuộc về tuyệt mật, bởi vì cần là một sơ xuất nhỏ , tiếp theo đưa tới tranh chấp ngoại giao hai nước, có lẽ cháu hiểu phong hiểm trong chuyện này mà.
- Chú Qúi, cháu hoàn toàn minh bạch ý của chú , nhưng cháu cũng có lý do riêng của cháu , điểm thứ nhất, cơ hồ người trong nghề giờ thì ai cũng biết hắn là bạn trai của cháu, kể cả cha cháu cũng biết, nếu như cháu cùng hắn đi, sẽ dẫn đến tác dụng yểm hộ, cháu nghĩ , đối thủ của chúng ta cũng nhất định sẽ biết rõ quan hệ cháu với hắn, điểm thứ hai, hắn thân thủ không tệ , đặc chiến với Ngô Vũ Tinh trong hai chiêu đã đánh thắng, cho nên cháu cảm thấy được cùng với hắn ở bên người, dự an toàn của cháu mới có thể có bảo đảm, điểm thứ ba . . .

- Điểm thứ ba, chính là cháu không quên được người kia, chú nhìn ra được, vì gã Đinh Trường Sinh cùng người kia dung mạo rất giống nhau, do đó có Đinh Trường Sinh ở bên cạnh người , thì cháu càng có cảm giác an toàn đúng hay không?
- Đại tá, chú nói không sai, tâm kết này, cháu vẫn một mực không giải được, nếu hắn sống sao không thấy người, nếu hắn chết lại không thấy xác, khiến trong tâm trí cháu không cách nào tiêu tan được.

- Được rồi, chuyện chú phải hỏi ý kiến xin chỉ thị cha cháu cái đã, dù sao cha cháu một mực không đồng ý cháu lại làm việc như vậy, chú phải chịu trách nhiệm với cha của cháu.

- Tùy chú thôi, ngoại trừ kế hoạch làm việc như vậy, nếu thay đổi làm khác đi, một chút hứng thú cháu đều không có.

Chu Hồng Kỳ lộ ra rất mệt mỏi nói .

- Hồng Kỳ , chú nói câu không phải, cháu đã không còn thích hợp ở chỗ này của chú công tác nữa đâu, làm xong nhiệm vụ lần này, cháu điều ban khác đi, trạng thái của cháu bây giờ như vậy, thật sự là chú không dám lần sau dùng cháu, nhiệm vụ chuyến đi này, đối với Đinh Nhị Cẩu ở bên cạnh động chạm đến cảm tình, như vậy rất nguy hiểm, cháu nên quyết đoán quyết định thời điểm nếu có chuyện xảy ra.
- Không có việc gì, cháu có thể vượt qua, cháu biết nên phải làm như thế nào.

Chu Hồng Kỳ đứng người lên, chào một cái quay người đi ra ngoài.

Đại tá Quý Chiêm Đào nhìn tấm ảnh chụp Đinh Nhị Cẩu trong tay, cầm qua cái bật lửa, sau khi đốt cháy, liền ném vào trong cái gạt tàn thuốc .

………………………………………………………………………………………

Tuy lúc mới bắt đầu Đinh Nhị Cẩu rất là phản ứng là lần này không có quan hệ gì với chính mình hành động, nhưng rất nhanh hắn thích nhiệm vụ này, không bởi vì cái khác, bởi vì cùng đi với Chu Hồng Kỳ đợt này, Đinh Nhị Cẩu xem ra, thật là giống không phải là đang thi hành nhiệm vụ, mà là giống là đi hưởng tuần trăng mật vậy.

Trong lúc này này, hắn mặc bộ đồ bơi, đeo mũ rơm cùng kính râm đi dọc trên bờ cát, thưởng thức trên bờ cát đi tới đi lui những mỹ nữ chân dài, nhưng khi chứng kiến chưa bao lâu thì đã bị Chu Hồng Kỳ đi bên người kéo lấy lỗ tai kéo trở về, bên người mỹ nữ liếc mắt nhìn, tương tự cũng hấp dẫn vô cùng.
Nhiệm vụ lần này của Chu Hồng Kỳ thật đúng là thu lại đủ tiền vốn so với kỳ trước, là vì đang đóng vai trên bờ cát nghỉ phép, như vậy thì phải ăn mặc cho hợp lý mới được, cho nên Chu Hồng Kỳ hôm nay cách ăn mặc cùng Đinh Nhị Cẩu rất phối hợp, nàng lại là mặc bộ đồ bikini màu sáng bạc, nhưng chính vì điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu mở rộng tầm mắt rồi.

Vừa hay một cơn sóng biển ập đến làm ướt đẩm cả 2 người, Đinh Nhị Cẩu vừa nhìn lên trên, lại làm cho bất luận người nào con mắt đều không thể di động được mảy may, đó là một loại diễm lệ câu hồn nhϊếp phách, đặc biệt là sự phong tình này thành thục đến cực điểm mê người, có thể dễ như bỡn làm nam nhân nổi lên du͙ƈ vọиɠ nguyên thủy nhất, một thân da thịt trắng như tuyết, dường như chưa từng trải qua ánh mặt trời gột rửa, thân thể đầy đặn mềm mại bên trong lộ ra đường cong kinh người, đủ khiến bất kỳ nam nhân nào khó có thể tự tin huống hồ là Đinh Nhị Cẩu, khuôn mặt tuyệt mỹ của Chu Hồng Kỳ dịu dàng không một tia phấn trang điểm, đặc biệt khóe miệng hơi nhíu, mang theo một loại sức mê hoặc nguy hiểm đến tính mạng, phối hợp ẩn giấu bên dưới cái quần bikini nhỏ bé uyển chuyển linh lung, chỉ cần là nam nhân sẽ hưng khởi một loại đem nàng ôm vào trong ngực, lên giường tầm hoan, dùng vô tận cảm xúc mãnh liệt cùng va chạm chà đạp sự vọng động của nàng.
Hơn nữa bởi vì bị nước thấm ướt, cái nịt áo hoàn toàn như là đầm nước dưới tác dụng của nước biển, vốn là nịt vú màu sáng bạc, nhìn kỹ về phía trên tựa là một tấm lụa mỏng, đôi bầu vú no đủ to lớn nguyên vẹn và rõ ràng bạo lộ tất cả ra phía trước đấy, đặc biệt là hai đầu núʍ ѵú bị mắc phải nước ướt nhẹp, nhu nhú dưới cái áo ngực nhìn về phía trên đặc biệt là kiều diễm ướŧ áŧ .

Mảnh khảnh vòng eo dịu dàng nắm chặt, thon dài hai chân xíu xiu đẫy đà, cái quần bikini nhỏ chăm chú bao vây lấy cái gò mu nổi, trơn mềm da thịt như ẩn như hiện, mông lung giống như huyền ảo, khó khăn lắm che khuất được cái khe thịt be bé hiện lên mờ mờ, Đinh Nhị Cẩu tin tưởng chỉ cần Chu Hồng Kỳ hơi cử động một chút, cái âm hộ che dấu tại chính giữa hai chân, ở chỗ sâu trong mê người đào nguyên, cái khe thịt có thể bị nhìn thấy rỏ, lại để cho trong lòng hắn trong nháy mắt lửa nóng, cổ họng nghẹn ngào! Làm cho người mơ màng, làm cho người ta nhịn không được muốn theo đi thăm dò bên trong quần ở chỗ sâu trong huyền bí.
- Em ….em nhìn đủ chưa! Lại nhìn nữa hả? Chị móc hai tròng mắt của em ra nướng ăn hết bây giờ.

Chu Hồng Kỳ hung tợn nhìn Đinh Nhị Cẩu nói .

- Ai da bà chị à, nói chút đạo lý được không, em ngắm nhìn những phụ nữ khác thì chị không để cho xem, thì em đành phải nhìn ngắm chị xem sao, chị lại muốn đào ra tròng mắt của em, chị có còn để cho em đường sống không vậy?

Nhưng lúc Chu Hồng Kỳ đang muốn lại xách lổ tai Đinh Nhị Cẩu lên, trong lúc vô tình nhìn liếc phía dưới, con mắt nàng đã bị một cây trong quần hắn đã đem cái qυầи ɭóŧ cứng rắn chống cao cao phồng lên làm nàng không khỏi có chút sững sờ, bởi vì nữ tính nên nàng thẹn thùng sợ hãi, nàng liền vô ý thức né tránh đụng tới trên người của hắn và cố gượng cười nói ra:

- Ha ha ha,chị chính là không muốn cho em sống , đi… chúng ta xuống biển tắm đi.
Chu Hồng Kỳ quay mặt đi kéo tay Đinh Nhị Cẩu ngâm người vào trong nước biển .

Hai người đứng ngang eo sâu trong nước biển truy đánh chơi đùa lẫn nhau, nghiễm nhiên y hệt một cặp vợ chồng son nghỉ phép, nhưng lúc này bọn họ đang bắt đầu nghiêm chỉnh nói chuyện về nội dung chính .

- Người chị muốn tìm, đã tìm ra được chưa?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

- Nào có dễ dàng như vậy, chúng ta lấy được tin tức là hắn đã thay đổi khuôn mặt, hơn chỉnh sửa thành một tên đồng tính luyến ái, ngay tại khu vực này, nhà hàng vào đêm nay ở bên trong có tiến hành biểu diễn của các tên đồng tính luyến ái, người của chúng ta đang theo dõi xem xét, đây không phải một chuyện đơn giản, còn phải chờ đợi thêm một chút"

- Chúng ta đã ở đây mấy ngày chưa di chuyển thì như vậy không giống như là khách du lịch, thời gian dài em sợ sẽ khiến sự có sự chú ý của người khác, em thật ra thì không có gì, nhưng với chị thì không được, chị đã tới tại đây, em sợ có người sẽ nhận ra được chị, đến lúc đó nếu là có người theo dõi vào chúng ta thì phiền toái.
- Em nói cũng đúng, nhưng tin tức chúng ta lấy được thì hắn đúng là đang ở khu vực đây, nếu như rời khỏi nơi này, chỉ sợ đến lúc đó trở tay không kịp, chị làm sao có thể tự tiện rời đi khỏi nơi này được.

Chu Hồng Kỳ quả quyết bác bỏ ý kiến Đinh Nhị Cẩu.

- Em cũng chỉ là nói một chút mà thôi, đến cùng quyết định chị như thế nào, thì em nghe theo lời của chị.