Vừa rạng sáng, Đinh Nhị Cẩu vụиɠ ŧяộʍ chạy về căn phòng của mình, mặc dù căn nhà năm tầng này, tầng trệt cũng chỉ có Hạ Hà Tuệ cùng hắn là hai căn phòng, nhưng hắn vẫn rất cẩn thận, bởi vì nơi này không phải là Huyện Hải Dương, ở đây chưa quen thuộc với cuộc sống sinh hoạt…
Khu cư xá này hộ gia đình không nhiều lắm, khu vực này toàn là người khá giả, ngày hôm nay lại là cuối tuần, nênrất nhiều người đều không có rời khỏi giường, cho nên Đinh Nhị Cẩu đi ra ngoài trong tiểu hoa viên bắt đầu đánh quyền, từ rất lâu cho đến nay đã hình thành thói quen rồi, cho nên chỉ cần không có việc gì rất vội, hắn cũng phải đánh cho xong bài quyền Thái Cực thập tam thức.
Trong lúc hắn đang đánh quyền, thì từ trong hành lang truyền đến tiếng cải vả, nghe qua là tiếng của một người đàn bà cùng với một đứa bé, nhưng hắn không có để ý , mà vẫn đang tự đánh quyền . - Mẹ, hôm nay là chủ nhật, con không muốn đi đâu, van cầu mẹ, ngày mai n đi được không?
Thiếu niên năn nỉ lấy mẹ của mình .
- Không được….không đi sao được, con không cần nói điều kiện với mẹ, người ta đi học được, sao con lại không đi? Con nếu không nghe lời, mẹ sẽ gọi điện thoại mách cho cha con biết đấy.
- Tùy mẹ, dù sao cha cũng không có quay trở lại, mẹ cho rằng con sợ sao?
Thiếu niên cứng cổ cùng người đàn bà ngạnh kháng nói.
- Đứa nhỏ này, con có phải là muốn ăn đòn phải không?
Người đàn bà vừa nói, một bên mở ra cửa ga ra, bên trong là một chiếc xe BMW, xem ra nhà này sinh hoạt điều kiện cũng không tệ lắm, cũng khó trách, có thể ở tại đây, điều kiện kinh tế gia đình khẳng định không tệ.
- Con không đi, mẹ thích thì mẹ đi đi…
Nói xong thiếu niên đem cặp sách quăng ra, chạy tới chỗ Đinh Nhị Cẩu đang đánh quyền trong tiểu hoa viên. - Ai ai ai, đứa nhỏ này như thế nào . . .
Người đàn bà bỏ chiếc xe quay trở lại nhặt lên cái cặp sách hướng đuổi theo đứa bé, Đinh Nhị Cẩu thấy đứa bé này tầm tám, chín tuổi, dáng dấp khỏe mạnh kháu khỉnh, vừa rồi hắn chỉ nghe thấy tiếng hai người đối thoại, lúc này đây, nhìn theo tiếng giày cao gót thì nhìn thấy người đàn bà đang đuổi sát đến đứa bé.
Dáng người thon thả, một tay cầm áo khoác màu tím, một tay cầm cặp sách đứa bé, bộ dạng chừng ba mươi tuổi, dung mạo diễm lệ, nàng mặc lấy cái bô váy màu xanh lá cây, đôi tay trần hòa cùng cặp đùi đùi lộ làn da thịt mịn màng ở bên ngoài, trắng nõn tinh tế, thập phần gợi cảm.
- Giờ có đi hay không?
Đứa bé cuối cùng cũng không có thể tránh thoát được bàn tay của người đàn bà, thoáng cái nó bị nhéo lấy cái lỗ tai, đứa bé hét thảm một tiếng. - Ai, chị ơi… đứa bé không đi thì thôi, cưỡng ép nó làm gì?
Đinh Nhị Cẩu nhịn không được nói một câu .
- Ui dà, tôi cũng đâu có muốn bắt buộc nó đi….
Người đàn bà buông lỏng cánh tay ra, tay kia đã đem túi sách đeo vào trên người của đứa bé rồi nói tiếp:
- Nhưng không còn có cách nào khác, lão sư nói rồi, phải đi luyện thi vì rất trọng yếu, nếu ai không đi học thêm, ở trên lớp học không theo kịp học sinh khác thì cũng mặc kệ, đúng ra làm gì mà có chuyện như vậy a, nhưng việc này mọi người đều biết, lão sư tại trên lớp học sẽ không đem tất cả nội dung trong chương trình giảng dạy, mà chỉ là giảng dạy một ít những nội dung vấn đề không quan trọng, còn toàn bộ nội dung trọng yếu đều đặt ở bên ngoài khóa học dạy thêm, mà dạy thêm có ít tiền đâu, mỗi tuần là 200 nguyên, tính ra một tháng phải hết 800 nguyên , bỏ tiền ra cho con học thêm đúng ra thì cũng không có gì, mấu chốt là đứa bé không có thời gian để nghỉ ngơi trong những nhày nghỉ, cậu thử xem, con cái nhà ai cũng phải đi học thêm, con mình nếu không đi, bài học không hiểu thì hỏi ai? - Có việc này sao?
- Uí trời, hiện tại ở đâu cũng vậy a, thậm chí đến ngày lễ, dù là ngày lễ tình nhân cũng phải cho con mang đến tặng lễ cho thầy cô, nếu không tiễn đưa, không chỉ là ở trên lớp học, lão sư sắc mặt sẽ không tốt với con mình, vậy thì càng đừng đề cập đến trên lớp học, lão sư sẽ đặc thù chiếu cố.
Người đàn bà nói xong thì muốn kéo đứa con mình đi .
- Ai …chị à… con của chị học thêm ở đâu vậy?
- Gần kề trường tiểu học Hồ Trung.
Người đàn bà cũng không quay đầu lại, lôi kéo đứa bé đang khóc rống khi bị bắt buộc học thêm lên xe, Đinh Nhị Cẩu lúc này cũng không đánh quyền nữa, hắn leo lên xe của mình chạy đi theo sau chiếc xe BMW, hướng về nội thành.
………………………………………………………………………………………
Đinh Nhị Cẩu đậu xe xong, nhìn xem chỗ phía trước một tòa lầu rất rộn ràng nhộn nhịp, nếu không biết còn tưởng rằng đây là một cái trường học chứ không phải là nơi dạy thêm, bởi vì nơi này có tất cả người lớn đưa con em mình đến học. - A.. bác gái, bác đưa bé đến học thêm đấy à?
Đinh Nhị Cẩu hỏi thăm một bác gái lớn tuổi đã đưa đứa bé vào lớp học thêm hỏi.
- Đúng vậy a, cháu nội của bác…
- Vậy đứa bé học thêm môn gì vậy bác gái?
- Học Anh ngữ, lão sư nói Anh ngữ nó học không tốt lắm, cho nên con trai của bác liền cho nó đi học thêm Anh ngữ ở đây, thấy cũng có tiến bộ….
Bác gái vừa nhắc tới cháu trai, khuôn mặt đầy cảm giác tự hào.
- Vậy giá tiền chắc không rẻ chứ bác ?
- Đắt lắm, một ngày học có 4 tiếng, hết 100 nguyên.
Bác gái nói ra .
Đinh Nhị Cẩu nhìn xem thấy rất nhiều người đưa con đến đây học thêm, vì vậy hắn liền đi qua bên kia ven đường, đi tới một cái quán ăn vặt ăn tô mì hoành thánh, nhìn dòng người ra ra vào vào, hắn vừa nghĩ đợi lát nữa làm cách nào vào trong điều tra, khi hắn còn ở Huyện Hải Dương thì không có nghe nói có cơ cấu dạy thêm như thế này, cũng có thể là do hắn không có chú ý đến, dù sao hắn bây giờ là phó chủ nhiệm thanh tra giáo dục hồ khu, việc này hắn phải quản đến, cố tra thử xem cái trung tâm dạy thêm này đến cùng là lai lịch thế nào . Mười giờ sáng, trước cửa trrung tâm dạy thêm không còn người đưa con đi học nữa , cho nên Đinh Nhị Cẩu thong dong đi vào chỗ tiếp tân ở bên trong tòa nhà .
- Xin chào anh đến trung tâm dạy thêm , xin hỏi có thể giúp anh chuyện gì không ạ?
Tại quầy tiếp tân tiếp đãi rất là nhiệt tình chuyên nghiệp.
- À.. là như vầy, tôi có đứa cháu về môn toán, học không tốt lắm, nên đến đây nhờ tư vấn dạy thêm như thế nào.
- Vâng chúng tôi hiểu được, có phải là anh muốn cho cháu đến học thêm ở đây phải không? Có thể nói, lực lượng thầy giáo tại nơi này là tốt nhất ở Thành phố Hồ Châu đấy, nói không khoa trương, chúng ta nơi này dạy học trình độ so với trường mẫu Hồ Châu đều tốt hơn.
- So với các trường học khác còn được, người ta là trường mẫu Hồ Châu mà làm sao so bì được… - Ha ha , tôi không phải là nói so sánh về cái trường học, mà là nói về lão sư, nơi đây toàn là danh sư, anh nhìn xem danh sách các thầy cô ở đây, tất cả đều là lão sư trường mẫu Hồ Châu kiêm chức….
- Há, vậy thì cũng hiểu được đôi chút, vậy những lão sư này bình thường đều ở chỗ này dạy học?
- Anh à , có một số việc không cần nói quá rõ, anh muốn cháu mình học thêm dạng nào, chúng tôi nơi này dạy thêm có nhiều giá .
- Loại nào tốt nhất?
- Tốt nhất đương nhiên là 1 kèm 1, so với dạy riêng ở nhà cũng không sai biệt lắm, nhưng là loại giá cả đắt tiền nhất.
- Vậy giá là bao nhiêu?
- Lớp này chiêu sinh đều tính nguyên năm chứ không tính theo tháng, theo tuần… hàng năm là 30 chục ngàn nguyên……..